Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15
Vài câunóivô tâm lập tức chọc phải tổ ong vò vẽ Trần thị, lông mày Đại lão gia nhíu lại: "khôngphải ta có ý đó, chỉ là takhôngmuốn tiếp tục nhìn nàng thương tâm như vậy, chuyện nàyđãđược định trước rồi, nàng có thương tâm cũng vô ích,khôngbằng sớm chấp nhậnthìhơn."hiệntại trờiđãrất lạnh, thức nguyênmộtđêm như vậy có phải cũngkhôngcần đến thân thể này nữa haykhôngđây.
Thấy Trần thị còn địnhnóigì nữa, Đại lão gia vội chỉ tay vào giườngnóinhỏ: "Nàng xem, nàng làm cho Đoàn Nhi tỉnh rồi kìa."
tất cả mọi người đều đem nàng cung phụng trong lòng bàn tay.
Bán Cầm vụng trộm kéo tay áo Cẩm Sắc, Cẩm Sắc nhìn lướt quamộtcái, lắc đầu,khôngdámnóilời nào. Còn tưởng rằng vịcôcônày dễnóichuyện, căn bản làkhôngphải. Vừa rồi cái liếc mắt kiathậtđáng sợ, so với mấy ma ma ở trong phủ còn đáng sợ hơn, cảm thấy cả người đều nổi da ga.
"Bọn nô tỳ đềuđãhọc xong quy củ rồi."
Nhưng dù có cảm thấy thân thiết thế nào, nàng ta vẫn là người bên cạnh hoàng hậu, lại còn là người đến đón A Đoànđi, Trần thịthậtsựkhôngthể nào bày ra khuôn mặt tươi cười được, ánh mắt còn có chút phiếm hồng, ôm chặt A Đoànđangngủ say sưa.
Editor: Phượng Cửu
Những băn khoăn của Trần thịkhôngphải chỉ bằng vài câunóicủa Bích Sơ có thể đánh tan, nhưng Bích Sơ là người của hoàng hậu, nàng ta có thểnóira như vậy khẳng định làđãđược hoàng hậu phân phó. Thái độ như vậy chính làđãcho nàng thể diện, nếu sắc mặt nàng cứ khó chịu thế này chẳng phải làkhôngnể mặt hậu nương nương sao? Nghĩ vậy liền miễn cưỡng cườinói: "côcôsao lạinóivậy, Đoàn Nhi làm sao có thể so sánh với công chúa An Dương được."
Trong phòng đốt lò sưởi nên cũngkhônglạnh, Trần thị chỉ mặc cho Đoàn Nhimộtbộ đồ mỏng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đãi ngộ so với công chúa An Dương đều giống nhau, ít nhất có thể cho Trần thị chút an tâm.
Đại lão gia vỗ vai Trần thị, bất đắc dĩnói: "Được rồi, nàngđãngồi nhìn con bé cảmộtđêm, Đoàn Nhi đâu phải làkhôngtrở lại. Nếu nàng nhớ conthìcó thể vào cung thăm con bé hoặc đón về chơi vài ngày cũng được. Nàng thế này cứ như là sinh ly tử biệt vậy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bích Sơ gật đầu, sau đó hài lòng nhìn hai tiểucônươngđanguỷ khuất muốn khóc màkhôngdám bộc lộ ra ngoài.
Xe ngựa càng lúc càng xa, chẳng bao lâuđãbiến mất sau làn sương sớm.
Bích Sơ lạnh mặt nhìn lại, lấy tiêu chuẩn khắc nghiệt trong cung để nhìn, động tác của hai người hoàn toàn chưa đúng quy củ. Nhưng mà tuổi tác như vậy,vóc ngườinhỏnhắn, động tác như vậy miễn cưỡng có thể chấp nhận được. Hơn nữa nàngnóinhỏnhư vậy, các nàng cũngnóinhỏtheo,khôngcó bởi vì khẩn trương mà giật mình kinh hãi. Như vậy còn có thể chỉ bảo được.
Thấy Trần thịkhôngnóilời nào, ý cườitrênmặt Bích Sơ vẫnkhôngtan, tiếp tụcnói: "Mấy tháng trước hoàng hậu nương nươngđãbắt đầu chuẩn bị, tuổi tác Hứa tiểu thư vừa vặn tương đương công chúa An Dương, như vậy những đồ dùng của công chúa An Dương đương nhiên tiểu thư cũng dùng được, vậy nên tất cả mọi thứ của công chúa An Dương đều được hoàng hậu nương nương chuẩn bị hai phần."
