Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 44

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44


Khi Giang Vạn Lí nghĩ mìnhsẽkhôngcó câu trả lờithìlại nghe Ngô Đồng hỏi "Lúc A Đoàn tiến cung, phụ hoàngđãnóinhư thế nào?" "Bồi dưỡng tình cảm của ngài vàcônươngthậttốt,cônương là Thái tử phi tương lai." Câu hỏi này Giang Vạn Líkhôngcần suy nghĩ nhiềuđãcó thể trả lời vì mọi người đều biết đó làsựthật.

Vì sao nhất định phải rời xa nhau?

Ngô Đồng nghe vậy chỉ buông tầm mắt xuống, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía cungkhôngnóilời nào.

Chỉ thiếu điều trở thành người nhà.

Chương 44

"Để tay lên ngực tự hỏi, mặc dùkhôngcoi nàng như congáiruột nhưng cũng coi như nửa congáirồi."

"Nếu takhôngđidu học, người khácsẽnghĩ gì về nàng?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống mu bàn tay, giọt nào cũng nóng hổi.khôngbiết An Dươngđãđến cạnh A Đoàn lúc nào, giống nàng ngồitrênđất, hai tay cầm lấy tay A Đoàn "Ngươi đừng khóc nữa,khôngphải lỗi của ngươi, đều là lỗi của tên ca ca khốn khiếp kia, làhắnkhôngtốt."

Cực kìkhôngkiên nhẫn,mộtchút cũngkhôngche giấu, giọngnóirất lớn, chỉ là có chút khàn. Sắc mặt cũngkhôngđược tốt, khuôn mặtnhỏnhắn luôn phơn phớt hồng giờđãtái nhợt. A Đoàn bỗng chốc cảm thấy đồng tình, thấy An Dương như vậy đột nhiênsẽhiểu. Thực ra, khó vượt qua nhất chính là An Dương mà?

nóixong liền nở nụ cười tràn đầy tự giễu cùng bất đắc dĩ.

"BỐP!"

BiếtrõThái tử vẫn nghĩ đếncônương, tâm tình của Giang Vạn Lí dần tốt lên,khônguổng công hôm quacônương khóc sưng mắt. Thế nhưng hình như vẫn có gì đó sai sai? Dừngmộtchút lại tiếp tục hỏi "Vì sao nhất định phải đưacônươngđi? Điện hạ ngài cùngcônương ở chungmộtchỗkhôngphải cũng được sao?khôngthể cùng nhau lớn lên sao?"

"Lúc đó đầu nhưkhônghoạt động,khôngbiết mình nênnóicái gì, thậm chímộtcâu giữhắnlại cũngkhôngcó. Bởi vì ta giống ngươi, cho rằng việc nước là quan trọng nhất, Thái tử ca ca luôn luôn có lí do của mình, takhôngthể làm vật cản đường củahắn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến lúc đócônươngsẽbị biết bao nhiêu người dèm pha, lại còn cả những lời phỏng đoán ác ý nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

đangtúm lấy tai của con búp bê trút giận, đột nhiên cảm thấy có người,khôngngẩng đầu lên mà trực tiếp quát "Cút ra ngoài cho ta, mẫu hậukhôngcho ta xuất cungthìđừng lăn vào đây!"

Bích Sơ làm bạn với Hoàng hậuđãbao nhiêu năm, hiểurõHoàng hậu còn hơn cả bản thân mình, biếtrõnàng lúc này cần người lắng nghe mình tâmsựcho nên cũngkhôngđáp lại, chỉ trầm mặc đứngmộtbên. Hoàng hậu vẫn nhìn về phía trước, giọngnóirấtnhẹ.

"Ta thậm chí đếnmộtcâu cẩn thậntrênđường cũng chưa kịpnóivớihắn..."

Nàng ở đây tất nhiên lànóiA Đoàn rồi. Bích Sơ cũng đồng ý với lời này, những năm nay, tất cả chi phí củacônương đều giống An Dương công chúa, hơn nữa Thái tử điện hạ thỉnh thoảng còn trợ cấp thêm. Kìthật, đối với phương diện vật chất mànói,cônương có khi còn quý hơn của An Dương công chúa. Những điều này Hoàng hậu nương nương đều biết, nhưng chưa bao gì bất mãn.khôngchỉ Đông cung mà ngay cả trong cung, Hoàng hậu nương nươngđãdặn rất nhiều lần là phải coicônương như chủ tử của mình,cônươngkhôngphải là người ăn nhờ ở đậu, sau này cũng ở nơi này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nô tài ngu dốt,thậtsựkhôngbiết vì sao Thái tử lại quyết địnhđidu học, vì sao lạikhôngtạm biệtđãđi,thậtsựvìkhôngmuốn nhìn thấycônương khóc sao?"

Giang Vạn Lí vẫnkhôngrõý của Ngô Đồng, cúi đầu suy nghĩmộthồi mới nghĩ ra. Đúng rồi,cônương tiến cung là để bồi dưỡng tình cảm cùng Thái tử điện hạ, hơn nữa mọi người cũng biếtcônương là do Hoàng hậu nương nương đích thân dạy dỗ, đột nhiên lại về nhà. Dù mình biết được ít chuyện cũngkhôngthể đoán được, thiên hạ nhiều người như vậy, họsẽnghĩ như thế nào?

Mình cùng Thái tử ca ca thân mật tất nhiênkhônggiả, nhưng An Dương cùng Thái tử ca ca vẫn là huynh muội ruột. Hơn nữa Thái tử ca cakhôngtạm biệt mình, như vậy chắc cũngkhôngtạm biệt An Dương? Chỉ nghĩ tới mình đau lòng như thế nào mà lạikhôngquan tâm An Dương, đem nàng ném ra sau đầu,thậtsựuổng phí An Dương đối xử với mình tốt như vậy,thậtđáng đánh đòn!

"Ta cũngthậtlà vô tâm, trong tình huống như vậy còn có thể ngủ. Ta cũngkhôngbiết lúc đấy mình nghĩ cái gì, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng? Chưa phải cách xa nên vẫn yên tâm? Chính mình cũngkhôngbiết... Buổi sáng khi... tỉnh lạithìThái tử ca cađãđi,mộtcâu tạm biệt cũngkhôngcó."

Bích Sơ chậm rãiđitheo Hoàng hậu, Hoàng hậu vẫn như cũ nhìn về phía trước.

Câu hỏi này Ngô Đồngkhôngtrả lời, chỉ lạimộtlần nữa dặnhắnchăm sóc A Đoàn cho tốt rồi quay người lên ngựa. Bình tĩnh nhìn về cungthậtlâu, sau đó quay đầu, giương roi lên, trực tiếpđi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44