Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 53

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53


Chương 53

Hoàng Hậu nương nương đưa điểm tâm qua cũngkhôngphải là lầnmộtlần hai, chủ yếu là cho A Đoàn ăn, tất nhiên là mềm lại ngọt ngấy, chỉ thích hợp cho nữ nhân ăn, Quốc công gia cùng ba vị huynh đệ chỉ ănmộtlần đều lần lượtnóikhôngthích. A Đoànnóirất đúng, Trần thị cũng cười, giống như trẻ con “Đúng vậy,khôngcho bọn họ ăn, để cho bọn họ thấy thèmđi!”

Trình thị vội vàng tiến lên đỡ tay A Đoàn kéo dậy “Đừng như vậy, ngươi là người bị thương, khách sáo hành lễ làm gì!” Kéo tay A Đoànkhôngbuông, chỉ nhìn mặt nàng, đau lòng trách cứ “Công chúa quan trọng, mặt ngươi cũng quan trọng, lần saukhôngnên làm như vậy, nhìn mặt bị thương như vậythậtlàm cho người ta đau lòng mà!”

“Lời đồn này cũng chỉ vừa mới truyềnđi, nhưng mà tất cả mọi người đều biết, càng truyền càng quá đáng, nhiều người cũng chỉ là đứng ngoài cuộc xem chuyện vui, ngược lạimộtsố người lại tin lời đồn làthật.”

Nhìn thoáng qua Giang Vạn Lí vẫnđangtức giận, cườinhẹnhàng “Ngươi nóng vội như vậy làm gì, dù sao cũng chỉ là lời đồn mà thôi.” Nghe lời này là tiểu thư địnhkhôngquan tâm sao? Giang Vạn Lí trừng mắt địnhnóicái gì đó, A Đoàn lại phất phất tay quyết định “Bây giờ tạm thờikhôngnóiđến việc này,cônương kia vẫn cònđangở ngoài cửa sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

So với Giang Vạn Líđangtức giận, A Đoàn lại bình tĩnh hơn nhiều, sắc mặt cũngkhôngthay đổi. Ngồi ởtrêngiường cũngkhôngtrả lời, chỉ cầm gươngnhỏlên sau đó gỡ tấm sa mỏngtrênmặt xuống, cẩn thận nhìn vào trong gương, thái ynóikhôngsai, mới chỉmộtngày, vết thươngđãđóng vảy, hồi phục rất nhanh.

Giang Vạn Lí vẫnđangchờ, sợ A Đoànkhôngquan tâm chuyện gìsựviệcsẽphát triểnkhôngkiểm soát được. Mặc dùkhôngrõvì sao tiểu thư tự nhiên lại nhắc đến nhị phòng bên kia, chẳng lẽ việc này có liên quan đến nhị phòng sao?khôngnghĩ rathìkhôngcần nghĩ nữa, chỉ cần tiểu thư chịu quan tâm là được! Vội vàng đáp ứng, còn đảm bảo chắc chắn đến buổi tốisẽđiều trarõmọi chuyện.

Còn huynh, khi nàothìhuynh mới trở về? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn đứng dậy hành lễ “Chào nhị thẩm.”

Trình thị cũng tự nhiên xấu hổ,khôngthèm quan tâmnói“Cũngkhôngphải congáido ta sinh ra. Muội cũngkhôngsợ người khác chê cười, muộikhônglàm nổi mẹ kế! Nếu đối xử tốt với nàngthìngười bên ngoài lạinóimuội lấy lòng congáicủa vợ trước, nhưng đối xửkhôngtốt với nàngmộtchútthìlạinóimuội ngược đãi đứanhỏkhôngcó mẹ! Hơn nữa tính tình Dao Dao tẩu cũngkhôngphảikhôngbiết,khôngtươi cười niềm nở với bất kỳ ai cả.”

Giang Vạn Lí dừngmộtchút mới trả lời “nóicho nô tài biết xong nàng ta rờiđiluôn, nô tài cũngkhôngmời nàng ta vào.”

A Đoàn nhận lấy hộp thức ăn trong tay Bán Đông cười tiến lên “Hoàng Hậu nương nương phái người đưa điểm tâm đến, con ăn cùng mẫu thân,khôngcho phụ thân cũngkhôngcho các ca ca ăn!”

