Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại
Khả Nhạc Khương Thang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 365
Chương 365
Lão phu nhân hoàn hồn, hỏi: "Bên Đại phòng thế nào rồi?"
Ma ma nói: "Đại phu nhân cãi nhau với Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia, đi tìm Nhị phu nhân để nói lý, nhưng Nhị phu nhân đang ở viện Tam phòng, nên bọn họ đều đến viện Tam phòng. Vừa rồi người đi dò tin về nói, cuối cùng không cãi nhau nữa, mọi người tụ tập trong sân vui vẻ làm bánh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hina
"Ta thấy rất đẹp mà." Nàng cười nói: "Chữ của Thám hoa lang đấy, sao có thể không đẹp được?"
Cặp song sinh gật gật đầu: "Hiểu rồi."
Ma ma câm nín. Bà ta là nha hoàn đi theo hồi môn, từ nhỏ đã đi theo lão phu nhân, lão phu nhân trước khi xuất giá là khuê nữ danh giá nổi tiếng kinh thành, cử chỉ không thể chê trách nửa phần, nên những nha hoàn đi theo tự nhiên cũng phải nghiêm túc tuân thủ quy tắc, sợ mắc lỗi. Đến khi lão phu nhân xuất giá, để tranh thủ sự chú ý trước mặt bà bà, để giành mặt mũi trước mặt các phu nhân trong kinh thành, quy tắc của bà ấy càng nghiêm ngặt hơn. Lão phu nhân quả thật đã làm được, lúc còn trẻ được Thái hoàng thái hậu khen ngợi, trở thành đối tượng các phu nhân trong kinh noi theo, đến khi tuổi cao càng là lão phu nhân đức cao vọng trọng trong kinh thành. Chủ nhân cả đời đối xử nghiêm khắc với bản thân như vậy, làm nha hoàn tự nhiên không dám lơ là chút nào.
Tạ Tuân vừa bôi thuốc xong cho Tạ Diệt Tạ Hạo từ phòng bên ra, nghe lời Khương Thư Yểu nói, mang theo chút ngượng ngùng: "Đã bảo đừng dùng tấm đó rồi, viết không tốt lắm."
Lúc này Khương Thư Yểu lấy từ trong chậu ra một khuôn rất to, cất giọng nói: "Cái này là chữ tam thúc các con viết, ta thấy đẹp, nên bảo người ta khắc lại thành khuôn. Làm một cái bánh trung thu lớn in cái này, chắc chắn rất đẹp."
Ma ma cười nói: "Vâng, người nói có lạ không, đêm hôm khuya khoắt, tất cả lão gia phu nhân thiếu gia trong phủ tụ tập lại làm bánh..." Nói đến đây, thấy sắc mặt lão phu nhân trong gương đồng, lập tức im bặt.
Bà ấy tuổi đã cao, thỉnh thoảng lại thất thần, ma ma đã quen, nhắc nhở: "Lão phu nhân?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Làm gì có." Tạ Lý nắm tay nàng ấy, dịu dàng nói: "Yêu sâu trách nặng, phu nhân đã dạy dỗ bốn đứa trẻ rất tốt." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Thư Yểu bưng chậu đựng khuôn đến đặt lên bàn: "Chọn hoa văn đi. Có hoa, có cỏ, có chữ, mỗi cái một khác." Nàng vừa lấy vừa nói: "À, còn cái này nữa, ta bảo thợ khắc thỏ và hổ, vốn tưởng sẽ rất đáng yêu, không ngờ nhìn hơi đáng sợ."
"Làm bánh?"
Khương Thư Yểu nói: "Ta còn định ngày mai mang ra phố ăn vặt đây, in chữ của người khác lên bánh trung thu không hay lắm."
Từ thị thấy cảnh này, bỗng nhiên có chút mềm lòng, có lẽ nàng ấy thật sự quá nghiêm khắc với bọn trẻ, nên nới lỏng một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tạ Diệt và Tạ Hạo thấy biểu cảm của Tạ Tuân, liếc nhìn nhau, lấy tay che miệng cười trộm, nhưng quên mất khóe miệng còn đang bị thương, vừa cười, đau đến mức hít một hơi lạnh.
Tuy nàng đang trêu chọc, nhưng Tạ Tuân vẫn rất thích thú, mím môi nén nụ cười để tránh bị tiểu bối nhìn thấy, đi tới nói: "Vậy tự in cho mình thì được, đừng in bánh trung thu tặng người khác."
Cặp song sinh đứng trên ghế, chớp mắt, lắng nghe rất chăm chú.
Tạ Tuân không nhịn được nữa, khóe miệng cong lên, giả vờ kiêu kỳ lầm bầm: "Được rồi được rồi, ta mới không tin nàng."
Bọn họ xì xào bàn tán dùng khuôn nào, Từ thị đứng bên cạnh nhìn, khóe miệng không tự chủ nở nụ cười.
Lão phu nhân tháo búi tóc xong, ngồi trước gương đồng mãi chưa có động tĩnh.
Lão phu nhân từ trong gương đồng thấy phản ứng của bà ta, đặt lược gỗ xuống, thở dài: "Bao nhiêu năm rồi, ta có từng phạt ngươi lần nào không?"
Bên phòng Tam phòng náo nhiệt, nhưng Thọ Ninh đường lại đặc biệt vắng lặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ thị nói: "Chàng cũng chê ta quá nghiêm khắc với bọn trẻ sao?"
Tạ Lý lặng lẽ đến gần: "Phu nhân không giận nữa chứ?"
Tạ Tuân lập tức không thoải mái: "Nàng thật sự thấy chữ ta đẹp, hay là vì dùng chữ của ta tiện hơn?"
Ma ma giật mình, vội vàng lắc đầu nói: "Lão phu nhân nhân từ, tất nhiên là không có."
Chu thị giải thích: "Tiếp theo là in khuôn."
"Vậy tại sao ngươi lại sợ ta như vậy?"
373
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.