Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Cánh Cổng Thế Giới Mới.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Cánh Cổng Thế Giới Mới.


"Chúng ta phải nhanh lên!" Trương Vệ hét lên, giọng nói pha lẫn lo âu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Vệ khẽ chau mày, nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. "Có lẽ chỉ là dư âm sau thử thách lớn. Chúng ta cần phải cảnh giác."

"Đây là... chuyện gì đang xảy ra?" Lạc Lạc lẩm bẩm, cảm giác bất an và sợ hãi hiện rõ trên gương mặt.

Khi họ tiến sâu hơn vào khu vườn, ánh mắt của Trương Vệ dừng lại trên một cây cổ thụ khổng lồ, đứng sừng sững ở trung tâm. Cây cổ thụ to lớn đến mức rễ cây đan xen thành một mạng lưới chằng chịt, như thể đã ăn sâu vào lòng đất từ ngàn năm trước. Thân cây thô ráp, đầy những ký hiệu cổ xưa, phát ra ánh sáng nhấp nháy kỳ lạ. Các ký hiệu này giống hệt với những ký hiệu mà họ đã thấy trước đó trong vòng tròn ở trang viện.

Lạc Lạc, với nụ cười rạng rỡ trên môi, nhìn xa xăm phía trước. "Chúng ta đã làm rất tốt. Nhưng ta cảm thấy như có điều gì đó không ổn, như thể có một điều gì đó sắp xảy ra."

Ánh sáng từ các ký hiệu dần dần hội tụ lại, tạo thành một cánh cổng lớn ở trung tâm vòng tròn. Các ký hiệu xoay tròn liên tục trên cánh cổng, phát ra những âm thanh kỳ dị như tiếng thì thầm từ một thế giới xa lạ, hòa quyện với ánh sáng huyền bí.

"Chúng ta cần hiểu rõ các ký hiệu này," Trương Vệ nói, giọng đầy quyết tâm. "Nếu không, chúng ta sẽ không thể khôi phục lại trạng thái của trang viện."

Không khí xung quanh trở nên ngột ngạt, như bị ép chặt bởi một sức mạnh vô hình. Các bức tường của trang viện bắt đầu rung chuyển, những viên đá từ mái nhà rơi xuống, tạo thành âm thanh ầm ầm như đất trời sụp đổ.

Dưới ánh trăng mờ ảo, Trương Vệ và Lạc Lạc chầm chậm bước ra khỏi trang viện. Ánh sáng bạc dịu nhẹ từ trên cao rọi xuống, như thể chúc mừng những gì họ vừa đạt được sau một hành trình dài. Con đường lát đá dẫn ra ngoài khu rừng hiện lên rõ ràng dưới ánh sáng lờ mờ, từng viên sỏi lấp lánh như những hạt châu rải rác. Cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập trong lòng họ, tựa như gánh nặng lớn đã được dỡ bỏ, nhưng sâu thẳm bên trong vẫn còn đọng lại một chút bất an.

"Cánh cổng này... có lẽ là lối vào một không gian khác," Trương Vệ suy đoán, ánh mắt đầy sự chú ý. "Chúng ta phải khám phá xem có gì bên trong."

Trương Vệ rút Ảnh Lãng Phù ra và đặt nó trên mặt đất gần vòng tròn. Chiếc phù phát ra ánh sáng dịu nhẹ, làm rõ các ký hiệu trên nền đá. Ánh sáng từ phù giúp các ký hiệu trở nên rõ nét hơn, và Trương Vệ bắt đầu vẽ lại chúng bằng văn tự cổ mà mẹ cậu đã dạy. Cậu niệm chú, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực, vang vọng trong không gian tĩnh lặng.

Trương Vệ ngay lập tức nhận ra tình hình đang trở nên nguy hiểm. Cậu bắt đầu niệm phép, tập trung sức mạnh vào Ảnh Lãng Phù, cố gắng điều khiển và ổn định luồng năng lượng đang trở nên cuồng loạn. Những câu thần chú vang lên, rõ ràng và mạnh mẽ, nhưng cơn sóng năng lượng dường như càng trở nên bất kham, như thể một thực thể cổ xưa đang tỉnh giấc và giận dữ vì bị xâm phạm.

Các ký hiệu trên thân cây bắt đầu thay đổi, biến dạng và mờ nhạt dần. Cơn sóng năng lượng từ sự kết hợp giữa các viên ngọc và Ảnh Lãng Phù lan tỏa ra khắp khu vườn, khiến không gian xung quanh trở nên bất ổn. Những cành cây khẽ rung lên, tiếng lá xào xạc như tiếng thở dài của đất trời cổ xưa.