Editor: huyetsacthiensu

Chờ sau khi A Đoàn rửa mặt chải đầu xongđira khỏi phòng, trờiđãtối, nổi gió lớn, lá ngô đồng vàng bị thổi xào xạc. Bán Đông vẫn cầm cái hộp đồ ăn kia, bị gió thổi cát bay vào mắt. “Tiểu thư, trời sợ làsẽmưa to, chúng tađinhanhmộtchút.” A Đoàn gật đầu, cất bước hướng phòng chính màđi.

Chỉ cần nhìn thấy A Đoàn, Trình thịsẽkhôngngừngnóira những lời hay ý đẹp. Vỗ vỗ tay A Đoàn hâm mộnóivới Trần thị “Có congáithậtlà tốt, nhưng ta lạikhôngcó mệnh có congái, cũng chỉ sinh đượcmộtđữa con trai! Trong mộng trong lòng đều nghĩ đến, đến lúc nào ta cũng có đượcmộtđứa congáingoan ngoãn giống A Đoàn đây!”

A Đoàn ýnóikhôngsao, đỡ Trình thị ngồi lên ghế.

Mặc kệ bên trong như thế nào, ít nhất bây giờ ngoài mặt bọn họ vẫn là ngườimộtnhà, cấp bậc lễ nghĩa nên có vẫn phải có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Muội cũng chỉ có thể coi nó như tiểu tổ tông mà cung phụng thôi, lúc nào gả nó ra ngoài muội cũng coi như được giải thoát rồi.nóiđến đây, nó cũng đến tuổi lập gia đình rồi, hôm nay muội đến chính là muốn hỏi tẩumộtchút, có chọn được người nào tốtkhông? Trong lòng muội cũng có mấy nhà, cũngđãdò hỏi vài câu, cũng chưa chắc chắn, cho nên đến hỏi tẩumộtchút.”

“Nô tài nghe được lời này liền trở về bẩm báo,đãphái ngườiđiđiều tra chorõchuyện này.”

“Sao lại tới đây rồi?khôngphải tađãcho con nghỉ ngơi dưỡng thương trong phòng sao, còn đaukhông, mặtđãtốt hơn chưa?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ở nhà, muộinóichuyện với nó, nó đều ngồi yênkhôngđộng đậy, muộinóivới nó như thế nào đây?”

Sau ngày hôm qua Hứa Tiêu Nhiên liên tiếp hỏi, A Đoàn cũng biết lần này bản thânthậtsựl* m*ng. Cũngkhôngnhư ngày hôm quakhôngkiên nhẫn, nghiêm túc ngồi nghe Trần thị giảng dạy xong. Trần thịnóimộthồi, còn đem cả những chuyện cũ ranói, A Đoàn vẫn ngồi nghe.

Trần thị cũngkhôngrối rắm vấn đề này, chỉ tùy tiện hỏi rồi cho qua, nâng mặt A Đoàn lên cẩn thận nhìn cuối cùng gật đầu “đãtốt hơn nhiều, như này ta cũng có thể yên tâm rồi.” Sau đó nhướn mày, lại bắt đầu dạy dỗ A Đoàn “Về saukhôngthể làm bừa như vậy nữa có biếtkhông? Khuôn mặt đối với nữ tử rất quan trọng!”

Lúcnóichuyện nghe được bọn nha hoàn bên ngoài báo nhị phu nhân tới, A Đoàn cùng Trần thị cùng thu lại khuôn mặt tươi cười ngồi thẳng người dậy.

thậtlà ngoài ý muốn, Giang Vạn Líđimộtkhắcđãtrở lại. A Đoàn nhướn mày “Nhanh vậyđãđiều trarõràng mọi chuyện rồi sao? Từ nhà đến thư viện dù cưỡi ngựa cũngkhôngchỉ mấtmộtkhắc thôi đâu. Giang Vạn Lí sờ sờ đầu, cũng có chútkhônghiểu được “Nô tài vừa ra cửađãbị ngăn cản, làcônương vừa rồi, nàng vẫnđangchờ ngoài cửa.”

Vừa hỏi vừa đưa hộp đồ ăn cho Cẩm Tú cầm đến bàn. A Đoàn ngồi bên cạnh Trần thị, thân mật khéo tay nàng gật đầu “Vâng.”

