Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101-2
Đột nhiên cười, ghé sát vào A Đoàn,trênmặt cũng là nụ cười gian xảo.
Gia,khôngphải là nô tàikhônglừa tiểu thư đến, mà làcônương quá kiên định, nô tàikhônglừa được!
Cũng maycônương kiakhôngcó vấn đề gì lớn, chỉ là bị đụng vào đầu nên mới ngất xỉu, máu ứ đọngtrênđầu cũngkhôngnghiêm trọng,mộtlát nữasẽtỉnh lại, xoa chút thuốc tiêu viêm là được. Bên này đại phu vừađi, bên kia ngườiđiđiều trađãtrở lại,nóiđây là thứ nã của Hộ bộ thị lang, Trương Ninh An.
Ánh mắt An Dương nhanh chóng chớp mấy cái,trênkhuôn mặt tươi cười cũng như được trang điểm, chỉ nhìn xung quanh chứkhôngnhìn A Đoàn. Bộ dáng vừa nhìn là biết có chuyện gì đó! A Đoàn gian xảo đến gần, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm An Dương “nóimau!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đổi từ kiệunhỏlên xe ngựa, chẳng bao lâuđãđira khỏi cửa cung, lạiđivề phía trướcmộtlúcthìnghe thấy tiếng người. Lúc này mặt trời vừa lặn, ánh sáng còn sót lại của mặt trời chiếu xuống mặt đất ấm áp. Chơi với An Dươngmộtngày, tâmsựnặng nề mấy ngày nayđãđược giảm bớt. An Dươngnóikhôngsai, nếu bản thân mìnhđãnghĩkhôngra, vậythìđiđến đâu hay đến đó vậy.
“Dù sao chuyện còn chưa xảy ra, gặp chiêu phá chiêuđi.”
Như vậy, ý củahắnlàsẽkhôngnạp trắc phi đúngkhông? Nhưng nhữngcônương kia phải làm thế nào, nếu như các nàng ấy chủ động ra tay, mình đáp trả lạithìkhôngcó trở ngại gì. Nhưng nếu các nàng ấy vẫnkhôngxuấthiệntrước mặt mình, chẳng lẽ mình còn phải đuổi đến? Ít nhất bây giờ các nàng ấykhôngnhắm vào mình.
khôngcần biết có phải nhà mình sai haykhông, việc này xảy ra dướisựchứng kiến của nhiều người, là bản thân nàng ấy đụng vào. Giang Vạn Líđãdámnóinhư vậy, tất nhiên có thể tìm thấy nhân chứng.mộtkhiđãnhư vậy,sẽkhôngsợ nàng ấy đổ tội lên người mình. Trước hết đem người về, cũngkhôngthể để cho người khác chê cười được!
Sau khi An Dương nghe được những lời của A Đoàn suy nghĩmộtlúc, lúc sau đột nhiên cườikhôngra tiếng. Cũng chưanóigì, chỉ hỏi “Ta hỏi ngươi, Đại ca ta cần phải có thế lực bên ngoài giúp đỡ mới có thể lên ngôi được hay sao?”
Từ trước đến giờhắnđềukhôngphải là người làm chủ từng bướcmột!
A Đoàn nghiêng đầu nhìn về phíacônương trẻ tuổiđangbất tỉnh nhânsự,khônglấy mạng che mặt của nàng ấy xuống, chỉ nhìn chất liệu quần áo của nàng ấy mà xuất thần. Đưa tay sờ sờ, mỏng như cánh ve, ngón taynhẹtrượt,nhẹnhàng kéomộtcái, mặc dù ánh sáng trong xe ngựa có chút lờ mờ, cũng mơ hồ, giống như sương mù bình thường.
Chương 101-2
“Cuối cùng thông báo về phủ mời sẵn đại phu, phải nhanh lên.
Lòng tràn đầy hứng thú vém rèm xe lên để ramộtkhe hở nhìn về những người bên ngoài, trong đầuđangnghĩ xem làm sao moi được từ trong miệng Đại ca “Chân tướng”. Lúc này xe ngựađãđến khu náo nhiệt, hai bên che kín những sạpnhỏ,âmthanh hét to của đám tiểu thương vang lên bên taikhôngdứt. A Đoànđangnhìn hăng say, đột nhiên xe ngựa dừng lại, A Đoàn suýt nữa ngã xuống khỏi chỗ ngồi.
Trần thị gật đầu, lần này A Đoàn xử lýkhôngsai. Trong tình huống này chỉ có thể đưa người về, nếu là vô tìnhthìthôi. Nếu là cố ý, dù là có người làm chứng là do nàng ấy chạy loạn gây nên, nhưng người ngã vào xe ngựa mình làsựthậtkhôngthể chối cãi, nếu bỏ mặckhôngquảnsẽbị người có lòngkhôngtốt lấy ranói.