Ngay khi cậu đang cân nhắc, ba viên ngọc mà Trương Vệ giữ trong người—Ngọc Địa Thần, Ngọc Thanh Lương, và Ngọc Hỏa Linh—bỗng nhiên tự động lăn ra khỏi tay áo cậu. Chúng tỏa sáng rực rỡ, hợp nhất với ánh sáng phát ra từ Ảnh Lãng Phù. Ánh sáng từ các viên ngọc dần dần hòa quyện với ánh sáng từ các ký hiệu trên cây cổ thụ, tạo nên một cơn sóng năng lượng cuồn cuộn, mạnh mẽ đến mức làm rung chuyển cả không gian xung quanh.

Trương Vệ chỉ kịp gật đầu khi ánh sáng từ các ký hiệu bất ngờ phát sáng rực rỡ, bao phủ toàn bộ căn phòng. Một cơn sóng năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ vòng tròn, khiến cả không gian rung chuyển dữ dội.

Khi Trương Vệ tập trung giải mã, Lạc Lạc bỗng nhận thấy một điều bất thường. Các ký hiệu trên nền đá không ngừng biến đổi, phản ánh sự bất ổn trong không gian. Một cơn gió lạnh lại lướt qua, khiến không khí trở nên căng thẳng hơn và nỗi lo lắng trong lòng Lạc Lạc tăng lên.

Ngay lúc đó, một cơn lốc xoáy ánh sáng bùng nổ từ trung tâm cây cổ thụ, cuốn bay mọi thứ xung quanh. Cả khu vườn cổ xưa chìm vào trong ánh sáng chói lòa, như thể toàn bộ không gian đang bị xé toạc bởi sức mạnh vô hình và không thể kiểm soát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Vệ gật đầu, đồng ý với nhận định của Lạc Lạc. "Chúng ta cần phải giải mã chúng. Chúng có thể là chìa khóa để mở ra bí mật của khu vườn này, và có lẽ, cả cánh cổng dẫn đến thế giới khác."

"Chúng ta phải tìm ra nguyên nhân và cách giải quyết," Trương Vệ nói, giọng kiên định. "Hãy cùng nhau tìm kiếm cách khôi phục lại tình hình."

Lạc Lạc gật đầu, đôi mắt đầy sự tập trung. "Tôi không hiểu nhiều về những ký hiệu này, nhưng rõ ràng chúng liên quan đến một loại pháp thuật rất mạnh."

Lạc Lạc gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự quyết tâm. "Chúng ta không thể để tình hình hiện tại không được giải quyết. Hãy cùng tiến vào và khám phá bí ẩn này." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi họ tiến sâu hơn vào khu rừng, không khí xung quanh như trở nên nặng nề hơn. Những bóng cây đổ dài trên con đường, tạo nên một không gian âm u, tĩnh lặng đến đáng sợ. Ánh trăng bị che khuất bởi những đám mây đen dày đặc, khiến cảnh vật xung quanh chìm vào bóng tối. Cơn gió lạnh lẽo thổi qua, khiến những tán lá rung rinh, phát ra những âm thanh kỳ quái, làm cho cả không gian trở nên căng thẳng, ngột ngạt.

"Chúng ta không an toàn," Trương Vệ nói, giọng nghiêm nghị. Lời nói của cậu vừa là lời cảnh báo cho Lạc Lạc, vừa là để nhắc nhở chính mình phải luôn cẩn trọng.

"Chúng ta phải quay lại!" Lạc Lạc kêu lên, ánh mắt hoảng sợ.

Trương Vệ và Lạc Lạc bước qua cánh cổng, cảm nhận rõ rệt luồng khí âm u tràn vào cơ thể khi họ đặt chân vào không gian mới. Cánh cổng mở ra một lối đi tối tăm, sâu thẳm, dẫn vào một khu vườn cổ xưa rộng lớn. Nơi này không giống bất cứ nơi nào họ từng biết, như thể nó tồn tại ngoài ranh giới thời gian và không gian.

Khu vườn hiện ra trước mắt họ với vẻ huyền bí kỳ lạ, cây cối nơi đây cao vút, tỏa ra thứ ánh sáng ma mị. Những chiếc lá phát sáng lung linh, những bông hoa dị thường tỏa ra hương thơm ngọt ngào, lôi cuốn nhưng cũng đầy bí ẩn. Sương mù nhẹ nhàng bay lượn khắp nơi, khiến mọi vật trong khu vườn đều như ẩn hiện trong một giấc mơ.

Lạc Lạc cảm nhận được luồng khí lạnh lẽo và bất an lan tỏa khắp nơi. Cô bé hoảng sợ, nắm chặt tay áo Trương Vệ, như tìm kiếm sự an toàn giữa cơn bão năng lượng đang ngày càng dữ dội. "Trương Vệ, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Giọng cô bé run rẩy, đầy lo lắng.

