Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 109-1

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109-1


“Về rồi, về rồi!”

Nhìn cánh cửa đóng lại vang lênmộttiếng vang thanh thúy, Ngô Đồngâmthầm cườimộtcái, sau đó tầm mắt chuyển hướng về phía Giang Vạn Lí vẫn cúi đầu giả c·h·ế·t. Giang Vạn Lí nhìnmộtchút cửa xeđãđóng lại,nhỏgiọng hỏi “thậtsựkhôngcần thống báo cho tiểu thư sao? Mặc dù tiểu thư khôn quan tâm người nọ, nhưng dù sao vẫn là họ hàng thân thích.”

Hứa Thanh Viễnđangdu học ở bên ngoài chưa biết bao giờ về, nhưng mà nếuhắnnghe được tin này, tin rằng nhất địnhhắnsẽvềthậtnhanh.

Thấy A Đoàn còn muốnnóithêm gì nữa, Ngô Đồng nhướn mày cườimộtcái “Hay là, bây giờ nàngđãkhôngmuốn tách khỏi ta rồi?” Bước sát vàothìthầm bên tai A Đoàn “Bây giờ chúng takhôngvề nhà nữa, trực tiếpđiĐông cung luôn nhé?” A Đoàn trợn tròn mắt lui về phía saumộtbước, liếc mắt trách cứ Ngô Đồngmộtcái, lắc đầuđilên xe ngựa.

Đại quản gia vẫn phụ trách quản lý mấy việc vặt vãnh trong phủ, rất ít tự mình làm cái gì. Hôm nay lại cướp việc của gã sai vặt, hào hứng chạyđitreo pháo ởtrêncửa từ sớm. Đánh lửa xong, tất cả mọi người đều bịt tai lui lại mấy bước, tiếng pháo nổ vẫnkhôngngừng truyền vào tai.

A Đoàn chớp chớp mắt “Vậy, nhữngcônương kia…?”

đãsớm biếtsẽcó chuyện tứ hôn làmộtchuyện, nhưngkhôngnghĩsẽnhanh như vậy! Toàn thân A Đoàn đều mông lung, lúc này Hoàng Hậu nương nương cũngkhôngkhá hơn chút nào, sắc mặt kinh ngạc như nhau. Đưa A Đoàn đến chỗ xe ngựa, thân mật cọ cọ trán của nàng. Nàng ngoan ngoãn ở nhà, rất nhanh nữa thôi là chúng ta có thể ở cùng với nhau rồi.

“Bây giờ muội còn cảm thấy, ta nên ở cùngmộtchỗ với công chúakhông?”

“Bên bà ngoại của con, bên họ hàng kia cũng đều gửi bái thiếp đến.”

Nghĩ đến đây, lông mày nhíu chặt lại.

Trần thị lờ mờ hiểu được chút gì đó, xem ra bản thân chuẩn bị cho A Đoàn bốn nha hoàn hồi môn phải chọn lạimộtlần rồi, bốn người kiakhôngđược! Nghĩ là phải làm luôn, đứng lên nhanh chóng dặn dò A Đoàn “Con về phòng nghỉ ngơimộtchútđi, con chỉ còn hôm nay để nghỉ ngơi thôi, về sau cần chuẩn bị của hồi môn, quần áo thành thân trong cungsẽchuẩn bị, đồ lótthìcon phải tự mình thêu mới được.”

Ý xấu muốn thổimộthơi bên tai nàng.

“Chẳng lẽ con có thể mãi mãi giận dỗi với cha con sao?”

A Đoàn luônkhôngđỡ được vớisựôn nhu của Ngô Đồng,khôngtránhkhôngné,nhẹnhàng lên tiếng. “thậtngoan.” Ngô Đồng đưa tay sửa sang lại mái tóc giúp A Đoàn, buông rèm xuống hướng về phía Giang Vạn Lí gật đầu. “đithôi.”

A Đoàn cúi người thỉnh an.

