Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Cái Gì Cơ? Kiếm Tiên Là Cái Gì Của Sư Phụ?
Thì trong đây, nó là một tông màu ấm của đất, của gỗ, của lửa đèn, của gió lặng.
【Kiếm Tiên tại Sảnh Đường rơi vào trạng thái giác ngộ. Người cầm kiếm lên, trực tiếp mà thi triển Truy Tinh Kiếm Pháp. Từ đó giác ngộ ra được kiếm pháp mới.】
"Bà hôm nọ vừa mới mua được 1 lô nhạc cũ, khoản chừng từ năm 2000 đến 202x đi. Để em lấy ra cho anh."
Điện thoại rớt xuống cuốn vào bánh xe, trực tiếp làm Vô Nhất ngã nhào.
【Hắc Y Thiên Ma: Tí về đại điện, cho ngươi gặp sư đệ của ngươi. Chức nghiệp Ảnh Sát. So với ngươi thì có phần lạnh lùng hơn nha.】
Vô Nhất tính nhắn cho group chat bang hội thông tin này thì lập tức thấy tin nhắn của Hắc Y Thiên Ma ting lên.
Chương 20: Cái Gì Cơ? Kiếm Tiên Là Cái Gì Của Sư Phụ?
Người yêu cũ?
Hóa ra sư phụ thích phụ nữ?
Trực tiếp rớt điện thoại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
【Hắc Y Thiên Ma: Trước mặt ta lại hỏi về nữ nhân khác, ngươi không được rồi.】
【Hắc Y Thiên Ma: Nàng là người yêu cũ của ta.】
Vô Nhất bước vào của tiệm đồ cổ.
Ơ.
【Hắc Y Thiên Ma: Nàng tên thật là An Tuyết. Một người đã lưu danh sử sách. Ngươi có thể tìm hiểu nàng tại thư viện ở bất kỳ thành phố nào. 】
Hắn nghĩ tới thiên nhiên.
Bên trong nhà như thể một thế giới khác.
"Vâng ạ. Anh hai toàn vậy thôi. Anh đến tìm nhạc ạ?"
Điểm kết thúc, cũng là điểm khởi đầu.
Hả?
Hoa Nhi lắc đầu, bắt đầu đi ra nhà sau.
Hả.
Lần mò thông tin cá nhân của một người không phải sở thích của hắn.
【Hắc Y Thiên Ma: Những chuyện này chỉ đệ tử được biết, nói ra ngoài, ta gọt ngươi làm nhân côn tập đánh cho sư đệ】
C·hết tiệt thật.
Tuy nhiên cửa tiệm này thực chất cũng chỉ mở để bà thư thả tuổi già với sở thích của sưu tầm đồ cổ của mình. Chứ gia đình họ cũng không có vấn đề tiền bạc gì nhiều.
"Giúp được các anh là tốt rồi. Em còn kém lắm."
Tông màu chủ yếu ở phong cảnh bên ngoài là trắng, đen, xanh, tím, đỏ từ các tấm biển neon và tòa nhà.
Vô Nhất có chút bàng hoàng.
Một cô gái trẻ ngồi tại quầy. Ngây ngô nhìn Vô Nhất.
Thì nơi đây như lạc vào một căn nhà cổ xưa, cách đây cả ngàn năm.
Cửa tiệm này là của nhà Tình Kiếm.
Hắn có... nghe lầm không ?
Điều làm Vô Nhất chú ý là câu thoại của Sảnh Đường Quá Khứ.
Hắc Y Thiên Ma cũng có nói đến ảo mộng.
Vô Nhất trong lúc chờ liền nghe thử vài bài hôm nọ mới mua mà chưa kịp nghe.
Khoan.
Vô Nhất quen Tình Kiếm cũng được khoản 3 năm. Hắn quen từ một trò chơi khác, sau đó cùng nhau nhảy hố Nhất Thế.
"Tình Kiếm hắn ngủ chưa dậy à? Tên khỉ đó, mỗi lần ngủ là ngủ 24 tiếng cũng được."
Thế thì hà cớ gì đưa cho ta bộ đồ chức nghiệp đeo khuyên ngực, lộ cả đầu ti ?
Nhưng Hoa Nhi hoàn toàn bỏ qua bước đấy.
【Thành Tiên Phật hay thành Yêu Ma đều tại một niệm. Kiếm Ma sinh ra khi Kiếm Tiên không còn tin vào đạo tâm của bản thân nữa.】
Hoa Nhi mỉm cười, có phần tươi hơn.
Mở điện thoại ra mà thấy tin nhắn của Thiên Ma. Hắn trả lời ngay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Anh Vô Nhất?"
Không có người san sẻ tâm sự rồi.
Vô số đồ vật để tại khắp mọi nơi. Mỗi một cái đều có gần trăm năm tuổi thọ.
【Hắc Y Thiên Ma: Muốn ăn dưa thì đến đại điện.】 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoa Nhi đổ mồ hôi.
Tiệm này thực chất là do bà của Tình Kiếm mở, tuy nhiên bà tuổi già sức yếu, Tình Kiếm cứ thế mà tự nhận việc trông coi cửa tiệm giúp bà.
Hoa Nhi khựng người.
"E hèm... Anh Vô Nhất, tự nghĩ lại câu chữ mình vừa nói ra."
"Cũng không hẳn, vừa chơi cái là em thành Nhạc Công rồi, gần như bỏ qua chế độ minigame gì đấy."