Trương Vệ dừng lại trước vòng tròn, ánh mắt dán chặt vào các ký hiệu. "Đây chính là nơi trọng yếu," cậu nói, giọng chắc chắn. "Chúng ta cần phải giải mã chúng để hiểu rõ hơn về tình hình hiện tại."

Trương Vệ gật đầu, cả hai lập tức quay trở lại trang viện, chạy hết tốc lực. Khi họ đến nơi, cảnh tượng trước mắt khiến họ kinh hoàng: toàn bộ trang viện bị bao phủ bởi một lớp khói đen dày đặc, ánh sáng từ Ngọc Địa Thần hoàn toàn biến mất.

Ánh sáng từ các ký hiệu lấp lánh trên nền đá, tựa như những tia sáng nhỏ lấp lánh giữa đêm đen. Trương Vệ chăm chú quan sát từng chi tiết, ánh mắt không rời khỏi những chuyển động bí ẩn của các ký hiệu. Lạc Lạc cũng không kém phần tập trung, cô đưa tay chạm nhẹ vào các ký hiệu, cố gắng cảm nhận năng lượng phát ra từ chúng. Cô cảm nhận được một rung động nhẹ nhàng, như nhịp đập ẩn sâu trong lòng đất.

Trương Vệ cảm nhận được một luồng sức mạnh cổ xưa phát ra từ cây cổ thụ, mạnh mẽ và nguyên sơ, như một linh hồn bất diệt đang bảo vệ nơi này. Cậu chậm rãi tiến lại gần, ánh mắt cẩn trọng quan sát từng ký hiệu trên thân cây. Mỗi ký hiệu đều ẩn chứa một sức mạnh riêng biệt, như những mảnh ghép của một câu đố lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Trương Vệ, hãy cẩn thận!" Lạc Lạc cảnh báo, giọng đầy lo lắng.

Trong tay Trương Vệ, Ngọc Địa Thần lấp lánh phát ra ánh sáng nhẹ nhàng, giống như một chiếc đèn lồng cổ xưa dẫn đường. Cậu biết rằng chỉ cần đi hết con đường này họ sẽ quay về với cuộc sống thường nhật.

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía sau, khiến cả hai giật mình quay lại. Một luồng sáng chói lòa bùng phát từ trang viện, kèm theo tiếng nổ như xé toạc không gian. Ánh sáng rực rỡ xé tan màn đêm, như muốn nuốt chửng cả vùng đất trong bóng tối.

Lạc Lạc gật đầu, cả hai tiếp tục tìm kiếm trong trang viện, bước qua từng phòng, từng hành lang tối tăm, hy vọng tìm thấy manh mối. Khi họ đến một căn phòng lớn, mắt họ bị cuốn hút bởi một vòng tròn kỳ lạ khắc trên nền đá. Vòng tròn này được trang trí bởi những ký hiệu hình tròn lớn, phát ra ánh sáng xanh nhạt, tạo nên những hình ảnh ma quái trong không gian.

Trương Vệ và Lạc Lạc bước vào bên trong, và cảnh tượng ở đó càng thêm rùng rợn. Những ký hiệu và biểu tượng trên tường đột nhiên sáng lên, phát ra ánh sáng mờ ảo kỳ dị. Các ký hiệu cổ xưa mà họ từng thấy trước đây giờ đây đang di chuyển và thay đổi, tạo thành những hình ảnh mới lạ và khó hiểu.

Chương 29: Cánh Cổng Thế Giới Mới.

"Chúng ta phải nhanh chóng ổn định tình hình!" Trương Vệ hét lên, cố gắng duy trì sự tỉnh táo trong hoàn cảnh nguy hiểm. Nhưng cậu hiểu rằng, họ đã chạm vào một bí mật vô cùng lớn, một bí mật vượt ngoài tầm hiểu biết và khả năng kiểm soát của họ. Cánh cổng dẫn vào khu vườn này không chỉ là một lối đi đến thế giới khác, mà còn là cửa ngõ đến một sức mạnh cổ xưa, một sức mạnh có thể thay đổi cả vận mệnh của thế giới này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bất chợt, một luồng khí lạnh lướt qua Trương Vệ, khiến cậu rùng mình. Cậu dừng bước, cảm nhận sự thay đổi bất thường trong không khí, rồi ánh mắt sắc bén quét quanh tìm kiếm dấu hiệu bất ổn. Lạc Lạc cũng dừng lại, vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt.

Trương Vệ nhíu mày, tập trung quan sát những ký hiệu đang thay đổi. Cậu cảm nhận được một sức mạnh cổ xưa đang thức tỉnh, có liên quan mật thiết đến Ngọc Địa Thần và những hiện tượng kỳ lạ này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Cánh Cổng Thế Giới Mới.