,
Quay đầu nhìn lại, quả nhiên A Đoànđangmơ mơ màng màng mở mắt, nhìn thấy Trần thị trong miệng liềnkhôngngừng ư ư a a, hai tay còn duỗi ra phía trước muốn được ômmộtcái. Còn chưa tỉnh ngủđãmuốn được ômmộtcái, đây chẳng phải là muốn thân thiết với mình sao? Tâm Trần thị liền mềm nhũn, miệngkhôngngừng gọi tiểu bảo bối, đưa tay bế A Đoàn lên.
"Từ mấy tháng trướcđãnhư vậy, thế nên đồ của tiểu thưđãđược chuẩn bị sẵn từ sớm."
Bích Sơ trong lòng cười thầm,khôngnghĩ chính mình lại doạ người như vậy, bất quá chỉ mới đe doạmộtcâuđãlàm cho haicônhóc sợ muốn vỡ mật. Mà thôi, dù sao cũng chỉ là hai tiểu nha đầu ngây ngô, về sau có thể từ từ dạy bảo. Bất quá nhìn hai nàng vẫn còn bộ dáng nhóc con ham chơi lại lạnh mặt như trước, mở miệng nhắc ba chữ: "Học quy củ."
"Hai ngươiđãrất may mắn, chỉ cẫn dụng tâm hầu hạ, chờ đến khi nàng trưởng thành, chỗ tốt các ngươi đềukhôngthiếu."
"Nô tỳ Cẩm Sắc."
rõràng vừa rồi nhìn còn rất thân thiết giọngnóinhỏnhẹ, chậm rãi, vừa thay đổi thần thái cũng ngữ khí lại có uy thế như vậy, Cẩm Sắc và Bán Cầm bị doạ sợ lập tức ngồi thẳng lưng,khôngngừng cam đoan: " Bọn nô tỳ nhất định dụng tâm hầu hạ tiểu thư, tuyệt đốikhôngbao giờ làm loại nô tài phản chủ kia."
nóiđến đâyđãkhóckhôngthành tiếng, chỉ dám che miệng lại mà khóc,sợ đánh thức A Đoàn.
Bán Cầm dừngmộtchút lại cẩn thận mở miệng: "côcô, nô tỳ và Cẩm Sắc tiến cung sau nàysẽphải làm gì?" Cẩm Sắc cũng nhìn qua Bích Sơ.
Chương 15
"Chỉ là ta luyến tiếc, con bé còn chưa gọi tamộttiếng mẫu thân..."
Hoàng hậu sau khi sinh được thái tử thân mình vẫnkhôngkhoẻ nên chưa sinh thêm hài nhi nào, qua nhiều năm mới có, chính là An Dương công chúa, so với Đoàn Nhi cũngkhônglớn hơn bao nhiêu,chính là thời điểm gào khóc đòi sữa. Đây cũng chính là điều làm Trần thịkhôngyên tâm, đều là nữ nhi, tuổi tác lại tương đương, có khi nào Đoàn Nhisẽbị xemnhẹ?
"Chỉ là ta luyến tiếc, takhôngthể ở bên cạnh nhìn con bé lớn lên..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Beta: An Tịnh Nguyệt (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ tối hôm qua Trần thịđãngồi bên giường A Đoànkhôngrời, đôi mắtđãquầng thâmmộtvòng, chỉ là vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh. Lúc này nghe được lờinóicủa Đại lão gia có chút châm chọc, bao nhiêu uỷ khuất trong lòng lập tức bùng nổ: "Con bé là tiểu thư Hứa gia, là khuê nữ của ta, cái gì gọi là về chơi vài ngày chứ?"
Lời như vậy Bích Sơ đương nhiênsẽkhôngđáp ứng, chỉnóiđinóilại những điều giúp Trần thị an tâm. Những băn khoăn trong lòng Trần thị cũng giảmđimộtnửa, dù sao chuyệnkhôngyên tâm cũng chỉ có thế mà thôi.
Bích Sơ vẫn chăm chú nhìn A Đoàn nhưng lại thấp giọngnóivới Cẩm Sắc và Bán Cầm: "Hai người các ngươi cũngthậtcó phúc khí, tuy rằng còn ít tuổi chưa biết gìđãtiến cung nhưng các ngươi lạiđitheomộtchủ tử tốt. Các nô tài trong cung, sau khi được lựa chọn đều được bố trí họcmộttài năng.nóilà bố trí, thực ra là làm việc trong bóng tối, mọi người cùng vìmộtchủ tử mà cống hiến sức lực."
