Cận Vệ Của Người Đẹp
Bảo Tú
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 165: Trả đũa
Liễu Nhiên cúi gằm, bối rối cực điểm.
Trưởng phòng Lý tái mặt, thất thanh nói: "Là trưởng phòng Khương, cô ta phái cậu tới à?"
Nhưng đối phương thì gọi được tên của cả hai người họ, cậu ta là ai? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn cười khẩy một tiếng: "Không phải, phía sau kia còn có một người nữa, mau đi ra đi!"
Dù hai người họ không dùng ngôn ngữ để trao đổi, nhưng lúc này, cô ta hiểu ý Triệu Dương là họ giả bộ l*m t*nh nhân.
"Hôm nay tôi trực mà..."
Hôm nay cảm nhận được khí chất đàn ông hừng hực trên người Triệu Dương, như là bản thân bị dính vào hòn than đang cháy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một chiếc giá treo áo khoác đứng một mình ở đó, mặc dù nó không thể che chắn được hết mọi người nhưng tốt hơn là chỉ ngồi chờ c·h·ế·t.
Không gian phía sau giá treo đồ có hạn, đến chỗ để cô ta cử động cũng không có, chỉ có thể đứng yên tại chỗ.
Sau khi xác nhận đó là Liễu Nhiên, trưởng phòng Lý còn ngạc nhiên hơn: "Sao... sao cô lại ở đây?"
Tôn Vệ Đông cười nhạt, giọng cũng chậm lại: "Còn không mau cút ra?"
"Video, video nào?"
Triệu Dương thấy cô ta phải đi thì kéo lại: "Trưởng phòng Lý nói những lời này hợp lý quá".
"Tôi và Liễu Nhiên là bạn bè trai gái, dù bọn tôi làm chuyện nam nữ trong giờ làm việc là không đúng, nhưng cũng là hợp tình hợp lý, sao mà phải xấu hổ?"
Nghe trưởng phòng Lý hỏi về chuyện này, Liễu Nhiên hơi hoảng, may mà trưởng phòng Lý không chú ý đến cô ta, nếu không đã bị lộ rồi.
Triệu Dương cầm điện thoại ra: "Thì video hai người vừa trao đổi công việc đó!"
Hai vị khách không mời mà đến kia đang bận bịu làm chuyện đó, nên không cẩn thận quan sát.
Trưởng phòng Lý nhận ra, dù đối phương là ai, thì chuyện hôm nay sẽ không dễ dàng giải quyết.
Triệu Dương lớn giọng: "Người xấu thích đổ tội, người tử tế sẽ đàm phán lại hẳn hoi. Nếu như vậy, thì tôi sẽ cho trưởng phòng Khương xem video này vậy".
Hỏi xong, cô ta cũng thấy đúng là câu hỏi nhảm nhí, nhìn bộ dạng áo quần xộc xệch của Liễu Nhiên, lại thêm khuôn mặt đỏ ửng, rồi Triệu Dương vừa nãy bước ra trước, thì còn cần phải hỏi tại sao ư?
Trưởng phòng Lý bình tĩnh lại: "Đúng thế, vừa nãy bọn tôi trao đổi công việc thôi! Còn cậu, phòng tài vụ là địa điểm quan trọng của văn phòng quản lý tòa nhà chúng tôi. Đêm hôm cậu tới làm gì?"
Trừ lý do này, cô ta không nghĩ ra được gì khác.
Triệu Dương thấy không thể làm gì khác, liền ra hiệu với Liễu Nhiên, lúc đi ra còn không quên nhắc nhở: "Trưởng phòng Lý, cô mặc quần áo xong chưa? Xong rồi thì để tôi đi ra".
Triệu Dương cười: "Trưởng phòng Tôn, anh đoán xem?"
Tôn Vệ Đông cũng la rầy: "Thằng nhóc, vừa nãy bọn tôi trao đổi công việc thôi. Cậu đừng có nói bậy bạ!"
Triệu Dương cười gượng, anh còn có cách nào đây. Triệu Dương đảo mắt nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào một góc.
Tôn Vệ Đông thấy Liễu Nhiên thì nhất thời cảm thấy tiếc nuối. Hắn đã để ý người đẹp dưới quyền của trưởng phòng Lý này bấy lâu nay nhưng không tìm được cơ hội đến gần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trưởng phòng Lý cũng mắng: "Đúng là mất mặt quá, nếu không phải tôi và trưởng phòng Tôn đến kiểm tra công việc thì cũng không phát hiện chuyện này đâu".
Không để đối phương há miệng, anh nói tiếp một cách sắc bén: "Ngược lại, trưởng phòng Lý, nếu tôi nhớ không nhầm thì trưởng phòng Tôn đã kết hôn rồi? Tôi mà nói cho trưởng phòng Khương chuyện này, thì chị nói xem, ai mới là người không biết xấu hổ?"
Liễu Nhiên ngu người, rõ ràng là trưởng phòng Lý và Tôn Vệ Đông cấu kết làm chuyện xấu, sao nghe bọn họ nói như thể đang trả đũa lại thế nhỉ?
