Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64: Suy tính.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Suy tính.


Theo thời gian, Thẩm Y Y đã dần dần khôi phục được ý thức. Nàng nheo đôi mắt lại một cách đầy khó khăn. Rồi chậm rãi khai mở hàng mi đen ra mà nhịn vạn vật. Bên trong đôi mắt từng hình ảnh mờ mờ dần dần định dạng tất cả cảnh vật một cách rõ ràng.

Chàng vừa quan sát chàng vừa di chuyển.

"Dù gì cũng không có lối thoát, vậy thì còn chờ gì nữa mà không tiến vào bên trong chứ."

Bên cạnh đó, thanh trụ được cấu thành bởi một khối trụ dài ở trung tâm còn ở hai đầu là một khối hình vuông vứt nhọn ở bốn góc. Một đầu dùng làm chân, còn cái kia dùng làm đỉnh.

Tuy nhiên nếu nhìn qua một cách sơ sài thì nó giống như một cái thìa to lớn, được cấu thành bởi bảy cột trụ với hết thảy màu sắc khác nhau. Bao gồm: đỏ, vàng, đen, trắng, xanh lục, xanh thẩm cuối cùng là bạc.

Trên đỉnh được đặt những bức tượng kỳ dị trùng với màu sắc của thân trụ. Những pho tượng đó có kích thước không quá lớn chỉ vừa đủ với khối vuông ở đỉnh mà thôi.

Chuyện vừa xảy đến, khiến ánh mắt của chàng trợn ngược đầy bất ngờ, vì chuyện diễn ra quá nhanh ngoài biểu cảm chàng không kịp làm bất kỳ điều gì khác.

Nàng liền thốt ra lời nói từ trong cuống họng:

Tưởng rằng mọi chuyện sẽ là một điều tồi tệ, nhưng như một cái chớp mắt chàng đã đến bên kia của cánh cổng.

Đó cũng chính là câu hỏi khó nhất mà đang chờ chàng giải đáp. Trước tiên, chàng tiến lại gần, xem xét nhanh qua các vị trí nơi cánh cửa. Xem có gì bất thường không, phòng trường hợp có một mật đảo hay cơ quan gì đó ẩn đằng sau bức tường kiên cố này.

Đây chính là hiện thực mà chàng phải đối mặt.

Nhờ vậy, Trương Vệ mới yên tâm phần nào.

Thì nhìn thấy khoảng sân đã được thiết kế bởi những miếng gạch được cắt lát mỏng hình tam giác gập lại với nhau tạo nên một hình vuông hoàn chỉnh. Đồng thời có những khối hình ảnh chồng lên phông nền và xếp đối xứng nối liền nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Vệ không phải ngoại lệ, chàng đưa sự tập trung vào từng chi tiết đang được phô bày ra trước mắt.

Được một lác chàng nhận định, nó chỉ là một viên ngọc châu thông thường. Vì tự thân nó không hề mang lên một chút linh khí nào.

Chúng không ít thì nhiều đã bị mai một đi một vài chỗ. Thậm chí có một vài chi tiết đã không thể chiến thắng được sự nghiệt ngã của dòng chảy thời gian mà rơi xuống mặt sân. Khoét một vết tích thật sâu lên vị trí đó.

Khi bàn tay chàng vừa chạm vào bức tường, ngay tức thì chàng bị một lực hút bí ẩn. Hút thẳng vào bên trong, như thể chàng đang bị nó nuốt lấy vậy.

Quang cảnh trước mắt khiến chàng kinh ngạc đến nổi há miệng vì kinh ngạc.

Trong đôi mắt của chàng thiếu niên Trương Vệ những thứ xung quanh vô cùng lạ lẫm. Một nơi như thế này tưởng rằng chỉ xuất hiện trong những cuốn sách nói về những cuộc phiêu lưu kỳ bí, nhưng ngay lúc này đây nó lại hiện hữu trước mặt chàng một cách chân thật nhất.

