Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 476: Xuất Thần

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 476: Xuất Thần


Thứ đang đứng trước Bạch Thú lúc này, chính là...

...Là Xuất Thần.

ẦM ẦM ẦM.

.

Sóng xung kích đánh bay thân xác cả đám Bạch Thi, rung chấn Tổ Yêu Tháp, gạch đã nát vụn, vỡ đi từng tầng từng tầng lên tới tận chỗ của Như Nguyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bàn tay của Mộng Tầm ngay lập tức tan thành tro bụi.

Thương tổn này vẫn chưa phải là chí tử.

Ring ring ring ring ring ring ring.....!!!!

Xèo xèo.

Cơ thể Bạch Thú biến đổi, khí tức lập tức như p·hát n·ổ.

An Tuyết nhảy lên.

Nó đơn giản là để người sử dụng bước đi trên Đạo của một người khác.

Thuận theo tự nhiên, mọi thứ trở nên như vậy.

OÀNH OÀNH OÀNH.

Con khốn Thu Vũ !!!

Thanh gươm lóe sáng.

"Nếu ta không bị trở thành Bạch Thi... Có lẽ mọi thứ đã kết thúc ở đây."

Chương 476: Xuất Thần

Mộng Tầm nắm chặt chuôi của Truy Nguyệt Kiếm, chuẩn bị đẩy sâu hơn kết liễu An Tuyết.

Mọi chuyển động như đều ngừng lại.

"Kiếm Tiên chẳng lẽ lại không mang trong người chút thần khí gì..."

Một con người hoàn toàn khác được tái hiện hoàn mỹ.

Trong khi Tuyết Thiền đã giương khẩu s·ú·n·g của mình ra, chuẩn bị bóp cò.

【Đa Vũ Trụ】

Ù tai.

Đám tóc đang bay lượn giữa trời nhẹ rơi xuống.

Bạch Thú biết rõ điều này, nên đòn vừa rồi mới nhắm vào việc phá hủy Truy Nguyệt Kiếm.

Xì xì.

Đôi mắt của Thu Vũ dần lấy lại thần sắc.

Tại sao hắn còn ở đây !?

Bạch Thú trực tiếp dùng tay còn lại, giương móng vuốt mà nhắm đến việc phá hủy thanh kiếm đó.

Nó hoàn toàn không gây thương tổn cho An Tuyết.

Hắn giật mình, vội vàng rút tay khỏi chuôi kiếm.

Y Sương đang lẩn trốn chịu phải tác động của đòn t·ấn c·ông vừa rồi, mọi giác quan đều bị hỗn loạn.

Người cầm chuôi kiếm là Mộng Tầm thì không có một chút thương tổn.

Đạo của một người, mang theo con đường đời mà họ đã đi.

Đánh vào một An Tuyết không chút thương tích, không chút sơ hở, đó chính là cầu xin bị m·ất m·ạng.

Ù.

Xuất Thần không cố ý bắt chước giống con người sở hữu Đạo đó.

"Thế giới này là di sản của ta."

Mọi ánh sáng trên thế gian vào một khắc này như đang hút hết vào thanh kiếm trên tay An Tuyết.

Bạch Thú gầm lên...!!!

Bạch Thú chả quan tâm ba Bạch Thi của mình vừa bị An Tuyết c·hặt đ·ầu.

An Tuyết cũng chả nói một lời.

An Tuyết giật mình.

An Tuyết bật cười.

KENG.

Là Kiếm Linh.

Thế nhưng...

Vút..

An Tuyết một tay tung chưởng, trực tiếp v·a c·hạm với Bạch Thú.

Ánh lửa lóe lên.

Móng vuốt đã đâm xuyên thân thể Thu Vũ.

【Chiếm Đọa-】

Và không một ai có thể cầm Truy Nguyệt Kiếm ngoài hắn.

Matildelia có thể nhìn thấy rõ, cả tay và họng hắn đều không có một chút trầy xước gì.

Móng vuốt sắc nhọn mọc ra từ cánh tay hắn.

"...Xin lỗi. Thu Vũ."

Mắt Bạch Thú trợn to.

Trong một cái chớp mắt.

Không thể nào...!

Lập tức khiến Truy Nguyệt Kiếm đang găm vào thân thể Bạch Thú rung động.

Bạch Thú thì đã giương móng vuốt sắc nhọn của hắn ra mà đánh tới.

Nhanh chóng đưa tay ra.

Thân xác kia vẫn còn đang niệm chú.

Răng nanh hung tợn nhe ra.

"Dù thân xác c·hết đi, hồn có thể không còn, nhưng Đạo sẽ tiếp tục sống mãi."

"Là ta sơ suất... Hiển nhiên rồi."

Chỉ với một cú quét kiếm mà đã chặt đứt đầu cả ba Bạch Thi.

Chuyện gì xảy ra thế này !?

Ngay lúc đó, Mộng Tầm đã lao đến đối đầu với An Tuyết..

An Tuyết...!

An Tuyết nhanh chóng chụp lại chuôi kiếm mà xoay kiếm một vòng, đỡ lại đòn công kích của Bạch Thú.

