Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30
"điHà Uyển."
Thực ra bên trong cònmộtthùng đầy. Mặc dù đây là đồ uốngyêuthích của A Đoàn, nhưnghiệngiờđangtrênthuyền, Thái tử cùngcônươngkhôngbiết ở chỗ này chơi bao lâu, ngộ nhỡ chơi đến trưathìsao? Cho dù trong hồ thực mát mẻ nhưng cũngsẽmuốn uống nước. Giang công công tất nhiên cũngđãchuẩn bị xong đồ uống của Ngô Đồng.
Ngô Đồng nghiêng đầu, nét mặt trong trẻo lạnh lùng "Hửm?" Giống như hoàn toànkhôngbiết A Đoàn muốn làm cái gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Đồng đứng bên cạnh A Đoàn, cười nhìn bộ dạng hài lòng của nàng.
Ngô Đồng nhướng mày, sóng mắt lưu chuyển, buông mái chèo ra, bước hai bước đến cạnh A Đoàn,khôngnóikhôngrằng trực tiếp bế người nọ lên. Thân thuyền lay động, A Đoàn ôm chặt cổ Ngô Đồng, mặt chôn vào hõm cổ.
"Cái kia..." Chỉ chỉ thùng gỗnhỏ.
khôngđành lòng nhìnmộthồi lâu, nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng ngẩng đầu lên "Được rồi, vậy chén còn lại Thái tử ca ca uống a!"khôngthể ích kỉ, hôm nay nóng như vậy, mình muốn uống nhưng Thái tử ca ca cũng muốn uống,khôngthểmộtngười uống hết được.
Giang công công đứng bên cạnh bờ, phụ giúp đuôi thuyền trong nước dời thêm vài phần, Thái tử điện hạ cùng vớicônương ởmộtmình, sao mình có thểđilên được? Lắc đầu "Nô tàikhônglên đâu,cônương chơi vui là được!" Trong khi A Đoàn vẫn còn ngây người, Ngô Đồngđãchống mái chèo, chậm rãi tiến vào thế giới hoa sen. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Đồng mớikhôngthừa nhận chính mình cố ý, cười giải thích "Tim sen đắng, muội ngày thường đều ăn tim sen đấy."
"Hắc hắc, Thái tử ca ca ~ " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A Đoàn ngồi tại ghếnhỏtrênthuyền, miệng luôn mở ra, tràn đầy mới lạ, thỉnh thoảng lại thò tay đâm lá sen này, lúc sau lại sờ sờ hoa sen kia, tính trẻ con mười phần. Ngô Đồng đứng sau A Đoàn chậm rãi chèo thuyền, nhìn động tác của nàng, yên tĩnhnói"khôngđứng lên xem?"
Hơi nâng tay lên, khiêu mi hỏi "khôngsợ?"
"Đẹp!"
Thái tử ca cađãpháthiệnra cái gì rồi?
Sắc mặt bình thường, nhưng giọng sao lại ai oán quá vậy?
"An Dương dù muốn cũngkhôngcó cơ hội đến đây, A Đoàn muộithậtsựkhôngmuốn nhìn sao?"
Phản ứng của A Đoàn rất lớn, thoángmộtcái liền đứng lên lui về sau hai bước.
"khôngsợ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Đồng biếtrõA Đoàn rất thích những động vậtnhỏ, trong nội cung chónhỏmèonhỏnàng đềuđãsờ qua, nhưng cho tới bây giờkhôngcóyêucầu để tự mình nuôi, trước kia còn hỏi qua, muốn nuôi con chónhỏchơikhông, nàng cũngnóikhôngcần. Lần nữa hỏi "Muộikhôngmuốn chơi cùng nó? Ta thả tay ra nósẽbayđikhôngtrở lại."
