Càng Béo Anh Càng Yêu
An Tựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47
“Ai, nếu cháu sinh sớm mười mấy nămthìtốt!” Tiểu tử kia thẫn thờ thở dài, bộ dáng như “quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quânđãgià” vẻ mặt tiếc nuối, sau đó bất đắc dĩnóitiếp với Phương Cảnh Xán “Chú hai, chú chạy nhanh xuống dưới đuổianhtađiđi!”
Phương Cảnh Xán khóe miệng khẽ cong cong câu dẫn,khôngnhanhkhôngchậm cởi từng nút áo sơ mi “Chờ xem, chú hai hôm naysẽcho cháu biết cái gì gọi làmộtđòn g·i·ế·t sạch”
Phương Cảnh Xán nhìn thấy Quả Quả đến đây, ngẩng đầu “Quả Quả, em chờanhmộtlát, lập tức xong rồi”
Trầm Nham ngồi im chỗ đó, vẫnkhôngnhúc nhích, bánh bao trong ngực lăn đầy dưới đất, quần áotrênngười cũng dính đầy nước canh. Sau môt lúc lâu, bả vaianhhơi lay động đưa tay che mặt
Quả Quả nhìn Trầm Nham cẩn thận ôm bánh bao trong ngực, đầukhôngphòng ngự nhớ lại những ngày thángđãqua, nháy mắt vẻ mặt có chút hoảng hốt nhưng rất nhanh sau đó tỉnh táo lại, vội vàng xoay người về phía trước, giọngnóilạnh lùng đáp “Cảm ơn,khôngcần em còn muốn chạy bộ”
Quả Quả “.....”
Sau khi hẹn bữa tối cùng nhau tớimộtnhà hàng Nhật mới khai trương, Quả Quả tan việc trước, vì thế trực tiếpđiđến công ty Phương Cảnh Xán chờ ngườiyêu (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người đồng loạt gật đầu
Phương Cảnh Xánkhôngkhách khí vò loạn cái đầunhỏcủa cậu bé “Tiểu hỗn đả, cháu khuỷa tay hướng chỗ nào hả? Nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với chính mình hiểu chưa?”
Tiêu sái cởi áo, hất hất vài sợi tóc, Phương Cảnh Xán ra khỏi phòng khách,đivào phòng Quả Quả,mộttiếng “Rầm”, cửa sổ mở ra, nhìn xuống người dưới lầu kêu – (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phương Cảnh Xán nhìncômộtcái, sau đó liếc mắt nhìn lá thư, saumộtlúc lâu môi mỏng khẽ mở, phu ra vài chữ “ Khinh ngài đắc nga ngải ni... Thân mến, emyêuanh?”
Nghe được tiếng vangtrênlầu, Trầm Nham ngẩng đầu lên nhìn thấy dáng người đàn ông c** tr*n trước cửa sổ phòng Quả Quả, trong phút chốc máutrênmặt dường như biến mất
“khôngvội,anhlàm việc củaanhđi” Quả Quả ngồi xuống ghế salon,trênbàn tràđãsớm chuẩn bị các món điểm tâm ngọt vô cùng tinh xảo cùng nước trái cây (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vâng” Trợ lí để xuống, sau đó lui ra ngoài
Phương Nhạc Trừng dễ thương “Chị Tiếu...”
Trong công ty, toàn bộ mọi người đều biếtcô, Quả Quảmộtđường thông thẳngkhôngbị ngăn lại, thư kí nhiệt tình dẫncôvào thẳng văn phòng Phương Cảnh Xán
“Quả Quả, em làm sao có thể như vậy, em lừa gạt tình cảm củaanh!”
Lúc này, Phương Cảnh Xán lười biếng ngồi tựa vào ghế salon, gác chân, chống đầu, quơ quơ đống thư tình đủ màu sắc trong tay, mỉm cười, ánh mắt sâu kín nhìn Quả Quả “Rất lãng mạn thôi!!”
Phương Nhạc Trừng “...”
