Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 113

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 113


"Nàngnói, nàng từ vừa sinh ra cuộc sốngđãbị sắp đặt hết thảy,khôngcó ai hỏi qua ý kiến của nàng, cũngkhôngai hỏi nàng có thíchkhông. Đối với người khác mànói, đây là vinh quang vô thượng, nhưng đối với nàngthìđó là gông xiềng.”

Tim đập như lôi cổ, sắc mặtcứng ngắc. Khoảng cách rất gần Ngô Đồng lại tực nhưkhôngbiết, chỉ đưa tay sờtrênkhuôn mặt kiều diễm kia, hối hận triền miên, rất nhiều cảm xúc trái ngược với khuôn mặtkhôngchút thay đổi, quamộthồi lâu mới lên tiếng: “Nàng là muội.”

Đây hết thảy là tính cái gì?…

BiếtrõA Đoànhiệntại có điểmkhôngthích hợp, khả Ngô Đồng vẫn là gật đầu."Đúng."

Ngoài cửa sổ mưa gióđãngừng, sắc trời cũng tối dần. A Đoànkhôngnhìn thấyrõbiểu tìnhtrênmặt Ngô Đồng, chỉ thấy nó trầm xuốngmộtcách khó hiểu, giống nhưđanghoài niệm mà cũngkhônggiống. Ngô Đồng nâng mắt nhìn A Đoànđangkinh ngạc, mơ hồ hỏi: “Muộikhôngmuốn hỏi xem nàng ấy là ai sao?”

"Đùa giỡn như vậy, muộikhôngthích."

Trong lòngđãcó suy đoán, chỉ nhìn Ngô Đồng.

Nếu như mình vẫn ở trong thân cung, lờinóitính tình chắc chắcsẽcó chuyển biến, thay đổi càng ngày càng nội liễm yên tĩnh hơn.

"sẽkhông."

A Đoàn lần nữa cúi đầu, khí tức bất ổn che mặt mình.

"khôngphải như vậy!"

Vừa nghĩ tới những cái tốt kia, những cảnh tượng ôn tồn kia, đều bởi vì kiếp trước mình chếtđi, đều bởi vì Thái tử ca ca cảm thấy áy náy nên mới có được, liền cảm thấy quá mức châm chọc!hắnđối với mình tốt, hoàn toàn bởi vì mình của kiếp trước chứkhôngphải chính mình! Cho nên mấy năm nay đắc chí như vậy,thậtkhôngmuốn để người khác biết!

Nghĩ đến những thứ năm này tốt như vậy đều vì thế, trong lòng liền cảm thấy đau đớn, đau đến mứckhôngthể thở được. Hít sâu mấy lần, sắc mặt trắng bệch, thẳng tắp nhìn Ngô Đồng, giật giật khóe miệng nở nụ cười quỷ dị “Nếu như ngườikhôngnhớ những chuyện kies trước, ngươi còn có thể đối tốt với ta như vậykhông?”

Ngô Đồng gật đầu dìu A Đoàn ngồi xuống, nhìn đôi mắt nàng dần dần hồi thần..

Bước lênmộtbước, hai mắt rưng rưng.

Nàngkhôngphải là thế thân của ai, nàng là nàng…

“Ta thừ a nhận, lúc ấy ta đối với những nữ nhận kia có chút động lòng nhưngkhônggiống như vậy.”

"Ở trong lòng ta, nàng vĩnh viễn cũngkhônggiống như vậy! Nàng là chính thê của ta, chúng ta cùng nhau lớn lên từ thuởnhỏ, chúng ta là đôi phu thê trẻ, chùng ta có lời gìkhôngthểnói? Nàng vì cái gìkhôngnóivới ta, vì cái gì luôn khăng khăng cố chấp như vậy.! Ta biết ta sai, nhưng nàng vì cái gìkhôngcho ta cơ hội sửa đổi?”

