Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Có chút suy đoán
Nhìn thấy cảnh giới người khác, cách không truyền âm, thần thức, biết bay, thi triển thần thông,.. đều phải bước vào Kim Đan mới có thể làm đến.
Nhưng làm người hữu tâm một chút liền biết, nhiệm vụ kia rõ ràng không cách nào hoàn thành, các trưởng lão khác lẫn tông chủ như vậy đều ngầm đồng ý, không chút nào bài xích, dù cho đệ tử mình bị hố cũng không chút nào phẫn nộ.
"Ngươi..."
Nhìn Chu Kiên Chu Nhẫn dẫn Trư Thanh rời đi, Trương Thần có chút tính toán.
"Chuyện này chúng ta cần thêm sâu sắc điều tra, Trương sư đệ, ngươi tốt nhất thời gian này không nên ra ngoài làm nhiệm vụ, tùy thời phối hợp cùng chúng ta.
Hai tên chấp pháp nghe xong có chút giật mình, nhìn Trư Thanh như nhìn kẻ ngu.
Hai tên chấp pháp lúc này đối với Trương Thần nói:
Trư Thanh ánh mắt trợn trắng, tình huống đến quá nhanh, hắn không ngờ đối phương lại phát hiện ra chỗ ẩn giấu của mình.
Hai người họ đã là Trúc Cơ, thân thủ của Trương Thần chỉ có thể xem là bất ngờ, không có gì đặc biệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 11: Có chút suy đoán
Hai tên bán tính bán nghi nhìn Trương Thần, lại nhìn sang tiểu mập mạp Trư Thanh rồi nói:
Ở nội môn không ai không biết đầu nhiệm vụ kia của Trần trưởng lão, cho dù là chân truyền đi nữa, cũng có một vài vị đã từng ăn thua thiệt qua, cái nhiệm vụ kia đơn giản là một cái hố.
Trương Thần cố ý bụm lại miệng Trư Thanh, mục đích cũng là để hắn không phun ra viên đan dược kia.
Quả nhiên song sinh, vết bớt còn giống nhau như thế, ngươi nói không phải là anh em, ta liền đi bằng hai tay.
Trừ khi đối phương là hàng dỏm Trúc Cơ, nếu không Trúc Cơ căn bản không có khả năng làm được điều đó.
Chuyến này xong..
"Trần Chính Thuần trưởng lão?"
Đến khi ra tù còn đối mặt với Tôn sư huynh, nếu như chấp pháp giả cố tình điều tra chuyện này không buông tha, Tôn sư huynh cũng là khó thoát khỏi liên lụy.
Thế giới trong tiểu thuyết, Luyện Khí kỳ có thể mạnh hơn nhất phẩm cao thủ ở phàm tục nhiều lắm, còn ở thế giới này, nếu như có tính toán, phàm nhân g·i·ế·t tu tiên giả cũng không khó.
"Hai vị sư huynh, tên này có thể làm chứng cho ta từ lúc gặp Khương Vân Dương, ta chưa hề rời đi nơi này."
Đây rõ ràng là một trận bẫy rập nhầm vào Trương Thần. Mà ta Trữ Thanh chính là mấu chốt.
Đạt được đáp án khẳng định của Trương Thần, hai tên chấp pháp cả kinh, nhìn Trương Thần như nhìn thấy quỷ.
Trư Thanh bộ mặt mờ mịt, không biết vì cái gì mình lại nói ra mấy lời không nên nói như thế, nhưng hắn biết, chuyến này hắn xong đời.
Hai tên chấp pháp kinh ngạc, đồng thanh hỏi:
Nói xong Trương Thần liền nhanh chóng bước ra ngoài, hắn hôm nay liền phải đến bái phỏng vị Khương sư đệ kia mua lần, như thế mới là phải lẽ.
Trương Thần trong lòng hài lòng, cũng may hắn có thói quen thích quan sát, trước khi trở về đã phát hiện có người trong bụi rặm, không nghĩ tới là con hàng này lại cho hắn kinh hỷ.
"Ta được Tôn sư huynh phái tới giám sát Trương Thần, bởi trước đây chúng ta cùng hắn có thù, theo như ta suy đoán, lần này Tôn sư huynh có lẽ tìm được biện pháp đối phó Trương Thần, cho nên để cho ta giám sát hắn."
Trương Thần trong lòng đau nhức, nhưng hắn không có thời gian để đau lòng.
Hai tên chấp pháp nghe vậy nhíu mày, một tên trong đó nói:
"Ta là Chu Kiên, đây là Chu Nhẫn."
Trư Thanh vội bụm miệng lại, hắn ý định muốn nói Trương Thần lúc nãy có rời đi, nhưng không biết vì cái gì, miệng hắn giống như không còn tại hắn không chế.