Quả Quả khẩn trươngkhôngthôi, vô cùng hi vọnganhxemkhônghiểu gì
Quả Quả thấy thế vội vã chạy lại “anhkhôngsao chứ?”
Vì sao mấy thứ này lại ở đây?
âmthanh nức nởthậtthấp truyền đến, Quả Quả tay chân luống cuống, thất thần ngay tại chỗ
Vừa tắm xong, Phương Nhạc Trừng mặcmộtbộ quần áo ngủ màu da cam in hình vịt con đứng trước cửa, giọng non nớt ngây ngônói“Chị Tiếu, tối nay chị có thể ngủ cùng emkhông?”
Bởi vìtrênlá thư, trừ cái tên gọi thân mật này ra, phía dưới chỉ cómộtloạt kí hiệu kì quái chữ cái – H At Tc Os At Nb
Quả Quả hít sâumộthơi, đẩy Trầm Nham ra, luimộtbướcnói“Được, em ngheanhnói”
Quả Quảkhôngbiết vẻ mặt nên thế nào, “yêucôấy?”
Mơ hồ nghe được có tiếng vang lên, Phương Cảnh Xán mơ mơ màng màng mở mắt “Ngô, Quả Quả,hiệntại mấy giờ rồi?”
“Quả Quả...”
Quả Quả “...” Nên biếtkhôngnên trông cậy vào người này mà
Quả Quả rón rén chỉnh lại góc chănthậtcẩn thận, ngẩng đầu nhìn Phương Cảnh Xán, thấy trong mắtanhtràn ngập oán niệm tới mức có thể hóa thànhthậtthể, vẻ mặt bất đắc dĩnói“Làm sao vậy?anhkhôngphải là cũng muốn em dụ dỗ ngủđi?”
Phương Cảnh Xán “....”
Nhìn Trầm Nhamđangdầnđia, giọngnóicủa Phương Cảnh Xán khẽ trầm xuống “Quả Quả, chúng ta khi nàothìkết hôn?”
Quả Quả làm gì có chuyện cổ tích, đành phải nhìn sang Phương Cảnh Xán bên cạnh, liếc mắtmộtcái cầu xinsựgiúp đỡ
“Trầm Nham, đừngnóiem cùng Phương Cảnh Xánkhôngcó chia tay, cho dù có chia tayanhấy, em cũngkhôngquay lại vớianhlần nữa. Saimộtchút có thể tha thứ, nhưng bởi có chút sai ấy cả đời đều khó có khả năng.anhvốn có trăm ngàn lần phương pháp xử lí mâu thuẫn chúng ta lúc đấy, nhưng màanhtất cả đều bỏ qua,anhlấy danh nghĩakhôngmuốn thương hại em, làm những chuyện thương tổn em. Em cũng sai, khi đó tuổi trẻ lông bông, hết lòng tin tưởng vào sức mạnh của ái tình, rất tin tưởnganhlà em sống trong mộng ảo, đánh giá thấp lực ảnh hưởng của thực tế, nếu em sớm tỉnh ngộmộtchút, có lẽ chúng takhôngtới kết quả này, nhưng bây giờ tất cả đều quá muộn...”
Vẻ mặt Trầm Nham trắng bệch, giống như bệnh nhân nguy kịch tới nơi “Hai người...”
trênlá thư cũng chỉ có tên gọi thân mật, nội dung làmộtphương trình toán học phức tạp
Phía saumộttiếng ầm vang lên, Trầm Nhamtrênxe lăn ngã xuống, chật vật té xuống đất...
Quả Quả ngừng thở
“không, chẳng qua là cảm thấy ở cùngcôấy tương đối thoải mái,anhnhất thời hồ đồ,khôngthể chịu được mê hoặc lần thứ hai xảy ra quan hệ cùngcôấy, sau đó vì Diệp Vi đưa rayêucầu về sau công khai quan hệ,anhkhôngcó đáp ứng, ngày hôm saucôấy ra quán bar uống saykhôngbiết gì, sau đónóimuốn tìm emnóirõràng,anhchỉ tạm thời đáp đáp ứng. Sau đó,côấy càng ngày càng giục gấp,anhkhôngcó biện pháp
Phương Cảnh Xán lại mở ramộtlá thư màu xanh
Tĩnh mịch trong chốc lát
Quả Quả, hốc mắt ướt ướt, cúi người xuống dùng sức đỡanhlên xe lăn, lặng lẳng nhìn Trầm Nham “Trầm Nham,anhrốt cục muốn thế nào?”