A Đoàn phồng miệng lắc đầu “Đừngnóilà conkhôngbiết, ngay cả Hoàng Hậu nương nương cũngkhôngbiết.” Trần thị nghe được lời này mắt sáng lên, càng thêm vội vàng “Đây chính là ý của Thái Tử điện hạ sao?!khôngchờ A Đoàn trả lờiđãtự mình phấn khích. Điều nàynóilên điều gì? Điều nàynóilên rằng tkhôngmuốn thu nhận những người đó!

“khôngcó quà mang về cho muộithìkhôngcó Nhị ca, Tam ca vào nhà!”

Mặc dù Đại lão gia có lòng muốn phụ hồi quan hệ với A Đoàn, nhưng A Đoàn vẫn luônkhôngnóngkhônglạnh, sau khinóivài câu, Đại lão gia chán nản bỏđi, để lại hai mẹ connóichuyện thân mật với nhau. Trần thị buồn cười nhìn thoáng qua lão gia nhà mình vừa rờiđithìA Đoàn liền thả lỏng sống lưng miễn cưỡng ngồi thẳngtrênghế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Editor: huyetsacthiensu (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn vẫn ở trong khiếp sợ, trong giây lát Hứa Tiêu Nhiênđãsắp xếp lại tâm trạng của mình, đại biến thành đại gia công tử ôn nhuận như nước lúc trước. Vươn người ra vuốt vuốt chóp mũi của A Đoàn làm cho nàng hoàn hồn, khẽ cườinói“Đại cakhôngphải là người tốt gì đâu, ta để cho Nhị ca, Tam ca muội quyền lựa chọn, bản thân ta cũngđãlựa chọn xong rồi, đừng nghĩ ta cao thượng như vậy.”

Lạinóichuyện phiếm vài câu, A Đoàn nâng mắt nhìn Hứa Tiêu Nhiên, thấyhắnthản nhiên bình phẩm rượu, toàn thân càng thêm mềm mại như nước, hình như tâm tình khong tệ? Nghĩ ngợi rồi cẩn thẩn mở miệngnói“Hôm nay A Đoànnóivới muội…” Vừa mới mở miệngđãbị Hứa Tiêu Nhiên phất tay ngắt lời.

Chương 109-1

Sắc mặt Hứa Tiêu Nhiênkhôngđổi,nhẹđặt chén rượu trong tay lên bàn đá, khuỷu tay chốngtrênbàn đá, mấy ngón tay đan vào nhau. Ánh mắt trầm tĩnh nhìn A Đoàn, hỏi lại “Muộithậtsựhy vọng ta với công chúa cở cùngmộtchỗ sao?” Câu hỏi này làm A Đoànkhôngkịp phòng bị.

“Chỉ có tự thân lớn mạnh mới là mong muốn của ta, tasẽlàm cho bọn họ đến nịnh bợ ta vì ta, chỉ vì ta.”

“Trở thành Phò mã, tất cả mọi người đềusẽnịnh bợ ta, ta vẫn có thể ăn sung mặc sướng muốn cái gìsẽđược cái đó như trước, nhưng những điều đó là vì cái gì?” Ánh mắt nghiêm túc, nhìn thẳng vào ánh mắt của A Đoàn “Đó à bơi vì công chúa, đó là vì muội, chứkhôngphải vì ta. Bọn họ nịnh bợ ta, lấy lòng ta, đều là bởi vì người bên cạnh ta,khôngphải là bởi vì bản thân ta!”

Đầy là lần đầu tiên mình cùng với Đại ca nhà mình bình tĩnh hòa nhã ngồinóichuyện với nhay về vấn đề của An Dương. Lúc trước, chỉ cần là chuyện về An Dương, Đại cakhôngnóiđến hai câuđãbướcđi, đây là lần đầu tiênnóinhiều như vậy. Tác thành cho Nhị ca, tác thành cho Tam ca, tự làm tủi thân chính mình.

“Về nhà nghỉ ngơi cho tốtđi, muộnmộtchút tasẽđến thăm nàng.”

“Đại ca, huynh có thích An Dươngkhông? Huynhthậtsự… bằng lòng với việc chỉ là thông gia với nàng ấy sao?”

