Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 94: Thỏ
"Cô ta là Hóa Thân của Thố Thần - Vĩnh Dạ Nguyệt Thố."
【Đồng Hồ Không Gian】
Cứ vậy chém đứt đầu ba Thỏ trong một nhát gặt.
Đưa hai ngón tay áp vào tay mà nói chuyện.
Lucas thở dài.
【Bước Nhảy Không Gian】
Rồi sau đó, Thần Khải Huyền dù ngày hay đêm, đều tìm bắt con thỏ đó.
Mái tóc tóc kia dài đến eo.
Một lần nữa, làm ô nhiễm màu sắc tuyệt đối của Thần Linh bằng màu đỏ rực của đôi mắt kia.
Ánh sáng trắng ấy vụt một cái đã đi đến quảng trường, trong khi các đặc nhiệm khác của DMG còn chưa tới nơi.
Giovanni bắt đầu giải thích cho Lucas.
Thứ năng lực này là gì ?
Vô số Thỏ lúc này đều làm chung một tư thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gió thổi ngang một đôi quân hơn trăm người tiến vào từ cổng.
Thân thể nàng mang một bộ áo liền người màu trắng. Cùng giáp ngực và giap vai ánh bạc.
Ma Đế Geogre dựa theo hệ thống, được xác định là một BOSS.
"Mắt đỏ, tóc trắng, tốc độ kinh người. Không thể lầm lẫn được."
Chương 94: Thỏ
"Cái gì...!!!" Giovanni không tin vào mắt mình.
Để lại cho Lucas và đồng bọn một cảnh tượng khó tin.
Tương truyền chỉ cần cầm lấy một trong hai viên ngọc mắt thỏ đấy, người cầm nó có thể đi qua Bạch Dạ mà không bị chút tác động nào từ ngọn lửa thần linh.
Nightingale trông vô cùng khó chịu. Có chút mồ hôi chảy trên mặt.
Kế hoạch của DMG khi gửi "nhân viên người chơi" tới đây là để can thiệp trực tiếp vào Ma Đế Geogre đang tác động đến Lam Hỏa Thần Kiếm.
Xen lẫn cùng nó là vài tia đỏ rực giữa làn hư ảnh trắng xóa.
Vô số cô gái tóc trắng giờ đây đứng tại quảng trường.
"Hóa Thân...?"
Làn khói gần như vừa tỏa ra, ngay lập tức bị đánh tan bởi tốc đọ kinh người kia.
Đôi mắt của Thố Thần được ngọn lửa trắng kia tôi luyện, thì lại thêm nhiều phần đỏ rực.
Nhưng binh lính của DMG, có đồ chơi đặc biệt hơn.
"Đây là một Hóa Thân."Nightingale trầm ngâm, cuối cùng cũng cất lời.
Hắn hoàn toàn tập trung vào mục tiêu duy nhất, chính là rút thanh kiếm kia ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng cứ vậy liên tục mà quơ lưỡi hái, gặt đi vô số cái đầu Thỏ.
Giovanni lắc đầu.
Xoay nhẹ tay, để các vòng xích của đồng hồ trên tay rơi khỏi bàn tay, đem đồng hồ bỏ túi kia lơ lửng trên tay mình.
Thần Khải Huyền không hài lòng, liền với tay muốn bắt lấy nó.
Một tia sáng lóe lên.
"Chỉ là thứ ngụy tạo." Nightingale cắn môi.
Suy nghĩ của Lucas không hề sai.
"Những kẻ được ban sức mạnh xứng đáng với hai chữ thần linh đó, được gọi là Hóa Thân."
Mà không hề hay biết đó là ý đồ của con thỏ trắng tinh ranh kia.
Nightingale như không thèm nghe lời Giovanni, lúc này đã phi thẳng đến Biển Lửa kia.
Đấy đều là Thỏ.
Nó có nhiều cái tên.
Những quyển sách ít ỏi đó có viết về Thố Thần.
"Tốc độ này..." Lucas trợn mắt nhìn.
Phá hỏng đi vẻ đẹp của một màn đêm tuyệt đối trong mắt ngài.
Hiểu được tại sao Nightingale tức giận.
Nhìn trên cao xuống, như vô số vệt trắng đang phóng thẳng vào Biển Lửa.
Chỉ có thể gây hiệu ứng khống chế lên nó sau khi nó vừa bị phản công, hoặc khi "Thanh Khống Chế" được bơm đầy ở một số Boss.
Con ngươi của dã thú.
Vô số người chơi kia đang chạy xuyên qua Biển Lửa với tốc độ kinh người.
Tiếng bộ đàm phát ra từ bông tai người kia đeo bên tai trái
Sau vài giây, ánh sáng kia tan biến mất.
Làn khói trắng liên tục mà tỏa ra từ thân thể kia, mang theo hàn khí lạnh cóng.
Một tia hư ảnh trắng mờ vẫn còn để lại sau lưng hắn.
Sự kiện Bạch Dạ lần đó đã bị ngăn lại bởi Thố Thần.
Xoẹt.
Con thỏ chạy xuyên màn đêm khởi đầu của thế giới.
Lúc này mọi người mới thấy rõ được hình dáng người kia.
Khi Thần Khải Huyền tỉnh giác và sáng tạo thế giới, ngài đã thấy một con thỏ chạy trên bầu trời hư không đen kịt.
Làn khói tỏa ra từ bàn tay cô ta.
Cây lưỡi hái chỉ trong giây lát đã vung đến một vài phân thân của cô gái Thỏ còn chưa chạy vào Biển Lửa.