Cẩm Sắc lập tức hiểu được trọng điểm: "nóicách khác, nếu bọn nô tỳkhônghọc hỏi cung quythậttốtthìsẽkhôngthể hầu hạ tiểu thư sao?"
Sáng sớm mùa đông luôn có những trận gió lạnh, mặc dù mành che rất nặng nhưng thỉnh thoảng vẫn bị gió thổi tạo thành những khe hởnhỏ. Cẩm Sắc ngồi bên cửa sổ, vẫn luôn dùng tay ấn mành xe.côcônóitiểu thư còn quánhỏ,khôngđược để bị nóng quá nênkhôngthể đóng cửa sổ. Xe ngựa vừa rungmộtchút, mành xe lại bay ra, Cẩm Sắc vội vàng dùng tay ấn lại.
Cườimộthồi lâu, trong xeđãnóng lênmộtchút, Bích Sơ đưa tay cởi bớt áo choàng của A Đoàn, tránh cho tiểucônương bị nóng. Tinh tế nhìn ngắmmộtlúc mớiâmthầm gật đầu, quả làmộttiểu mỹ nhân. Ngẫm lại cảm thấythậtghen tị với tiểu hài tử này, dù nàngđãtrải qua rất nhiều chuyện nhưngthậtsựchưa từng thấy quamộtkhuê nữ nào có phúc khí lớn như vậy.
Tới đón A Đoàn làcôcôthân cận bên người hoàng hậu. Vừa thấy Trần thị và Đại lão gia vội tiến lên thỉnh an: "Nô tỳ Bích Sơ bái kiến Quốc công lão gia và phu nhân."
khôngthểkhôngnói, được sinh ra ở đâuthậtsựlà rất trọng yếu.
Trờiđãse lạnh, vẫn là nênđirồi, nếu còn chưađiđể ba nhi tử trông thấy lại làm loạn lên, lạikhôngbuông tha,khôngchịu cho A Đoànđi.
Việc A Đoàn rờiđicũngkhônggây oanh động gì ở phủ Quốc công. Mọi người đều biết Tam tiểu thưsẽtiến cung nhưngkhôngbiết cụ thể là ngày nào, Trần thị cũngkhôngnói. Ngay cả ba nhi tử của mình nàng cũngkhôngnói, chính là sợ bọn chúngsẽkhóc rống lên. Tiễn A Đoànđiđối với Trần thịđãlàmộtviệc gian nan, nếu ba nhi tử đến, nàngthậtsựchẳng có tâm tư màđidỗ dành bọn chúng.
"Làm phiềncôcôchuyển lời tới hoàng hậu nương nương, nếu Đoàn Nhikhôngnghe lời hay làm sai điều gì, kính xin hoàng hậu cứ thẳng tay dạy bảo, đánh mắng cũng được,khôngcần phải băn khoăn điều gì."
Hôm nay diện kiến Trần thị cũng thấy đượcđãđem nàng đặttrênđầu quả tim, căn bản làkhôngmuốn để nàng tiến cung,thậtsựlà vì tốt cho nữ nhi, mớikhôngnhìn thấy phú quý trời ban
"Chỉ là ta luyến tiếc, về sau con bé có chuyện phiền não biết tìm ai để tâmsự..."
Hoàng cung,đãđến!
"Con bé vốn vẫn nên ở bên cạnh ta..."
Bích Sơ thu xếp cho A Đoànmộtchút, xác định tiểucônươngkhôngbị đánh thức mới nhìn thoáng qua hai tiểucônươngđangthấp thỏm bất an, cười cười: "Hai ngươi tên gọi là gì?" Giọngnóitrầmnhẹ, chậm rãi.
"Được!" Bích Sơnhẹgật đầu.
Lời thề là những lời tuyệt đốikhôngthể tin, đặc biệt là của bọn nô tài. Bích Sơ cũngkhôngnóigì nữa, chỉ nhìn về phía sau.
Ánh mắt sắc bén, thẳng tắp nhìn về phía hai tiểucônương cònđangngây người: "Chỉ là ngàn vạn lần đừng làm cỏ đầu tường, ăn cây táo rào cây sung, tuyệt đốisẽkhôngcó kết cục tốt đâu."
Hai ngườikhôngchút do dự đáp lời. Tuy rằng tuổi cònnhỏnhưng họ đều xuất thân từ những gia đình có mấy đời làm nô tài nên từ sớmđãđược cha mẹ dạy dỗ.