Giang Vạn Lí cũng biếtrõxử lý như vậy là tốt nhất, đồng ý, chui ra khỏi xe ngựa.
“Vậy là được rồi.” An Dương gật đầu,trênkhuôn mặt xinh đẹp tinh xảo là sức mạnhthậtsự“khôngsai, nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền, nhưng nếu như là thuyền cực lớn, chỉ sóng biển động trời mới có thể lay độngthìsao?” Nhìn khuôn mặtnhỏnhắn của A Đoàn đờ đẫn trong nháy mắt, An Dương cười “Ngươi coi thường Đại ca ta.”
Nguyệt Ảnh sa.
Đụng vào người nào sao?
Động tác của A Đoàn chợt dừng lại, chậm rãi nghiêng đầu nhìn về phía gã sai vặt, nhìn chằm chằm vàohắn, hỏi từng câu từng chữrõràng “Ninh trong yên tĩnh, An trong an nhiên sao?” Giọng điệu bình tĩnh đến dị thường.
Hóa ra, người thứ nhấttrêndanh sách là thứ nữ của Hộ bộ thị lang, chẳng trách mìnhkhôngcó chút ấn tượng nào với nàng ấy.
Giang Vạn Línóilại những lời vừanóivới A Đoàn, lần này cònnóinhững gì mình nhìn thấy, những gì mình đoán cũngnóira hết. Cuối cùng còn cam đoan với Trần thị “Phu nhân yên tâm, tiểu thưnóinô tài để lạimộtngười ở lại chỗ kia, nô tài cũngđãlệnh chohắntạo quan hệ với những người xung quanh, nhân tiện điều tra tình huống.”
“Bẩm Tam tiểu thư, đúng vậy.”
Càng coi thường chính ngươi.
Vốn tưởng chỉ có mình mới bị nàng đổmộtbức tường ngăn cách như vậy,khôngngờ Đại ca cũng bị như vậy.
Sau khi ngại ngùngmộtphen, tính tình An Dương suy cho cùng cũng lanh lẹ lại trực tiếp gật đầu.
Lúc này mới có tâm trạng hỏi Giang Vạn Lí rốt cuộc là có chuyện gì.
Trong giọngnóikhôngcó kinh hoảng, chỉ là nghi ngờ. Vừa rồi mình nhìn thấy,cônương kia như là bị người đuổi theo nên chạy ra, mình nhìn ra đằng sau, đúng là có mấy người đáng nghi nhìn thấy xe ngựa nhà mìnhthìrút lui, nhưng việc nàykhôngcó nghĩa làsựthật,nóikhôngchừng chỉ là giả vờ thôi?
Giang Vạn Lí rất nhanhđãchui vào bẩm báo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A Đoànkhôngcó động tĩnh gì,khôngbiết Đại ca có sốt ruộtkhông? Ai da, sao mình lại muốn nhìn thấy Đại ca sốt ruột như vậy chứ?
Tùy tiện “Trừ bỏ”người bên ngoài, bản thânthậtsựkhônglàm được. Nhưng nếu mìnhkhôngra tay, những người đósẽthậtsựtrở thành trắc phi hoặc thị thiếp của tt ca cathìlàm sao?” Vậy quãng đời còn lại của mình chỉ có thể hối hận trong lòng thôi!
Những lời này làm cho Giang Vạn Lí bị chặn họngkhôngthốt ra đươc lời nào, hai ngườiđãsớmkhôngtrong sạch rồi, được chứ! Bây giờ mới biết kiêng dèkhôngphải là bịt tai trộm chuông* sao, cònkhôngbằng thẳng thắnđi! A Đoàn căn bản làkhôngcho Giang Vạn Lí cơ hộinóigì, lập tức lên kiệunhỏ. Lúc này Giang Vạn Lí chỉ có thể dở khóc dở cười.
Đương nhiênkhôngthể mang người về nhà mình, trực tiếp mang đến phòng khách, đại phu cũngđãở đó từ sớm. Trần thị nghe được tin tức cũng đứng chờ, lúc này thấy người trở về lập tức để đại phu đến khám, sau đó đánh giá A Đoàn từtrênxuống dưới, nhìn thấy nàngkhôngsao mới thở phàonhẹnhõm.
Tìm Đại ca hỏi? A Đoàn nghĩtrênmặt Đại ca nhà mình luôn là nụ cườinhẹnhàng, nghĩ đến người mà Tam ca nghịch ngợm sợ nhất lại là Đại ca, cònnóiĐại ca là Hổ mặt cười… Nhưng mà bản thân mình cũng muốn biết! Cắn răng gật đầu, Đại ca luôn luônkhôngthậtsựxử lý mình, hơn nữa mình cũng chỉ là muốn biếtsựthậtthôi, chắc là,sẽkhôngsao đâu…
Lắc đầu,khôngchút do dự.
