Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 76 : U Vân Địa Cung (11).
Thấy vậy, nàng liền tiến đến kiểm tra xem có hư hại gì hay không. Nhận ra nó vẫn ổn thì nàng mừng thầm. Vốn dĩ thứ này biểu trưng cho chức vụ của nàng trong môn phái, không phải nó hư hại là sẽ có chuyện.
"Xem ra chúng ta muốn vượt qua phải bỏ thêm một chút khả năng rồi."
Cái lưỡi của nó thè ra hướng về bức tường chính như để nói đây chính là lối đi thật sự.
Sau đấy thì chống tay đứng lên. Đảo mắt nhìn quanh, không thấy bóng hình Trương Vệ ở đâu. Nàng chỉ thấy y phục môn phái của mình đã được thay bằng một y phục khác. Nó vốn dĩ thuộc về nam nhân, từ đó nàng biết Trương Vệ đã chạm đến mình bất giác đỏ ửng mặt.
Thẩm Y Y buộc miệng nói.
Trước mắt họ.
"Phải!"
"Khai!"
.....
"Cô nương đã tỉnh rồi sao?"
"Là thần quyển"
Từ lối đi bí mật đó họ đã đi đến cuối con đường nơi có một bức tường bằng đá có một hình ảnh rồng bay lượn tương tự như ngã ba đường khi trước.
Trương Vệ mừng rỡ ra mặt. Sau khi hội ngộ sau giây phút sinh tử đương nhiên có nhiều điều để nói. Tuy nhiên, thời gian không còn nhiều nên Trương Vệ vô cùng khẩn trương nói thẳng vào vấn đề chính. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nói nghe thử."
Chàng tiến lên vài bước thì nhận thấy thứ cản trở bản thân đã đứng ở trước mắt. Đó là những phiến đá hình vuông dưới sàn nhà. Thoạt nhìn chúng chỉ là vật trang trí nhưng đến khi nhìn kỹ, chúng cũng phát ra những cổ năng lượng kỳ quặc.
Điều đặt biệt là thân rắn đến đây đã biến thành cái đầu rắn hổ mây. In đậm dưới mặt sàng.
Thời gian cứ trôi qua.
Thế là Thẩm Y Y thay đổi lại y phục cùng Trương Vệ đi đến nơi mà chàng đã tìm ra đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe vậy nàng liền quay đầu, thì thấy Trương Vệ thần sắc tươi tỉnh. Trắng nở hồng hào, khí chất này chắc đã tràn đầy năng lượng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thì bất chợt nhìn thấy bộ đồ của nàng đã được phơi khô trên một chiếc sào gỗ vụng về, bên cạnh một đốm lửa vẫn đang cháy ngày đêm.
"Phiến đá lửa là Hỏa, phiến đá núi là Sơn, phiến đá rừng là Lâm, phiến đá gió là Phong, phiến đá đen rất có thể là Âm, cuối cùng là Lôi." Nói đoạn chàng chỉ tay về phía trận pháp tiếp: "Chiếu theo binh pháp thì rất có khả năng chúng ta phải bước thứ tự sẽ là Phong, Lâm, Hoả, Sơn, Âm rồi đến Lôi."
Về phần Thẩm Y Y nàng không có hiểu biết về trận pháp nên chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn Trương Vệ trổ tài. Cái mà nàng ấn tượng nhất chính là Ảnh Lãng Phù mà Trương Vệ sử dụng. Vật này nhìn rất thô, nhưng cảm giác có cái gì đó rất thần bí chưa thể lý giải được.
Tự nhủ sẽ tìm chàng hỏi cho ra lẽ.
Chàng vận khí vào đầu ngón tay, trực tiếp vẽ lên phù ấn những hán tự liên tiếp. Sau đó thì hướng nó về phía trước hô.
Là một trận pháp với cách bố trí như một bàn cờ.
Từ đó chàng nhận ra ngoài phiến đá thì nơi này còn có một trận pháp ẩn tạo ra vùng không gian kín không thể dùng đến thuật phi hành hay những thứ tương tự. Nó bắt buộc cá nhân nào muốn chạm đến "thần quyển" đều phải đi bộ mới có thể đến được bên đó.
"Này, ngươi có giải được không? Nếu không thì hãy để ta thử sức?"
Tức thì.
Chúng bao gồm năm phiến đá được vẽ lên những hình ảnh lửa đỏ, năm phiến đá được vẽ lên một ngọn đồi với cây cối um tùm, năm phiến đá được vẽ lên một cánh rừng rậm rạp, năm phiến đã vẽ những cơn gió, năm phiến đá vẽ một mảng đen tối. Cuối cùng một phiến đá duy nhất có hình dạng sấm sét.
Nàng cầm y phục lên tay, định sẽ đi kiếm nơi nào kín đặng thay đổi lại. Thì chợt nhận ra, áo sống bên trong cơ thể vẫn còn.
Chương 76 : U Vân Địa Cung (11).
