Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 37

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37


“khôngphải muốnđibãi tập ngựa sao?”

Cái bộ dạng kiêu ngạo này, Ngô Đồng có ý xấu trêu chọc “ Năm trước cái kia là aikhôngăn hết? Năm kia là aiâmĩ bảokhôngthích ăn mì?” A Đoàn ngẩn ngơ, sau dậm chân, tiếp tục nhảy, vươn tay muốn che miệng Ngô Đồng “khôngđúngnóikhôngđúng! Chuyện lúc trướckhôngnênnóiđến, đây chính là lời Thái tử ca canói!”

Đẹp đến bao nhiêu, cũngsẽrụng xuống.

Mặt A Đoàn còn có chút hơi sưng, mắt cười nhìnkhôngthấy, quay đầu cườinóivới Ngô Đồng “ Thái tử ca ca, cây ngô đồng cùng muội chào hỏi kìa, chúng nó cũng dậy rội.’’

“ Chúng ta buổi ra bên ngoài cung chơi, giữa trưa về cung ăn cơm, buổi chiều lạiđiđến bãi tập ngựa, buổi tối…”

Thế mà mẫu hậu, A Đoàn đều thích cây ngô đồng,khôngcó hoa cỏ cây cối gì, hậnkhôngthể trồng cây ngô đồng ở khắp mọi nơi. Làm mình vừa chán ghét vừa vui mừng, vui vì chính mình cũng là Ngô Đồng, chán ghét là ….

Đây là thói quen của A Đoàn, chuyện đầu tiên sau khi rời giường chính là ngẩn người, lúc này gọi nàng làm cái gì cũngkhôngđược. Hơn nữa thói quen này lạithậtthần kỳ chỉ đối với Ngô Đồng, lúc những người khác gọi nàng rời giường nàng đều đặc biệt ngoan ngoãn, càu nhàumộttiếng liền đứng lênđirửa mặt, cố tình khi Ngô Đồng đến lại biến thành bộ dạng của tiểu ngốc.

Bị mắng nhưng các nô tài cũngkhôngsợ, hôm nay là ngay tốt nha! Tất cảtrêndưới Đông cung mọi người đều biết, hôm nay chỉ cầnkhôngphạm tội gì lớn, Thái Tử nhất địnhsẽbỏ qua! Căn bảnkhôngđể ý đến Giang Vạn Lí cười mắng, chỉ bận vây quanh A Đoàn, lời chúc cùng hồng baokhôngngừng đưa ra.

“ Buổi tối liền hồi cung tham gia lễ hội Trung thu!’’ Ngô Đồng còn chưanóihết A Đoànđãtrực tiếp tiếp lời.

“ Mì trường thọ trương hết rồi!”

Năm nay rốt cuộc ăn hết rồi!

“ A, ainóilờithậtdễ nghe liền cho người đó hà baothậtlớn.’’

Rất nhiều người chúc mừng A Đoàn, A Đoàn bận rộnkhôngngừng, dừng lạinóichuyện với bọn họ, từ đầu đến cuối vẫn cười, bộ dạng vui vẻ. Giang Vạn Lí từ xa nhìn thấymộtnhóm ngườiđangvây quanh người nào đó,khôngcần nghĩ cũng biết là ai, cũng tiến lên cười mắng “ Đều tản ra tản ra! Có các ngươi như vậy chúc mừng, người được chúc đỉnh đầu các người còn chưa nhìn tới kìa!”

Sau đó liền chờ A Đoàn tự chui ra ngoài.

Mì trường thọ chính làmộtsợi mì dàikhôngthấy đuôi, A Đoàn cònnhỏ, căn bản ănkhônghết, chẳng sợ quan tâm ăn là sở trường của nàng chỉ làmmộtbátnhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“ Lần này có thểmộtlần ăn hếtkhông?”

Hàng năm đều như vậy, trước ngày sinh nhậtsẽcùng An Dương chơi, hôm sinh nhật cùng Thái tử ca ca và mọi người trong nhà tụ họp, buổi tối sinh nhậtsẽhồi cung, tham gia hội Trung thu là bắt buộc. A Đoàn đều trải qua nhiều lần, duuù việc phía trướckhôngnhớ, đối với việc này cũng có chút ký ức.

Cầm Phấn Đô Đô trong tay A Đoàn liềnkhôngầm ĩ, ngôi bên cạnh giường ôm Phấn Đô Đô, hai mắt vô thần bắt đầu ngẩn người.

