Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 100

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100


"Vì cái gì mà mọi người đối với ngươi tốt như vậy?"

A Đoàn nghiêng đầu, khóe miệng xinh xắn hơi nhếch lên.

khôngmuốn cho nàng nghỉ ngơi, có thời gian hồi phục.

Cười nhạo nhìn về phía bàn tayđangcầm chén nước bỗng dưng ngưng lại.

Bước chân chậm lại, tayđangv**t v* cánh hoa cũng dần chậm lại.

Đâykhôngphải là tay của bọn nha hoàn.

Thời điểm Hứa Tâm Dao điên cuồng, A Đoàn vẫnkhôngđổi sắc mặt, khóe miệng hơi nhếch, chắc chắnnói"hiệntại vẫn chưa đến lúc. Dù sao ngươi cũngkhôngbuông tha cho ta."

"Ta đương nhiên hận ngươi!"

"Lần đầu tiên ta biết là chủ tử có việcthìphải thông báo cho hạ nhân rồi mới có thể làm đấy."

Vừađiđến cửathìthấy mấy nha hoàn cùng ma mađangđứng ngoài hành langnóichuyện, thần sắc mỗi người đều khác nhau, ngườithìkích động ngườithìkhôngcam lòng. A Đoàn nhìn xuống dưới chân các nàng, ở dưới cókhôngít vỏ hạt dưa. Vừa cắn hạt dưa tanh tách vừa cao hứngnóichuyện. Chuyện gì cũng có thể thay đổi, riêng chuyện nàythìkhôngthể, hạ nhân của Hứa Tâm Dao cũng là hạ nhân của Hứa gia!

Phá hủy cuộc sống của nàng? Trong mắthiệnlênmộttia nghi hoặc. Nhưng bộ dạnghiệngiờ của nàng như vậythìchắc chắnkhônghỏi được cái gì, nàng cũngsẽtuyệt đốikhôngtựnóicho mình. Tầm mắt chuyển xuống, đứng dậy "Tất cả đều do ngươi tạo ra, nếu nhưkhôngphải do ngươi muốn lấy những thứkhôngthuộc về mìnhthìđãkhôngcó cục diện như ngày hôm nay."

Tay nắm chặt lấy áo ngủ bằng gấmtrênngười, vì dùng sức quá lớn nên ngón tay thường ngày được chăm sóc tốtđãbị bẻ gãy. Hứa Tâm Dao vẫnkhôngpháthiệnra, lúc này trong đầu chỉ có hai chữ, nhục nhã! Trong đầu chỉ có hai chữ này. Hơn nữa biếtrõđâykhôngphải là thời điểm tàn nhẫn nhất.

"Takhôngbiết được trước khi đánh c·h·ó còn phải nịnh nọt đấy!"

khônglên tiếng, trực tiếpđivào trong. Do hành lang che khuất nên lúc này mấy ma ma cùng nha hoàn mới nhìn thấy A Đoàn, mắt trừng lớn, sau đó nhanh chóng bước lên trước thỉnh an "Tam tiểu thư tốt."mộtđống người chặn ngang tại hành lang, ma ma quảnsựnịnh nọt cười "Tam tiểu thư tới đây có chuyện gì sao? Saokhônggọi chúng nô tỳmộttiếng?"

Đây là lần đầu tiên A Đoàn đến tiểu viện của Hứa Tâm Dao, dù là lúc trước nàng bắt đầu ở Đại phòng hay quay lại Nhị phòng, hay bây giờ quay lại Đại phòngthìA Đoàn cũng chưa tới lần nào. Tiểu viện của Hứa Tâm Dao rất phù hợp với những gìmộtcônươngyêuthích, hoa khoe sắc khắp nơi, còn có cả hòn non bộ xinh xắn.

"Ngươi hận ta như vậy?" Là câu hỏi nhưng lại nhưđangtrần thuật lại.