A Đoàn thuận theo ngẩng đầu, mắt hạnh tinh xảo dại ra. Ngô Đồng thở dài, khom người hôn lên khóe miengj A Đoàn “Nàng là muội, nhưng nàng cũngkhôngphải là muội” Ánh mắt A Đoàn lóe lên hoang mang, Ngô Đồng lại tiếp tụcnói“Nàng là kiếp trước của muội,khôngphải là muội của kiếp này.”

A Đoàn lần nữa lui về saumộtbước,trênmặt có chút xấu hổ, kinh hãi.

Bỗng có ngườinóivới ngươi tương lai ngươisẽchết rất thảm.

A Đoàn chớp mắt mấy lần, thậm chí có ngu ngốc cúi đầu. Quamộthồi lâu ngẩng đầu, thần sắc hốt hoảng “Ý của ca ca là ngươi nhớrõmọi chuyện ở kiếp trước,mộtlần nữa trải qua cuộc đời giống như vậy?”

Nhưng mà…

Ngô Đồng nhìn vào mắt A Đoàn có sụ chất vẫnkhôngrõràng, ký tích, nhờ lúc trước xong vào phòng A ĐOàn. Khi đó nàng cũng như vậy,ẩnnhẫnkhôngphát, nhiều nhất chỉ có thể từ trong mắt thấy đượcmộtchút cảm xúc khác. Vì cái gì lúc ấy lạikhôngpháthiện.

Xoay người, lảo đảo rờiđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nguyên nhân chủ yếu là vì cái gì…”

Chương 113

"Nếu là trước đây ta chắc chắnsẽkhôngtin. Nhưng mà chính chuyệnkhôngthể tưởng tượng này lại phát sinhtrênngười ta, ta có ký ức cả hai kiếp. “ Nhìn A Đoàn trợn to mắt, Ngô Đồng dừngmộtchút lại tiếp tụcnói: “Takhônguống canh Mạnh Bà, ta nhớrõtất cả mọi chuyện kiếp trước.”

A Đoàn ánh mắt chứa lệ, trầm giọngnói: "Nếuđãta kiếp trước có thể bế cửa cung 5 nămkhônggặp ca ca, vậy ta khẳng định cũngnóikhôngbao giờ muốn gặp lại ngươi. Ngươi kiếp này còn đến trêu chọc ta làm gì? Sao ngươikhôngđem toàn bộ lờinóikiếp trước thựchiện?”

A Đoàn nhắm mắt, nước mắt chạy ướt cả trang dung.

hắnthậm chí ngồi xổm xuống trước mặt A Đoàn, mãnh liệt nắm chặt lấy tay A Đoàn “Ta biết ta sai, nhưng vì sao nàngkhôngcho ta cơ hội sửa chữa? Ngay cả lần cuối gặp mặt cũngkhôngcho ta! Nàng có biết khi ta biết tin chạy qua, tâm tình ta như thế nàokhông? Nếu nhưkhôngphải vì giang sơn này, vì Thái tử vẫn còn chưa trưởng thành, ta nhất địnhsẽcùngđivới nàng!”

Nếukhôngphải cuộc đời giống như vậy, làm sao có thể biết trước được những việc kia?

A Đoànkhôngngừng nhắc nhở chính mình, đâykhôngphải làthậtsự.

Vừa rồi cảm xúc quá kích động,hiệntại lại trở nên trì độn. Nghe lời này của Ngô Đồng cũngkhôngquá mức kích động, thậm chí là bình tĩnh hỏi lại.

Nhưng bộ dáng thâm tình như vậy càng làm A Đoàn tức giận! Trực tiếp đem hai tay Ngô Đồng đẩy ra, khí tức cực kì bất ổn “Chúng ta là sao có thể như vậy!trênđời nàykhôngcó chuyện hai mảnh giống nhau hoàn toàn, nàng là nàng, ta là ta!”

Phản ứng đầu tiên của A Đoàn là hạ mắt tránh tầm mắt Ngô Đồng.khôngđời mình tự mở miệngđãcảm thấy khinh bỉ bản thân mình, mìnhkhônglàm gì sao, vì sao phải trốn tránh? Hít sâumộthơi ngẩng đầu “Nàng là ai?” Ánh mắt trói chặttrênmặt Ngô Đồng, ý đồ dò tìmmộtchút tin tức.