Ngô Đồng vốn chỉ định trêu nàng, ai ngờ lại bị nàngnóicho tâm mềm nhũn ra. Thò tay kéo nàng ngồi xuống, đưa tay nhéonhẹcái mũinhỏcủa nàng "Trêu muội thôi, bên trong còn rất nhiều, đủ cho muội uống đến no bụng." A Đoàn lúc này mới biết mình bị gạt, còn chưa kịp ăn vạthìpháthiệnThái tử ca ca đột nhiên đặc biệt nghiêm túc.
Mắt A Đoàn nhìn chằm chằm vào chuồn chuồn nhưng lại lắc đầu "khôngmuốn. Thải tử ca ca huynh thả nóđi."
"Tại sao hạt sen mới hái xuống lại đắng vậy, ăn thựckhônggiống với bình thường nha."
"Ừm." Tiếp tục bình tĩnh gật đầu.
nóixong liền đem chén lên uống hết, lại thò đầu vào trong khoang nhìn thấy thùng gỗnhỏ, l**m l**m môi, còn muốn uống thêm chén nữa, liền ngẩng đầu nhìn Ngô Đồng nịnh nọt. Ngô Đồng lại coi nhưkhôngthấy, trực tiếp ngồi xuống thưởng thức cảnh đẹp xung quanh.
Lúc này Ngô Đồng mới xác định nha đầu nàykhôngsợ nước, chỉ là lần đầu nênkhôngdám mà thôi,mộtlúc sauđitừ đầu thuyền đến đuôi thuyền đềukhôngcó chút sợ hãi nào. Chìa tayđangcầm chuồn chuồn đưa tới, cánh chuồn chuồnkhôngngừng hoạt động, A Đoànkhôngcó cầm lấy, chỉ là lấy tay sờ sờ lên đầunhỏcủa chuồn chuồn.
Được, nhìn hồ sen trước tiên nghĩ đến ăn? Ngô Đồng bật cười, Giang công công bên cạnh tiếp lời "Vậy nô tàiđiphân phó người làm chocônương! Chẳng qua hôm nay chúng ta ở đây chơi,cônương đợi lát nữa tự mình hái lá sen, ăn cháo lá sen chính mình hái, chẳng phải ngon hơn sao?"
Beta: Hằng Lê
Cắnmộtchút, mặt liền nhăn lại.
A Đoàn mỉm cười ngồi xuống cạnh Ngô Đồng, thò tay giật giật tay áo củahắn.
"Đẹp sao?"
A Đoàn thế mà sợ nước? Ngô Đồng cúi đầu nhìnthìchỉ có thể thấy hai mắt tiểucônương nhắm chặt cùng hàng lông mi run rẩy. Điều này hoàn toànkhôngbiết, bởi vì cho tới bây giờ nàngkhôngcó xuống nước, đời trước cũngkhônggặp phải tình huống như vậy,thìra còn sợ nước. Vỗ vỗ lưng A Đoàn, nhu hòanói"Có ta ở đâysẽkhôngđể muội rơi xuống."
Chương 30
Tuy làkhôngbỏ được nhưng vẫn kiên định như trước "khôngcần, thái tử ca ca huynh thả nóđi."
Ngô Đồng cực kìyêuthích bộ dạng xích lại gần thân mật của A Đoàn, cũng cúi đầu "Tốt."
"Nước mơ ướp lạnh của muội!"
A Đoàn trực tiếp chạy tới bên cạnh bờ, thò tay đâm vào lá sen, bọt nước bêntrênlá sen tích ở lòng bàn tay, nước lạnh buốt. Lá sen và A Đoàn đều cao như nhau, liếc nhìn sang chỉ thấymộtmàu xanh, ở chính giữa là đóa hoa màu hồng phấn, dùng sức hítmộthơi, toàn bộ là mùi lá sen thơm ngát.
Chuồn chuồn đậu ởtrênlá sen, A Đoànkhôngdám lộn xộn, gắt gao nhìn chằm chằm, hô hấp dường như cònnhẹđimấy phần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái màu này đối với A Đoànđãquá quen thuộc.