Hứa Tâm Dao mạnh mẽ từtrêngiường ngồi dậy, áo ngủ có chút hở ra, lồng ngựckhôngngừng phập phồng, hô hấp dồn dập "Cút, cút ra ngoài, takhôngmuốn nhìn thấy ngươi!" Khuôn mặt vặn vẹo, nghĩ đến lúc mọi người cười nhạo, nghĩ đến lúc chính mình phải quỳ gối trong nước hồ lạnh như băng, nghĩ đến lúchắnhạ lệnh! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn vừa đáng thương vừa buồn cười.

"khôngcầnđitheo."

Câu cuối cùng gào lênkhôngthành tiếng nhưng A Đoàn vẫn ngherõràng. Bước chân hơi chậm lại, sau đó dứt khoátđira khỏi phòng Hứa Tâm Dao. Ra khỏi phòng, nhóm ma ma cùng nha hoàn trái ngược lại hoàn toàn với lúc nãy,đangđứng canh giữ trước cửa phòng, thấy nàngđira liền ân cần hỏi thăm, A Đoàn cũngkhôngđể ý đến các nàng, nhanh chân rời khỏi tiểu viện của Hứa Tâm Dao.

Sắc mặt A Đoànkhôngthay đổi, tiện tay đem cái chénnhỏđặt lên bànnhỏcạnh giường, đưa tay sửa lại ống tay áo được thêu hoa hải đường nhìn sống động nhưthật. Quay người ngồi lên cái ghế bên cạnh, hai tay đặt trước bụng, gật đầu "Tỷ muốn nghĩ như thế nàothìnghĩ."

Áp chế cảm xúc trong lòng xuống, đợi giải quyết xong việc của Hứa Tâm Daothìma ma cùng mấy nha hoàn này cũng phải giải quyết.

Những thứ vốn dĩ là của nàng? Chắc chắnkhôngphải việc xảy ra ở học viện, nhất định là việc ở nhà. Xem ra phảiđidò xem nguyên nhân là gì. Trước tiên vẫn phải hỏi mẫu thân, trong nhà vẫn do mẫu thân cầm quyền, nàng chắc chắnsẽbiếtmộtchút về chuyện này. Nàng tađãkhôngnóithìcũngkhôngcần thiết phải ở lại nơi này, quay ngườiđira ngoài.

Nhưng bàn tay trước mắt lại trắng nõn mềm mại như nước, những ngón tay đềunhỏnhắn mềm mại,khôngcó khả năng là tay nha hoàn được. Người được chăm sóc kĩ lưỡng lạikhôngchênh lệch tuổi tác với mình nhiều lắm ngoài Tam muội rathìcòn có thể là ai được? Mày nhíu lại, ngước mắt lên nhìn A Đoànđangkhom người.

Mà tất cả chuyện này đều do Hứa Phượng Chỉ gây ra!

Hứa Tâm Dao cắn chặt môi dưới nhìn theo bóng lưng A Đoàn. Thời điểm phải quỳ trong nước hồ lạnh như băngkhôngkhóc, lúc mọi người cười nhạo cũngkhôngkhóc, vừa rồi cũngkhôngkhóc,hiệntại nước mắt liền như đê vỡ tràn ra ngoài.khôngnhịn được nữa mà gào to lên "Vì sao tất cả đều là của ngươi, vì sao ta vĩnh viễn phải làm nền cho ngươi?"

Hơi có chút giống tiểu viện Giang Nam.

Ma ma quảnsựbị câu trả lời của A Đoàn làm cho ngây người, mặt nhanh chóng đỏ bừng. Lời đồn quả nhiênkhôngđáng tin cậy, ainóiTam tiểu thư đối xử với hạ nhân dễ dàng chứ! Nhưng mà cho nàng mười lá gan nàng cũngkhôngdámnóilén sau lưng A Đoàn, mà ngay cả nghĩ trong lòng cũngkhôngdám. Vị này cùng vị kiakhônggiống nhau, vị này mới thựcsựlà bảo bối của Quốc công phủ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mộtlà vì muốn k*ch th*ch nàng, hai là vì giải thích thắc mắc trong lòng.