Khốn khiếp, nàng này thậm chí cả mã Morse điện báo cũng có thể nghĩ ra được. Nghĩ đến còn chưa tính, còn giải nghĩa đọc hiểu được!
Ánh mặt trời dâng lên, Quả Quả chạy phía trước, Phương Cảnh Xán đuổi theo đằng sau nhảy lên nhảy xuống
“Bên trong chứa cái gì?” Phương Cảnh Xán hỏi
Phương Nhạc Trừng đángyêunói“ Chuyện của chị Tiếu em đều thích”
Phương Cảnh Xán bĩu môi “Quỷ nịnh bợ...”
Quả Quả làm nhưkhôngnhìn thấy, giúpanhlau kem mặt nạ xuống,thìthào tự nhủ “anhcùng tiểu Trừng buổi tối ngủ như thế nào đây?”
“Tựanhtìmđi!” Biết điểm tâm tư kia của Phương Cảnh Xán, Quả Quả cũngkhôngcó vạch trần, hùa theo trả lờimộtcâu, sau đó nhìn Trầm Nham quyết định thừa dịp này hoàn toànnóirõràng
Tất cả mọi ngườiđãquêncô, chỉ có Trầm Nham vẫn còn nhớrõ
Phương Cảnh Xán sợ ngườiyêunhàm chán,mộtbên xử lí công việc,mộtbên thuận tiệnnóimộtcâu “Quả Quả, giúpanhmở xem là cái gì”
*
Từ lúc biết Trầm Nham đến nay,côchỉ gặpanhấy khócmộtlần
Quả Quả lấy tay đè chặt cái hộp kia “khôngcó gì!”
Quả Quả “Mời vào”
Phương Nhạc Trừng nhu thuậnnói“ Có thể, tiểu Trừng chưa từng nghe qua ~”
Phương Cảnh Xán sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên “Cái gì? Vài năm? Nhưng màrõràng em nhận lời cầu hôn củaanhrồi!”
“anhhiểu được...” Trầm Nham cuối cùng nhìncômộtcái, chuyển động bánh xe lăn, rờiđi“Chúc em hạnh phúc!”
Quả Quả vội vã lui về phía sau, hai tay chống lên lồng ngựcanh,nhỏgiọngnói“Đừng nhúc nhích, cẩn thận đánh thức đứanhỏ”
“Còn sớm, mới sáu giờ,anhngủmộtlúc nữađi” Quả Quả trả lời
Trong hộp gỗ là đống đồ cũ kiểu dáng vô cùng quen thuộc, đó là tất cả đồ vậtcôtừng đưa cho Trầm Nham, còn có ảnh chụp chung củacôcùng Trầm Nham, những bưu thiếp cùng thư tìnhcôgửi Trầm Nhàm, đầy trànmộthòm..
Emnóikhôngsai, sở dĩanhlựa chọn Diệp Vi chẳng qua là bởicôấy bề ngoài trẻ tuổi xinh đẹp,anhcăn bảnkhôngyêucôấy, người chân chínhanhyêutừ trước đến giờ là em! Quả Quả choanhmộtcơ hội nữa đượckhông, chúng ta bắt đầu lạimộtlần nữa,anhthề cả đời nàysẽkhôngbội bạc em!”
Dỗ dành trong chốc lát, cậu bé cuối cùng ngủ say
Phương Cảnh Xán nhìn Phương Nhạc Trừngđangnằm giữa hai người ngủ say sưa “Tiểu tử này thế màthậtđáng ghét! Quả Quả, chúng ta về saukhôngsinh cục cưng đượckhông? Như vậy có thể cả đời thế giới hai người...”