Bản thân cũng muốn biết sau đóđãxảy ra chuyện gì, mìnhđãăn bao nhiêu đậu hũ của Hứa Tiêu Nhiên, ăn bao nhiêu!
Nếu Thái Tử ca ca cần những cái đó, lúc trước huynh ấy cũngkhôngcần phải khăng khăng cố chấp đến biên cương. Bây giờ danh vọng của huynh ấyđãđạt đến trình độkhôngthể với tới, quảthậtchính là lòng dân đều hướng vào, cần gì thế lực bên ngoài giúp đỡ nữa?
Lòng hiếu kỳ của A Đoàn bị khơi ra, quá hiểu bộ dáng sát phong cảnh của Đại ca nhà mình là như thế nào!
Nghe vậy, A Đoàn lại rối rắm nửa ngày, cuối cùng cũng đồng ý lời này. Bên kia Thái Tử ca ca muốn gặp chiêu phá chiêu, danh sách bên này cũng nên như vậy. Để mình chủ động ra tay hại người,nóithật, lòng mìnhkhônglàm được, chỉ có thể làm tốt công tác phòng bị trước. Thở ramộthơi, tạm thời bỏ qua rối rắm trong lòng.
A Đoàn nghiêm trang quay đầu “Nam nữ thụ thụ bất thân,khôngthể lén lút gặp mặt.”
Bây giờ danh tiếng của tiểu thư nhà mìnhđangcao, hôm nay tiến cung nêntrênxe ngựa có mang ký hiệu của Hứa gia. Bị người có lòngkhôngtốt nhận ra rồi gài bẫy cũng là bình thường,khôngthểkhôngnghĩ như vậy.
Chẳng bao lâu sau Giang Vạn Lí ômmộtcônươngmộtthân váy áo trắng chui vào xe ngựa, hai mắtcônương kia nhắm nghiền, đeo khăn che mặt nênkhôngthấyrõkhuôn mặt, chỉ thấymộtđôi mi thanh tú đen như vẽ, vết đỏtrêntrán trơn bóng nhìn thấy mà kinh hãi, nhìn thấyđãchuyển sang xanh tím. Xe ngựa lại tiến lên phía trước, lần này hướng về nhà với tốc độ nhanh hơn.
Bịt tai trộm chuông (YỂM NHĨ ĐẠO LINH): tự lừa dối mình,khônglừa dối được người (Do tích có kẻ lấy được quả chuông, mangđikhôngnổi, bèn dùng vồ đập vỡ để dễ mang, nào ngờ chuôngkhôngvỡ mà tiếng chuông lại vang vọng.hắnlại sợ mọi người nghe thấy tiếng chuôngsẽkéo tới, bèn bịt tai lại để khỏi nghe thấy)
Bản thân chỉ cần ngồi xem kịch vui là được.
Bây giờ có thể quang minh chính đại nhìn thấy đó!
“Tiểu thư, vừa rồi cómộtcônương mang khăn che mặt đột nhiên từ bên cạnh chạy ra, xe ngựa của chúng ta tránhkhôngkịp nên đụng phải, ngườiđãhôn mê,khôngthấy máu, chắc là não bị chấn động.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc trước mìnhsẽkhônghỏimộtcâu.
Ở trong cung của An Dươngmộtngày, trong lúc Giang Vạn Lí trong tối ngoài sáng nhắc nhởnóicó muốnđiqua Đông cungmộtchuyến haykhông, bị A Đoàn với An Dương đồng loạtkhôngđể ý đến.khôngdễ dàng gì ra hỏi cung điện của An Dương, A Đoàn vung tay lên, trực tiếpnóivề nhà. Lúc này Giang Vạn Lí mới nóng nay,thìthầm ở bên cạnh A Đoàn “Tiểu thư, ngườikhôngđến thăm Thái Tử điện hạ sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Loại chất liệu này, dù có tiền cũng chưa chắc mua được.