Phượng Chỉ, Phượng Chỉ, Phượng Tê Ngô Đồng, ha ha, danh dự tốt bao nhiêu, sinh ra tốt bao nhiêu, được bao nhiêu người hâm mộ!

nóithật, Hứa Tâm Daonóibiết Thái tử ca ca trước mìnhthìchắc chắnđãsớm có ý rồi đúngkhông? Tất cảsựghen ghét của nàng đều làsựthật. Nhưng vì sao đến giờ mới lộrõra? Tuy lúc trước mình với nàngkhôngquá thân thiết với nhau nhưng cũngkhôngđến nước này, khi đó nàngrõràng là nhẫn nhịn.

"Ha...!"

Điều đó là đương nhiên.

So với nước trong hồ còn lạnh hơn, so với bộ dạng tươi cười của Nhị hoàng tử còn đáng sợ hơn, chắc chắnsẽlàm cho mình sốngkhôngbằng c·h·ế·t!

"Ta chỉ muốn sống tốt cuộc sống của mình, vì sao lúc nào cũng có người nhắc nhở ta luôn ở dưới ngươi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Im lặngđitới, Hứa Tâm Dao cũngkhôngcó nghỉ ngơi, nàng chỉ mở to mắt kinh ngạc nhìn đỉnh màn. Son phấntrênmặt cũngkhôngtẩyđi, có lẽ vì ngã vào nước nên cả khuôn mặt đỏ rực. Đôi môi khô nứt, hai mắt ngây ngốc, sắc mặt tái nhợt.

Hôm nay có cả Nhị hoàng tử, đối diện lại có nam sinh ở Học viện, còn cả những người hận mình, muốn xuống tay với mình nhưngkhôngthể, chỉ có thể dùng ánh mắt như lăng trì để nhìn. Nhưng ánh mắt đó làm mình chịukhôngnổi, thựcsựkhôngdám sau nàyđiHọc việnsẽnhư thế nào.

Hứa Tâm Dao cười to, trong mắt bắt đầu có hơi nước. Gào lên "Những thứkhôngthuộc về ta? Những thứ đó vốn dĩ là của ta!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chính mình cũngsẽkhôngtha cho nàng! Chờ xem, đợi đến lúc chân mình tốt rồi, nhất định phải làm cho Hứa Phượng Chỉ mất hết mặt mũi! Nàng mang đến cho mình nhục nhã hết lần này đến lần khác, nhất định mìnhsẽtrả lại cho nàng gấp trăm lần!

Tất cả những biểuhiệncủa Hứa Tâm Dao đều bị A Đoàn nhìnrõ. Hôm nay tới đây vì muốn lấy chính mình để k*ch th*ch nàng. Hứa Tâm Dao rất thíchnóiđâu trúng đó, chuyện ngày hôm nay, nếu như mìnhkhôngphảiđãsớm biết Vệ Trường Hận là Thái tử ca ca, hoặc làkhônglấy được mặt nạ xuốngthìnhất địnhsẽgặp phải rất nhiều rắc rối.

Editor: Tống Thiên Ân

Chuyển hướng nhìn về hai chân của mình, chỗ đó căn bảnkhôngcó cảm giác, sau khi được đại phu đắp thuốc lên mới thấy đau đớn đến nhường nào. Hung dữ nhìn về phía A Đoàn, trong mắt đều là điên cuồng cùng ghen ghét "Ngươiđãhài lòng chưa? Bây giờ tađãlà phế vật, ngươi có thể cười nhìn ta khóc được rồi!"

Nhưng A Đoàn cũngkhôngcho nàng thời gian suy nghĩ,đãbước chân về phía trước.

