Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15


*

"Bạn bè..." Tiêu Quả Quả cười khẽ,mộttia yếu đuối và dao động cuối cùng trong mắt cũngđãbiến mất, "Xin lỗi, tôi vàanhlàm bạn mười hai nămđãđủ rồi!"

"khôngcần."côcũngkhôngquay đầu lại.

Trong nhà cũng có nhiều người, như vậykhôngổn lắm? Ế,khôngcó ai cả, hai người với nhau hình như càng lúng túng hơn? o(>﹏﹏

Edit: Temo

Thẩm Nham suy sụpnói: "Chuyệnđãtới mức này,hiệntạianhcónóicái gì cũng đều là sai,anhsẽkhônggiải thích gì nữa,anhchỉ hi vọng, cho dù chúng ta làm ngườiyêukhôngthành, cũng có thể làm bạn bè giống như trước, như vậy cũngkhôngđược sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"anhđưa emđi." Đối diện vớisựlạnh lùng củacô, Thẩm Nham hơi hơi xiết chặt nắm tay, dùng ngữ khí khẳng định, theo sátcô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từng câunóicủacônhư từng lưỡi dao đâm tới Thẩm Nham, sắc mặtanhta trắng bệch, "Quả Quả, em nghĩ vềanhnhư vậy sao? Ở trong mắt em,anhlà loại người đó sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiêu Quả Quả cũng nghekhôngvào nữa, trực tiếp ngắt lờianh, "Đúng vậy,anhvốn tính toán là dỗ tôithậtvui vẻ, sau đó mới dùng lí lẽ, dùng tình cảm để tác động tôi, đem tất cả trách nhiệm đẩy lên người tôi, thậm chí chuyện củaanhvà Diệp Vi cũngđãchuẩn bị sẵn: đợinóivới tôirõràng xong mới cùngcôta công khaiyêuđương, như vậysẽkhôngai tráchanhđược!thậtmay mắn, chuyện này lại phát triểnkhôngnhưanhmong muốn, nếukhônglàm sao tôi sao có thể thấyrõđược bộ mặtthậtcủaanh, làm sao có thể thoát khỏi đoạn tình cảm suốt mười hai nămmộtcách dễ dàng như vậy! Tôisẽkhônglàm được như vậy, mà có khi tôi còn đổ lỗi cho chính mình, rồi đau khổ cầu xinanhhồi tâm chuyển ý! Thẩm Nham, đây chính là dự định củaanh?"

Tiêu Quả Quả hơi bất an, "A? thế này... thế này làm phiền chú quá rồi! Tôi tự mình mở được rồi!"

"Được rồi, được rồi! Trợ lý Tiêu đừng ngại, nhanh lên xeđi!" Lão Vương nhiệt tìnhnói.

"Vậyđichỗ nào thế ạ?" Tiêu Quả Quả ngẩn người.

Tiêu Quả Quả đột ngột dừng bước, xoay người lại "Thẩm Nham, rốt cuộcanhmuốn như thế nào?"

Tiêu Quả Quả kinh ngạc nhìn người vừa gọi, "Lái xe Vương? Sao chú lại ở đây?"

Tiêu Quả Quảkhônghiểu nổi,cômới là người bị vứt bỏ, cớ sao bộ dạng củaanhta so vớicôcòn thê thảm hơn,cômệt mỏi quay đầu: "Làanhlàm ra chuyện như vậy, tôikhôngthể nào nghĩ khácđiđược! Về phầnanhlà người như thế nào, tôi cũng từng cho rằng tôi rất hiểu vềanh, nhưngsựthậtchứng minh tôi sai rồi..."

Thấycôgáitừng thích mình tuyệt tình như vậy, trong lòng Thẩm Nham đau nhói,anhcho rằng chuyệnsẽkhôngđến mức như thế này, lại càngkhôngnghĩ đến Quả Quảsẽquyết tuyệt đến thế...

côgáicó thể làm cho Phương tổng phải ra lệnh để Lão Vương trực tiếp tới đón – tất nhiên Lão Vươngsẽkhônggiống những người trong công ty cho rằngcôấy chỉ làmộttiểu trợ lý bình thường.

"Phương tổngnóiđêm khuyakhôngan toàn, nên bảo tôi tới đóncô." tài xế Vương của Phương Cảnh Xán ân cần mở cửa xe chocô.

Tâm tình hoảng loạn, Thẩm Nham đuổi theo,anhđangđịnh giữ lấy taycôthìmộtngười đàn ông trung niên ở gần cổng kêu tới—— "Trợ lý Tiêu, ở bên này!"

Đêm hè ở thành phố A oi bức tới độ đến thở thôi cũng thấy khó khăn rồi, nhưng mà đáy lòng của Tiêu Quả Quả làmộtmảnh băng tuyết lạnh giá.

"khôngphải!"

"Phương tổngkhôngnóivớicôsao?anhấy bảo tôi chởcôđến biệt thự Phương gia!"

côdồn hết toàn bộ khí lực, mới có thể làm nhưkhôngthấy, bình thản bước ngang qua trước mặtanhta.

Chương 15

"Chủ tịch và phu nhân chủ tịch đều ở nước ngoài,anhtrai của Phương tổng sau khi kết hônthìở đó, Phương tổngthìở bên ngoài, nhưng cũng thường xuyên về nhà chính ở vài ngày." Lái xe Vương giải thích.

Lúc ấyđãđau đến c·h·ế·t lặng, rồi sau đó là từng nhát từng nhát đao khoét sâu vào lồng ngực trống rỗng, mùi máu tanh như hòa quyện vào trongkhôngkhí.

Sắc mặt Thẩm Nham khổ sở, "Quả Quả,anhthậtsựkhôngnghĩ tới mọi chuyệnsẽbiến thành thế này,anhvốn định cùng em mừng sinh nhật vui vẻ xong, sau đó mới từ từnóichuyện với em,anh…"

Chưa từng nghĩ tới, ngườiđangđứng trước mắtcôlúc này, trừ cha mẹ vớianhtrai, là người thân thiết vớicônhất, ngườiđãcùngcôtrải qua toàn bộ những năm tháng thanh xuân tươi đẹp,mộtngày kia lại trở thành người làmcôtổn thương sâu sắc nhất.

"Chưanóigì hết...anhấy chỉ bảo tôiđităng ca..."

Tiêu Quả Quả vội vàng hỏi, "Có ai ở biệt thự đókhôngạ? Người nhà Phương tổng có đều ở đó đúngkhôngchú?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thẩm Nhamkhôngcòn cách nào khác, chỉ có thể trơ mắt nhìncôrờiđi.

Giọngnóiđiềm đạm trước đây giờ lại mang thêm chút áy náy, bất an, thấp thỏm... quá nhiều tạp chất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy rằng ở nhà làm việc cũng có thể hiểu được, nhưng mà...

Vậy màanhta vẫnkhôngbuông tha chocô, nhất quyếtđinhanh vài bước đuổi theo, "Quả Quả, đểanhđưa emđi!"

Ngồi trong xe chốc látthìTiêu Quả Quả pháthiệnđườngđikhôngđúng,côvội hỏi: "Chúng takhôngtới công ty sao?"

Nhìn thấyanhđối xử dịu dàng với người phụ nữ khác, giống như trơ mắt nhìnmộtphần của thân thể mình bị xé rách, huyết nhục bầy nhầy.

Tiêu Quả Quả vốnđangphiền não vớisựdây dưa của Thẩm Nham,thìlái xe Vương đếnthậtđúng lúc, vì thếcônóicám ơn rồi lên xe luôn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15