Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 45: Tin Tức Kinh Hoàng.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Tin Tức Kinh Hoàng.


Chương 45: Tin Tức Kinh Hoàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời nói của người hộ vệ như một lưỡi dao sắc nhọn đâm vào trái tim Trương Bảo. Ông biết Ẩn Quỷ Cốc là nơi nguy hiểm đầy rẫy những cạm bẫy và ma thú, nhưng không ngờ rằng chuyện lại xảy ra nhanh đến vậy. Nỗi sợ hãi vô hình bóp nghẹt trái tim ông.

Trương Bảo hít một hơi sâu, giọng ông trầm vang lên mạnh mẽ: "Hôm nay ta triệu tập các vị đến đây vì một chuyện vô cùng hệ trọng. Con trai ta, Trương Vệ, đã b·ị b·ắt cóc khi đang trên đường từ Mộc Châu trở về Trương Gia Bảo. Người hộ tống nó, Lưu Minh, đã hy sinh. Ta tin rằng đây không phải là một vụ t·ấn c·ông ngẫu nhiên mà là một âm mưu đã được lên kế hoạch kỹ lưỡng."

Các trưởng lão nhìn nhau, sự căng thẳng lộ rõ trên khuôn mặt họ. Một số người bắt đầu thì thầm trao đổi, trong khi một số khác chỉ im lặng lắng nghe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cả đại điện như bị đông cứng lại, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Trương Trung. Trương Bảo nhíu mày, hỏi lại: "Đệ muốn nói gì?"

Đột nhiên, Trương Trung đứng dậy, giọng nói của lão vang lên trầm tĩnh nhưng đầy uy quyền: "Bảo Chủ, ta hiểu nỗi lo của ngài, nhưng ta không thể đồng tình với kế hoạch này."

Bất chợt, tiếng bước chân hối hả vang lên ngoài cửa, phá tan bầu không khí trầm lặng. Một hộ vệ của gia tộc bước vào, gương mặt tái nhợt, lo lắng hiện rõ trong ánh mắt. Hắn cúi đầu trước Trương Bảo, giọng nói run rẩy: "Bẩm Bảo Chủ, có tin khẩn từ ngoài thành!"

Các hộ vệ và hộ pháp vội vã rời đi, để lại Trương Bảo đứng lặng giữa căn phòng rộng lớn. Ông nhìn thoáng qua nhớ về lời nói của Mục Yên Nhiên gửi đến vài hôm trước, trong đó nàng khuyên ông nên dành thời gian cho con trai nhiều hơn. Giờ đây, mọi chuyện đã thành ra thế này...

Cả đại điện lại chìm trong im lặng, tất cả đều chờ đợi lời đề xuất tiếp theo từ Trương Trung. Cuộc đấu tranh trong lòng Trương Bảo lúc này không chỉ là giữa lý trí và cảm xúc, mà còn là cuộc chiến để bảo vệ danh dự và sinh mạng của những người thân yêu trong gia tộc.

"Triệu tập tất cả các trưởng lão ngay lập tức. Trong nửa canh giờ, mọi người phải có mặt tại đại điện này." Trương Bảo ra lệnh cho hộ pháp bên cạnh, giọng nói kiên quyết.

Ánh hoàng hôn dần khuất sau những dãy núi, gió đêm khẽ thổi qua những tán cây, mang theo mùi hương của hoa dại. Trong đại điện rộng lớn, Trương Bảo ngồi trầm tư trên chiếc ghế bành, tay ông nắm chặt bức thư trên bàn, ánh mắt đầy lo lắng. Những tấu chương và báo cáo chất đống trước mặt, nhưng ông không thể tập trung.

Chẳng bao lâu sau, các trưởng lão của Trương Gia Bảo đã tập hợp đông đủ, trong đại điện rực sáng ánh đèn dầu, không khí nặng nề bao trùm khắp nơi. Trương Bảo đứng trước mặt họ, cảm nhận rõ trách nhiệm đè nặng trên vai. Ông quét ánh mắt qua từng khuôn mặt quen thuộc: Lưu Hồng Liệt, Tôn Thanh Hòa, Ngô Đức Khang và Triệu Văn Thiên. Đặc biệt, Trương Trung, đại trưởng lão, cũng đã có mặt, ánh mắt điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự toan tính.

Trương Bảo im lặng suy nghĩ. Sau cùng, ông gật đầu, giọng nói vẫn mang theo sự lo lắng: "Được, ta giao nhiệm vụ này cho đệ."

Người hộ vệ cố gắng giữ bình tĩnh, dù giọng nói vẫn còn run rẩy: "Thưa Bảo Chủ, chúng tôi phát hiện một nhóm ngựa hoang ngoài thành, trong đó có một con mang gia huy của Trương Gia. Lần theo dấu vết, chúng tôi đến khu rừng Ẩn Quỷ Cốc thì phát hiện t·hi t·hể Lưu Minh xung quanh không có dấu vết của bất kỳ ai khác."

