Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 111
Chỉ vàomộthình trong đónói“Ví dụ như cái này, kiều này là kiểu áo cưới của ta, lúc ấy ta thích hoa lan, cho nên ở cổ tay áo có thêu mấy đóa u lan.” Dừngmộtchút lạinói“Nữ tử thành thân là chuyện quan trọng nhất trong đời người, lớnkhôngthể sửa nhưng mấy chi tiếtnhỏthìcó thể thay đổi, chỉ cần hợp ý là được.”
Chương 111
“Chiếc vòng tay mã não nàythậtlà đẹp!”
Hôm nay Thái Tử ca ca vẫn như ngày thường, mặcmộtbộ trường bào màu đen, nhưng mà bên hông đeo túi tiền Kỳ Lân màu mực mà mình thêu. Khóe miệng nhếch lên ngày càng cao, nhìn theo đường eo thẳng tắp của Ngô Đồng, đôi môi thoáng mím, hai mắt trầm tĩnh, cho dù lànóichuyện với A Đoàn, cảm xúc cũng rất lạnh nhạt.
điqua hành lang, cách cửa chính điện chỉ cònmộtđoạn, A Đoàn đặt ngón trỏtrênmôi,khôngcó tiếng động ra hiệu suỵt. Các cung nữa canh giữ ở cửa cung tất nhiên cũng nhận ra A Đoàn, thân phận cảu nàng bây giờkhôngtầm thường, làm sao có thểkhôngnghe theo? Lập tức khom người mời A Đoàn vào, sau đónhẹnhàngkhôngtiếng động lùi ra xa cửamộtchút.
A Đoàn trả lờikhôngchút do dự.
“Đúng vậy, nương nương thích nhất tiểu thư, tiểu thư tiến cung vài ngày liền nương nương cũngsẽkhôngmệt.”
“Đợi lát nữa còn phải trang điểm, nghỉ ngơimộtlúc là được, ngủkhôngđủ chi bằng đừng ngủ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mấy ngày nay nương nươngkhôngchỉ phải xử lý chuyện của hậu cung, tất cả các Vương phi, lão Vương phi đều tiến cung cầu kiến, còn có các lão Vương gia ở những đất phong ở xa cũng phái người vào kinh cầu kiến, nương nương bận rộn,mộtngày cũng chỉ ngủ được bốn cnah giờ.” Lúc Bích Sơnóichuyện, A Đoàn vẫn nhìn ánh mắt của nàng,khônggiốngđanggiả vờ.
“…”
Nhóm tiểu nha hoàn vui vẻ, tiểu thưnói, ai mởthìlà của người đó, cầmđicũng được.
Thái Tử ca cađangở đây? Hai mắt A Đoàn chuyển động, tính tình trẻ con bộc phát, cười ra lệnh “khôngcần thông báo, để tự tađivào.” Tiểu thái giám hiểu ý gật đầu, khom ngườikhôngtiếng động để A Đoànđivào. Khóe miệng vô ý thức nhếch lên, cả đường đám người hầu nhìn thấy A Đoàn cũng đồng loạt thỉnh an, A Đoàn đều cười.
Sau đó trực tiếp cườinói“Tiểu thư đếnthậtlà đúng lúc, Thái Tử điện hạ cũngđangở bên trongnóichuyện với công chúa.”
Giang Vạn Lí đánh xe ngựa, A Đoàn cũngkhôngđưa theo Bán Đông,mộtngười lên xe ngựa. Xe ngựa chậm rãiđiphía trước, A Đoàn ômmộtcái gối đầu trong ngực, cằm đặttrênlớp vải dệt thượng hạng, phồng miệng, đầu ngón tay trắng nõn vô ý thức quấn vòng quanh tua kếttrêngối đầu.khôngbiết Hoàng Hậu nương nươngsẽnóicái gì đây…
Nhìn thấy A Đoàn, còn chưa lên tiếng trong mắtđãhiệný cười,khôngngừng ngoắc tay.
