Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17


Lần trước hoàn thành nhiệm vụ thuần hóamộtcon quái thú Tinh có gắn cờ, Tiêu Quả Quả nhấn vào nó giao nhiệm vụ, trong nháy mắt nhân vật xuấthiệnmộtvầng hào quang, thăng cấp rồi.

Tiêu Quả Quả nhận lấy phần cơm chiên bà chủ đóng gói xong, cười nhưkhôngcười nhìnhắn, "Chơi đùa thôi hả? Vậy tôi cũng có thể chơi đùa với bạn thân củahắnnhỉ?"

"Đương... Đương nhiên là..."

Lương Gia Bình vừa trông thấy Tiêu Quả Quả, bèn xoay đầu bỏ chạy.

Là bạn thân nhất của Thẩm Nham, Lương Gia Bình lập tức hoảng sợ lui về sau vài bước, “Coi… coi như mình chưanói…”

Bất giác,côcho nhân vật truyền tống tới vực sâu hưkhông.

Thấy Tiêu Quả Quả rờiđimàkhôngngoảnh đầu lại, hoàn toàn k*ch th*ch Lương Gia Bình gấp đến độ tóc sắp rụng sạch.

Tiêu Quả Quảđangđịnh trả lời, kênh phụ cận bị ‘Ha ha ha’ spammộtloạt.

Hôm nay Tống Kiêm Gia ra ngoài làm rồi, Hùng Bảo Đình cũng gửi tin nhắn báo công ty có việc, tạm thời tối naykhôngvề ăn cơm.

[ chat riêng ][ Độccôcầu bại ]: trùng hợp mấycôấy đều có việc...

[ phụ cận ][ ha ha ha ]: Ơ, tiểu Tuyết muội muội cũng ở đây à ~ tiểu Tuyết muội muội, muộinóixem huynhnóicó đúngkhông?

"Ê? Bạn học kia, sao lại bỏ chạy? Cơm chiên dứa của cậu có cần nữakhông?" Bác bán cơm hỏi.

khôngđược,hắnkhôngthể từ bỏ!

Khoé miệng Tiêu Quả Quả nhếch lên, tràn ngập trào phúng, "Lúc trước tôi vẫn lấy làm lạ,rõràng cậu rất thích Diệp Vi nhưng xưa naykhôngxuống tay, giờthìtôiđãhiểu, vợ bạnkhôngthể lừa, cậu rất nghĩa khí ha!”

"Khụ, đại tiểu thư..."

Lời này vừa gửi, chỉ trongmộtgiây tích tắc, bị kiều thê hiền huệ lập tức biến thành Lạc Y đại ma đầu sát nhân mở hình thức đồ sát[2], giếtmộtcách tàn nhẫn.

Lương Gia Bình nịnh nọt thanh toán luôn phần của Quả Quả, còn ra vẻ thương tâm, "Quả Quả, đừng lạnh nhạt với người ta vậy, chọc cậu giận là Thẩm Nham chứ đâu phải mình, mình cũng đâu có dính líu gì tới cậu ấy, thiệt đó!”

Trước kiacôchưa bao giờ biết cảm giá nuốtkhôngtrôi là như thế nào,hiệntạiđãcảm nhận được ba chữ ‘Tức no luôn’mộtcách sâu sắc.

Kỳthậtcoi như chocôcơ hộinói, Quả Quả cũngkhôngnỡnóira lời khiến bọn họ đau lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Gia cảnhcôta cậu cũng biết rồi, Diệp gia cũng là người có máu mặt, đặc biệt nhà mẹ đẻ Diệp phu nhânkhôngdễ chọc, thân phậncôta như vậy, để ở bên ngoài nuôi còn cho qua, chứ tuyệt đốikhôngthể đón về nhà được!" Lương Gia Bìnhnóitới đây, vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc, "Có điều, cậu nghĩ thử xem, nếucôta bám Thẩm Nhamthìsao? Thếthìhoàn toàn khác nha! Diệp gia luôn muốn hợp tác với Thẩm gia, lại chưa tìm được cơ hội..."

Nhìn giao dịchanhgởi cho mình, vẻ mặt Tiêu Quả Quả mờ mịt.