“Quỷ nha đầuđanglàm gì đấy?”

Hai người đều là người vô cùng thân thiết với mình,mộtngười đuổi theomộtngười trốn, chỉ có thể thuận theo tự nhiên đứng trung lập.

Dừngmộtchút lạinóithẳng “Con thànhthậtnóicho ta biết, có phải con làm cho Thái Tử lấy thánh chỉ tứ hôn ra từ trướckhông?” Tiệc rượu hôm nay Trần thị cũng biếtrõ,nóilà vui vẻ làkhôngthể nào, ai có thể vui vẻ chiasẽchồng mình với người phụ nữa khác chứ? Nhưng mà đó lại là Thái Tử, chỉ có hể chấp nhận.

Xưa nay chiến tranh nhiều tàn khốc? Mặc dù là đệ đệ ruột thịt, Hứa Tiêu Nhiên cũngđãchuẩn bị đến kết cụchắnsẽchết trận nơi sa trường. Đây là lựa chọn của bản thânhắn, tất nhiênsẽtôn trọng, nhưng đồng thười cũngsẽtính toán đến kết cục xấu nhất.

Mặt Ngô Đồngkhôngchút thay đổi.

A Đoàn được Trần thị ôm chặt trong ngực, lúm đồng tiền như hoa.

đãrất lâukhônggặp hai người bọn họ, A Đoàn cũng rất vui, đôi mắt cong cong.

Ít nhất, tính từ giờ cho đến sau đại lễ thành hôn nửa năm, Thái Tửsẽđộc sủngmộtngười là A Đoàn,sẽkhôngcó người khác! Thời gian nửa năm mặc dùkhôngdài, nhưng mà Thái Tử với congáimình có tình cảm từnhỏvới nhau, thời gian nửa năm này cũng đủ để cho những người phụ nữ phía sau trong vòng vài nămkhôngthể lợi dụng cơ hội để chen vào được.

Vấn đề này, từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến.

Khoanh tay đừn ở chỗ cũ, chờ xe ngựa hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt của mình mới rờiđi.

A Đoàn gật đầu, lạinóicòn đủ thời gian trò chuyện,khôngcần vội vàng.đivề hướng sân của mình, cả đường treo toàn là lụa đỏ, bọn hạ nhân qua lại nhìn thấy mình đều lần lượt chúc, A Đoàn đều cười cười đáp lại.đangnghĩ saokhôngnhìn thấy Đại ca, vừa bước vào cửa, liền nhìn thấy Đại cađangngồi ở sân ngô đồng của mình uống rượu.

Nghe trộm bị bắt gặp, A Đoàn chớp chớp mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú gần ngay trước mắt, hai má đỏ ửng, cứng cổ cố gắng trấn định “Muốn hỏi Giang Vạn Lí xem tại sao còn chưađi.” Bộ dángnhỏnhắn đúng lý hợp tình, nhưng sao lạikhôngdám nhìn mình chứ? Ngô Đồng lại cườinhẹ, kề sát vào cắnnhẹlên môi A Đoàn.

A Đoàn cúi đầu, môi mím thànhmộtđường thẳng tắp, qua hơn nửa ngày mớinhẹgiọng mở miệng.

Ai biết hôm nay lại nhận được thánh chỉ tứ hôn chứ!

A Đoànkhônghiểu nhưng Ngô Đồng lại hiểu rấtrõmẫu hậu của mình. Mặc dù kiếp trước nạp những người đó vào cửa, nhưngkhôngcómộtngười con nối dõi nào, cuối cùng mẫu hậu cũng phải nhượng bộ, kiếp này mình tất nhiênsẽcó phương pháp giải quyết tốt hơn. Đưa tay vuốt nếp nhăntrêntrán A Đoàn “khôngcần lo lắng, tất cả cứ giao cho ta xử lý.”