“Cái kia, tiểu Trừng, em bình thường thích nghe chuyện gì?” Quả Quả hỏi
mộtlớnmộtnhỏngủ say sưa, hình ảnh ấm áp khiến người xem toàn thân mềm nhũn (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“đangtốt đẹp xin lỗi cái gì?”
Quả Quả lập tức mềm lòng “thậtvậy sao, như vậy...”
Phương Nhạc Trừng thấy thế kéo kéo góc áo Quả Quả đáng thương hỏi “Chị Tiếu, em sợ bóng tối!”
Đến Tiếu gia, bạnnhỏdễ thương haynóingọt Phương Nhạc Trừng được ba mẹ Tiếu nhiệt liệt hoan nghênh, tiểu mềm mại cùng quả cầu thịt cũng đượcyêuthích. May mắn trong khoảng thời gian này Tiếu Mộ Bạchđicông táckhôngở nhà, nếukhônghai vị phụ huynhsẽvì thấy cậu nhóc múp míp này mà lập tức bị k*ch th*ch, khẳng địnhsẽoán hận con trai mình tới hôm nay còn chưa cho bọn họ ẵm cháu trai, kết quả vẫn là trông cậy vào congáicó vẻ đáng tin.
“Quả Quả, em đừng nghe thằng nhócnóilời ma quỷ!” Phương Cảnh Xánnóixong, vẻ mặt khinh bỉ, chỉ chỉ ngón tay chỏ vào cậu bé “Lấy lý do cũ rích này, chú hai conđãsớm dùng qua rồi biếtkhông?”
Quả Quả hung hăng nhéo nhéo mặtanh“anhcònkhôngbiết xấu hổ đề cập đến chuyện cầu hôn! Lạinói, em đồng ý gả choanhnhưngkhôngcónóikhi nào gả choanh!”
*
Phương Cảnh Xán ngẩn ngơ, sờ sờ môi mình, kích độngkhôngthôi nhỏm người lên, trong lúc Quả Quả lui ngườithìtiến lên hôn môicô, bởi vì động tác quá lớn khiến ván giường lập tức “Kẽo kẹt”mộttiếng
Sau khi mở ra, pháthiệnbên trong đựngmộthộp gỗ hình chữ nhật, bên ngoài được điêu khắc vô cùng đẹp, vừa nhìnđãthấy giá trị xa xỉ, bêntrêncòn treomộtcái khoanhỏ, nhưng mà cái khóađãđược mở ra
Phương Cảnh Xán vội vàng gật đầu “Muốn”
“Đây là cái gì?”
“Cái gì?” Phương Cảnh Xán ngây người vài giây, hoàn toànkhônghiểu ý củacô, sau đó vội vàng xoay người nhìn đống đố vật bên trong
“điquamộtbên, bà xã của chú đương nhiên là ngủ cùng chú!” Phương Cảnh Xán chắn ngang giống như đem Quả Quả ôm vào trong ngực, giọngnóighét bỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“anhđãcho em ăn qua a!”
Được vắng vẻ, Phương Cảnh Xán cũngkhôngđể ý, nhân cơ hội này vụng trộm chạyđitìm bạngáiyêudấu của mình
Từ đó về sau, bọn họkhôngcòn chơi trốn tìm nữa
Vẽ xong, sắc mặt lại trầm thêm vài phần
Những chữ kia là tên viết tắt nguyên tố hóa học H là khinh, At là ngài, Tc là đắc, Os là nga, Nb là ni. Đứng cùng với nhau chính là thân mến, emyêuanh
Editor: thuthuy2203
Phương Cảnh Xán ngồi lên giường, bừng bừng hưng phấnnói, “anhcũng muốn nghe!”
Quả Quả kiên nhẫn nghe xong tất cả những điều này, vết thươngthậtvất vả khép lại giờ lại bị rách thêm lần nữa “nóixong?”
“Mặt nạ ngủ,anhmuốnkhông?” Quả Quả thuận miệng hỏi
“Nga”
Tiếp theo, Phương Cảnh Xán lại mở ramộttờ lá thư màu vàng.
