Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 357: Chương 357

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 357: Chương 357


Cuối cùng họ mới nghĩ ra cách kéo dài thời gian này.

[Tâm Nhãn sắp gặp nhau rồi phải không!]

“Phim zombie trong nước ít quá, vất vả lắm mới có cơ hội phát huy một lần sướng thật hắc hắc.” Số 5 nói.

[Ha ha ha ha Án tỷ lại cho tổ chương trình ăn hành rồi.]

Nhưng Lương Việt lo lắng, lỡ như họ tìm thấy đối phương quá nhanh và đánh bại họ, thì tất cả các phân đoạn chẳng phải sẽ kết thúc ngay lập tức sao, chương trình trực tiếp của họ còn phải kéo dài đến tối nữa.

Nhìn khoảng cách đến chỗ dược liệu, khóe miệng Tân Án giật giật: “Không phải chứ, các người làm vậy xa quá rồi, em quay về liệu nhà có bị trộm hết không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Án tỷ, ngày mai chúng ta sẽ thao tác thế nào?” Số 10 hỏi: “Chúng ta có nên chơi một vố bất ngờ không!”

Lương Việt kỳ lạ nhìn Tân Án một cái, trực giác mách bảo cô có gì đó không ổn, nhưng lại không nhìn ra chỗ nào sai, đành phải đi theo trước tiếp tục đi.

Nói xong, dưới ánh mắt tha thiết của lũ zombie, cô bắt đầu nhiệm vụ cá nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vị trí dược liệu gần cô nhất trên bản đồ cũng phải mất hai tiếng đi đường, đi đi về về là bốn tiếng.

Sáng sớm hôm sau, Tân Án tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái, không ngờ trở thành zombie lại có giường mềm để ngủ, thoải mái hơn ngủ lều nhiều.

“Hắc hắc, lát nữa chị sẽ biết.” Tân Án cười bí ẩn, không nói thêm gì nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ước chừng đi được hai tiếng, Tân Án lấy bản đồ ra nhìn thoáng qua, nhìn thấy mấy chấm nhỏ sáng lên ở một chỗ khác trên bản đồ thì linh cơ chợt lóe, trên mặt lại không lộ ra bất kỳ d.a.o động nào.

[Tổ chương trình: Tôi cũng khó lắm chứ bộ.]

“Ừm, vậy cũng không còn cách nào khác mà.” Lương Việt giả bộ nói.

Tân Án thần bí ra hiệu cho mọi người xích lại gần: “Tôi có một ý này...”

Tân Án vừa nhìn là biết Lương Việt chỉ là tùy tiện nghĩ ra chiêu để kéo dài thời gian, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý: “Được thôi, các đàn em cứ ở đây chờ tôi nhé.”

!

Cô im lặng thở dài, xác nhận khoảng cách của đối phương là bốn tiếng khó có thể đến được, liền dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ bắt đầu tìm đường đến chỗ dược liệu.

“Khụ khụ, hôm qua à, hôm qua là bọn họ nhân lúc buổi tối tự mình tìm được dược liệu để ăn.” Lương Việt bịa chuyện.

Lương Việt không thể cãi lại, chỉ có thể yếu ớt hỏi: “Em định làm gì?”

[Tổ chương trình tốn bao tâm tư để khống chế Án tỷ.]

“Các cậu thật sự quá lợi hại, cứ như vậy kiên trì cả ngày.” Tân Án cảm thán nói.

“Nhưng hôm qua ban ngày bọn họ cũng đi rồi mà.” Tân Án lại không nhịn được chỉ ra sơ hở của tổ chương trình.

Lỡ như trong khoảng thời gian này đối phương đến đây thì cô xong đời rồi?

Mấy người liền ghé vào nhau lầm bầm, còn thường xuyên phát ra tiếng cười, dường như đang trù tính chuyện gì đó lớn lao.

“Từ từ!” Lương Việt lại đứng ra: “Đừng quên, zombie vào ban ngày sẽ mất khả năng hành động, cho nên em cần phải đi hái một loại dược liệu cho bọn họ ăn thì mới có thể xuất phát.”

Đây là kế hoạch mà cô và Nhậm Phi đã bàn bạc suốt đêm, ban đầu họ định cho zombie xuất phát luôn, còn lý do thì cứ bịa là zombie tiến hóa là được.

“Chúng ta cứ đi theo hướng đó trước đi.” Tân Án nói xong, đang chuẩn bị dẫn đội bò ra khỏi hầm.

Được thôi.

Lương Việt kinh hãi, lập tức lấy bản đồ vị trí ra xem, mới biết Tân Án không biết từ lúc nào đã đi chệch khỏi con đường mà họ đã vạch ra để cô đi tìm dược liệu, mà lại đi theo hướng của đối phương và đang từ từ di chuyển, mắt thấy chỉ còn cách một kilomet nữa là đụng nhau.

“Tân Án, em!” Lương Việt đột nhiên không biết nói gì.

“Tổ chương trình đâu có nói em không được tự mình đi đánh lén đâu, dù sao em là một vai ác, chỉ cần làm chuyện xấu là được rồi, không cần lý do.” Tân Án dùng chính lý lẽ mà Lương Việt đã từng dùng để đối đáp cô, khiến Lương Việt không thể phản bác.

Bữa sáng chỉ đơn giản là bánh mì do tổ chương trình cung cấp, Tân Án lấy bản đồ ra xem, phát hiện đội của đối phương còn cách căn cứ của mình khá xa.

Ít ra cũng phải cho cô ấy chuẩn bị tâm lý chứ!

Còn ở hầm sau khi ngắt phát sóng trực tiếp, mọi người không cần diễn zombie cuối cùng cũng có thể thoải mái trò chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Án tỷ đúng là trùm cuối của trò chơi này.]

Chương 357: Chương 357 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lại qua một giờ, tai nghe của Lương Việt đột nhiên truyền đến một giọng nói vội vàng: “Lương Việt! Đừng để Tân Án đi tiếp nữa, hai bên sắp chạm mặt rồi!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 357: Chương 357