Giang Vạn Líkhôngtiếng động gật đầu. Sau đó cười lớnnói“Hôm nay là ngày vô cùng tốt của gia, nô tài to gan đòimộtphong baothậtto có đượckhông?” Ngô Đồng hiểu ý lén nhìnmộtgóc màn xe bị vén lên “khôngthiếu phần của ngươi được!” Bước chân bước đên bên cửa xe, ngón tay thon dài duỗi ra vén ràm lên, vụng trộm ghé sát vào vành taiđangkề sát bên cửa sổ của A Đoàn.

“Còn về thông gia, đối với người khác mànóilà có lẽ làkhôngbằng lòng (chữ này mình chém vì trong bản raw là □□), với ta lại là vừa vặn.”

“hắnlà võ tướng, nhà chúng ta là văn thần.”

Chân còn chưa kịp khụy xuống Trần thịđãnhanh hơnmộtbước đỡ lấy. Oán trách “Đứanhỏnày, bây giờ con còn hành lễ với chúng ta sao?” Đâyđanglà ở trước cửa nhà mình, trong nhà muốn cha hiền con thảo tất nhiênkhôngsai, nhưng bên ngoàithìkhôngđược như vậy. Thánh chỉ tứ hônđãban, A Đoàn cũng biết điều này, cũngkhôngnóigì, chỉ nhìn Trần thị cười cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà hoàn hảo, từ khi sinh rađãbiết nơiđivề của congáimình sau này nên đồ cướiđãtích góp tốt rồi, thành thân trướcmộtnăm cũngkhôngsao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thích An Dươngkhông? Trong lòng Hứa Tiêu Nhiên chợt lóe lênmộttrân giật mình,khôngkhỏi nghĩ đến bộ dáng An Dương phô trương cùng với lúc nnafg nhào vào lồng ngực mình yếu đuối thấp giọng khóc lóc nỉ non… Dừngmộtchút, ý nghĩ trong lòng dừng lại, ném suy nghĩkhôngthể xảy ra vào chỗ sau trong lòng. Nhắm mắt cười khẽ “Chuyện tìnhyêunam nữa với ta mànói,khôngquan trọng chút anfo.”

Tay Đại lão gia vừa duỗi ra giữakhôngkhí thfiđãbị Trần thị giành trước, lại thấy A Đoàn từ đầu đến cuối đềukhôngliếc mắt nhìn mìnhmộtcái, biết nàng cònđanggiận dỗi với mình. Khóe miệng lúng túng giật giật, phất tay để hai mẹ con cách xamộtchút, sau đó gật đầu với Đại quản giađãđứng chờ từ sớm.

A Đoàn mấp máy môi thu hồi ánh mắt lại.

Hứa Tiêu Nhiên cũngkhôngcần A Đoàn trả lời, ánh mắt xoay chuyển nhìn về phía cây ngô đồg bên cạnh. Đầu xuân vạn vật sinh sôi nảy nở, cây ngô đồng lẳng lặng chờ quamộtmùa đông cũng đam chồi, lá xanh mơn mởn, nhìn thôi cũng làm cho tâm tình con người quang đãng. Matwx rũ xuống lại hỏi lại “Thanh Viễn chíkhôngở quan trường, Triệt Minh chí ở quân doanh, hai người đóđãcósựlựa chọn, phụ thân cũngđãđồng ý.”

Dường như cảm nhận được điều gì A Đoàn ló đầu ra từ trong ngực Trần thị nhìn về phía bên trong, là Hứa Tâm Dao. Nàng ta đứng bên trong cửa, cách đám người vài bước, lạnh lùng,mộtthân áo trắng, ánh mắt giật mình nhìn về phíađangvang lên tiếng pháokhôngngừng, nhìnkhôngra vui buồn, cách dám đông náo nhiệt xung quanhmộttầng lạimộttầng.

Hứa Tiêu Nhiên lại ngồi xuống, vươn người ra rót cho A Đoàn gần nửa cốc rượu,khôngđể trong lòng lời uy h**p của A Đoàn, chỉ bổ sung “Con có Tam ca muội nữa, báo tin cho cả hai người đó, bọn họsẽtrở về gấp trước ngày thành hôn của muội.” Mấy năm nay Hứa Triệt Minh ở biên cương như cá gặp nước,đãlên đến vị trí thống lĩnh.

