Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 155: Chương 155
"Lần này thật sự cảm ơn cháu nhiều, nếu không có cháu, bà không biết phải làm sao nữa." Bà Lưu nắm tay Tân Án. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vâng ạ." Tân Án cười nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không có gì." Tân Án hoàn hồn, tiếp tục thu dọn hành lý.
Chương 155: Chương 155
"Đều là những bà cụ đáng yêu." Tân Án gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà Lưu xin lỗi nói: "Ôi, bà định lén về nói chuyện với cháu mấy câu thôi, ai ngờ bị mấy bà ấy biết, thế là kéo nhau đến."
Nhưng đây cũng là yêu cầu của cô, dù sao thì phải có tác phẩm mới có thể thoát khỏi danh hiệu "ngôi sao show thực tế", nên Tân Án không hề phàn nàn.
"Mẹ ơi." Tân Án chôn mặt vào lòng Văn Hâm Du.
Đã rất lâu không ai gọi cô là cô bé, đến bản thân cô cũng quên mất mình vẫn còn là một cô bé, cô luôn bị kỳ vọng cao, không cho phép bản thân yếu đuối dù chỉ một chút, nhưng bị bà cụ nói vậy, cô liền ngây người tại chỗ, đến khi bà cụ đi rồi vẫn chưa hoàn hồn.
Cuối cùng cũng lên máy bay về nhà, trước đó cô nhận được tin nhắn phấn khích của Giang Tâm, nói rằng bộ phim tiên hiệp kia đã chọn cô.
"Chị Án, ngẩn người gì thế?" Triệu Hi vươn tay huơ huơ trước mắt Tân Án.
"Hay quá hay quá, bà biết dùng nhóm đó, bà với cháu trai cũng có nhóm đó." Bà Vương nhanh nhảu nói.
"Bảo bối!" Ra khỏi sân bay, xe nhà họ Tân đã đỗ ngay cửa, Văn Hâm Du nhanh chóng xông lên ôm lấy Tân Án. "Lâu lắm không gặp con, mẹ nhớ con c.h.ế.t mất."
"Đây là thịt khô nhà bà làm, cháu mang về ăn nhé."
Điều này có nghĩa là cô chỉ có một tuần nghỉ ngơi, tuần sau phải vào đoàn phim điện ảnh có Nghiêm Húc đóng nam chính, sau đó vài tuần là bộ phim tiên hiệp kia, xen giữa còn có một đống lịch trình, Giang Tâm đã xếp kín lịch cho cô.
"Lần này cháu đi chắc cũng ít có thời gian quay lại, bà Lưu muốn nói với cháu, nơi này coi như nhà của cháu vậy, lúc nào cháu đến, cũng có chỗ cho cháu ở, mấy bà già này cũng sẽ chờ cháu."
Tân Án bật cười: "Hay là thế này đi, chúng ta lập một nhóm trò chuyện, sau này mọi người có việc gì thì tìm cháu trong nhóm."
Bà Trương liếc mắt: "Sao bà lại lén nói chuyện, chúng ta cũng là một phần của "Án Mộc" mà."
Văn Hâm Du thấy con gái như vậy càng cảm thấy lòng mềm nhũn, con gái bà thật sự càng ngày càng đáng yêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đây là rau củ muối bà làm, ăn với cơm ngon lắm."
Kết quả, khi chiến thắng trở về đi qua ngôi làng đó, cả làng đã bị tàn phá, không biết bà cụ kia còn sống hay không.
Các bà cụ ngoan ngoãn gật đầu.
"Đây là đồ chua bà nói phải cho cháu, mang về ăn dần."
Khó khăn lắm mới nhận xong quà của các bà cụ và tiễn họ về, Tân Án thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, một đống điện thoại được đưa đến trước mặt Tân Án, cô chỉ có thể từng bước hướng dẫn mọi người thao tác: "Mọi người ấn vào cái này để nói chuyện, thấy gửi đi là được."
Bà Lưu cười nói: "Mấy bà ấy thú vị lắm đúng không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.