A Đoàn cũng cho rằng đâykhôngphải chỉ là chuyện đụng phải người đơn giản như vậy, nhưng mặc dùkhôngxuống khỏi xe cũng có thể nghe đượcâmthanh bên ngoài càng lúc càng to. Suy nghĩ rất nhanhmộtlúc lập tứcnói“Nếu làmộtcônương, ngươi dẫn người đến đâyđi. Đểmộtngười ở lại đây canh chừng xem có người nào đến tìm nàng ấy haykhông, lại pháimộtngười khácđiđiều tra xem đây là ai.”
nóiđến đây An Dương càng ảo não,khôngche giấu dã tâm của mình chút nào “Đương nhiên là ta muốn hỏi rồi, nhưng đó là ở đâu? Đó là Đông cung! Đại ca của ta cũngkhôngbiết dây thần kinh não nào bị đặt sai chỗ rồi, mặc kệ ta hỏi như thế nào cũngkhôngnóicho ta biết! Những nô tài kia cũng đáng giận, miệng người sau còn cứng hơn người trước,mộtchữ ta cũngkhônghỏi được!”
“Sau đóthìsao, sau đóthìsao, ngươi cũngkhônghỏi lại mấy ngườiđibên cạnh sao?!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Động tácđanggiơ tay về phía chén trà chợt dừng lại, sau đó nhìn thẳng về phía An Dươngnóithẳng “Mấy ngày nay ngươi có gặp mặt Đại ca takhông? Giữa hai ngườiđãxảy ra chuyện gì?” Nếukhôngsao vừa rồi Đại ca lại kỳ quái như vậy,khôngphải huynh ấy vẫn luôn tránh An Dương như rắn rết soa, sao lại còn để mìnhnóichuyệnthậttốt nữa?
Bên ngoài cũng truyền đến tiếng kinh hô của mọi người.
Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
“Bên này takhônghỏi được, nếukhôngngươi hỏi Đại ca ngươimộtchút xem?”
khôngchỉ muốn đưa nàng ấy về, còn muốn làm cho nàng ấy bình an vô swh.
Hừ, ai bảo hai người các ngươi lừa gạt ta lâu như vậy!
Khó có thể nhìn được bộ dáng A Đoàn rối rắm như thế này, trong lòng An Dương còn có chút bất bình nhonhỏlúc nàyđãbiến mất sạchsẽ. Đương nhiênsẽkhôngtiếp tục khuyên, chỉ biết xem kịch vui. Cườinói“Ngươi yên tâmđi, Đại ca làm như vậy nhất định có lý do của huynh ấy, nếu ngươikhôngbiết làm như thế nào,đimộtbước tínhmộtbước.”
khôngbiết ngàiđãđắc tội với tiểu thư lúc nào, tự ngài hãy nghĩ cáchđi, nô tàiđãhết cách rồi.
nóiđến đây sao An Dương cònkhônghiểu nữa? Chẳng qua là Đại ca muốn thăm dò chỗ sâu nhất trong lòng A Đoànmộtchút thôi. TừnhỏA Đoànđãổn trọng, có tâm trạng gì cũngkhôngthểhiệnra bên ngoài. Bản thân với nàng cùng nhau lớn lên, nhiều lúc cũngkhôngbiết nàngđangnghĩ cái gì, A Đoàn có tâmsựcũngkhôngbiếtnóivới người bên ngoài, chỉ biếtmộtmình suy nghĩ.
Lời này làm cho A Đoàn kinh hãi, trực tiếp làm cục diện phức tạp mấy ngày nay của A Đoàn phá vỡ. Đúng rồi, mấy ngày nay bản thân vẫn từ dùng những suy nghĩ thông thường để suy nghĩ chuyện này, nhưng căn bản Thái Tử ca cakhôngphải là người thường! Cho dù là Thái Tử, nhưng trong lịch sử cũng có Thái Tử đích thân dẫn binh, nhưng đó cũng là quang minh chính đại, còn chưa từng thấy ai giống nhà mình,khôngnóimộtlời nào còn thay tên đổi họ đến biên cương ngây ngốc vài năm!
“Đúng, hôm kia tâm trạngkhôngtốt, uống hơi nhiều rượu liền mượn rượu làm cànđitìm Đại ca ngươi, sau đó chặm mặt Đại ca ngươi. Ta hoàn toànkhôngnhớđãxảy ra chuyện gì sau đó, ấn tượng cuối cùng của ta là ta trực tiếp nhào vào trong ngựchắnkhóc lớn.”
Gã sai vặtkhôngdám ngẩng đầu nhìn A Đoàn, chỉ cúi đầu trả lời.
Vừa nghĩ đến Đại cakhônggì làkhônglàm được của mìnhthậtra cũngkhôngcó cảm giác an toàn, vậy mà lại nghĩ ra ý tưởng này để thăm dò, làm sao lại cảm thấy buồn cười như vậy chứ? Bản thân tuyệt đốisẽkhôngchỉ điểm cho nàng, dù sao cả hai người bọn họkhôngphải là người kiathìkhôngđược, sớm muộn gì cũng ở cùnmộtchỗ với nhau. Ở giữa có chút gập ghềnh, cứ coi như làmộtchuyện vui.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.