Dù tức giận cực điểm vẫn cười, cũng rất bình tĩnh. Sau đó đứng lên nhìn thẳng vào mắt Ngô Đồng. ĐÔi mắt nàythậtsựrất đẹp, bởi vì trước giờhắnchỉ cười với mỗi mình mình. Bao nhiêu đắc chí,mộtngười như vậy, chỉ vui vẻ với chính mình, với muội muội ruột An Dương cũngkhôngbằng.

Ngẫm lại đều làm cho người ta cảm thấy xấu hổ.

"Dù tính chúng ta làmộtngười, nhưng tư tưởng cũng hoàn toàn khác nhau! Takhôngphải nàng!"

mộtquốc gia chi mẫu c·h·ế·t, chắc chắnsẽkhôngdễ dàng như vậy, tất nhiên cũng có nhiều nguyên nhân trùng hợp. Đây là công lao của nhị phòng, tính tình của vị nhị thúc kia, chắc chắc có chuyện gì xảy ra, điều này cũng có thể giải thích tại sao Thái tử coa ca lại có địch ý với nhị phòng như vậy. Nhưng mà, lòng bàn tay lần nữa nắm chặt.

"Tahiệntại cảm xúc thựckhôngổn định, ta cũngkhôngbiết tasẽnóira nhwungx gì. Cho nên, cho tamộtchút thời gian ổn định cảm xúc, quãng thời gian này, chúng takhôngcần gặp nahu."

hiệntại Ngô Đồng tâm tìnhđãvô cùng kiên định,khônggiống vẻ dễ xúc động lúc nãy. Lần này qua mức kích động, tất nhanh khôi phục lại. Yên lặng đừng dậy, dừng lạimộtchút rồinói“Từnhỏđãtiến cung, vẫn là do mẫu hậu nuôi nấng giáo d·ụ·c đến khi 15 tuổithìtứ hôn cho ta.”

"Ta sai, nhưng nàng vì sao lại nhẫn tâm như vậy?"

“Ngẩng đầu nhìn ta”

Trong mắt suong mù vây kín,sựyếu đuối cùng tràn ra.

Tráchkhôngđược, tráchkhôngđược luôn cảm thấy Thái Tử ca ca làm chuyện gì cũng thành thạo, đương nhiên, bên trong nàykhôngthiếu chuyện Thái Tử ca ca vốn là thông tuệ, chỉ là cảm thấyhắntuổi trẻ mà rất thành thạo.khôngbiết nguyên nhân tại đây đâu. Điều này cũng có thể giải thích, vì cái gì Thái Tử ca ca có địch ý đối với nhị phòng.

Ngọc bội nắm chặt trong tay nóng đến kinh người. Loại cảm giác nàythậtquá mức tưởng tượng, nữ tử tuyệt vọngđisau vào trong ngọn lửa kiasẽlà mình? Nhưng dung nhan của nàng khối ngọc kia, đúng là mình!

"Nhưng mà takhôngdám hỏi, bởi vì cảm thấy đâykhôngphải làthậtsự. Tuổi táckhôngphải, giữa chúng ta lại thân mật ở chung đó cũngkhôngphải là giả. Cho nên takhôngdám hỏi, takhôngdám hỏi nàng rốt cuộc là ai, chỉ làkhôngnghĩ tới, tathậtsựchỉ là thế thân! Ta nên cao hứng sao? Ta nên cảm thấy vui vì ta là thế thân của chính mình sao!"

