Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Luyện tập.
Trong khoảng thời gian chín năm không quá dài nhưng cũng không quá ngắn của một đời người.
"Vĩnh Sinh Đường thật là hào phóng tặng ta nhiều đồ đến nhường ấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi kiểm tra xong, chàng lại cất ngân lượng lại vào bên trong nạp giới.
Bên ngoài trời đã không trăng, không sao, nên không có mấy nguồn sáng. Duy chỉ có những ánh sáng le lói của trong khuôn viên Trương Gia hắt tia sáng vào bên trong gian phòng nhỏ của chàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến mức tạo ra những cơn gió lạ lùng.
Sau khi chia tay với Lý Linh Ngọc, Trương Vệ không la cà ở nơi khác nữa mà trực tiếp trở về Trương Gia Bảo.
Cứ thế kéo dài thêm chừng một canh giờ hơn, thì quả cầu năng lượng kia đã tự động biến hóa thành hình dạng tương tự như một qua trứng gà. To lớn hơn và phát quang mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thật ra chỉ khi ở gần với Lý Linh Ngọc Trương Vệ mới có những hành động kiểu đó, chứ nếu đối mặt với người khác chàng sẽ cẩn trọng hơn rất nhiều. Trương Vệ là kiểu người chỉ thể hiện ra những thứ kiểu như vậy đối với những người mà chàng coi là người thân ngoài ra không hề có ngoại lệ nào khác.
Quả cầu năng lượng kia cũng đã đạt đến mức giới hạn, nên khi được Trương Vệ hấp thụ thì dần dà triệt tiêu rồi tan biến hoàn toàn vào hư vô. Đến khi không còn lại gì, thì Trương Vệ mới ngừng tay.
Ngày hôm nay nếu như không nói ra thì có lẽ không ai biết được rằng nó là một ngày mà chàng sẽ khắc ghi ở trong lòng trong một khoảng thời gian rất lâu về sau nữa.
Mọi chuyện về cơ bản xem như đã hoàn thành, chàng đã có thể lên giường mà đánh một giấc thật ngon. Tuy nhiên, vẫn còn một việc chàng bắt buộc phải hoàn thành vào mỗi cuối ngày.
Đôi mắt vừa nhìn thấy nó, Trương Vệ đã nhất thời kinh ngạc đến giậc bắn cả người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Do quá mệt mỏi sau một ngày dài, cho nên sau khi chuyển hóa tu vi chàng đã lăn đùng ra ngủ mà không quan tâm thế sự nữa.
Chương 34: Luyện tập.
Cho nên Trương Vệ phải tranh thủ lên nếu muốn đi nghĩ thật sớm đặng ngày mai có đủ tinh thần để chiến hết mình vì ẩm thực. Nghĩ là làm, tay chân của Trương Vệ bỗng chốc trở nên nhanh nhẹn.
Bàn tay phải chậm rãi hóa phép truyền đến nạp giới một thuật thức cơ bản của cơ bản dùng để gọi ra những món đồ bên trong. Ngay lập tức một đạo quang ánh sáng chớp lên rồi nhanh chóng vụt tắt.
Điều đáng nói ở đây, là dường như từ đầu đến cuối chỉ có mình chàng là động đến phần thức ăn kia chứ Linh Ngọc không hề chạm đến hay nếm thử nó. Nếu là người ngoài thì ắt hẳn chàng đã được trao cho ánh nhìn không mấy thiện cảm từ lâu rồi.
Chưa hết, trên giường ngay chỗ Trương Vệ ngồi khi nãy. Ngay thời điểm này lại xuất hiện một cổ năng lượng xanh trắng với hình thù giống như một quả trứng cút. Nó lơ lửng giữa không trung, ứng với giữa ngực Trương Vệ.
Thời gian cứ thế chậm chậm trôi đi hơn ba khắc, thì từ nơi nào đó trong gian phòng đã tạo nên một cơn gió thoảng quét qua những vật dụng bên trong. Đánh động đến những tấm rèm cửa khiến chúng theo đó mà bay lên đồng thời phất ra âm thanh.
Đương nhiên trước đó, chàng cũng đã tắt hết những nguồn sáng có bên trong gian phòng nhỏ, khiến nơi đây chớp mắt đã trở thành một màn đêm u tối. Đến nỗi một chút ánh sáng cũng không hề tồn tại.
Hoàn toàn mù mịt.
Cửa sổ cùng cửa chính đều đã được chàng đóng lại đồng thời then chốt một cách cẩn thận trước khi lên giường mà ngồi xếp bằng lại theo tư thế thiền định. Sau đó thì đôi mắt cũng đã nhắm lại.
Phật... Phật.
"Xem ra, ta phải đi theo Như Tuyết tỷ để mà học một chút về Dược sư mới được. Nếu không thì mặt mũi này biết giấu vào đâu."
