Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70 : U Vân Địa Cung (5).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70 : U Vân Địa Cung (5).


Câu hỏi này, Trương Vệ trả lời rất nhanh.

Điều đó đã khiến chàng nhất thời ớn lạnh. Có hài cốt đồng nghĩa nơi này từng có người đến và kết cục là không thể thoát khỏi nơi này mà đã quy tiên. Cũng phải thôi nơi này làm từ loại đá cứng nhất trên thế giới kia mà. Bằng sức mạnh thông thường thì sao có thể thoát ra được cơ chứ.

Ánh mắt của chàng đăm chiêu, đến mức lớp da trên trán cưng đã căng lại đến mức nhíu cả chân mày mà chàng cũng không nhận ra. Điều chàng đang chứng kiến có lẽ là sự thần bí đang được che giấu bên trong địa cung này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu chỉ là nước thì đối với Trương Vệ không thành vấn đề. Vì với nội công hiện giờ, nín thở trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không quá khó khăn. Chỉ sợ còn điều gì đó tồi tệ hơn mà thôi.

Điều đó cũng không có gì lạ, khi đây vốn dĩ là Ma Thú Hạch với những loại quái đến từ thượng cổ. Tồn tại một loài sinh vật to lớn cũng không lấy gì là lạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đầu tiên là hướng bên trái, lối đi đã hiện ra rõ ràng và dễ thấy hơn với nguồn sáng hiện tại. Nhờ nó mà chàng đã thấy ở một góc của gian phòng bên dưới kia là một bộ hài cốt của con người.

Phía bên phải là một lối đi dẫn thẳng vào bên trong.

Tự trong đầu chàng khen Thẩm Y Y:

"Vậy sao? Ắt hẳn ngươi đã đi một vòng quan sát mọi thứ rồi?"

Dù không biết nó là gì, nhưng trước mắt họ có hai lựa chọn trong khi quỹ thời gian vô cùng hạn hẹp. Trương Vệ dừng lại suy nghĩ một lát thì chàng đi lại phía gian phòng bên trên.

Mà Trương Vệ cũng phải nể phục những người đã tạo ra nơi này. Làm cho thân rắn rộng đến tận 2 trượng, đồng thời khắc lên đó những rãnh vòng cung dựng đứng kéo dài khắp cơ thể. Những vòng cung đó xếp đều và khít nhau, tạo nên một thân thể hắn độc lạ vô cùng.

Theo lời Thẩm Y Y nói, Trương Vệ đã đưa ánh mắt nhìn về phía hông của mình. Nhận ra vết rong rêu đã bám lên cơ thể của mình từ khi nào. Có thể do lúc nãy sơ ý mà chạm phải.

"Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng."

Nhận thấy cơ hội của bản thân cũng mong manh như vậy, đã khiến Trương Vệ không giấu được sự thất vọng. Chàng thở dài một hơi chán nản mà quay đầu nhìn về phía còn lại.

Vừa nói, nàng vừa nhẹ nhàng gỡ phần áo ra khỏi cơ thể. Rồi nhìn quanh quan sát một lúc. Nhận ra nơi này đã trở lại như cũ, không còn tối như lúc nàng vừa nằm xuống thì cũng phần nào thấy nơi này thật quái dị. Tuy nhiên nàng gạt phắc nó qua một bên vì nơi này là Ma Thú Hạch. Những thứ đến từ thượng cổ thì muốn lý giải nó cũng rất là khó khăn. Sau một lác nàng liền hỏi:

Rồi nở nụ cười mà nói:

Còn nếu tiến vào lối đi kia, thì không biết thứ gì đang chờ đợi họ bên trong nữa. Trương Vệ muốn tham khảo thêm ý kiến của Thẩm Y Y rồi cả hai cùng quyết định. Trong thời gian này, Trương Vệ muốn nghỉ ngơi một chút.

Nàng liền chống tay xuống lấy mà từ tốn mà ngồi dậy. Nàng định đứng lên mà đi lại phía Trương Vệ. Tuy nhiên trong giây phút đó, Trương Vệ đã ngay lập tức mở mắt ra mà nhìn nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Vừa mới đây thôi. Chắc chưa tới một khắc."

Vừa nghe thoạt tưởng mọi là câu hỏi bình thường. Nên Trương Vệ thản nhiên mà đáp:

"Phải ta đã đi một vòng xem xét mọi thứ hết rồi." Tuy nhiên khi vừa kết thúc câu nói, Trương Vệ nhận ra có gì đó không đúng. Liền tò mò mà hỏi ngược lại:

Dù biết rằng đó chỉ là câu nói xã giao. Vì nơi này làm gì phân biệt được ngày hay đêm đâu. Tuy nhiên nàng vẫn vui vẻ đáp lời:

Cái mà Trương Vệ lo lắng chính là sự an nguy của nữ nhân đang nằm phía trên. Chính chàng đã kéo nàng ta vào chuyện này, nếu chẳng may gặp chuyện gì đó ngoài ý muốn thì khi xuống hoàng tuyền chàng biết giải thích thế nào đây.