"16 tuổi đại hôn, 18 tuổi sinh Hoàng thái tử, 21 tuổi sinh đứa thứ hai, 22 tuổi phong hậu. 24 tuổi phong bế cửa cung ngoại trừ conkhônggặp bất luận kẻ nào…” Dừngmộtchút, nhìn thẳng vào mắt A Đoàn “C·h·ế·t lúc 29 tuổi lẻ bảy nguyệt, ba thiên”

Sơ hở nhiều như vậy, nàngmộtlần cũngkhônghỏi qua. Trai qua kiếp trước chẳng lẽ còn chưa hiểu tính tình nàng? An nhậnkhôngphát, đến khikhôngnhịn được nữasẽbùng phát, khi đóthìkhôngdễ để giải quyết, Việc này chính mình cũng khẳng định trong lòng nàngđãcó suy đoán, chỉ làkhôngnóichohắnbiết thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cho nên, kiếp này ca ca cho ta tự do để cho ta về nhà, bởi vì kiếp trước tanóikhôngthích?"

Ngô Đồng tiến lên,nhẹnhàng ôm lấy A Đoànđangrun rẩy, mùi hương long đản quen thuộc xộc vào mùi khiến cho cảm xúc hoãn loạn dịu lại bớt. Tay phải vỗnhẹtrênlưng A Đoàn, yên lặng an ủi nàng.thậtlâu sau, thấy A Đoàn ở trong ngựckhôngcòn rây rẩy nữa Ngô Đồng mới buông lỏng taymộtchút. Còn chưa kịp lui ra, tay áođãbị A Đoàn nắm lại, tay áo trắng bị dùng sức nắm chặt.

Nhưnghiệntại chỉ thấy châm chọc!

Làm sao có thể chứ, mìnhkhôngcó khả năngsẽchết như vậy!

"Ngươinói, ta phải nên cao hứng,khôngnênkhôngvui."

Ngô Đồngkhôngchút do dự.

“Kiếp trước vì sao muội c·h·ế·t?”

Đột nhiên đừng dây, nhìn A Đoàn.

Ngô Đồng mím môi, bàn tay to bao lấy tay A Đoàn.

Ngô Đồng có chút điên cuồng, cảm xúc cực kìkhôngổn định.

Tính tình mình mình hiểurõnhất. A Đoàn biết, lời nàykhôngsai, mình quảthậtkhôngthích. Khi cònnhỏở trong cung, chỉ biết chơi cùng An Dương, tràn đầy sung sướng vui vẻ. Vừa bắt đầu hiểu chuyện là lúc về nhà, khi đó Thái tử ca ca rờiđi, là do người thân an ủi rất lâu mới vui vẻ trở lại.”

“Muội, muội kiếp trước?”

Đơn giản như vậyđãkể hết cuộc đời kiếp trước của mình. A Đoànkhôngbiết trong lòng như thế nào, thậm chí có chút tự giễu, tráchkhôngđược có thể chắc chắn mình có thể mang long thai như vậy,thìra ở kiếp trướcđãsinh rồi. Cười cười, lại hỏi “Vậy vì sao kiếp này 5 tuổi muội lại về nhà? Hoàng hậu nương nương cũngkhôngchỉ bảo muội lần nào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nàng tại sao có thể là muội? Ca ca và muội cũng tính là cùng nhau lớn lên, làm sao có thể vẽ muội khi lớn lên, làm sao có thể vẽ ra cuộc đời muội càng làm sao biết muội c·h·ế·t như thế nào! "

Nhưng mà...

“Bởi vì nàngkhôngthích.”

Mìnhkhôngthể chịu thua như vậy, cũngkhôngthể yếu đuối như vậy.

Khối ngọc bội nàyrõràng là mìnhkhôngcần, vì sao lại nhất địnhkhôngcho Hứa Tâm Dao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời noi này làm cho A Đoànmuốn khóc lại muốn cười. Vui vẻ là Thái Tử ca ca thích mình, khổ sở là, thế nhưng bởi vì kiếp trước của hai người"Cho nên, ngươi đối xử với ta tốt như vậy, từ khi cònnhỏđãdốc lòng chiếc cố ta, cũngkhôngphải bởi vì ngươiyêuta, mà bởi vì cả hai kiếp của chúng ta?”