Vừa nãy cô ta sợ gần c·h·ế·t, thế mà Triệu Dương vẫn còn tâm trạng ghi hình?
Liễu Nhiên bất lực nhìn Triệu Dương, ánh mắt như thể muốn hỏi nên làm thế nào?
Trưởng phòng Lý không tiện khiển trách, chỉ xấu hổ hừ một tiếng lạnh lùng.
Tiếng mở cửa đã vang lên ở bên ngoài, anh vội vàng kéo Liễu Nhiên tránh đi.
Liễu Nhiên chưa trải qua chuyện nam nữ bao giờ, kinh nghiệm toàn là lý luận suông. Lần trước làm chuyện nóng bỏng với Trương Vũ, cũng chỉ đơn giản là nắm tay nhau thôi.
"Trưởng phòng Lý, là tôi..."
Chẳng lẽ là người của công ty? Cậu ta là ai chứ?
Trong lòng nghĩ ngợi, hắn lớn tiếng hỏi: "Cậu là ai?"
Trưởng phòng Lý hoảng hốt phát hiện có gì đó sai sai, kinh hãi nói: "Ối! Có người!"
Liễu Nhiên thấy không làm được gì nữa, cắn chặt môi, sau đó đưa tay cởi mấy cúc áo trước ngực, vừa đi ra vừa làm bộ như đang cài lại cúc áo.
Dù trưởng phòng Lý là phụ nữ, nhưng chuyện lớn liên quan đến danh dự thế này, thì tinh thần nhanh chóng tỉnh táo lại.
Thấy Liễu Nhiên đứng bất động, trưởng phòng Lý lại giục: "Còn ngẩn ra đấy làm gì? Mau đi ra ngoài, mai đến tìm tôi!"
Trưởng phòng Lý nghe được giọng cô ta thì kinh ngạc: "Liễu Nhiên, sao lại là cô?"
Cô ta cũng không nhận ra giọng đối phương là ai, nhưng nghe ý anh thì có vẻ anh biết cả cô ta và Tôn Vệ Đông.
Cô ta tránh né theo bản năng, kết quả là bị đụng trúng giá treo đồ.
Tôn Vệ Đông vừa kéo quần vừa la mắng: "Ai đấy, cút ra đây!"
Tiếng động này không hề nhỏ, kêu "két" một tiếng, khiến cho hai người đang say sưa kia sợ đến hồn bay phách tán.
Chương 165: Trả đũa (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn lạnh lùng mắng: "Tiểu Liễu, cô không trực ca tối tử tế, chạy đến đây với đàn ông, có muốn làm việc tiếp nữa hay không?"
Tôn Vệ Đông lại nhắc: "Nếu không ra, đừng trách tôi không khách khí!"
Trưởng phòng Lý tá hỏa: "Cậu nói nhăng cuội gì đó?"
Vừa mới yên vị xong thì đã nghe thấy có tiếng người xông vào.
Đúng là trừ cái này ra thì không biết còn giải thích thế nào, sao hai người họ lại chui vào chỗ đó lúc này.
Liễu Nhiên vội lắc đầu, tỏ ý Triệu Dương đừng đắc tội với hai người trước mặt, nhưng sao anh nghe được?
Đến cả Tôn Vệ Đông, nhìn bóng người đàn ông cao lớn đi ra từ đằng sau giá treo đồ, hắn cũng sửng sốt một lát, hắn chưa từng gặp người này ở văn phòng công ty quản lý tòa nhà.
Tôn Vệ Đông trải qua sự hốt hoảng, giờ cũng đã khôi phục về bình thường.
Mà âm thanh phía bên kia khiến cô ta đỏ bừng mặt, hai chân như mềm nhũn ra, không đứng vững nổi.
Tuy trên giá có treo một ít đồ, nhưng vẫn có thể nhìn ra phía sau có hai người đang nấp, nhất là bắp chân của bọn họ hoàn toàn không che được.
Cậu ta cũng không giả ngu. Cậu ta đã xác định danh tính của hai người họ ngay lúc đầu, một là để nhắc nhở, và hai là để cảnh báo.
Triệu Dương thì hoàn toàn tỉnh táo, bình tĩnh nhắc nhở: "Trưởng phòng Tôn, nếu anh muốn tất cả mọi người đều biết chuyện này, thì cứ nói to nữa lên!"
Cô ta đẩy Tôn Vệ Đông ra sau lưng, vội nhắc: "Anh nói nhỏ thôi!"
Mặt trưởng phòng Lý đỏ ửng lên, hận không đào được cái hố dưới đất để chui vào.
Liễu Nhiên kinh ngạc che miệng.
Liễu Nhiên sững sờ tại chỗ, chưa kịp nhấc chân lên, cô chợt nhớ tới dáng vẻ vừa rồi của Triệu Dương. Cô nhìn xuống nơi mà ánh mắt Triệu Dương nhìn, sắc mặt bỗng nhiên đỏ bừng.
Liễu Nhiên che mặt, xấu hổ đến độ không dám nhìn ai, càng không biết nên làm gì.
Lắc lư mấy lần là bị dính chặt vào người Triệu Dương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.