Phương Cảnh Xán thấy ngườiyêumình mặcmộtbộ quần áo thể thao gọn gàng, gãi gãi đầumộtcái “Em sao lại dậy sớm như vậy?”
Quả Quả “...”thậtđúngkhôngbiết xấu hổnóingười a!
P/S: nàng Quả Quả này mị khâu phục vụ thư tình quá!
Vẻ mặt Trầm Nham thống khổ,nóitiếp “Ngày hôm sauanhđãnóirõvớicôấy, đây là chuyện ngoài ý muốn, đưa chocôấymộtsố tiền hi vọngcôấy có thể quên chuyện nàyđi, nhưng màcôấykhôngcầm,nóilà tự nguyện cũngsẽgiúpanhgiữ bí mật. Đây là lần đầu tiên củacôấy,anh,anhđối vớicôấy luôn tồn tại cảm giác áy náy cho nên về sau nếu có thểanhđều tận lực giúp đỡcôấy, ở trường học đối vớicôấy cũng cố gắng chiếu cố
“Em có thói quen buổi sáng dậy chạy thể d·ụ·c,anhngủđi!” Quả Quảnhẹnhàng mở cửa ra khỏi phòng
Điều làm việc ở Hội học sinh, cho nên bình thường thời gian bọnanhchung đụng tương đối nhiếu, hơn nữacôấy lại cùnganhlên mạng chơi trò chơi, bất tri bất giác phần lớn thời gian củaanhđều bịcôấy chiếm cứ
Vài ngày sau, Phương Cảnh Thâm trở về lĩnh con trai cùng thú cưng rờiđi
Sau khi khôi phục thế giới hai người, lại thất bại việc học nâu ăn Phương Cảnh Xán lúc nàykhôngngừngcôgắng tăng thêm mức độ thân cận bạngái
khôngnghĩ rằng Trầm Nhamsẽkhóc...
Quả Quả lắc đầu “đãquá muộn rồi”
Trầm Nham run rẩy ôm lấycô“Quả Quả,anhchưa từng muốn phản bội em, từ đầu đến cuối là Diệp Vi dụ dỗanh,anhkhôngđáp lạicôấy cho đến mùa hè năm trướcđidu lịch, cómộtbuổi tốianhuống quá nhiều, sau đóđinhầm phòng coicôấy là em,anhthậtsựkhôngphải cố ý...Sau khi chia tay, emkhôngcómộtlần ngheanhgiải thíchrõ...”
Quả Quả thu hồi lại cảm xúc bi thương “Gấp cái gì, em mới 22 tuổi, còn muốn hưởng thụ vài năm cuộc sống độc thân!”
Vì thế Quả liền ngồi ở mép giường, dựa vào trí nhớ bắt đều kể cho bạnnhỏPhương Nhạc Trừng nghe chuyện cổ tích “ Ngày xưa, cómộtcôbé rất đángyêu, ai thấy đếuyêumến, nhưng ngườiyêuquýcôbé nhất là bà nội.mộtlần bà nội đưa chocôbémộtcái khăn quàng bằng nhung tơ màu đỏ...”
Phương Cảnh Xán ngạc nhiên ngẩng đầu “đãđưa? Là cái gì?anhthế nào lạikhôngbiết?”
Thường xuyên luyện xé túi đựng đồ ăn vặt, Quả Quảđãsớm luyện thành công kĩ năng đệ nhất xé đồ, hai cái móng vuốt tung bay, rất nhanh sau đó đồđãđược mở ra
Vừa nghĩ đến việc tình địch ở sát vách, màanhlà bạn trai lại ở xa như vậy,anhtrong lòng lập tức các loạikhôngcòn thăng bằng, khẩn cấp muốn đem người trong ngực lấy về nhà mới an tâm
Nhìn bóng dáng tĩnh mịch dần rời xa,côrốt cục vẫn rơi lệ.mộtlần cuối cùng vì người này rơi lệ
Đồng hồ, cài áo, dây lưng, bật lựa, từng bức ảnh Quả Quả và Trầm Nham chụp cùng nhau từnhỏđến lớn, xem đến đây sắc mặt Phương Cảnh Xán coi như là bình tĩnh, sau đóanhcầm lấy tờ giấy viết thư màu hồng phấn....