"Ngươi vì sao lại chắc chắn như thế?"
"Ngậm miệng.."
Kinh ngạc ở chỗ xung quanh đây có người, bọn họ lại không phát hiện, mà trước mắt vị sư đệ này chỉ là Luyện Khí lại có thể nhìn ra.
"Đúng thế."
Trương Thần trong lòng mĩm cười, đồ hệ thống quả nhiên là tinh phẩm, già trẻ không dối gạt.
Trương Thần dẫn Trư Thanh đến trước hai tên chấp pháp giả cười nói:
"Ta không nên dùng kiến thức trước kia đánh giá thế giới này, chỉ có bước vào Kim Đan mới có thể chân chính gọi là tu tiên giả, mà chỉ có kiếm nhiều linh thạch mới có thể khiến ta đứng trên đỉnh phong của thế giới này."
Tiếng nói vừa xong, hắn liền nhanh như cắt tiến tới bụi cây cách đó không xa, dùng tay trảo lấy Trư Thanh, cũng nhưng bằng tốc độ mắt thường khó thấy, nhét vào miệng hắn [người thành thật đan dược].
Tại trong bụi cây ẩn nấp, hắn cũng đã nghe rõ toàn bộ cuộc nói chuyện của ba người.
"Một tháng chúng ta nhất định cho sự đệ ngươi câu trả lời." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trư Thanh đang muốn che miệng lại không muốn trả lời vấn đề này, nhưng miệng hắn lại không muốn để ý tới hắn mà nói ra:
Hả?
"Mong các sư huynh mau chóng điều tra, thời gian này ta nhận nhiệm vụ đến từ Trần trưởng lão, thời hạn chỉ có nửa năm, nếu như cái này kéo dài, ta lo lắng không cách nào hoàn thành cọc nhiệm vụ này."
Đây dù sao cũng là hắn tốn 100 điểm mới mua được, không thể phun phí, quay đầu liền tìm đám người Tôn Tuấn kia bồi thường.
Huynh đệ, ngươi hãm hại người khác có cần nói rõ ra như thế không, cái này thao tác lần đầu bọn họ gặp phải, có chút lúng túng.
Hai tên chấp pháp nghe như thế, thấy Trương Thần không biết là ngu hay là dũng cảm:
Thế giới này chân chính thuế biến thoát khỏi phàm nhân chỉ khi bước vào Kim Đan kỳ.
"Đúng, Trương Thần luôn tại trong động phủ không rời đi.."
Yên tâm, nếu có người thật hãm hại ngươi, chúng ta nhất định sẽ cho ngươi đền bù tổn thất."
Xong.. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ cần ta nói Trương Thần có rời đi rất lâu mới trở về, như thế hắn liền khó mà thoát tội.
Trư Thanh linh quang chợt lóe, hắn bây giờ hiểu vì cái gì Tôn sư huynh lại để hắn giám sát Trương Thần . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái này Trần trưởng lão địa vị vượt xa bề ngoài.
Một tháng? Không sao, lúc đó ta đã tiến vào nội môn, thực hiện nghĩa vụ đào quáng, sau đó lưu lạc thiên nhai, thay tên đổi họ, các ngươi một năm cũng không ảnh hưởng gì tới ta.
Trương Thần mĩm cười, thời gian này hắn đúng là không có dự định ra ngoài làm nhiệm vụ:
Hắn bây giờ biết vì sao nguyên chủ thà bế tử quan đột phá, chứ nhất quyết không chịu trở về phàm tục.
Hai tên chấp pháp giả cũng là kinh ngạc với tình huống này, kinh ngạc không phải vì thân thủ của Trương Thần.
Trương Thần a Trương Thần, tiên giới ngươi không đi, địa ngục ngươi lại vào, cái này chính là ác quả ác báo mà ngươi phải nhận.. Trư Thanh trong lòng cười lạnh, bên ngoài cố ý thoát khỏi tay Trương Thần, ưỡn ngực nói ra:
Linh thạch trước kia có thể không trở về, nhưng có thể khiến ta hả giận rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bằng chứng là Trư Thanh cách đó không xa, hư hư thực thực Trúc Cơ như Chu Kiên Chu Nhẫn lại không phát hiện ra.
"Đa tạ hai vị sư huynh, chẳng hay tôn danh hai vị là?"
Một tên trong đó nói ra:
"Lời hắn nói là thật?"
Trương Thần nghĩ nghĩ, từ lúc bước vào Luyện Khí, bản thân giác quan cũng không có tăng mạnh, chỉ là tăng lên về phương diện khí lực mà thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.