Chàng sợ rằng bên trong nơi này trùng trùng hiểm nguy. Một con người yếu kém như chàng nếu gặp bất trắc thì làm gì có cơ hội để mà làm lại. Nên chàng chưa vội bước vào trong ngay, mà đứng quan sát thêm một lát.

Đồng một thời điểm đó, phía bên ngoài.

Bởi vì hình thù của chúng vô cùng hiếm thấy và trông rất đặc biệt. Nếu không tận mắt quan sát thì khó có thể nắm rõ từng chi tiết được.

Chứng tỏ nơi này đã có sự nhúng tay của con người. Hoặc có thể là những cá nhân có khả năng về điêu khắc nhất định. Từ những việc nhỏ đó đã khơi lên trong lòng Trương Vệ một sự tò mò nhất định.

Sau đó, chàng đưa ánh mắt vào khoảng sân trống bên trong. Nơi mà khi nãy những con Xà Độc Cổ Vương đã trú ngụ.

Dù rằng nếu đặt trong tình cảnh này quả thật là không thích hợp. Tuy nhiên đối với một người có tinh thần khám phá như Trương Vệ thì đương nhiên rất khó để cưỡng lại được sự cám dỗ.

Vừa suy nghĩ Trương Vệ đưa ánh mắt nhìn xung quanh, thì nhận ra những dấu ẩn của thời gian đã phủ lên U Vân Địa Cung này một sắc màu cổ kính. Đủ sức khiến những mạo hiểm giả phải đánh đổi sự an toàn của bản thân mà khám phá nó cho bằng được.

Nói đoạn chàng xoay người nhìn về cánh cổng lớn bên dưới tấm bảng "U Vân Địa Cung". Không nói cũng biết, ý định hiện giờ của chàng chính là một bước tiến vào bên trong đặng khám phá. Tuy nhiên với cánh cổng lớn đến như vậy, sức người không thể nào lay chuyển được nó.

Vậy thì chẳng phải đây là điều chàng đang mong chờ hay sao?

Ngay lúc này điều bất ngờ nhất đã xảy đến.

Chàng cước bộ lại gần mà chạm tay đến những cột trụ thạch anh mà kiểm tra chúng thêm một lần nữa. Rồi mới khẳng định chắc chắn một điều chúng hoàn toàn vô hại.

Chậm rãi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy nhiên điều đặt biệt còn ở phía sau.

"Ai đã tạo ra nơi này? Bỏ công đến như vậy, chắc hắn đã có chủ đích từ trước. Làm sao mà nó có thể tồn tại ở một nơi như Ma Thú Hạch này được cơ chứ."

Mà điển hình nhất là một bên mắt trái của Điểu Sư đã rơi xuống từ rất lâu về trước.

Khi chàng gỡ hết những thứ đó, thì đập vào mắt chàng là một viên ngọc châu màu vàng cam. Với kích thước nằm gọn trong lòng bàn tay của chàng không sai một ly. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bất chợt, nàng không nhìn thấy Trương Vệ nằm ở vị trí cũ nữa. Tức thì nàng như người vừa tỉnh khỏi cơn mà mà mở trừng mắt ra.

Chương 64: Suy tính.

Thanh âm của nàng vọng ra khắp chốn, tuy nhiên không hề có lấy một đoạn hồi âm. Điều đó đã khiến nàng lo sợ mà tức thì chạy đi xung quanh tìm kiếm.

Trương Vệ cầm nó lên quan sát thứ ánh sáng mà nó phát ra.

Tuy nhiên nằm ở một nơi như thế này, không thể là vật vứt đi được. Cho nên chàng đã cất nó vào trong người định bụng sẽ mang nó về coi như là vật trang trí cũng được.

Từ góc nhìn của chàng có thể đoán định khoảng sân trước mặt có đến năm bảy phần ẩn chứa trận pháp trấn bảo. Tuy nhiên đó cũng chỉ là một cách nhìn phiến diện, còn nếu như muốn nắm bắt thực hư xem ra phải đích thân tra xét mà thôi.

"Đây... đây là."