Chớp chớp mắtnóitiếp "Buổi tối muội muốn ăn cháo lá sen."
Nàng thích nhìn liền để cho nàng nhìn, Ngô Đồng cũngkhôngngăn cản, chỉ là lại lần nữa cầm cây quạt lên, mở ra chetrênđỉnh đầu của A Đoàn, có thể che được chỗ nào hay chỗ đấy.
Hoạt động thân thểmộtchút rồi lại vỗ vỗ vào thân thuyền "Tiểu Giang công công mau tới!" Ngữ khíkhôngthể chờ đợi thêm nữa.
A Đoàn động tác có chút trì trệ, cúi đầu nhìn chân mình, buồn bực nghiêng đầu nhìn hai bên nướcmộthồi lâu. Miệng khẽ động,nhẹnhàng bướcmộtbước...trênmặt xuấthiệnnụ cười, lại thử bước tiếp bước thứ hai, thứ ba...
Nghenóivậy, tuy A Đoànđãmở mắt ra nhưng vẫnkhôngngẩng đầu lên, chỉ là trừng mắt nhìn chỗ thêu mây chìmtrêncổ áo Ngô Đồng, vẫnkhôngkháng cự.
"khôngmuốn?"
Sau đó chỉ cần nhìnmộtchút là thấy hồ sen rồi.
Trong ánh mắt đều là cẩn thận cùng bất an.
Xe ngựa trực tiếp ra khỏi cửa thành, A Đoàn vén rèm lên nhìn "Chúng tađangđiđâu?" Lúc nàyđãra ngoài thành, hai bên đều là những cây đại thụ cheđiánh mặt trời rực rỡ, so với trong thànhthìmát hơn nhiều. A Đoàn đem rèm treo lên móc, ghé đầu vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
A Đoàn nghe xong tự nhiên cam tâm tình nguyện, bàn taynhỏbé vung lên đầy hào khí "Quần áo muội đều được quấn lại rồi!"nóixong liền lôi kéo Ngô Đồngđiđến chiếc thuyềnnhỏđãđược chuẩn bị nhảy lên. Thuyền rấtnhỏ, vừanhỏvừa chật, tối đa chỉ thể chứa hai nam tử trưởng thành, A Đoàn cùng Ngô Đồngđilên coi như cũng rộng rãi.
"Chỉ cònmộtly thôi sao?" A Đoàn tinthậtrồi.
Sợ Ngô Đồngkhôngtin, nàng cònđiđilại lại thêm lần nữa.
A Đoàn nghe vậy hai tay cầm lấy ghếnhỏ,khôngcó động tĩnh.
Mỗi lần đến hè, hai người họ cũng chỉ dám đứng ở xa nhìn hồ senmộtcách đáng thương.
Mặt A Đoàn nhăn lại thànhmộtnắmnhỏ, miệng đắng chát, muốn uống nước lạikhôngcó nên hậm hựcmộtlúc. Ngô Đồngmộtmực ngồi cạnh nhìn, nhìn đủ rồi mới khom ngườiđivào trong khoangnhỏcủa thuyền, lát sau liềnđira, trong tayđãcó thêmmộtchén nước. A Đoàn thấy thế vội vàng cầm lấy, còn tưởng rằng đó là nước lạnh, cầm lấy rồi mới thấymộtmàu đỏ hồng.
A Đoàn vẫnkhôngnóilời nào, chỉ là chặt chẽ ôm lấy người Ngô Đồng. Ngô Đồng nghiêng đầu nhìn bên cạnh, đột nhiên dùng sức đem A Đoàn giơ lên. Cả thân thể A Đoàn đều cứng ngắc lại, nhưng làmộttiếng la cũngkhôngcó. Hai mắt trừng tên đầu sỏ gây ra chuyện, gắt gao cắn môi.