Nhưng phong thái, cử chỉ, kiếm chiêu.

ĐOÀNG.

Ù Ù Ù Ù Ù.

Hắn trợn mắt.

ẦM.

BÀNH.

. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ một mình Truy Nguyệt Kiếm tự mình phản công đòn đánh của hắn.

Chộp lấy Truy Nguyệt Kiếm, xoay một vòng tuyệt đẹp trên không.

Xoẹt.

"Cút đi, con c·h·ó khốn kiếp."

CHÍU.

Đó không phải là An Tuyết đang thực sự đứng ở đây.

Hắn hoàn toàn lành lặn nhe nanh đứng trước mặt An Tuyết.

Matildelia không khỏi giật mình.

Lóe.

Sóng xung kích mãi không ngừng, tàn phá Tổ Yêu Tháp.

Truy Nguyệt Kiếm trực tiếp chẻ đường đ·ạ·n làm đôi.

"Di sản."

Nhiều người lần đầu thấy nó, rất dễ lầm tưởng nó với cơ thể bị Đoạt Xá, hay chính họ vừa Hiến Xá.

Thực sự kinh khủng...!!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Như Nguyệt đang đối đầu với Nhị Đầu Tam Dực, lại phải vội vàng dùng vô vàn chiếc đuôi neo lại vào tường mà tránh rơi xuống.

Âm thanh to lớn vang lên khi Bạch Thú tung ra một quyền trực tiếp vào Hư Ảnh kia.

Đi xuyên qua vô vàn đợt sóng xung kích, Truy Nguyệt Kiếm bay thẳng đến cổ Bạch Thú.

【Hoán Đổi Vận Mệnh】

OÀNH.

Hắn nghiến răng.

An Tuyết nhanh chóng chụp lấy thanh kiếm.

Đó là...

Phản công...!!!??

Truy Nguyệt Kiếm đã ghim xuyên từ tay và họng của An Tuyết.

"Đi đâu mà vội vàng vậy."

Chỉ có An Tuyết nắm chặt thanh kiếm, đâm xuống Bạch Thú.

Bạch Thú đây là.. Hắn muốn tự mình ra trận...!?

Truy Nguyệt Kiếm hoàn toàn nhận An Tuyết là chủ.

Trong ánh mắt Matildelia lộ vẻ đau buồn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ở một vũ trụ khác, có thể ngươi đã thắng ta."

Chuyện gì vậy...!?

"'Mỗi một người bước đi trên Đạo, lại tạo nên Đạo cho riêng mình."

Vụt...!!!

Nó nhắm vào thanh kiếm !

UỲNH UỲNH UỲNH.

Tóc bay phấp phới, tung bay giữa trời.

Ngay lập tức, Bạch Thú đã bị để lộ sơ hở.

Y vừa xoay người lại, đã thấy Bạch Thú tung móng vuốt sắc nhọn đến.

Vút.

Gương mặt kia vẫn là của Hắc Y Thiên Ma.

Đòn đánh của hắn hoàn toàn không do dự, cũng không nhắm vào chỗ yếu hiểm dễ nhận ra.

Mọi âm thanh sau đó như đã mất hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thân xác của Bạch Thú vừa ngã quỵ lúc này không hề tồn tại.

Chính là của tên khốn đã khiến hắn chịu biết bao nhiêu phiền toái.

Lập tức khiến nó tan biến.

Phập.

Kinh khủng...!

Hắn nhắm thẳng vào đầu An Tuyết mà tung chưởng.

Nhưng nó làm bừng lên cơn phẫn nộ bên trong hắn.

Trực tiếp vô hiệu hóa hoàn toàn Chiếm Đoạt.

Môi An Tuyết nhẹ chuyển động.

Hơ.

Không chút do dự.

Thanh kiếm như có linh, tự mình rút khỏi thân thể Bạch Thú mà bay ngược về.

.

An Tuyết thậm chí không cầm kiếm trên tay.

"Thu Vũ. Việc còn lại, ta để lại cho nàng."

Đạo.

Bạch Thú biết trước là đòn vừa rồi của ba Bạch Thi không gây sát thương cho An Tuyết.

Matildelia nhận ra.

Cả ba Bạch Thi nhanh chóng lao đến Hư Ảnh đang đâm vào cơ thể Bạch Thú.

An Tuyết đứng nhìn từ xa, không một chút để tâm.

Như đang hút hết tất cả thiên địa huyền hoàng.

Nàng có thể nhận ra được khí tức của tỷ tỷ đã thay đổi.

Rõ ràng thân xác của Bạch Thú đã tiêu tán...!

Lưỡi kiếm ghim thẳng vào tay của Mộng Tầm, rồi trực tiếp ghim nốt vào cổ họng.

Matildelia lúc này đã ở đằng sau An Tuyết.

Matildelia chưa kịp nhận ra, đầu của cô đã rơi khỏi thân thể.

Chiếc đầu còn đang trơ trọi giữa mặt đất.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 476: Xuất Thần