Đây là năng lực một kẻ chỉ ở tầm Cửu Lưu có thể đạt được ?
Tốc độ kinh khủng, vô số phân thân.
Vụt.
Cũng không có có khả năng tấn công để bị phản công.
"Phải g·i·ế·t nó." Nightingale tức giận, tay đã triệu hồi ra một cây lưỡi hái trắng xóa, rực lên ngọn lửa màu trắng.
Ngay lập tức như một tia chơi, những gì mọi người xung quanh thấy chỉ là một ánh sáng trắng lóa vụt ngang qua.
Miệng của Thỏ đã bắt đầu lầm bầm lời gì đó.
Lông mi của nàng cũng màu trắng.
"Không ổn, mau ngăn ả ta lại !!!" Lucas cảm giác bất an. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong những cuốn sách nằm ngoài Thánh Quốc ghi chép lại, vốn đã còn rất ít ỏi bởi việc Thánh Quốc đốt đi những ghi chép họ cho là "dị giáo" viết về Thần của họ.
Đôi mắt lại đặc thù, một màu đỏ máu.
Lucas gật đầu.
Chỉ khác mỗi họ không đeo chiếc đồng hồ bỏ túi kia trên tay.
Đến lúc Thần Khải Huyền đốt lên ngọn lửa mang ánh sáng trắng thiêu rụi nhân gian, Thố Thần lại đến bên ngọn lửa ấy.
Mái tóc trắng như tuyết. Được cắt theo kiểu Hime Cut.
Nhưng mất đi đôi mất đỏ rực là đặc điểm duy nhất khác màu trên người nó làm dấu, Thân thể trắng xóa của Thố Thần gần như vô hình trong ngọn lửa trắng của Thần Khải Huyền.
Còn nhanh hơn cả Vô Nhất khi có đầy đủ buff.
Ma Đế Geogre không có Thanh Khống Chế.
Ánh sáng trắng kia tan biến dần, để lại một người đội mũ giáp che hết cả đầu, phía trước là một miếng kính bảo hộ đen che phủ toàn bộ khuôn mặt.
Vĩnh Dạ Nguyệt Thố - Thỏ Sương Khói - Thố Thần.
"Vô số phân thân đều chạy xuyên qua Biển Lửa rồi, giờ ngươi còn làm gì được ?" Giovanni thở dài.
Trong những quyển sách được Thánh Quốc coi như kinh thánh, có tồn tại một sinh vật chống đối lại Thần Khải Huyền của họ.
Nó miễn nhiễm với hầu hết hiệu ứng khống chế.
Ngón tay trên bàn tay trái của Thỏ nhắn xuống mặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lucas giật mình.
"G·i·ế·t !!!"
Lập tức nắm vỡ ngay tại vị trí có đông các phân thân kia.
Trông tất cả đều y hệt nhau, như ảnh phân thân.
Con thỏ đó cứ vậy chạy xuyên màn đêm của Thần Khải Huyền.
Bởi vô số phân thần cũng nói, âm thanh như vang vọng.
Giovanni không rõ mình phải làm gì, lập tức lấy ra một bình khói độc.
Chỉ khi Thố Thần bị bắt lại, Thần Khải Huyền mới có thể đem nhân gian đốt trụi. Tạo nên thế giới mới.
Hướng đi trước mặt chính là Ma Đế Geogre đang bị bao phủ bởi ngọn lửa.
Để lại một đường trắng giữa trời cao.
Thần Khải Huyền vì bắt được nó, đã dập tắt ngọn lửa đang thiêu rụi nhân gian.
Một bóng hình mờ ảo lướt ngang qua tất cả.
"Được rồi, Thỏ. Hành động."
Thân thể khom xuống, cảm giác như sẵn sàng để phóng đi.
"Báo cáo. Đã đến quảng trường."
Cả quảng trường bị bao phủ bởi họa tiết đồng hồ to lớn.
Cô gái trắng xóa kia gật đầu.
Xoẹt.
Trên tay cô ta đeo một cặp găng tay màu trắng, một bên đính một viên ngọc đỏ rực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên còn lại đính một chiếc đồng hồ bỏ túi vàng kim. sợi xích nối nhiều vòng quan cánh tay nàng.
Tự móc mắt mình ra ném vào ngọn lửa.
Cũng bởi vì sự căm thù loài thỏ đó, ở tại Thánh Quốc không có một con thỏ nào sinh sống được, đều bị g·i·ế·t c·h·ế·t.
Nhưng như dùng tay chộp lấy trăng sao trên trời, dù ngài cố gắng cách mấy cũng không thể tóm được Thố Thần.
Tuy nhiên, đó là trong điều kiện bình thường.
Thần Khải Huyền tức giận, lại định bắt nó một lần nữa.
Lucas nhìn Nightingale.
Trong Thánh Quốc có truyền lại, gặp Thỏ Sương Khói, phải g·i·ế·t ngay lập tức.
Tốc độ kinh khủng này...!
Xuyên qua màn đêm vô tận, như ánh trăng soi sáng nhân gian lụi tàn.
"Lý do Nightingale khó chịu, là vì vị Thần ban sức mạnh cho Hóa Thân kia."
Sau đó, liên tục tại vị trí của nàng ta, nhiều bóng trắng xóa xuất hiện.
Tuy nhiên, làn khói vừa tỏa ra.
Việc nhìn thấy nó cũng khó, chứ đừng nói đến bắt nó lại.
Xoẹt.
"Những người từng chấp chưởng Thiên Đạo, có thể ban sức mạnh và quyền năng của mình ở một mức độ nhất định cho kẻ khác."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.