Ngoài hai thứ trên còn lại là Ích Mẫu Thảo, Trấn Tâm Hoàn và Xích Thược. Tất cả đều như yêu cầu của chàng. Nếu tính tổng số lượng, dường như là gấp mười lần những gì mà chàng đã nói với Dược Đồng khiến chàng ngỡ ngàng vô cùng tận.
Nhưng như thế vẫn không đủ để nhìn thấy được Trương Vệ đang làm gì.
Lúc này, từ cổ năng lượng đã phát ra những tia sáng mỏng như chỉ. Di chuyển xung quanh Trương Vệ mà ôm lấy chàng giống như một cái kén tằm. Theo từng hơi thở của chàng mà chúng di chuyển vào bên trong cơ thể rồi nhanh chóng tiến nhập vào đan điền bản nguyên nhằm chuyển hóa tu vi nhằm gia tăng công pháp chủ thể.
Để lại trên bàn rất nhiều vật phẩm.
Mới đó thôi thì trời cũng đã quá muộn, mà còn việc phải làm. Trương Vệ nhanh chóng thu hồi những thứ này trở lại vào trong nạp giới.
Tuy nhiên Trương Vệ lại không hề biết giá trị hay tên gọi đồng thời là công dụng của những thứ này. Cho nên chàng như một kẻ mù đi giữa một kho bạc vậy.
Chưa bao giờ Trương Vệ được đối đãi tốt đến như vậy, sự tôn trọng đó khiến chàng vô cùng thích thú.
Đầu tiên chàng cước bộ đi lại chiếc bàn gỗ dưới cửa sổ nơi có không gian khá khoáng đãn mà đặt mông xuống ghế. Chậm rãi lấy trong người ra chiếc nạp giới lục bảo đã được tặng lúc trưa mà đặt trên mặt bàn.
Nhưng có một điều mà chàng biết, đó là mua ít được tặng nhiều. Mà ngân lượng lại không vơi bớt, vậy là được rồi.
Sau đó thì đem ngân lượng ra mà kiểm tra lại thêm một lần nữa.
Dưới ánh đèn, những thỏi bạc phát ra ánh sáng của hiện kim lấp lánh. Chúng vẫn ở đó không hề khuyết đi bất kỳ một xu nào. Đương nhiên là phải vậy rồi, vì phần thức ăn khi nãy chàng ăn cũng là do Lý Linh Ngọc mua cho. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chàng tự nhủ bản thân nên cố gắng thật nhiều, để không bao giờ để người ta coi thường mình thêm.
Điều đặt biệt nhất là lẫn trong những Dược thảo là một hình ảnh của Dược lô màu vàng. Thấy vậy, chàng liền cầm nó lên tay. Dược lô này, dài một thước sáu tất, rộng tám tất mười phân. Vừa đủ nằm gọn trong lòng bàn tay của chàng. Đây là Dược Lô phẩm kim bậc sáu, dùng để chế tạo những Dược phẩm có phẩm chất từ Kim trở lên nên vô cùng trân quý.
Bởi vì dù xuất hiện cổ năng lượng này nhưng với nguồn sáng yếu ớt, đến độ chính nó cũng bị bóng đêm nuốt chửng thì không đủ để thắp sáng cho nơi này. Nhưng cũng nhờ có chút ánh sáng đó đã khiến hai cánh tay của Trương Vệ đã mờ mờ xuất hiện trong bóng đêm.
Tại nơi đấy, song thủ của chàng đã xếp thành một hình thù một mái nhà. Đồng thời đặt để quả cầu năng lượng kìa vào trong lòng bàn tay. Theo nhip thở lên xuống của Trương Vệ mà không khí trong gian phòng bị khuấy động lên.
Đây là ý định chứa trong lòng chàng từ khi được tặng đến giờ rồi. Sự tò mò muốn biết món quà mà Vĩnh Sinh Đường tặng thật ra là gì mà phải được lưu giữ lại trong nạp giới như vậy.
Nói đoạn chàng hít vào một hơi đầy nặng nề.
Bên ngoài trời cũng đã tối, mà lại sắp sang đến ngày mới. Ngoài việc nghĩ ngơi, thì không còn việc gì khác để làm. Nhưng tạm thời, Trương Vệ trì hoãn việc thỏa mãn thân xác yếu đuối của phàm nhân mà cố thức thêm một lác. Vì chàng còn nhiều việc để làm trước khi an yên giấc ngủ.
Tiếp đến là một loại thảo dược ngàn năm cực kỳ trân quý, hình dáng rất giống nhân sâm. Tuy nhiên lại có một màu đỏ như gấc được biết đến với tên Hồng Diệp Chi.
Trước tiên là thứ kỳ lạ nhất mà khiến chàng chú ý khi nhìn thấy lại là một loại dược thảo trông rất giống với rể cây nhưng chỉ có phần thân dưới mà thôi còn phần thân trên lại tựa như một loại rau củ là cải bẹ. Với tên gọi Nh·iếp Linh Thảo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.