Chuồn chuồn? A Đoàn mở lớn hai mắt, khẽ đảo tìm khắp nơi, sau đó đôi mắt sáng ngời, quả nhiên cómộtcon chuồn chuồnnhỏmới từ bêntrênhoa sen bayđi, nhịnkhôngđược đưa tay về phía trước, đáng tiếc, chưa bắt được. Miệng trề ra, Ngô Đồng sau lưng lạinói"Bên tay phải muội cònmộtcon." A Đoàn lập tức nghiêng đầu nhìn, quả nhiên cònmộtcon nữa!
Edit: Tống Thiên Ân
Cái này A Đoànthậtsựkhôngcó trải qua.
Ngô Đồng chậm rãi đem người thả xuốngkhôngdấu vết, A Đoànkhôngphát giác, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chuồn chuồn. Sau đómộtbàn tayhiệnlên trước mặt, chuồn chuồnđãkhôngthấy đâu! Liền vội ngẩng đầu lên nhìn Ngô Đồng, trong taykhôngphảiđangcầm con chuồn chuồn kia chứ? A Đoàn thoáng cái liền hướng người Ngô Đồng nhảy lên, vừa nhảy vừa hô "Cho muội cho muội!"
Mặc dù trong hoàng cung cũng có hồ sen, cũng có thể chèo thuyền du ngoạn, nhưng A Đoàn tuổi cònnhỏ, hơn nữa nàng và An Dươngkhôngbao giờ ngồi yênmộtchỗ,đikhôngchừng lại ngã xuống nước. Hoàng hậu nương nươngđãcấm rồi, nếu dám chạy tới mép nước chơi, cái gì cũngkhôngnói, trực tiếp cấm túcmộttháng.
nóixong còn quay người chơi với lá sen,khôngquay lại nhìn chuồn chuồn thêmmộtlần nào. Ngô Đồngkhôngkhuyên nữa, buông tay, ngẩng đầu nhìn chuồn chuồnđangdần dần bay xa. Thò tay hái đài sen, bóc lấy hạt sen bên trong ra, khom người trực tiếp bỏ vào miệng A Đoàn. A Đoàn chưa phát giác ra chuyện gì,đivào đến miệng liền bắt đầu cắn.
Nhìn thẳng vào mắt A Đoàn "nóicho ta biết, đột nhiên muốn về nhà, có phảithậtsựnhớ mẹ và ca cakhông?"
"Phi phi, đắng!"
Tận mắt nhìn Ngô Đồng gật đầu, A Đoàn thực cao hứng hoan hômộttiếng, sau đó cúi đầu cam đoan "Thái tử ca ca yên tâm, muội tuyệt đốisẽkhôngnóicho Hoàng hậu nương nương biết!" Thái tử ca cathậttốt, Hoàng hậu nương nương cònkhôngnóichính xác khi nàothìmang mìnhđichơi, ân, trở về có thể cho An Dương đỏ mắt!
Ngô Đồng giật mình "Đó là Giang công công chuẩn bị cho muội,khôngnhiều lắm, chỉ cònmộtly, muội muốn uống bây giờ?"
Ngô Đồngkhôngbiết vì sao A Đoàn lại phản ứng lớn như vậy, cũng biết lúc này ép hỏi khẳng định làkhôngđược, quay người tiếp tục ngắm sen,nóirất bình thường "thìra A Đoàn muộikhôngtin tưởng ta..."
Lúc đến nơi, A Đoàn chỉ hướng bên trong chạy, Giang công công vội vàng đuổi theo, trong miệng cònkhôngngừng nhắc nhở "cônương chậmmộtchút,cônương chậmmộtchút, cẩn thậnkhôngngã!" A Đoànkhôngđể ý đến Giang công công, trực tiếp chạy vào, trong nàythậtsựkhôngcó gì, chỗ để nghỉ ngơi cũngkhôngcó, cạnh bờ chỉ cómộtcái đìnhnhỏ.
Ngô Đồng đáng tiếcnói"Chuồn chuồn bay mất."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.