Hai tiểucônương đồng thời giương to đôi mắt chăm chú nhìn làm trong lòng Bích Sơ có chút vui vẻ. Tuổi tácđãlớn lại ở trong cung lâu nên từ lâu nàng chưa nhìn thấy biểuhiệnsống động như vậy. Tiếp tục ý xấu doạ các nàng: "Cái các ngươi học chỉ là gia quy,hiệntại cần phải học chính là cung lí quy củ.khôngbiểurõcung quy của nô tàithìkhôngthể hầu hạ bên người chủ tử được."
"Bái kiến Bích Sơcôcô." Mặc dù ởtrênxe hai người vẫn khom người hành lễ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần thị và Đại lão gia vẫn đứng ở cửa, xe ngựađãkhôngcòn thấy bóng vẫn cứ lẳng lặng đứng đó...
Bích Sơ thuần thục ôm A Đoàntrêntay, tiểu hài tử cũngkhôngcómộtđiểm nàokhôngkhoẻ, vẫn ngủ say sưa. Cẩm Sắc và Bán Cầm thấp thỏm ngồimộtbênkhôngdámnóilời nào. Tối hôm qua hai nàng đều được ma ma nhà mình kéo tai dạy bảo đến nửa đêm, vốnđãlo lắng giờ lại càng sợ hơn,nóicũngkhôngdámnói, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn sắc mặt Bích Sơ.
"khôngcần khẩn trương như vậy, hoàng hậu nương nương rất tốt, các ngươi gặpsẽbiết."
"Nô tỳ Bán Cầm."
Đại lão gia ôm Trần thị và A Đoàn vào trong lòng, muốnnóicái gì đó nhưng vừa mở miệng ra lại nuốt xuống, bây giờ cónóigì cũng vô ích, chỉ khẽ thở dàimộttiếng, vỗ vỗ vai Trần thị, hi vọng nàng sớm thông suốtmộtchút.
Vừa liếc nhìn ánh sáng chói mắt bên ngoàimộtcái, ánh mắt liền bị kiềm hãm, đập vào mắt chính là tường cung cao cao cùng cánh cổng màu son uy nghiêm.
"Vậy sao?"
"Chỉ là ta luyến tiếc, con bé cònnhỏnhư vậyđãphải vào chốn đó..."
Cẩm Sắc rụt rènói: "Hoàng... hoàng hậu nương nương là mẫu nghi thiên hạ..." Nhướn mày nhớ lại,mộthồi lâu mới tiếp:"...chắc chắnsẽkhôngchấp nhặt với bọn nô tỳ." Vừa ngheđãbiết là những lờinóido người khác dạy,khôngchỉ Bích Sơ buồn cười, ngay cả Bán Cầm cũng cười theo làm cho mặt Cẩm Sắc nhanh chóng đỏ thẫm, lắp bắpnói: "đây là tối qua tỷ tỷ dạy, nô tỳ cũngkhôngnhớ..."
Đại lão gia vội cho người đứng dậy, Trần thị lại cẩn thận đánh giá vịcôcôthân tín nhất bên người hoàng hậu này. Nghenóiđây là nha hoàn thiếp thân từ khi cònnhỏcủa hoàng hậu nương nương, vẫn luôn ở bên cạnh hoàng hậu cho đến bây giờ, ở lại trong cung làmmộtcôcôcũngkhôngchịu xuất giá. Tuổi ngoài ba mươi, khuôn mặt tròn trịa, làmộtngười luôn luôn tươi cười, mang lại cảm giác thân thiết.
Trời đông giá rét nên bình minh đến cũng trễ, lúc này bên ngoài vẫn làmộtmảnh đen kịt, A Đoàn ngoan ngoãn tựa vào ngực Trần thị, ngửi thấy mùi hương thơm mát quen thuộc, chỉ vừa chớp mắt, nghiêng đầumộtcái lại ngủ thiếpđi. Trần thị đưa tay xoa xoa khuôn mặt quả táonhỏnhắn,nhẹnhàng đung đưa để A Đoàn ngủ sâu hơnmộtchút.
Mặc kệ tương lai thế nào, ít nhấthiệntại hoàng thượng và hoàng hậu nương nương làthậttâm chờ mong nàng tiến cung, đều muốn đối xửthậttốt với nàng. Thái tử bên kia lại càngkhôngcầnnói, mấy tháng qua đều chuyên tâm chuẩn bị tẩm điện của nàng ở Đông cung, tất cả đám hạ nhân nô tài đều do thái tử đích thân lựa chọn từng người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.