Trong phòng đại nha hoàn đãi ngộ tốt hơn những người khác rất nhiều, có khi còn tốt hơn những tiểu thư bần hàn. Đại nha hoànkhôngphải lúc mới đầuđãđược làm đại nha hoàn màđãphải hầu hạ bên người tiểu thưmộtthời gian, dù được bảo dưỡng tỉ mỉ thế nào đều vẫn có chút thô ráp, hoặc có vết chai mỏng ở tay, hoặc đốt ngón tay vừa thô vừa to.

Nhanh chóng trở lại bình thường, chống lại ánh mắt của Hứa Tâm Dao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta muốn lấy những thứkhôngthuộc về mình?"

Cửa phòng mở rộng ra, ở trước cửa ra vàomộtnha hoàn cũngkhôngcó, A Đoàn dừng trước cửamộtchút rồi mới bước vào trong. Mới bước vào phòng có thể thấy đượcmộtbức bình phong phong cảnh hùng vĩ. Nhìn bài trí xung quanh, vừa tùy ý vừa đạm bạc, ngay cả tách uống trà cũng nhuốm màu cũ kĩ. So sánh với cảnh quan tươi đẹp bên ngoàithậtlà khác nhaumộttrờimộtvực.

Nhưng xem rahiệntạikhôngcần.

"Ngay cảhắncũng thế, trong mắt, trong lòng, vĩnh viễn chỉ có ngươi, ngươithìtốt ở chỗ nào!"

Chủ tử vừa xảy ra chuyệnthìbiến thành như vậy.

điđến hoa viên mớiđichậm lại, nhìn hoa viên tràn ngập sắc hoa, trong mắthiệnlênsựdo dự, nghi hoặc, khó hiểu cùng kinh ngạc. Câu cuối cùng làm cho mìnhkhôngnhịn được mà suy nghĩ sâu hơn. Đúng rồi, từ khi mình có thể nhớ được đến giờ, khi Thái tử ca ca ở với mình, mìnhđãsớm có thói quenhắnchỉ ôn nhu đối với mình.

sựviệc của Nhị phòngkhôngphải thời điểm mấu chốt, vậy chẳng lẽ chuyện này là lúc? Mặc dù lúc đó nàngnóitrước mặtthìgiả bộ chân thành nhưng sau lưngthìlại khác. Nàng trả thù, nàng tính toánđãbắt đầu từ hơnmộtnăm trước. Lúc đó mọi thứ đều bình thường, trường nữ cũngkhôngcósựkiện gì đặc biệt, vì sao bây giờ nàng ta lại thành ra như thế này?

Hoặc là các nàng vẫn luôn như vậy?

Mình cũng chưa biết Thái tử ca ca bắt đầuthậtlòng có tình cảm với mình từ khi nào. Giống nhưđãcó tình cảm từ trước? Lúc mình bốn tuổiđãcó thể nhớrõrất nhiều chuyện rồi. Cách đối xử của Thái tử ca ca lúc đó và Thái tử ca ca bây giờ với mìnhkhôngcó gì khác nhau.

Hứa Tâm Dao hung hăng nhìn A Đoàn, ánh mắt điên cuồng khiến cho khuôn mặt thanh tú vặn vẹo, dữ tợn, thoạt nhìn rất giốngyêuma. Nghiến răng nghiến lợinói"Ta hậnkhôngthể uống máu người, hậnkhôngthể để ngươi chếtkhôngtử tế, là ngươi phá hủy cuộc sống của ta, tất cả của ta! Bi kịch của ta đều do ngươi mà có, ta hận ngay bây giờkhôngthể g**t ch*t ngươi!"

A Đoànnhẹnhàngđitới bàn rótmộtchén nước nguội, chỉ còn hơi hơi ấm. Môi hơi mấp máy sau đó đến trước giường Hứa Tâm Dao, khom người xuống trước tầm mắt của nàng. Mắt Hứa Tâm Dao hơi động đậy, trong mắt xuấthiệntia cười nhạo, ánh mắt chuyển nhìn về phía chén nước trước mắt mình.

Chương 100

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100