Khi đó vừa chia tay, buổi tối ngay cả lúc ngủ mơcôcũng mơ thấy chính mình gầy thànhmộttia chớp, sau đó Trầm Nham quỳ trước mặt mình cầu xin tha thứ, nghĩ kia đem là bao lớn mau lòng ngườisựtình...
Quả Quả trầm ngâm trong chốc lát, hỏi “Hai người, ai cũngkhôngmuốn ngủmộtmình đúngkhông?”
Lúc nàytrênlá thưkhôngphải là chữ cái, cũngkhôngphải là con số, mà làmộtít điểm đennhỏkì quái, cùng những đường gạch ngắn dài
Quả Quả mở khóa, đem chiếc hộp mở ra, sau đó lập tức ngẩn người
Thấycôđiqua, ánh mắt Trầm Nham khẽ động,trênmặt lộ ra vẻ vui mừng “Quả Quả,anhmua cho em món em thích nhất là bánh bao nè,anhcố ý dậy sớm xếp hàng rất lâu mới mua được, vốn là thiếu chút nữakhôngmua được, bởi vì thấyanhngồi xe lăn nên bà chủ tốt bụng trực tiếp đem phần cuối cùng choanh, còn nóng hổi...”
“Chú hai,anhtrai kiađangkhóc,thậtđáng thương a” Phương Nhạc Trừngkhôngbiếtđãtỉnh dậy lúc này, kéo ghế trèo lên nhìn xuống phía dưới
Phương Cảnh Xán rút từ trong túi ramộtcái bút máy, cầm lấymộttờ giấy A4, vẽ nhanhmộthệ tọa độ, sau đó dựa theo phương trình Quả Quả viết, xoạt xoạt vài nét,mộtlát sau vẽ ramộttrái tim tìnhyêu
Lời vừa dứt, cửa phòng đập thùng thùng thùng
Vừa tới tập bi thương, phía sauđãcómộtthân hình nóng bỏng ôm sau lưng,mộtbàn tay dày rộng cầm lấy tay Quả Quả “Cục cưng, làm sao có thể có giả thiết đáng sợ như vậy!anhsẽkhôngchia tay với em!”
Quả Quả lắp bắp kinh hãi, phịchmộttiếng, đem chiếc hộp đóng lại “khôngcó việc gì!”
Lần này Phương Cảnh Xán nhìn bức thư rất lâu, sau đó ngón tay chỏ gõmộtloạt tiết tấu lên bàn,mộtbênthìthào bói “I, L, O, V, E, Y, O, U, I love you?”
Quả Quả lúc này vừa tắm xong,đangtrong phòng bôi kem dưỡng da, Phương Cảnh Xán tò mò cục cưng của mìnhđanglàm gì vội vàng sấn tới, nhìn chăm chú ngườiyêumìnhđangbôi lên mặt lớp kem sền sệt màu xanh lá
Ngồi ở mép giường bên kia, Phương Cảnh Xán nhếch mépmộtcái, chuyện cổ tíchcôbé quàng khăn đỏ? Tiểu tử kia chỉ sợthậtđúng chưa từng nghe qua, mỗi lầnanhmuốn thểhiệnđúng chức danh chú hai này, tốt bụng muốn kể chuyện cổ tích cho nó nghe, tiểu tử này liền giống hệt người cha cao quý lãnh diễm của nó, nhìnanhnói“Chú hai, chúthậtấu trĩ, cháu sớmđãtrải qua cái tuổi nghe chuyện cổ tích rồi!” đemanhtức giận muốn c·h·ế·t, lúc này trước mặt Quả Quả lại giả vờ ngốc nghếch, muốn tranh thủ tình cảm, quả thực khiếnanhhận đến nghiến răng nghiến lợi
Cái này cũng có thể nghĩ ra được? Quả Quả thiếu chút nữa ngã quỵ, ngượng ngùng gật gật đầu
Tối hôm đó,sau khi Tiếu Quả Quả trở lại phóng ngủ, nằm ởtrêngiường leo lên weibo ghimộtstatus với tâm tình ngắn gọn – “chỉ có đồ ăn ngon và người ấy làkhôngthể phụ phòng”.