Tên thật của Hoa Nhi thì hắn không biết. Từ lúc quen biết Tình Kiếm, hắn cũng chỉ toàn gọi nàng là Hoa Nhi.
"Cảm ơn nha!" Vô Nhất mỉm cười.
Tuy nhiên nó lại mâu thuẫn với việc NPC Kiếm Tiên đang đứng tại Lam Hỏa Thành.
À...
Hoa Nhi có hơi bất ngờ. Tình Kiếm chưa nói việc Vô Nhất có ghé thăm cửa tiệm của bà.
Không ai hát "Tao cầm dao g·iết g·iết g·iết" trên nền nhạc học tiếng mèo kêu cả.
Ngón cái của Vô Nhất giơ lên.
Thật à ?
"Đêm qua em tuyệt lắm !"
Hay là anh thích khổ d·â·m...?
Vừa bước vào là tiếng chuông gió leng keng ngay cửa vang lên.
Đây là những dòng thoại kể chuyện đã xuất hiện trong phó bản tới bây giờ.
"À này."
【Vô 11: Cảm ơn sư phụ.】
Lần đầu họ gặp mặt ngoài đời.
Nghe đến 4 chữ Hư Ảnh Kiếm Tiên. Nàng như có bóng ma tâm lý.
Hoa Nhi mỉm cười đón tiếp Vô Nhất.
Giọng nói này.
"Không hề, tập luyện chút là được, em quen nghề Thi Sĩ chưa?"
Hoa Nhi là em gái Tình Kiếm, nhưng nàng đi học tại thành phố khác, chỉ vừa mới về nhà gần đây.
Theo tên khu vực, thì có vẻ như Hư Ảnh này thuộc về quá khứ của Kiếm Tiên.
"Ý anh là đêm qua em buff giỏi lắm ! Người mới mà vậy là quá tốt rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sư phụ, đừng vừa h·ăm d·ọa vừa làm cử chỉ đáng yêu được không?
Vô Nhất bật giày trượt đi, chạy vội về nhà.
Đ·m đ·m đ·m đ·m
【Ký Ức của Kiếm Tiên thời khắc Nhập Ma ùa về. Người nàng thương nhất c·hết dưới chính lưỡi kiếm của Kiếm Tiên. Đau khổ vô hạn.】
Nếu nói phong cảnh thành phố, có thể để lại cho con người một chữ hiện đại.
Sư phụ vừa nói gì cơ ?
Hàm ý của nó là phó bản này, là thời khắc quái vật bắt đầu biết hủy hoạt ảnh, phản công, nhưng khả năng trước tới giờ đều chỉ dành cho người chơi ?
Rớt.
【Hắc Y Thiên Ma: À còn nữa.】
"Hoa Nhi, anh có việc gấp, thẻ của anh còn lưu em cứ quét rồi chép dữ liệu cho anh số nhạc đó nhé. Hẹn hôm khác gặp."
Hầu hết mọi người đều mua thiết bị gắn trực tiếp vào trong màng tai. Phát ra âm nhạc bất kỳ lúc nào họ muốn.
Đồng thời xem lại video các trận chiến ngày hôm qua.
Vô Nhất biết màu của nó là gì, nhưng khi hắn nghĩ đến, hắn không nghĩ tới màu sắc.
【Vô 11: Đa tạ sư phụ, người có biết gì về vị Kiếm Tiên đứng tại Lam Hỏa Thành không? 】
Vô Nhất có chút ão não.
Tên thật của Tình Kiếm là Tô Trung Phong.
Có một điểm làm hắn có chút suy nghĩ.
【Vô 11: Sư phụ đừng đùa, đệ tử cần biết thêm thông tin để đánh bại Hư Ảnh Kiếm Tiên.】
Hắn rất muốn kiếm đồng loại Thi Sĩ để than trời về cái cơ chế chơi nhạc của nó.
Vô Nhất quay sang nhìn qua.
【"Đây là điểm kết thúc của ảo mộng." 】
【Hắc Y Thiên Ma: *Emoji đáng yêu*】
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ba câu thoại kia là giới thiệu về Hư Ảnh Kiếm Tiên.
【Hắc Y Thiên Ma: Người tình kiếp trước.】
Xâu chuỗi lại những việc xảy ra. Thì có thể cả hai người đều cùng nói về một thứ.
"Hoa Nhi?" Vô Nhất thấy bóng hình của cô, mỉm cười chào.
"Ừa, tìm vài bài hợp hợp tối nay lại đi đấm Hư Ảnh Kiếm Tiên."
Đ·m đ·m đ·m đ·m.
Vô Nhất có chút thứ muốn ngay lập tức đi tìm hiểu.
Thời đại bây giờ, khái niệm "tai nghe" đã gần như biến mất.
Kiếm Tiên năm xưa trong quá trình tu luyện, vô tình s·át h·ại người nàng thương nhất, từ đó nhập ma, trở thành Kiếm Ma?
"Ơ.. Dạ ! Chào anh !"
Vô Nhất à, anh là người bị nó tẩn nhiều nhất đấy, vẫn còn quay lại sao?
Đáng lẽ nàng cũng phải nhận ra chứ. Chỗ có bán nhạc cổ phong các loại bây giờ, chỉ có mỗi cửa tiệm của bà !
Cậu lấy điện thoại mình ra, ấn phía sau cổ mà mở nhạc.
Phá hủy pháp tắc.
Điểm kết thúc của ảo mộng.
【Vô 11: Nhất định.】
Hừm...
【Vô 11: Cầu được sư phụ ban dưa.】
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.