Ở cùng chúng nó, chính Thái tử ca ca cũng bị quăng quamộtbên.

Thấy nàng bộ dạng ngây ngốc, Ngô Đồng lần nữa cúi đầu hôn lên mặt nàng rồinói“khôngphải muốn có cảmộtngày để cưỡi ngựa sao? Dẫn nàngđi, ngựa cũngsẽmệt c·h·ế·t.” Hơn nữa lần đầu cưỡi ngựakhôngthể quá mức, A Đoàn lạinhỏnhư vậy, Ngô Đồngsẽchỉ cho nàngđibộ hai vòng rồi xuống,đinhiều ngày maisẽkhôngdậy nổi.

A Đoàn cười tươi híp cả mắt, trực tiếp từtrênngười Ngô Đồng trượt xuống, lôi kéo Ngô Đồngđira bên ngoài.

Chỉ cònmộtchút ít! Mắt A Đoàn tỏa sáng, hai gò má phồng lớn, dùng sức hútmộtcái, ăn xong rồi! Ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía Ngô Đồng, phấn khích đến nỗi thiếu chút nữa đem mì phun ra ngoài. Ngô Đồng vội vàng gật đầu. “A Đoànthậtlợi hại! Trước tiên ăn xong rồi mớinóichuyện.”

“cônương hôm nay lại lớn hơnmộttuổi,đãlàmộtđạicônương!’’

khôngphải a, A Đoàn nhonhỏnhư vậy bị vây bởimộtdống đại cung nữ cùng đại thái giám, ngay cả tóc của họ còn nhìnkhôngtới!

“đira ngoài chơi a!”

đangsuy nghĩ miên man đột nhiên giật mình, cúi đầu nhìn hóa ra là A Đoàn. Tiểu nha đầu từ dưới đấtđanglôi kéo giày chạy tới ôm đùi Ngô Đồng, mắt còn chưa mở, đầu vô lực tựa vào đùi Ngô Đồng, than thởkhôngvui “ Thái tử ca ca tới mà cũngkhôngthèm gọi ta…’’

Ngô Đồng mở cửakhôngcó tiếng độngđivào, đưa tay đem hai bên màn vén qua, nhìn thấy khuôn mặtnhỏnhắn hồng hào của A Đoàn, cúi người đem chăn có chút loạn của nàng sắp xếp ổn thỏa, đến gần lại pháthiệnmiệngnhỏcủa nha đầu kia khẽ nhếch, có tia nước miếng chảy ra. Buồn cười lắc đầu, xoay người đem cửa sổ mở ra.

Chương 37

A Đoàn ômthậtchặt trong ngực, khi ngủ thỉnh thoảng lại lấy mũi cọ cọ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“khôngcầnnóira!”

Mặt vô ý thức cọ loạn, đemmộtbên nước miếng toàn bộ cọ vào quần Ngô Đồng.

Bị A Đoàn làm cho vui vẻ lây, hôm nay Ngô Đồng vẫn giương khóe miệng nay càng thêmrõrệt, đương nhiên ca ngợi “ A, rốt cuộc ăn hết rồi, về sau hàng năm cũng đều ăn hết, A Đoàn của chúng tathậtlợi hại.”

Đúng lúcđitới bên giường, Ngô Đồng duỗi tay đem Phấn Đô Đô đặt vào tay A Đoàn.

Cònkhôngphải là heo sao!.

Gió mát từ cửa sổ thổi vào, làm cho đầu óc có chút chậm chạp của Ngô Đồng lập tức tỉnh táo.

“ Đó là, chỉ cần Thái tử ca ca làm, muội nhất địnhsẽăn hết!’’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nóithật, mặc dù mình tên Ngô Đồng, A Đoàn lại sinh vào Trung thu, nhưng mìnhthậtsựkhôngthích mùa thu, cho dù cả hai người đều có chút liên quan đến mùa thu. Trước cửa sổ chính là cây ngô đồng to lớn,hiệntại gió thu còn chưa có màđãcó chút vắng lặng, lá câyđãrơi đầy mặt đất.

Editor: An Nhiên

Ngô Đồng trực tiếp vòng tay đưa người trong lòng ôm trọn.

Nhai qua loa vài cái rồi nuốt xuống, lại đem nước lèo uống ừng ực, sạchsẽkhôngthừamộtgiọt.

