Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 160

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 160


Khương Thư Yểu trong lòng nóng như lửa đốt, cầu nguyện Chu thị nhất định phải chạy nhanh.

Khương Thư Yểu không nghe thấy, tiếp tục uống trà sữa nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngay lúc này, từ xa vọng lại tiếng gọi: "Sao các muội lâu thế vẫn chưa xong?"

Ngày xưa khi nàng ta mới đến kinh thành, mọi người đều chê nàng ta thô lỗ không quy củ, thường xuyên gây ra chuyện cười trong các yến tiệc, vì thế nàng ta đã khóc bao nhiêu lần, khổ công học hỏi, cuối cùng mới học được phong thái của quý nữ kinh thành. Nhưng nàng ta lại sống thành người trước kia nàng ta ghét cay ghét đắng nhất, vì thanh danh của Khương Thư Yểu không tốt, nàng ta luôn không thích nàng, cố ý phân biệt ranh giới, giống như làm vậy có thể hoàn toàn vứt bỏ quá khứ thô lỗ của mình.

Hina (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thế là hai người lại đổi hướng đi, nhưng vẫn không thấy nha hoàn đâu.

Nàng ta nắm chặt tay, sắc mặt khó coi.

Nàng ta uống quá nhanh, một lúc sau cảm giác mắc tiểu ập đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Được rồi, cứ ở đây đi." Khương Thư Yểu không muốn đi vào nữa.

Tạ Bội yêu thích trà sữa vượt xa trí tưởng tượng của Khương Thư Yểu, chưa được bao lâu đã uống hết một bầu nước.

Hai người lại đổi hướng một lần nữa, vừa quay đầu lại thì sững sờ.

Khương Thư Yểu rất bất lực: "Không đến nỗi chứ, đi tiểu mà cũng có thể lạc đường sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

165

"Chẳng lẽ đi sai hướng rồi?" Khương Thư Yểu nghi hoặc nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Thư Yểu nghe nàng ta hỏi vậy cũng hơi muốn, hai người ngượng ngùng gọi dừng xe ngựa.

Trước mặt một mảng đen kịt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Tạ Bội chưa kịp hét lên đã bị đánh ngất, Khương Thư Yểu phản ứng nhanh hơn suy nghĩ, quay đầu bỏ chạy.

Tạ Bội cũng không hiểu phương hướng, chỉ nói: "Có lẽ vậy."

Tên cướp giật mạnh tóc nàng, thấp giọng nói: "Đuổi theo!"

Nhưng chưa đợi bọn cướp bước chân đuổi theo, một bóng dáng quen thuộc bước ra khỏi khu rừng trước mặt.

Nhịn được vài khắc thật sự không chịu nổi nữa, mặt đỏ bừng hỏi Khương Thư Yểu có muốn đi tiểu không.

Bọn cướp nghiến răng, lập tức đuổi theo.

Tim Khương Thư Yểu thắt lại, trong tình huống đặc biệt này, Chu thị đến đây chắc chắn không mang theo hộ vệ, giờ tìm đến đây chẳng phải đang đ.â.m đầu vào họng s.ú.n.g sao?

Giọng quá nhỏ, hoàn toàn bị tiếng xe lăn bánh át đi.

Là Chu thị!

Câu cầu cứu đã đến miệng nàng lập tức đổi thành: "Mau chạy đi!"

Vị đắng trong miệng được thay thế bằng vị ngọt mặn, bề mặt miếng thịt heo khô có một lớp nước mật mỏng, khiến hương vị tươi ngon của thịt heo được phát huy đầy đủ, thịt được nướng khô dai, càng nhai càng thơm, ngọt xen lẫn chút cay, hương vị phong phú, dư vị vô cùng.

Nàng ta rũ mắt, do dự giơ tay nhón lấy một miếng thịt heo khô, giọng khô khốc: "Đa tạ."

Tạ Bội xác nhận không có nha hoàn nào có thể nhìn thấy các nàng, gật đầu đồng ý.

Khương Thư Yểu dù sao cũng là nữ nhân, làm sao so được với bọn cướp cao to khỏe mạnh, chạy chưa được mấy bước đã bị túm tóc.

Sự khó xử của Chu thị không nơi nào che giấu, xấu hổ tự trách đến mức suýt bóp nát chiếc khăn tay trong tay, lặp đi lặp lại vài lần, cuối cùng mới đưa miếng thịt heo khô vào miệng.

Các nha hoàn đi theo xa xa, không dám chọc giận vị tiểu thư đang xấu hổ này.

Chu thị nhìn cảnh tượng trước mắt, tuy kinh ngạc nhưng không hề lộ ra chút sợ hãi nào, trầm giọng nói: "Thả các nàng ra, hộ vệ đang ở sau ta, lập tức sẽ đến."

Tạ Bội càng thêm xấu hổ, mím môi.

Hai người giải quyết xong đi về, nhưng phát hiện các nha hoàn đứng canh ở xa đã biến mất.

Rõ ràng là cực kỳ ngon, nhưng nàng ta lại không muốn ăn miếng thứ hai, quay đầu về phía vách xe, lòng chua xót khó nhịn.

Một đám nam nhân to lớn như núi, mặt đầy sẹo chặn đường các nàng.

Gã đứng đầu còn mang thương tích, không đợi Khương Thư Yểu kịp phản ứng đã ra lệnh: "Đánh ngất rồi mang đi."

Đây là lần đầu tiên Tạ Bội đi tiểu ngoài trời, ước gì có thể chui tọt vào hang chuột, dẫn Khương Thư Yểu cứ đi mãi vào rừng cây.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 160