A Đoàn …
Bán Đông mangmộtchiếc ghếnhỏngồi bên cạnh đấm chân cho A Đoàn, tất cả nha hoàn trong phòng đềuđangmở quà tặng. Những hợp quà được gói đẹp đẽ đầy phòng Đôngmộtđống, Tâymộttầng. Những món quà này đều là A Đoàn thu hoạch được mấy ngày hôm nay khiđigặp mặt các trưởng bối thân thích. Nhà khonhỏđãđầy, ngay cả nhà kho bên Trần thị cũngđãđểkhôngít.
“Còn… Còn điều gì khác muốn dặn dò haykhông.”
Vẫn như trước kia, Bích Sơcôcôđãchờ mình ở cửa từ sớm, còn tự mình tiến lên đỡ A Đoàn xuống kiệu. A Đoàn trực tiếp đưa mson quàđãchuẩn bị tốt tặng cho Bích Sơcôcô. “Tặngcôcô,côcôkhôngnên ghét bỏ.”mộtcái hộp vuông vức tinh xảo, bêntrêncòn thắtmộtcái nơ lụa.
“Vậy ta có thể làm cho nương nương thả lỏngmộtchút.”
Thời gian trước mắt còn sớm, về sau còn bận rộn, bây giờ nhâ lúc tiến cung muốn đến xem An Dươngmộtlúc. Tẩm điện của An Dương cách tẩm điện của Hoàng Hậu cũngkhôngxa, cũngkhôngngồi kiệunhỏmàđibộ sang. Thái giám canh cửa cung tất nhiên cũng nhận ra A Đoàn, nhìn thấy A Đoànthìcười thỉnh an “Thỉnh an tiểu thư.”
Bán Đôngkhôngđể ý mấy ngườiđanglíu ríu bên kia, dù sao những thứ này cũng là tiểu thưđãtuyển chọn trong danh sách ra, thưởng cho nha hoàn cũngkhôngsao. Chỉ là nhìn A Đoàn khó nén mệt mỏi khép hờ mắt, hai quầng mắt thâm đen, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài,nhẹgiọngnói“Tiểu thư có muốn ngủ trưa haykhông? Cách lúc tiến cung cònmộtkhoảng thời gian.”
Bây giờ cung nữ kia mới biết sợ, gương mặt trắng bệch quỳ xuống, Ngô Đồng lạikhôngliếc mắt nhìn nàng nửa cái, xoay người muốnđira ngoài, sau đóthìnhìn thấy A Đoànđangnhìn lén ở bên ngoài. Dừng bước lại, khóe miệng nhếch lên thấyrõ, trong mắt cũng ấm áp.
Editor: huyetsacthiensu
“Cái của ta mới đẹp, của ta là San hô!”
Điều này làm cho Hoàng Hậu rất hài lòng, cũngkhôngbiết nàng nghĩ đến chuyện gì khóe mắt lại ánh lên nước mắt. Cúi đầu chớp chớp mắt che giấu, lúc ngẩng đầu lênđãlại biến thành Hoàng Hậu nương nương ung dung, nhìn nghi ngờ trong mắt A Đoàn nhưngkhônggiải thích, chỉ là chỉ chỉ vào trang giấy bị A Đoàn nắm trong tay.
A Đoàn nghe vậy tiến lên cúi đầu nhìn, tất cả đều là áo cưới, đại khái cũng giống nhau, chỉ là hoa văn cùng với vài chỗnhỏlà khác nhau. Cái này có gì tốt mà chọn? Áo cưới của Thái Tử phikhôngphải là có khuôn mẫu sao? Thấy A Đoàn mờ mịt, Hoàng Hậu cười giải thích “Mặc dù đại khái là giống nhau, nhưng những chi tiếtnhỏthìkhônggiống nhau đâu.”
“Đương nhiên.”
“…”
Bích Sơ cười nhận lấy, chỉ cười trêu ghẹo “Nô tỳ làm sao có thể ghét bỏ chứ? Tiểu thư còn nhớrõnô tỳ chính là phần thưởng tốt nhất cho nô tỳ rồi.” Vừanóivừađivào bên trong, A Đoàn bĩu môi oán giận “Mấy ngày nay bận rộn chếtđiđược, Hoàng Hậu nương nương chắc cũng rất mệt mỏi đúngkhông?”