“Phụ thân, mẫu thân.”

A Đoàn cắn môi,khôngcam lòng mở miệng “Làm Phò mã cũngkhôngcó nghĩa làkhôngcó chút thế lực nào cả, hơn nữa bây giờ phụ thân vẫnđangcòn trẻ, còn có thể chống đỡ ít nhất hơn mười năm nữa, đến lúc đó, nếu Đại ca với An Dương ở cùngmộtchỗthìđứanhỏcủa hai người cũngđãlớn, có thể giao gánh nặng lại chohắn.”

Lúc này đại não cũng chuyển động, nắm chặt tờ thánh chỉ màu vàng trong tay. Cũngkhôngquên Hoàng Hậu nương nươngđãnói, sau khi kết thúc tiệc rượu này, cơ bản là chọn ramộtsố người nào đó.hiệntại Thái Tử ca ca đưamộtnét bút này xuống, ai còn nhắc đến việc này nữa chứ? Chỉ là nếu như vậy, mặt mũi của Hoàng Hậu nương nương để ở chỗ nào?

“Những người khác có thể từ chốikhôngtiếp, nhưng thân thích dù sao cũng phải gặpmộtlần, tránh cho người khácnóichúng ta làm cao.”

Cửa xe vừa mở ra, liền nhìn thấy gần như tất cả mọi người trong nhà mình đều ở trước cửa, đứng gần nửa con phố,trênmặt tất cả mọi người đều là vẻ vang. Đứng đầu tất nhiên là Đại lão gia với Trần thị.trênngười Đại lão gia còn mặc triều phục, khuôn mặt thỏa mãn, vẻ mặt tươi cười. Trong mắt Trần thị cũng rưng rưng, vui mừng cười.

“khôngcần.”

Nhìn A Đoàn há mồm muốnnóichuyện, ánh mắt Hứa Tiêu Nhiên trầm xuống, lại cắt đứt lời của A Đoàn “Cho dù Hứa Triệt Minhkhôngcó chuyện gì, bìnhanhcởi bỏ áo giáp trở về, nhưng như vậythìsao?”

Còn chưađiđến cửa lớn của phủ Quốc công, A Đoànđãnghe thấy tiếng người đông đảo bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thanh Viễnkhôngnói,hắnmuốn du sơn ngoạn thủythìđể chohắnđi, nhà chúng ta cũngkhôngthiếu chút tiền ấy, tất nhiên cũngkhôngbức báchhắncái gì.hiệntại mặc dù Triệt Minh ở quân doanh có khởi sắc, tiền đồ ngày sau cũng coi có thể lên nữa. Nhưng mà, chuyện đờikhôngcó tuyệt đối,hắnngốc, nơi ấy lại thay đổi trong chớp mắt, tất nhiên phải tính đến chuyện xấu nhất.

A Đoàn cười tiến lên, “Đại ca.” Hứa Tiêu Nhiên cười đứng dậy, thanh thản khom người vái chào A Đoàn, mặt mày mỉm cười “Vi thần tham kiến Thái Tử phi ~.” A Đoàn trực tiếp đưa tay đánh về phía hai tayđangôm quyền của Hứa Tiêu Nhiênnói“Đại ca, huynh cũng trêu chọc muội! Chờ Nhị ca trở về muội nhất địnhsẽmách huynh ấy!”

Hứa Tiêu Nhiên cười khẽ, nhếch nhếch khóe miệng, dường như là tự giễu “Muội cho rằng tasẽkhôngkết bè kết cánh sao?” A Đoàn giật mình, đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt nàytrênmặt Hứa Tiêu Nhiên.khôngđể ý đếnsựkinh ngạc của A Đoàn, khóe miệngnhẹvểnh lên, lần này trực tiếp biến thành cười lạnh “Cuộc sống như vậy đối với ta mànóilà sốngkhôngbằng c·h·ế·t!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109-1