Lời của Trương Trung khiến cả đại điện chìm vào im lặng. Trương Bảo trầm ngâm, đấu tranh giữa lý trí và tình cảm. Ông hiểu Trương Trung có lý, nhưng tình thương của người cha khiến ông khó chấp nhận sự chậm trễ.

Người hộ vệ cúi đầu thấp hơn, giọng nói dồn dập: "Chúng tôi t·ìm t·hấy t·hi t·hể của Lưu Minh trong rừng Ẩn Quỷ Cốc. Trên người ông ta b·ị t·hương tổn nghiệm trọng."

Hắn ngừng lại một lúc, lấy hơi rồi nói tiếp: "Chúng tôi tìm kiếm xung quanh nhưng không phát hiện thêm gì. Không thể xác định được kẻ nào đã ra tay, nên chúng tôi lập tức quay về báo cáo."

Trương Trung cúi đầu, kính cẩn đáp: "Ta sẽ không phụ lòng tin của Bảo Chủ."

Với quyết định đã được đưa ra, không khí trong đại điện bớt căng thẳng, nhưng vẫn còn đó sự lo lắng không nguôi. Trương Bảo nhìn theo Trương Trung rời đi, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an mơ hồ.

Trương Bảo lập tức ngẩng đầu, đôi mắt sắc lạnh nhìn chăm chú vào người hộ vệ. "Nói ngay, có chuyện gì xảy ra?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không gian trở nên yên tĩnh đến nghẹt thở, mọi ánh mắt đều dồn về phía Trương Bảo. Ông tiếp tục: "Ta muốn huy động toàn lực gia tộc, tiến vào Ẩn Quỷ Cốc để tìm lại Trương Vệ. Đây không chỉ là việc của gia đình ta mà còn là danh dự của Trương Gia. Chúng ta không thể để kẻ thù làm nhục gia tộc."

Trái tim trĩu nặng, nhưng ánh mắt Trương Bảo vẫn sáng ngời và tỉnh táo. Dù điều gì đang chờ đợi phía trước, ông sẽ không ngừng lại cho đến khi tìm được Trương Vệ, đưa con trai trở về an toàn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trái tim Trương Bảo đập mạnh, sự giận dữ và lo lắng đan xen khiến ông khó giữ bình tĩnh. "Lưu Minh đã đi đón Trương Vệ trở về, sao có thể xảy ra chuyện này? Ai dám ra tay?" Những câu hỏi không có lời đáp hiện lên trong đầu ông, sự bất an càng lúc càng lớn dần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Trung nhìn thẳng vào mắt Trương Bảo, không lùi bước: "Ta không nói ngài từ bỏ Trương Vệ, nhưng chúng ta cần suy nghĩ kỹ lưỡng. Hành động thiếu cẩn trọng sẽ chỉ dẫn đến thất bại. Ta đề nghị cử một đội đặc biệt, gồm những người có thực lực cao và kinh nghiệm, lặng lẽ tiến vào Ẩn Quỷ Cốc. Đồng thời, chúng ta cần tìm hiểu về kẻ thù, lý do chúng nhắm vào Trương Vệ."

Trương Bảo nắm chặt tay, nhưng vẫn giữ bình tĩnh: "Đệ đang nói rằng ta nên bỏ mặc con trai mình sao? Nó là người thừa kế của Trương Gia, ta không thể ngồi yên nhìn nó rơi vào tay kẻ địch."

Không gian trong đại điện bỗng chốc trở nên ngột ngạt, căng thẳng bao trùm mọi thứ. Trương Bảo ngồi bất động, nhưng đôi mắt ông bỗng chốc trở nên lạnh lẽo như băng. Lưu Minh, người theo ông qua biết bao nguy hiểm, giờ lại gặp kết cục thê thảm như vậy? Và còn Trương Vệ... liệu con trai ông có gặp nguy hiểm nào không?

Trương Trung tiến lên phía trước, ánh mắt đầy toan tính: "Bảo Chủ, hãy giao nhiệm vụ này cho ta. Ta sẽ tìm lại Trương Vệ mà không gây chú ý, đồng thời điều tra kẻ địch. Nếu có dấu hiệu của một âm mưu lớn hơn, ta sẽ báo cáo ngay lập tức."

Trương Trung bước lên một bước, giọng nói điềm tĩnh nhưng đầy quyết đoán: "Bảo Chủ, Ẩn Quỷ Cốc là nơi hiểm nguy tột độ, đầy rẫy những ma thú và cạm bẫy cổ xưa. Việc huy động toàn lực gia tộc vào đó chỉ vì một đứa trẻ là quá nguy hiểm. Nếu chúng ta không có kế hoạch chu đáo, có thể sẽ mất nhiều hơn chỉ một người."

Cuối cùng, Trương Bảo ngước lên, ánh mắt quyết liệt: "Ta hiểu ý đệ. Nhưng thời gian không đứng về phía chúng ta. Nếu đệ có kế hoạch tốt hơn, hãy nói ra ngay bây giờ. Ta sẽ lắng nghe."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Tin Tức Kinh Hoàng.