[2] Đồ sát: hình thức PK giữa người với người bất chấp cùng phe phái hay bang hội, đều có thể g·i·ế·t nhau.

Ở chỗ này nhảy xuống tự sátkhôngphải chếtmộtlần đơn giản thế, mà tương đương với tự sát xóa acc, sau khi nhảy xuống, level này, nhân vật này, lập tứckhôngcòn tồn tại nữa.

Tiêu Quả Quả xoay người nhìnhắn, trong con ngươikhôngcó tia ấm áp nào, "Vậy cậu muốn tôi phải làm thế nào?"

Xuống xe bus, Tiêu Quả Quả tâmsựnặng nềđilại dưới sân trường.

Tiêu Quả Quảđangsuy nghĩ phải từ chối thế nào, mẹ Thẩm thoáng khổ sởnói: "Quả Quả nè, lâu rồi conkhôngghé nhà dì chơi, cuối tuần này con phải tới thăm dì đó, dì mới học được mấy món ăn, đều là những món con thích, vừa vặn ăn xongthìtheo dìđixem đồ nội thất nhé, dì chuẩn bị tân trang lại nhà cửamộtchút, lần trướckhôngphải connóicon rất thích phòng bếp trong album ảnh sao? Chúng ta bèn dựa theo bức ảnh ấy làmmộtcái, chờ sau này con với Tiểu Nham kết hôn…”

Tiêu Quả Quả liếc mắt nhìn bóng lưng chạy thục mạng củahắn, lập tức phớt lờ thu hồi tầm mắt.

Nhìn level mìnhđãvì Thẩm Nham cực khổ thăng cấp, trong lòng Tiêu Quả Quả ngổn ngang trăm mối tơ vò.

[ chat riêng ][ Phiên nhiên tuyết hải gian ]:khôngđichơi với bạn bè sao?

"khôngcần đâu dì, cũngkhôngvất vả lắm, con rất thích công việchiệntại, mọi người trong công ty đều rất tốt với con…” Tiêu Quả Quả vộinói.

[1]Huyền thiết: nguyên liệu làm vũ khí.

Sau khi trở lại kí túc xá, Tiêu Quả Quả hoàn toànkhôngcó tâm trạng ăn hết phần cơm chiên.

Editor: Temo​

Thấy Tiêu Quả Quả vẫn thờ ơ như cũ, Lương Gia Bình kích độngkhôngthôi: "Quả Quả, chẳng lẽ cậuthậtsựmuốn trơ mắt nhìncôgáikhác từng bước thiết kế cậu, cướpđingười đàn ông của cậu, khôi phục thân phận đại tiểu thư nhà họ Diệp, sau đó mặt mày rạng rỡ gả vào nhà họ Thẩm sao?”

Lúc trước tốt xấu gì còn có Thẩm Nham để lấy cớ này nọ, ba mẹhắnmắnghắn, cằn nhằn cũng bỏđi, dù sao cũngkhôngép đến mức nóng nảy, giờ hai vị nhàhắnmà biết Quả Quả với Thẩm Nham chia tay rồi,hắnquả thựckhôngdám nghĩ nữa...

Có lẽmộtmình ăn cơmkhôngcó khẩu vị gì, nên Tiêu Quả Quả dạo cả ba căn tin cũngkhôngthấy món gì muốn ăn, cuối cùng quyết định tùy tiện đặtmộtphần cơm chiên mang về.

Tiêu Quả Quảkhôngđể ý tớihắn.

Tiêu Quả Quả nằmtrêngiườngmộthồi, trong đầu rối loạn khó chịukhôngngớt, cuối cùng trở mình bật dậy mở máy tính, đăng nhập vào trò chơi.

Cũng may nhờ Phương Cảnh Xán biết hôm nay là sinh nhậtcônên chocôtan tầm sớm, kết quả về nhà cũng chỉ cómộtmình, ngẫm lại cònkhôngbằng ở công ty tăng ca!

"Quả Quả, sao cậu lại bơ tớ thế..."

"Giảm béo! Bắt chước Diệp Vi yếu đuối nũng nịu như chim énnhỏvậy! Biến thành loại congáiThẩm Nham thích, sau đó đấu với Diệp Vi ngươi c·h·ế·t ta sống, giành lại trái tim Thẩm Nham hả?" Tiêu Quả Quảnóira những lờihắnkhôngdámnói.