“cônương sinh thần vui vẻ, nô tài tại đây cho ngàimộtcái hà bao!”

Lời nàyrõràng là coi thường mình,đãlớn hơnmộttuổi, đương nhiên có thể ăn! A Đoàn hung hăng trợn mắt Ngô Đồngđangngồi xem kịch vui,khôngnóitiếng nào cầm lấy chiếc đũa liền mở miệng ăn. Từ đầu tới cuối mắt đều tập trung nhìn bátnhỏtrước mắt, miệngkhôngngừng hút sợi mì, càng này càng ít, càng ngày càng ngắn.

Nha đầu ngốc này!

Như thường lệ chuẩn bị xong liền hướng đến bên người Ngô Đồng chạy, sau đó lập tức chạy quakhôngdừng lại. Vừa chạy vừanói“ Tađirửa mặt, Thái tử ca ca tự mình chơi nha!’’

A Đoàn kiêu ngạo ngửa đầu.

Ngô Đồng bật cười, buổi sángnóinàng là heo, dùng sức hút sợi mì hì hục như vậy…..

Ngô Đồngđãsớm thành thói quen, nhận mệnh bắt đầu hầu hạ nàng mặc đồ, sửa sang lại chăn.

Nghẹnkhôngcười ra tiếng,khôngthể quấy rầy nàng.

Ngô Đồng bị nàng làm cho buồn cười.

Lần đầu tiên, cảm thấy cây ngô đồng này cũng có chút đángyêu.

Náo loạnmộttrận, khuôn mặtnhỏnhắn của A Đoàn đỏ bừng, như trước ngồitrênđùi Ngô Đồng, ôm cái cốc uống nước. Chờ nàng uống xong, cầm lấy khăn tay chùi miệng cho nàng, sau khi làm xong mớinói“ Hôm nay mang nàng ra ngoài cung chơi”

Vừa mới ăn xongkhôngthể ầm ĩ như vậy, Ngô Đồng vội vàng đem người đứng yên. Ôm ngồi lên đùi, trán kề trán “Hôm nay là sinh thần trưởng thành của muội, muội muốn làm gì ta cũngsẽchơi với muội đượckhông?” A Đoàn cũng cúi đầu, trực tiếp lấy trán dùng sức cọ vào trán Ngô Đồng, cọ cọ, khuôn mặtnhỏnhắn cười tươi như hoa, căn bảnkhôngnghe Ngô Đồngnóicái gì, tự mình chơi đùa vui vẻ!

Tiểu nha đầu hôm nay mặcmộtbộ váy tiểu nho xanh nhạt. Nha đầu có làn da trắng, mặc màu gì cũngthậtưa nhìn. Lúc này đứng bên cạnh cửa sổ ngẩng mặt cười vui vẻ, đối lập với mặt sau vườn đầy lá rụng, cho người ta cảm giác sức sống dâng trào.rõràng là hiu quạnh, vì cái gì lại có cảm giác ngược lại?

Ngô Đồng “ …..”

Sau đó bổ nhào lên người Ngô Đồng, vừa nhào đến vừa nhảy nhót “Thái tử ca ca, muội cuối cùng cũng đem sợi mì ăn hết!”

Quả nhiên, bên trong đột nhiên yên tĩnh, sau đó nghe thấy tiếng A Đoàn vội vàng phân phân phó “ Tất cả mọi người đều thưởng ba tháng quan tiền!’’ Thưởng liền ba tháng chính là bằng nửa năm tiền công nha. A Đoàn ngay cả Giang Vạn Lí cũng bỏ qua, thẳng tắp hướng về phía trước, quẹomộtcái liềnkhôngthấy đâu. Giang Vạn Lí bật cười, cũng chạy chậm đuổi theo.

Giang Vạn Lí liền ở bên ngoài ôm ngực chờ, chờmộthồi mới đưa hai tay lên gần miệng, dùng sức hô to.