Bán Đông cầm hộp đồ ănđitừ bên ngoài vào, nghiêng đầu nhìn A Đoànđangđứng bên cửa sổ, cười tiến lên, để chiếc hộptrêntay xuống “Tiểu thư, đây là điểm tâm do Hoàng Hậu nương nương vừa phái người đem đến, cũng truyền lời lại,nóitiểu thư muốn ăn cái gì,thìphái người báo tin cho người là được.”

Trần thị nhận lấy hộp đồ ăn nhìn nhìn, vẫn giống như trước đây, nhìn rất khéo léo, nhưng mà chỉ cònmộtnửa. “Cho người đưa đến cho nhị phòng với đại tỷ của ngươi rồi sao?”

Mày vừa nhíu lại cúi đầu trầm tư, quamộtlúc lâu lại ngẩng đầu, chân mày vẫn nhíu chặt như cũ “Ngươiđithăm dò xem gần đây nhị phòng có chuyện gì, nhị thúc lại làm loạn chuyện gì, nhị thẩm gần đây gặp mặt những ai, nhanh lênmộtchút.”

“CònnóiAn Dương công chúa ăn trưa xongsẽtới đây.”

“Được rồi, được rồi.” Thấy Giang Vạn Líthậtsựsốt ruột, A Đoàn cũngkhôngtrêuhắnnữa, chỉnóithầmmộtcâu “Càng lớn càngkhôngvui,thậtlà nhớ Tiểu Giang công công lúc trước.” Giang Vạn Lí nghe được, ngậm miệngkhôngnóilời nào, trong lòngâmthầm phản bác: nếu vẫnkhôngbiết chừng mực như trước kia, Thái Tử cònkhônglột da ta ra sao…

A Đoàn tâm trạng rất tốt, cho dù có nhiều phiền não, chỉ cần nhìn cây ngô đồng, tâm trạngsẽthỏa mái trở lại. Cũng nghiêng đầu cười “Ta biết rồi, đểtrênbànđi.” Bán Đông đáp ứng, xoay ngườiđivào sảnh chính.

Nghe lời như vậy, Trần thị lạikhôngnghĩ nữa, chỉ chọc chọc cái trán trơn bóng của A Đoàn “Nếu còn có lần sau, tasẽkhôngtha cho con đâu!” A Đoàn thè lưỡi, kéo cánh tay Trần thị làm nũng cam đoan “Tuyệt đốikhôngcó lần sau, mẫu thân người yên tâm!”

Chuyện cưới gả, đối với nữ tử chính là lần thứ hai đầu thai. A Đoàn mím môi trầm ngâm, vẫn nhìn Trình thị.

A Đoàn từtrêngiường đứng dậy, đứng lên hoạt độngmộtlúc, cả ngày đều nằmtrêngiường, xương cốt cũng rã rời hết rồi, nhưng mà mẫu thân cũng cho phép đứng dậy. Trong phòngđãchuẩn bị lò sưởithậtto nên cũngkhônglạnh, nhưng Giang Vạn Lí vẫn lấy áo khoác khoác lên cho A Đoàn, theo thói quen của tiểu thư chắc lại muốn đến bên cửa sổ.

Nghe lời này Giang Vạn Lí lại tức giận, sắc mặt lạnh lùng khinh thườngnói“Cũngkhôngbiết là do ai bịa chuyện, tình cảm giữa tiểu thư với công chúa cần phải như vậy sao!thậtlà nực cười!”

“Cũng muốn hỏi, lúc nàothìđịnh hônsựcho đại tiểu thư, ta còn dễ bàn về chuyện của Dao Dao.”

Ngày hôm qua thái y lấy thuốc xoa bóp, lúc ấy rất đau nhưng thuốc hiệu quả rất tốt, bây giờ chỉ mới quamộtngày A Đoànđãcó thể nằm bình thường. Vẫn ngồimộtchỗ chống cằm sau đó phân phó Bán Đông vừa vào “Hầu hạ ta thay quần áođi, hôm nay ta cùng mẫu thân ăn cơm,khôngăn ở trong phòng nữa.”

Thái Tử ca ca, muộisẽkhôngđể mình bị thương nữa đâu, muộisẽtự bảo vệ mình.