"Thật lạ! ta không hề nói gì hết. Sao mà cô nương biết ta đi vòng quanh mà không phải ngồi tại chỗ. Chẳng phải khi cô nương mở mắt ta đã ngồi ở đây rồi ư?"

"Mực nước không thể rút sâu đến như vậy được."

Thẩm Y Y cũng đã thức. Nàng mở đôi mi của mình ra thì thấy Trương Vệ đang khoanh tay ngồi ở một góc. Đồng thời lại nhận thấy một cái áo ấm đang đắp lên cơ thể mình. Thì biết ngay Trương Vệ đã tỉnh dậy từ lâu rồi.

Tạm gác lại nỗi lo, Trương Vệ bước nhanh xuống bên dưới. Khi cả hai bàn chân đều đã đặt xuống nền gạch. Chàng đã đảo mắt nhìn về hai hướng đi như khi trước. Thì nhận ra được có nhiều sự thay đổi.

Hơn nữa, kích thước của nó tuy nhìn giống loài rắn những có những đặt điểm không giống sinh vật sống. Bởi toàn thân của nó chỉ là đá tử sắc, sần sùi và không giống một cá thể thông thường. Hơn thế nữa, cách chân Trương Vệ một đoạn là phần đuôi của nó, đã được khắc chặt xuống nền đất. Cho nên đã khẳng định chắc nịch đây chỉ là một kiến trúc bên trong U Vân Địa Cung mà thôi.

Lớp rong rêu mà Trương Vệ nhìn thấy, kéo một đường thẳng rất dài. Cong qua đến phần kiến trúc nhô ra từ trên trần địa cung, nằm đối diện với Trương Vệ. Minh chứng một điều tại vị trí này, thông thường mực nước sẽ đứng lại đây một khoảng thời gian rất dài.

Không lâu sau.

Nói nó thú vị cũng không hề sai, nhưng nói nó đáng sợ cũng không phải thừa thãi. Bước chân vào một nơi mà bí ẩn đến như thế này quả thật nếu không chuẩn bị một tâm lý sẵn sàng tử mạng. Thì khi điều đó đến chắc chắn sẽ rất bất ngờ.

"Ngươi đã dậy từ khi nào?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhờ có ánh sáng rõ ràng của nơi này mà thứ đập vào mắt Trương Vệ là một hình ảnh thân rắn to lớn được đặt chính giữa lối đi. Lúc vừa nhìn thấy thân hình to lớn của nó, chàng đã xám hết cả mặt vì kinh sợ.

Chương 70 : U Vân Địa Cung (5).

Cho nên chàng đã đặt cơ thể ngồi tựa lưng vào tường mà chợp mắt.

Dù là vậy, nhưng hiện giờ nơi đây hoàn toàn khô ráo. Khiến Trương Vệ nhất thời nghi hoặc.

Bấy nhiêu đó đã khiến Trương Vệ có một ánh nhìn hoàn toàn khác về nữ nhân trước mặt.

Hơn nữa nó lại đặt ở nơi chính giữa lối đi, nếu không có ánh sáng thì ắt hẳn sẽ hù dọa người chứng kiến một phen đứng tim.

"Ngươi đã đến đắp chăn cho ta, thì ắt hẳn ngươi đã tỉnh lại trước ta khoảng thời gian khá lâu rồi. Hơn nữa, ngươi nhìn phần áo bên hông phải của ngươi đi, có một vết bẩn màu xanh đen trên đó, lúc ta với ngươi ngồi đối diện với nhau trước lúc ngủ không hề thấy nó. Vậy chứng tỏ ngươi đã đi đến một nơi nào đó để nó bám vào người rồi."

"Cô ta quá thông minh!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chàng quyết định chờ đợi Thẩm Y Y tỉnh lại, cả hai sẽ bắt đầu quá trình thoát khỏi nơi đây. Nếu chàng đã thấy được loại cá chép thì có nghĩa tầng này, khả năng rất cao đang nằm dưới lòng sông nào đó của Ma Thú Hạch. Nếu đi xuống tiếp, có nghĩa là họ đang đi vào lòng đất.

Tuy nhiên khi bình tĩnh quan sát chàng mới nhận ra. Đó chỉ là một kiến trúc được làm nên bởi bàn tay con người mà thôi. Bởi vì nó được đặt chính giữa lối đi chuẩn đến từng li.

Thấy Trương Vệ thắc mắc nàng liền cười khẽ một cái rồi giải thích:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70 : U Vân Địa Cung (5).