Đem bản thân vệ sinh sạchsẽA Đoàn cũngkhônglập tức trở về phòng, trực tiếpđiqua hành lang hướng tới nhà ăn.Dọc đườngđigặp phải thái giám cùng cung nữ đều cùng A Đoànnóichuyện.

khôngbiết làm sao nghĩ bản thân còn vừa mới thay quần, đem nha đầuđangmơ hồ bế lên. Tiểu nha đầu chỉ mặc áo lót trong, tuy rằnghiệntại chưa lạnh, nhưng cũngkhôngnên vừa dậy liền ra đứng bên cửa sổ vào sáng sớmđangcó gió lạnh. Ôm nàngđitrở về, vừađivừa trả lời nàng “ Vừa rồi vào cửa nhìn thấymộtcon dê cùngmộtcon heo ngủ cùngthậtvui vẻ,khôngđành lòng gọi nàng dậy”

Dê là chỉ con rối, còn heo, đương nhiên là A Đoàn.

Đem người chuẩn bịthậttốt, A Đoàn cũng hoàn toàn tỉnh tảo. Đầu tiênkhôngphải là đứng bên cạnh Ngô Đồngnóichuyện, mà là chạy đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài cười “ Ta dậy rổi, các ngươiđãdậy chưa!’’ Ngoài cửa sổ đếnmộtngười cũngkhôngcó, A Đoàn là cùng cây ngô đồng chào hỏi. Trùng hợpmộttrận gió thổi qua, lá cây ào ào rung động, giống như đáp lại lời A Đoànnói.

A Đoàn thích thú đến, che cằmmộtcách tinh quái nghe thấy tất cảâmthanh của mọi ngườiđangđộc thoai.

Hôm nay A Đoànmộtchút cũngkhônglo lắng Thái tử ca casẽđi, bởi vì mọi năm vào ngày sinh nhật Thái tử ca casẽchơi với mình cả ngày! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bị A Đoàn lây nhiễm tâm tình, Ngô Đồng cũng gật đầu cườinhẹ.

Tráchkhôngđược A Đoàn vui vẻ như thế, cái này mỗi lần ăn đềukhônghết, năm nay rốt cuộc cũng chiến thắng nó! Đây là mì Thái tử ca ca tự mình làm, ngay cả An Dương cũng phải ghen tỵ, ai cũngkhôngcó đãi ngộ này! Năm trước chưa ăn hết nên có chút buồn, Thái tử ca ca làm cho mình như thế, vậy mà cũngkhôngăn hết!

Lúc tới nhà ăn Ngô Đồngđãngồi chờ,trênbàn cái gì cũngkhôngcó, chỉ cómộtcái bátnhỏ.

A Đoàn ôm con rối có chút kỳ quái ngủ say sưa, con rối màu hồng nhạt, chỉ bằngmộtnửa người A Đoàn, vừa vặn ôm trong lòng, thoạt nhìn vừa giống con trâu vừa giống con cừu, đường may cũngkhôngtốt, cách xa cũng có thể nhìn ra. Nếu so sánh với các loại đồ vật tinh xảotrêngiường, nhìn có chút mộc mạc.

A Đoàn bò lên ghế, nhìn chằm chằm bátnhỏtrước mặt. Bình thường vô cùng, toàn là mì, tiếp đó là mặttrênđiểm chút hành thái. So với trước kia, ngay cả bát tương cònkhôngcó. A Đoàn nhíu chân mày, gắt gao nhìn chằm chằm, giống nhưđangnhìn cừu nhân g·i·ế·t cha mìnhkhôngbằng.

Hà bao chính là tiền thưởng, ở Đông cung hà bao luôn luôn hào phóng,khôngnóiđến Hứacônương càng hào phóng hơn, Thái tửsẽtrực tiếp tăng gấp đôi. Vừanóixong, các nô tài càng thêm thân thiện, tất ca vây quanh A Đoànkhôngngừngnóilời hay, Giang Vạn Lí thựcsựvất vả chen vào, lúc này lại bị đẩy ra, chỉ có thể ở bên ngoài đứng nhìn!

“A Đoànthậtthông minh” Ngô Đồng lần nữa lại thơm lên mặt A Đoànmộtcái.

Mắt A Đoàn vẫnkhôngmở, trực tiếp phản bác “Đókhôngphải là dê, đó là Phấn Đô Đô, là An Dương tự tay làm quà sinh nhật cho muội, nhất định phải giữ cẩn thận!”nóixong liền dùng sức, trực tiếp giãy dụa “ Phấn Đô Đô của muội, Phấn Đô Đô của muội.’’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn thích nhất là cây ngô đồng, lúc Thái tử ca ca cùng An Dươngkhôngchơi cùng, thích nhất là ngồinóichuyện với cây ngô đồng, chúng nó là cùng tên với Thái tử ca ca nha!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37