A Đoàn nhắm mắt lắc đầu.
nóicách khác,côcôcũngkhôngbiết Thái Tử ca cađãnóigì với Hoàng Hậu nương nương sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Để cho các nàng ấy lấyđi!”
“Mau chọnđi, các tú nươngđãchờ từ lâu.”
A Đoàn c*n m** d***, sau đó dưới con mắt ngạc nhiên của Ngô Đồng bước lên trướcmộtbước, đưa tay giữ chặt ống tay áo của Ngô Đồng.trênmặt nhiễm màu như ráng chiều, nghiêng đầunóimĩ miều “Huynhđãchờ lâu chưa?” Đưa tay nắm lấy bàn tay trắng nõn của A Đoàn, cười khẽ lắc đầu “Nàng đến là tốt rồi.”
“Tắm rửađi.”
A Đoànkhôngrõnhững lời này là cõ ý gì.
Cánh tay nâng lên lộ ramộtnửa đoạn tay, nhìn kiểu gì cũng thấy chướng mắt! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tại sao nàng lạikhôngđivào?”
An Dương với Thái Tử ca camộttráimộtphải ngồi đối diejn nhau, hai ngườiđangthấp giọngnóigì đó, A Đoàn dựng lỗ tai nghe cả nửa ngày cũngkhôngnghe ra được bọn họđangnóigì. Nhưng mà nhìn sắc mặt bọn họ bình thản cũngkhôngcó cảm xúc gì, cho nên chắc chỉđangnóichuyện phiếm mà thôi.
Mãi cho đến lúc ra khỏi tẩm điện của Hoàng Hậu, A Đoàn cũngkhôngthể nghe được từ miệng Hoàng Hậu câu nào! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này cách thời gian ăn trưa còn nửa khắc, hơn nữa tắm rửa trang điểm với thời gianđiđường, cũngkhôngsai lệc nhiều lắm.
“Người tìm con đến đây, là vì cái này sao?”
Cũngkhôngbiết Thái Tử ca canóinhư thế nào với Hoàng Hậu nương nương.
“Vậy con muốn thêu ngô đồng lêntrên!” A Đoànkhôngchút do dự trả lời.
“Đúng vậy.” Bích Sơ gật đầu đồng ý.
Trong đầu chợt lóe lên rất nhiều ý tưởng, có thể nương nươngsẽlập tức gạt mọi người ra? Có thểsẽgiống như trước đâynóivài câu chuyện phiếm với mình,sẽgiả vờ nhưkhôngbiết chuyện gì nhưng trong lòngsẽcó vài câu oán hận, nhưng ngàn vạn lần lạikhôngngờ tới điều này, Hoàng Hậu nương nương mặc thường phục ngồitrêntháp,đangnhìn mấy tờ giấy cầmtrêntay.
Tayđangdựa vào cây cột của A Đoàn vô ý thức nắm chặt lại, nhìn chằm chằm vào cung nữđangmỉm cười dịu dàng. A Đoàn còn chưa hành động, Ngô Đồngđãhàng động trước, trực tiếp đứng lên, sắc mặt hơi trầm xuống nhìn người cung nữđangmở to mắt vì kinh ngạc kia. Nghiêng đầu trực tiếpnóivới A Đoàn “Trong cung của muội nên đổimộtsố ngườiđi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mau đến đây, con cũng đến đây chọn xem.”
Phần lớn là An Dươngnói, Thái Tử ca ca chỉ thỉnh thoảng phụ họamộthai câu, nhiều hơn cũng chỉ là gật đầu mà thôi.
Hoàn toàn khác so vớisựlạnh lùng vừa rồi.
Xem ra An Dương oán giận với mình việc lúc nàng và Thái Tử ca canóichuyện cũng rất lạnh lùng làthật…
Bán Đông gật đầu, để tiểu nha hoàn chuẩn bị nước ấm, bản thânthìvào hầu hạ A Đoàn tắm rửa.