Lạinói, tính tình A Đoàn vẫn như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Đồng đuổi theo hai bước, nhìn thấy bóng dáng A Đoàn lung, cuối cùng chỉ có thể há miệng nhưngkhôngthểnóiđược gì, chỉ biết thở dàimộthơi. Đây chính là mình tự tạo nghiệtthìmình phải tự gánh lấy. Nhưng mà A Đoàn trong lòng ta các nàng luôn làmộtngười, chưa từng thay đổi.

"Vì cái gì?!!!"

"5 năm kia, nàng tra tấn chính mình, càng tra tấn ta!”

hắncũngkhôngphải là thần,khôngthể ngờ trước được mọi chuyện.

Nếu tương lai cómộtngày, có tên tiểu nhân nào lấy chuyện này k*ch th*ch A Đoàn, vận nhất trùng với ý nghĩ trong lòng nàng…

Ngô Đồng đưahai tay đè lại bả vaikhôngngừng run rẩy của A Đoàn.

Cho nên,hắnđối với mình tốt như vậy,thậtsựkhôngphải bởi vì chính mình...

"Ta chưa bao giờ cảm thấy các nàng là hai người, từ đầu tới cuối, nàng đều là A Đoàn, là A Đoàn chỉ thuộc về ta."

Tay rất đau, đau vô cùng, Thái Tử ca ca nắm quá chặt, nhưng màhiệntại A Đoànkhôngđể ý cái này. Kinh ngạc nhìn đôi mắt ddien cuồng của Ngô Đồng, đôi mắt động đậy, nghiêng đầu, thậm chí mang theo ý cười ôn nhu “Thái tử ca ca, ta kiếp trước, là như thế nào?”

"khôngthể, trừ phi ta c·h·ế·t, ta vĩnh viễn đềusẽkhôngbuông tha nàng."

Editor: Hân Pi Sà

Ngô Đồngkhôngnóilời nào,điquamộtbên thắp sáng nến đặt lên bàn, đem toàn bộ những bức họa trong rương mang ra,mộtvài bức đặt trước mắt A Đoàn. Năm tuổi đến mười tuổi, Ngô Đồng vẫn ở biên cương,khôngthể biết khi đó mìnhđãlàm gì.

Ngô Đồng gật đầu.

Trừ phi là...Trời sập xuống.

Thay vì như thế, cònkhôngbằng chính mìnhnóira hết!

Vì cái gì lại muốn đến trêu chọc ta!

Ngô Đồng biết mình cố gắngnóigì với A Đoàn cũng lànóidối.

Năm tuổi, sáu tuổi, bảy tuổi, tám tuổi, chín tuổi!!!mộtvài bức so với chính mình bây giờ giống như như đúc! A Đoàn toàn thân đều kinh sợ, mãnh liệt lui về sau vài bước, hoàn toàn dại ra. Biết được thời điểm tương lai mìnhsẽchết là loại cảm giác như thế nào?hiệntại lạiđanghướng tới thành thân vàmộtcuộc sống tốt đẹp sau này.

"Ngươi biếtkhông, khi ta biết bức tranh kia, biết người nọ cùng ta lớn lên rất giống nhau, tađãcho ràng mình chỉ làmộtthế thân."

Chính mình cũng từng nghĩ qua, muốn đem chuyện nàynóicho A Đoànkhông, trải qua suyđitính lại, cuối cùng vẫn quyết địnhnóicho nàng biết. Trướckhôngnóinhững kìthậtđãđể lộ rất nhiều sơ hở, những người khácthìhoàn hảo bởi bọn họkhôngcó gan đến chất vấn mình, Chỉ có A Đoànkhônggiống, nàng là thê tử của ta, nàng có quyền được biết chuyện này.

Vừa rồi dùng sứcquá mức, lòng bàn tay dínhtrênngọc bội có chút trắng. Buông tay ra, Tiểu Ngư màu đổ vẫn giống như trước, vô cùng sống động.khôngkhỏi nhìn nghĩ tại sao mình lại cầm nóđivào trong ngọn lửa, vì sao lại tuyệt vọng như vậy?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 113