Ra khỏi cửa, Quả Quả khởi động các khớp ngón tay, hít thởkhôngkhí mát mẻ sáng mai,đangchuẩn bị chạy bộ, vừa chạy được vài bước nhìn ra cửa cách đókhôngxa, Trầm Nham ngồitrênxe lăn,trênđùi bó thạch cao, sắc mặt thoạt nhìn có chút tái nhợt, mặctrênngười bộ quần áo năm trướccôtặng sinh nhật, thời điểm đưa bộ quần áo kia cho Trầm Nham....
Nghe được tiếng hô hấp đối phương, lại nghe được tiếng đùa cười vui vẻ phòng khách, Quả Quả hai gò má đỏ bừng, hốt hoảng đẩyanhramộtchút “Đừng làm rộn...”
“Tảng đá...” Sau đó Phương Cảnh Xán liềnkhôngđọc nổi nữa
Quả Quả bởi vì gia thế của em tốt hơnanh, cho tới nay đều có những lờinóikhôngtốt đẹp,nóianhvì ham quyền ham thế mới ở cùng chỗ với em, về sau lúc em mập lên lờinóinhảm lại càng nhiều, khi đóanhtuổi trẻ khí thịnh càng ngày càngkhôngchịu nổi ánh mắt khác thường của người khác nhìn mình, mà trong thời gian đó Diệp Vi vẫn ở bên cạnhanh, dần dần,anh...”
Cái gọi làkhôngcònyêu, đại khái là như thế
Phương Cảnh Xán buồn bã ỉu xìu lắc đầu “thậtxin lỗi...”
“Bà xã, áoanhở đâu?”
Phương Cảnh Xán ai oán “Quả Quả...”
Quả Quả “Như vậythậttốt, hai người ngủ chungđi! Emđichuẩn bị phòng khách!”
Sáng sớm ngày hôm sau, Quả Quả sau khi rời giường,đira phòng khách nhìn thoáng qua
Em khó khăn mới cố gắng đem đoạn tình cảm kia cấtđi,anhrốt cục muốn thế nào?
Trầm Nhamkhôngcó biện pháp nhìn Quả Quả “Vì sao, hôn ướcanhvà Diệp gia sắp giải trừ, em cùng Phương Cảnh Xánđãchia tay! Em yên tâm,anhtuyệt đốisẽkhônglặp phải sai lầm này, mặc kệ em thế nào vẫn là em,anhsẽkhôngđể ý bề ngoài em!anhbiết ngày đó emđãđến bệnh viện, là em còn quan tâm đếnanhkhôngphải sao?anhchỉ biết em cùnganhta mấy tháng ở chungkhôngthể có khả năng bằng tình cảm mười tám của chúng ta...”.
Quả Quả “...”
Phương Nhạc Trừng nghĩ nghĩ, cuối cùng đưa ra kết luận, nhường cho người kháckhôngbằng tặng cho chú hai của mình, nếukhôngsau này mìnhsẽkhôngnhìn thấy chị Tiếu
Đó là vào năm 6 tuổi,mộtđám trẻ chơi trò bịt mặt trốn tìm, Quả Quả tìm đượcmộtchỗ đặc biết khuất, ai cũngkhôngtìm đượccô. Sau đó, lúccôchờ người đến tìmthìngủ quên...khi tỉnh lại, màn đêmđãbuông xuống, đám trẻnhỏđãvề nhà chỉ cómộtđứa trẻ gấp đến độ nổi điên, Trầm Nham vừa khóc vừa tìmcô...
Từ đó về sau, bọn họ như hình với bóng nhưng cuối cùng, Trầm Nham vẫn vứt bỏcô
Phương Cảnh Xán càng nghĩ càng thấykhôngthích hợp, đột nhiên sợ hãiđitới “khôngphải là ảnh giường chiếu củaanhcùng người phụ nữ khác chứ? Ai?khôngđúng a,trênthế giới nàykhôngthể có thứ này a...Rối cục là cái gì?”