Ngày xảy ra chuyện kia, Hoàng Hậu nương nương trở taykhôngkịp. Vốn còn cho rằng cùng lằmthìngày hôm sau ngườisẽtriệu kiến mình, hoặc là để An Dươngnóigì đó, kết qủa lạikhôngthấy chút tăm hơi nào. Mấy ngày nay bản thân mình cũng bận rộn đến mức thần trí mơ hồ,đãquên mất chuyện này,khôngnghĩ đến vừa bớt bận rộnthìlại nhận được ý chỉ của Hoàng Hậu nương nương triệu kiến.
Toàn bộ tập giấy trong tay đều chuyển sang tay A Đoàn, toàn thân thoái mái nằm ởtrêntháp, mặt đầy từ ái nhìn A Đoàn. Ngón tay A Đoàn vô thức nắm chặt tập giấy trong tay, cưỡng ép bản thân nhìn vào các kiểu áo cưới trong tay, nhưng cho dù mở mắt thế nào cũngkhôngnhìn vào được. Ngẩng đầu, chìn chằm chằm vào ánh mắt của Hoàng Hậu nương nương.
Hoàng Hậu lắc đầu khoog trả lời câu hỏi này, lúc A Đoànđangngây ngườithìvươn tay nắm lấy tay A Đoàn, ánh mắt tha thiết nhìn nàng “Consẽđihếtmộtđời cùng Đồng Nhi đúngkhông?”
Liếc sangmộtcái thấy nhóm tiểu nha hoàn mặt đỏ hết cả lên.
Càng ngồi càng lười, A Đoàn từtrênnhuyễn tháp đừng dậy,đilại vài bước, quả nhiên có chút tinh thần. Nhín thấy Bán Đông lại muốn khuyên, trực tiếp chỉ vào chỗđangnáo nhiệt. “Ngươikhôngđimở quàđi, chậm chút nữa làkhôngcòn phần của ngươi đâu.” Thấy ý cườitrênmặt A Đoànkhônggiống giả vờ, Bán Đông cũngkhôngkhuyên nữa.
đivài bước đến đừng trước mặt A Đoàn.
Chân tay rón rénđiđến đứng vững ở cửa, lén lút thò đầu ra nhìn vào bên trong.
Chắc hai ngườinóichuyện cũngđãlâu, cung nữ đứng canh giữ ở bênkhônggây ra tiếng động tiến lên thay trà mới cho hai người. Nếu chỉ là thay tràthìkhôngnói, nhưng thời gian mà cung nữ kia đứng ngây ngốc bên cạnh Thái Tử ca carõràng là ngày càng dài mà, hơn nữ bình thường đổi tràkhôngphải là chỉ cần bưng chén trà mới lên thay thôi hay sao?
Mặc dù, Giang Vạn Línóimìnhkhôngcần lo lắng.
Nghe vậy Hoàng Hậu càng cười vui vẻ hơn “Ta cũng đoán được chắc chắn consẽthêu cái này lên!” A Đoàn cúi đầu cười thẹn thùng, khuôn mặt đỏ lên “Ta vốn địnhkhôngnóicho con biết trước, dù sao con cũng muốn thêu ngô đồng lêntrên, chỉ là khác chỗ thêu lên mà thôi, muốn cho conmộtsựngạc nhiên, nếu hôm nay conđãthấy, vậythìtự connóiđi.”
Người nàythìtốt rồi, trực tiếp pha trà ở ngày bên cạnh.
“Cái gì?”
Lại lấy lòng A Đoàn “Dù saokhôngphải tiểu thư cũngđãđể dành phần cho nô tỳ rồi sao?” A Đoàn cũngkhôngphủ nhận, Bán Đông tậm tâm tận lực hầu hạ mình, đương nhiênkhônggiống mấy tiểu nha hoàn kia. Nghe vậy chỉ gật đầu “Còn có tỷ tỷ ngươi và Cẩm Sắt, lát nữa ngươi nhớ đưa sang.”
Giọng của A Đoàn rấtnhẹ, Hoàng Hậu lại ngherõràng. Mắt phượng giống An Dương lóe lênmộttia giật mình, cuối cùng thoải mái cười, ánh mắt phức tạp nhìn A Đoàn nửa ngày, cuối cùng gần như là than thở “A Đoàn, tathậthâm mộ con.” Thân phận giống nhau, nhưng con may mắn hơn ta rất nhiều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.