Lương Gia Bình vừa nghe vậy lập tứcnói, "côta mà tính là vợ bạn gì! Quả Quả, mìnhthậtsựcó biết chuyệncôta mập mờ với Thẩm Nham, nhưng mình luôn cho rằng Thẩm Nham chỉ chơi đùa vớicôta thôi, mình đâu ngờsựviệcsẽphát triển thành thế này… "

"Ôi, chớp mắtmộtcái conđãthànhcôgáirồi... Nhớ năm đó con còn bé tí ti, xinh xắn như đứa trẻ trong tranh tết Quanâmbước ra, cho gì ăn nấy, ăn uống rất tốt,khôngkhóckhôngquấy, gặp ai cũng cười, ngoan ngoãn đến mức ai gặp cũng muốn ôm con về nhà. Nguyện vọng lớn nhất của dì là con gả đến nhà dì mau chút …”

Mẹ Thẩmkhôngngừng vui vẻ dong dài, cho đến khi cúp máy, Tiêu Quả Quả cũngkhôngtìm được thời cơ thích hợp đểnóirõviệc kia.

Cũng chẳng biết Phương Cảnh Xán online lúc nào, nhanh chóng truyền tống đến gần chỗcô.

[ chat riêng ][ Phiên nhiên tuyết hải gian ]: Quả Quả, em ở đâu?

Tiêu Quả Quả lắng nghe những hồi ức của dì Thẩm, trong lòng trào dâng từng đợt chua xót, mà kể cả Thẩm Nham có đối xử vớicôthế nào, dì Thẩm và chú Thẩm đều thươngcônhư congáiruột,côcũng xem họ như người thân, cho dù cómộtngàycôvới Thẩm Nham trở thành người dưng nước lã,côcũngkhôngcó cách nào rũ bỏ mối thân tình của hai ông bà…

*

[ chat riêng ][ Phiên nhiên tuyết hải gian ]: Có muốn cùng nhau soát Huyền thiết[1]không?anhmuốn giúp em làm vũ khí ~

Còn nữa, nếu chuyện này do chínhcônói, khó tránh khỏi bị hiểu lầm làcômuốn cáo trạng, chỉ e đến lúc đó cũng bịnóithành cố ý lợi dụng người trong nhà để tạo áp lực cho Thẩm Nham, khiến bản thân rơi vào tình cảnh chưa hết hi vọng, dây dưa đến cùng hòng éphắnở bên mình.

"Có chuyện gì?"

Mẹ Thẩm cảm kháimộthồi, quan tâm hỏi, "Nghe Thẩm Nhamnóigần đây conđilàm rồi ư? Con bé này, con muốn ra ngoài rèn luyện là chuyện tốt nhưng đừng cực khổ quá! Con làm ở công ty nào, có cần dì giúp connóimộttiếngkhông?”

[ chat riêng ][ Độccôcầu bại ]: những thứ này... là gì?

[ phụ cận ][ ha ha ha ]: Nếu sợ phiền phức,thìhút mỡ cũng được! Còn nhanh nữa! Mìnhsẽgiới thiệu cho cậumộtbác sĩ có danh tiếng tuyệt vời!

Hồi trước,đangyênđanglành tự nhiênanhcôbắtcôđicoi mắt,côvà Thẩm Nham đềukhôngnóicho hai ông bà biết chuyện này, tránh để bọn họ lo lắng.

đangđứng ở quầy tính tiền, phía sau truyền tới giọngnóicà lơ phất phơ quen thuộc —— "Bà chủ, cho tôimộtphần cơm chiên dứa! Còn có ô mai… Nước..."

Nghe giọng điệu này, món quà chỉ sợ rất quý giá, giờ thân phậncôthậtsựkhôngthích hợp để nhận.

Phần cơm của mình Lương Gia Bình cũngkhônglấy, vội vàng đuổi theo giải thích, "Có chuyện này mình phảinóichorõ, mìnhkhôngthích Diệp Vi, vì mìnhđãthấyrõbộ mặtthậtcủacôta từ lâu, được chưa? Thằng nhóc Thẩm Nham ấy suốt ngàynóivới mìnhcôgáiđó trong sáng bao nhiêu, hiền lành bao nhiêu. Xin thưa, nếucôta mà thuần khiếtthìmình là xử nam!”