A Đoàn im lặng, đại ca cònnóimình làcônương ngốc nghếch, bây giờđãxuấthiệnngười còn ngốc hơn mình.

A Đoàn vừa xuấthiệncòn chưa thỉnh an Trần thịđãhỏi.

Trần thịkhôngnghe lời này, chỉ cườinói“Ngươiđangở đâynóicái gì vậy? Dao Daokhôngphải congáicủa ngươi sao?”

Hôm nay thời tiết cũngkhôngtốt, mới vừa có chút ánh nắng mặt trời bây giờđãkhôngthấy nữa rồi, gió thu bắt đầu thổi, sắc trời cũng tối lại, muốn mưa, mưa thu luôn kéo dài dai dẳng. Tầm mắt chuyển sang chỗ khác, nhìn về phía cây ngô đồng láđãrụng hơn nửa, lẳng lặng nhìnmộtlúc, im lặng nhớ nhung.

A Đoàn khoanh tay ra vẻ vô tộinói“Nhưng mà ta là ngườiđangbị thương, vì sao ta phải quan tâm chuyện này?”

“cônương kianói, trường họckhôngbiết từ đâu truyền đến lời đồn,nóihôm quacônương ngã ngựa chỉ là do người tự biên tự diễn,nóilàm sao tiểu thư có thể biết trước việc đósẽxảy ra,khôngai biết công chúasẽngã ngựa, tiểu thư làm sao lại biết được.”

Việc nhà hôm nay Trần thị cũngđãxử lý xong, các ma ma quảnsựcũng vừa mới rờiđi, tựa nửa người vàotrêntháp nghỉ ngơi, Cẩm Tú ngồitrênghếnhỏbên cạnh xoa bóp chân cho nàng. Nghe bọn nha hoàn bên ngoài báo Tam tiểu thư đến, vội vàng đứng dậy, cười nhìn về phía cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quả nhiên, A Đoàn vốn định ra đứngmộtlúc,điđến bên cửa sổ, híp mắt nhìn ra bên ngoài.

Lắc đầu “Việc này tạm thờikhôngcần quan tâm, cũngkhôngcần tra manh mối là ai, trong lòng ta tự có tính toán.”

Việc này liên quan đến danh dự của người, người vẫn ở đâynóiđùa!

Bán Đông gật đầu, đem hộp đồ ăn trong tay giao cho nha hoàn khác, tiến lên hầu hạ A Đoàn thay quần áo chải đầu, Giang Vạn Lí tránhđi, chờ lúc A Đoàn thay quần áo chải đầu xong mới lạiđivào phòng. Cũngkhôngnóilời nào, đứng ở phía sau bình tĩnh nhìn A Đoàn. A Đoàn từ trong gương nhìn Giang Vạn Lí nhưđangcó khổ đại thâm thù vậy, cười.

“Mẫu thân uốngmộtngụm nước rồinóitiếp, nếukhôngsẽkhát.”

Hơi hơi ngửa đầu hítmộthơithậtsâukhôngkhí lạnh, nhắm mắt khóe miệng cong lên.

nóimộthơi xong nhìn sắc mặt A Đoàn vẫnkhôngthay đổi. Xem ý của Giang Vạn Lí nhất định là điều trarõràng là ai giở trò sau lưng, sau đó g·i·ế·t gà dọa khỉ, để xem sau này ai còn dámnóilung tung! Nhưng mà Thái Tửđãnóirồi, chỉ có thể chỉ đường cho tiểu thư,khôngthể thay tiểu thư quyết định mọi việc được, hítmộthơithậtsâu cho bớt giận “Tiểu thư địnhsẽlàm như thế nào?”

Nhị phu nhân cũng họ Trình, đồngâmkhác chứ với Trần thị. Bộ dáng tốt, người cũng rất có thủ đoạn, nhị lão gia mấy năm gần đây vẫnkhôngđể ý sống qua ngày, nhưng mà những chỗ ăn chơi trác táng lại ítđihơn. Người còn chưa đếnđãnghe thấy tiếng truyền đến “Cảm ơn điểm tâm của A Đoàn, vừa rồiđitrênđường tađãnhìn thấy!”

“Tiểu thư!”

Cuối cùng còn xoay người rót cho Trần thịmộtly Ôn Trà

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53