Chẳng qua nàng muốn giữ trang phục này lành lặng nhất có thể, vì nó được vi sư của nàng tận tại giao phó.
"Hả!."
Chàng bèn lấy trong người ra Ảnh Lãng Phủ cầm lên tay. Tám năm qua chàng đã luyện tập Kỳ thuật không ít, nên lúc này cũng đã ở một cấp bậc tầm trung cụ thể là Kỳ sĩ phẩm bạc.
Quả thật cái loại kiến trúc này, thật biết trêu người khác.
Thấy Trương Vệ nhìn thấy trận pháp trước mắt thì đứng yên trầm ngâm một lúc lâu. Thì nàng liền tiến đến hỏi han:
Không biết rõ đó là gì thì Trương Vệ không vội dấn thân.
Trương Vệ đi nhanh đến trước, đến gần bức tường. Sau đó nhấn tay mạnh vào hình con rồng trên đấy.
Ngoài ra hai bên trái phải lại có hai cánh cửa nữa. Có khả năng lại dẫn đến một nơi khác.
Đổ lộ ra một cảnh tượng vô cùng đặc biệt.
Cách sắp xếp của chúng không hề có bất kỳ quy tắc nào cả. Điều khiến Trương Vệ chú ý là phiến đá đặt biệt và duy nhất hình sấm sét được đặt ngay giữa trung tâm. Rất có thể đó là mấu chốt để giải quyết trận pháp này.
Nhờ ba chữ đó mà Trương Vệ cảm thấy chuyến đi này thật không uổng phí. Chàng hiểu rằng, đã là thần quyển thì chắc hẳn là thứ đáng giá. Với sức mạnh mà nó đang thể hiện, lại càng khiến Trương Vệ thèm khát.
Thân rắn chính là kim chỉ nam dẫn đến mục tiêu. Thân rắn nằm sát tường mới là đích đến còn những thân rắn nằm giữa đường cốt là để quấy nhiễu.
Nghĩa là Trương Vệ chỉ dám động đến phần áo ngoài không dám vào sâu hơn nữa. Nhìn ra được điều đó cười vì sự ngây ngô của chàng.
Thấy gương mặt của chàng bảy phần nghiêm trọng. Thẩm Y Y liền theo đó mà nghiêm túc lắng nghe.
Là một gian phòng lớn. Tuy nhiên khác những nơi khác là sàn nhà lúc này đã thay thế bằng những khối vuông với nhiều nét vẽ kỳ quặc.
"Trong khoảng thời gian mà cô nương ngất đi, ta đã tìm kiếm mọi ngóc ngách tại đây. Và vô tình đã thấy nó... một thứ mà chúng ta nằm mơ cũng không thể ngờ."
Hết thảy có 26 ô.
Tất cả chúng đều mang trong mình cổ năng lượng quỷ dị, nhắm chừng chỉ cần một bước đi sai lầm là có thể trả giá ngay lập tức.
"Ra là mình vẫn chưa c·hết."
"Ta đã giải được từ lâu rồi, tuy nhiên không dám chắc chắn nên vẫn chưa hành động thôi." Trương Vệ đáp.
Chúng hiện nguyên hình.
Chẳng biết đã là mấy ngày, sáng hay đêm.
"Y Y, ta biết cô nương chỉ vừa mới tỉnh lại. Nhưng ta có điều cần phải nói..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bất chợt.
Chàng quay lại nói với Thẩm Y Y: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tức thì hình ảnh đó thụt sâu vào bên trong. Phát ra âm thanh lộc cộc. Rồi trực tiếp kéo bức tường lên phía trên.
Ở nơi xa nhất là chính điện đặt hai quyên trục vàng và đỏ trên giá với những họa tiết kim long bay lượn. Đồng thời chúng không ngừng tỏa ra năng lượng thần thánh.
Đột nhiên Trương Vệ nhận ra khí tức trong cơ thể trở nên bấn loạn. Vốn dĩ chàng muốn thử dùng khinh công để đến bên kia, tuy nhiên nếu khí tức bị ứ nghẹn thì việc đó không thể thực hiện nổi.
Bất ngờ thay những gì mà nàng suy nghĩ lúc trước có lẽ đã đúng.
Tuy nhiên chỉ với hai quyển trục đó cũng đủ khiến sự háo hức được đẩy lên cực độ.
Cuối cùng Thẩm Y Y đã tỉnh lại, nàng chậm rãi mở mắt ra nhìn thì nhìn quang cảnh bên trong gian phòng này. Biết rằng bản thân vẫn còn sống, nàng cười một cái nói:
Nơi mà nàng đánh dấu lúc trước thực chất ở phía sau bức tường kia lại là một lối đi khác. Chỉ khi mực nước dâng cao rồi hạ xuống thì lối đi mới hiện ra, theo thời gian sẽ đóng lại tạo ra lối đi bên cạnh.
May mắn là Trương Vệ có khả năng cảm nhận không gian nên chỉ vừa bước xuống vài bậc đã ngay lập tức nhận ra vấn đề.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.