"Trương Vệ, ngươi đâu rồi? "

Trong một giây phút phân tâm Trương Vệ đã bước chân vào vòng tròn bao vây của những cột trụ kia.

Điều đó đã gián tiếp nhắc nhở chàng rằng thứ này chỉ là vật trang trí. Không hề là một trận pháp như chàng đã phỏng đoán.

Sau đó, Trương Vệ đi dạo quanh xem thử coi còn vật phẩm gì tương tự như vậy nữa không. Nhưng tuyệt nhiên không có lấy một thứ nào như vậy nữa cả. Thoáng cái chàng đã khám phá gần như hết vùng không gian bên ngoài này rồi.

Tuy nhiên bình tĩnh mà soi xét.

Trương Vệ đưa con ngươi sắc lẹm liếc nhìn bảy cột trụ xuất hiện trong tầm mắt. Những cột trụ này được sắp xếp theo một quy tắc cố định, dù rằng nhìn rất quen thuộc nhưng nhất thời Trương Vệ không thể nhận ra được đây rốt cuộc là trận pháp gì.

Sau đó thì quyết định đi ra bên ngoài, chờ đợi Thẩm Y Y tỉnh lại và cùng nàng khám phá nơi này.

Khiến Trương Vệ không thể ngỡ ngàng hơn được nữa, cứ tưởng thực tại đang là một giấc mơ chưa thể tỉnh lại. Nhưng không! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt hãy còn chưa mở rộng hết cỡ, nhưng nàng đã đưa nó ra quét nhanh không gian xung quanh mà tìm kiếm điều mà bản thân quan tâm.

Tuy nhiên không hề có một chút hiện tượng gì diễn ra sau đó.

Nhưng kết quả thu lại không mấy khả quan vì chàng chẳng tìm ra bất kỳ manh mối nào. Hết cách, chàng chỉ đành chạm nhẹ vào bức tường trước mặt để xem xét thử kết cấu của nó.

Trong ánh sáng đó, Trương Vệ đã nhìn thấy cuối đường lại là một cánh cổng khác nữa làm bằng gạch lác, trông không khác gì một tầng hầm trong các địa đạo bí mật. Điều này đã thôi thúc niềm cảm hứng trong người Trương Vệ lên mức cực độ.

Theo phản ứng của cơ thể, đôi chân nàng đã đứng lên từ bao giờ. Khuôn mặt theo đó mà lộ ra hai từ hoảng hốt.

Cũng tương tự như cách bố trí của cột trụ, những sinh vật này mang đến cho Trương Vệ một cảm giác khá quen thuộc không hề lạ lẫm như lần đầu chứng kiến. Nhưng tạm thời chàng không thể nào nhớ ra đã từng gặp nó hay đọc được trong cuốn sách nào.

Đó là một hang động bằng thạch nhũ với những ánh sáng le lói, vừa tối lại vừa sáng. Bên trong thạch nhũ có những tia sáng phát ra liên tục như thể là tinh tú. Hơn thế nữa những thạch nhũ này lại xếp thành một mật đạo dài.

Bằng đôi mắt của mình, Trương Vệ không thể nhìn rõ ràng được những pho tượng này thực ra là đang điêu khắc loài sinh vật gì. Vì tất cả chúng là sự kết hợp hỗn tạp của các loài động vật lại với nhau.

Muốn nói chúng là yêu cũng được, là quái cũng chẳng sai.

Dù là vậy, nhưng thay vì lo lắng cho an nguy của bản thân. Trương Vệ lại thấy vô cùng hứng thú song hành với sự kích thích. Vốn dĩ chàng đã có một ước mơ được khám phá thế giới rộng lớn này.

Với chút ánh sáng phát ra từ cự thạch, vốn dĩ đã khiến bầu không khí này đã vô cùng li kỳ. Nay lại thêm một chút luồng gió se lạnh lướt qua nữa thì lại càng khiến cảm xúc lại trở nên vô cùng mãnh liệt. Trương Vệ mỉm cười đầy khoái chí: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Suy tính.