Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại
Khả Nhạc Khương Thang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9
Chương 9
Đứa gầy gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ăn hết bát vừa nãy rồi à?"
Từ thị nghe thấy lời của Bạch Chỉ, nụ cười trên mặt cứng đờ.
Nàng cũng chẳng có ý tránh né, vừa vẽ vừa chỉ, sai thợ xây lò bánh mì ngoài bếp nhỏ, coi như lò nướng đơn sơ mà dùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến Tam phòng, Khương Thư Yểu không còn thời gian để ý đến chúng nữa, toàn tâm toàn ý tập trung vào việc xây dựng nhà bếp nhỏ.
Đứa gầy ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục kéo tay áo Khương Thư Yểu đi về Tam phòng.
Hai đứa trẻ con thích thú xem náo nhiệt, ra chiều muốn nghịch ngợm, Khương Thư Yểu vội ngăn lại, ồn ào một hồi, cuối cùng xây thêm đôi tai mèo trên lò bánh mì.
Khương Thư Yểu cười rời đi, vừa đi vừa ngoái đầu lại vẫy tay chào nàng ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Con muốn ăn kẹo." Giọng nó rất nhỏ, đôi mắt to long lanh.
Khương Thư Yểu không muốn lấy tiền từ ngân quỹ chung đương nhiên là tốt, nhưng... sao nghe có vẻ chướng tai thế nhỉ?
Từ thị nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra, cười nói: "Đệ muội khách sáo rồi."
Hai người họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Khương Thư Yểu cũng vậy.
Từ thị nghĩ đến hai đĩa điểm tâm đã bị ăn sạch lúc nãy, cố gắng giữ nụ cười không đổi, lắc đầu dịu dàng nói: "Không chê."
Từ thị đứng dưới mái hiên nhìn theo, nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Khương Thư Yểu, càng nhìn càng thấy chói mắt.
Khương Thư Yểu vẫn nhiệt tình: "Vậy muội đi trước nhé, sau này muội sẽ thường xuyên đến thăm đại tẩu, đại tẩu sẽ không chê chứ?"
Nàng vuốt cằm suy nghĩ, tay áo bên kia lại bị kéo kéo, cúi đầu nhìn thì thấy là đứa gầy.
Hina
Lúc này Tạ Huân mới phát hiện đối diện bàn dài trước cửa phòng có hai đứa trẻ nhỏ đang ngồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng nhìn hai đứa trẻ đi bên cạnh, nghi hoặc hỏi: "Các con theo ta làm gì?"
Tình cảnh này thật khó xử, hắn đi không được ở không xong. Đang lúc hắn và Khương Thư Yểu nhìn nhau, bỗng có tiếng trẻ con phá tan bầu không khí ngượng ngùng.
Từ thị gật đầu, bảo nha hoàn gọi quản gia đến. Khương Thư Yểu cũng không hiểu những việc này, sau khi Bạch Chỉ và quản gia bàn bạc xong, liền đứng dậy cáo từ.
Lúc đầu hắn định quay đầu rời đi, bọn nha hoàn lại nhao nhao dừng chân hành lễ, khiến Khương Thư Yểu đang dùng cơm tối cũng nhìn về phía hắn.
Mặt trời chiều ngả về tây, Tạ Tuân cưỡi ngựa trở về, vô thức bước vào chính viện, nhìn thấy bọn nha hoàn bận rộn dưới hiên mới nhớ ra mình đã kết hôn.
Đứa béo kéo tay áo nàng nói: "Con muốn chơi với Tam tẩu ạ."
Đang nhìn thì thấy từ bên cạnh đột nhiên chạy ra hai đứa trẻ nhỏ, một đứa béo một đứa gầy, đi theo sau Khương Thư Yểu rồi khuất xa dần.
Nàng không ngờ mọi việc lại suôn sẻ như vậy, khi được Từ thị tiễn ra, nàng cảm kích nắm lấy tay áo Từ thị nói: "Đại tẩu thật tốt." Ai nói quan hệ chị em dâu khó xử, nàng thấy chẳng có vấn đề gì cả.
Sau khi gả vào Tạ Quốc Công phủ, nàng ta có thể nói là làm việc chăm chỉ, cẩn thận từng li từng tí, sợ làm sai điều gì sẽ khiến người khác coi thường. Trong việc ăn mặc chi tiêu, nàng ta kiểm soát rất chặt chẽ, chưa từng mắc một sai lầm nào, nhưng cũng vì thế mà bị chê bai là keo kiệt.
Khương Thư Yểu suy nghĩ một lúc mới nhớ ra "kẹo" mà nó nói chắc là bỏng ngô.
Khương Thư Yểu cũng không biết vì sao mình lại được đứa béo yêu thích, có lẽ là vì... nàng xinh đẹp? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tam thúc!"
Nàng ta ngạc nhiên quay lại nhìn đại nha hoàn, đại nha hoàn cũng không hiểu chuyện gì, vội vàng sai người đi theo.
"Ừm... vậy không được ăn nhiều nữa, trẻ con ăn nhiều không tiêu hóa được." Thật ra nàng cũng không hiểu lắm, dù sao trẻ con ăn ít đồ ăn vặt là đúng rồi.
Nàng ta chớp mắt, nhìn kỹ lại, hai đứa bé này chẳng phải là cặp song sinh của nàng ta sao? Sao lại chạy theo Khương Thư Yểu?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.