“Vốn nghĩ làsẽtặng cho em đồ ăn ngon nhất thế giới, tất cả đều bịanhlàm hỏng...”
Phương Cảnh Xán ngẩng đầumộtcái, pháthiệnra sắc mặt Quả Quảkhôngđúng, nghi ngờ hỏi “Quả Quả, làm sao vậy?”
Quả Quả gãi gãi đầumộtcái “Truyện cổ Grimm được chứ? Chuyệncôbé quàng khăn đỏđãnghe chưa?”
Quả Quảđangchuẩn bị mở nắp chai lấy choanhmộtchút, kết quả là Phương Cảnh Xán trực tiếp xán mặt lại gần, ở hai bên mácôcọ cọ, cọ bên phải rồi lại cọ bên trái, cọ cọ xong hai máthìlại dán môi mình vào môicô, sau đó liền ìmộtchỗkhôngđi, ngậm từng chút hôn m*t.
Lúc này,côkhôngcó gầy thànhmộttia chớp,côvẫn là chínhcô, Trầm Nhamđãkhóc rống cầu xincôbắt đầu lại lần nữa, nhưng mà giờ phút này, trừ bỏsựđau thương rathìkhôngcó cảm giác gì
Quả Quả đem chiếc hộp ôm trong ngực nhìnanh, do dựmộtlúc lâu, mãi sau đó đem hòm đặt xuống bàn trà bằng thủy tinh, mở ra, đổ xuống “khôngphảianhcùng người phụ nữ khác, mà là em cùng người đàn ông khác, nhưng màkhôngphải cảnh giường chiếu...”
Quả Quả lật lật tạp chímộtlát, trợ lí gõ cửađiđến “Phương tổng, ngài có chuyển phát nhanh”
“Đồ ăn ngon nhất thế giới...” dưới ánh đèn ấm áp, Quả Quả nhìnanh, ánh mắt hơi chớp lên
Cùng lúc đó,trênphòng khách tầng hai, rèm cửa bị vụng trộm kéo ramộtgóc, Phương Cảnh Xán lẳng lặng đứng nơi đó, vẻ mặt khó lườngkhôngbiếtđangsuy nghĩ cái gì
anhvốn muốn ở ngày sinh nhật đó của em, tự mình thẳn thắnnóira tất cả những chuyện này, hi vọng emsẽtha thứ, lạikhôngnghĩ rằngsựviệc phát triển đến mứckhôngthể cứu vãn, lúc đấy trong trò chơianhnóinhững lời đó, đều là vì Diệp Viđangở đókhôngphảithậttâm, Quả Quả, em tin tưởnganh...”
Quả Quả nghiêng ngươi, rất nhanh hôn lên môianhmộtcái “Cái này...”
mộtlớnmộtnhỏnhìn nhau đầy chán ghét, theo sát Quả Quả vào phòng khách
Chương 47
Quả Quả dọn chăn màn xong, sau đó điều chỉnh nhiệt độ điều hòa phù hợp “Xong rồi, có thể ngủ”
Phương Nhạc Trừng leo lên giường, chui vào chăn, chớp chớp đôi mắt đen to tròn như quả nho nhìncô“Chị Tiếu, em mỗi buổi tối phải nghe kể chuyện mới ngủ được”
Thời điểm xảy ra tai nạn xe cộ, trước khi hôn mêmộtgiây, trong đầuanhđều là hình bong của em, nếu khi đóanhchết, em nhất định là tiếc nuối lớn nhất đờianh. Sau khi tỉnh lại điều đầu tiên làanhtựnóivới lòng mình, nhất định phảiđitìm em,anhkhôngthể lại tiếp tục lừa gạt mình,anhcăn bảnkhôngquên được em...
đangvội vã làm xong việc, nhanh chóng cùng bạngáiđến chỗ hẹn, Phương Cảnh Xán cũngkhôngngẩng đầu lên noi “ Để xuốngđi”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.