[ phụ cận ][ ha ha ha ]: Đại tiểu thư, cậu có thể suy nghĩ kỹ những lời mìnhđãnóiban nãykhông?

Mẹ Thẩm nghecônóivậy mới yên tâm, lập tức hưng phấn hỏi tiếp: "Quả Quả, giờ con tan sở chưa? Tới trường học chưa? Gặp Tiểu Nham chưa?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[ phụ cận ][ ha ha ha ]: Mìnhthậtsựmuốn tốt cho cậu! Cậu suy nghĩ chútđi, cậu với Thẩm Nham có tình cảm nhiều năm thế, chỉ vì chút chuyệnnhỏnày mà trở mặt,khôngđáng đâu!

"Vẫn chưa ạ, conđangởtrênđường, mà sao thế dì?"

đitìm việc là do chính miệngcônói. Tuy Thẩm Nham có thể viện trợ chocômộtlúc, nhưng chung quykhôngphải là cách lâu dài.côcũng tự ái mà, muốn chứng minh choanhcôthấy,hắnkhônguy h**p đượccô, dù có cắt đứt tiền sinh hoạt củacô,côvẫn có thể tự nuôi sống mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiêu Quả Quả: "..."

[ chat riêng ][ Phiên nhiên tuyết hải gian ]:mộtít thức ăn, doanhlàm, em ăn xong có thể tăng độ thân mật giữa chúng ta,anhcòn làm trang phục cho em! Thử xem ~

Mẹ Thẩm thần bínói: "Dìđãchuẩn bị cho conmộtmón quà sinh nhật đặc biệt, bảo Tiểu Nham đưa cho con, đến lúc đó con thấy nhất địnhsẽthích!”

Lương Gia Bình thở hồng hộc chạy hơn nửa ngày, trốn trong góc phòng, thấy Tiêu Quả Quả hoàn toànkhôngđếm xỉa mình, trái lại bản thân tự động chạy về.

Lúc này lại nhớ tới lời ‘Đời nàykhôngphải Thẩm Nham emkhônglấy’ màcôđãnóivớianhtrai trong lúc giận dữ kia, thựcsựmất mặt đến nỗi chắc cả đờicôcũng chẳng dám đối diện vớihắn...

Chương 17

Tiêu Quả Quả cuống quít đưa nhân vật đến chỗ khác, sau đónóianhbiết địa điểm, theo bản năngcôkhôngmuốn Phương Cảnh Xán biết mới vừa rồi mình suýt xóa acc.

Lương Gia Bìnhđãsớm chạy mất hút.

Ặc, hệt như kiều thê hiền huệ... Tiêu Quả Quả ôm ý nghĩ quỷ dị nàyđithay đồ, quả nhiên vừaanhtuấn lại phóng khoáng, đứng chung với tiểu Lạc Y xinh xắn thựcsựxứng đôi vô cùng, vì thế Tiêu Quả Quả càng cảm thấy quỷ dị hơn.

đangmuốn cất bước, kênh chat riêng xuấthiệnmộthàng chữ.

Tiêu Quả Quả càng nghĩ càng cảm thấy thê lương, song, nghĩ tới bát mì trường thọ có tạo hình kỳ quái kia của Phương Cảnh Xán, còn có câu chúc ‘Sinh nhật vui vẻ’ dụng tâm ngay 12 giờ ấy, trong lòng lại thoải mái. Mặc kệanhmuốn thu mua lòng người hay xuất phát từ đồng cảm,côđều rất cảm kích.

Tiếp đó,trênmàn hình Tiêu Quả Quả xuấthiệnyêucầu giao dịch củaanh.

Tiêu Quả Quả lười tranh luận vớihắn, xoay người rờiđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây là nơi duy nhất có thể ‘Tự sát’ trong trò chơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[ phụ cận ][ ha ha ha ]: Thẩm Nham chỉ nhất thời bị quỷ ám thôi, tin mìnhđi, nếu cậu ốm bớt chắc chắn toàn thắng mà.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17