Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 167: Kiếm Này...Vấn Đạo!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 167: Kiếm Này...Vấn Đạo!


"Rất đẹp."

Thân thể của Tình Kiếm có một đám khói nhẹ với những chòm sao lơ lửng.

.

.

"Tất cả những gì ta có...!!!!"

Đường quét kiếm kia tạo nên sức gió khủng kh·iếp muốn thổi bay tất cả.

"Cậu phải đi lại nhiều à Diệp Vũ, chị nhớ có một ông bạn cũng hay dùng nón thực tế ảo."

Nàng kịp nhận ra điều gì vừa xảy ra.

"Gió sương không nhụt chí anh hùng."

Lâm Nương ngơ người.

Chỉ để lại Hư Ảnh An Tuyết và Tình Kiếm bên trong tâm bảo.

Xiết.

Tình Kiếm tiếp tục quét một kiếm đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Là Tinh Đồ Biến!"

Hắn cần mở một con đường đến chiến thắng.

"À, việc làm thêm. Em làm shipper ấy mà." Diệp Vũ vui vẻ đáp.

Tình Kiếm hít một hơi thật sâu.

Cuồng phong liên tục được tạo nên.

"Ô !!! Tới rồi ! Hư Ảnh An Tuyết bắt đầu t·ấn c·ông !!!"

Họ không được nói trước, nhưng có thể đoán được ý đồ của Vô Nhất khi cho Âm Dương Sư vào đội hình này.

【Thoát khỏi khống chế, vào trạng thái bá thể, chém một nhát chém với tốc độ đánh chậm với sát thương tương đương giới hạn HP kẻ địch đã bị cắt mất.】

"Tình Kiếm."

Vút.

Bởi thế nên nó có thể kết hợp với các kỹ năng khác của Hư Kiếm.

July14 cũng giật mình.

Đỡ.

Đôi tai hắn lúc này đã ù ù rồi.

Tiếng gió xé càn quét sảnh đấu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hư Ảnh An Tuyết nhìn tư thế kia, bản thân cũng đã thủ thế.

Phập.

Tình Kiếm trừng mắt nhìn Hư Ảnh An Tuyết.

Lưỡi kiếm của Tình Kiếm mang theo nhiều màu sắc.

【Bí Tịch Hư Kiếm: Vô Tưởng】

An Tuyết cũng đưa mũi kiếm đâm thẳng mà lao vào.

"Gây sát thương rồi ! Tình Kiếm gây sát thương rồi !"

Âm thanh hệ thống vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng kịp phản ứng để nối tiếp.

Vô Nhất nín thở mà nhìn Tình Kiếm.

Thế nhưng.

Nụ cười của Tình Kiếm chứng tỏ điều đó.

"Mặc cho mọi đòn đánh đều vô hiệu, anh ta vẫn t·ấn c·ông !"

Đôi mắt của Vô Nhất không rời khỏi màn hình.

Đó chính là sơ hở.

"Tử..."

Lại bị đỡ.

【Phản Phác Quy Chân】

Tâm trí hắn ngày một đuối sức đối phó với những đòn t·ấn c·ông kia.

Nó khá tiện dụng cho việc đi đường xa hay di chuyển nhiều. Thực tế thì còn có thể đeo thay nón bảo hiểm.

Âm thanh kim loại va đập vào nhau lên tục vang lên.

"Nhưng đây là Hư Ảnh An Tuyết mà?" Lâm Nương hỏi.

Hai tay buông thả, bẻ bẻ cổ.

Một hư ảnh để lại tại vì trí Hư Ảnh An Tuyết vừa quét tới.

Trên màn ảnh là thanh kiếm của Hư Ảnh An Tuyết chém xuyên qua Tình Kiếm.

Hai thanh kiếm trên tay hắn đã bị nắm chặt.

Tinh Đồ Biến mà Âm Dương Sư trong tổ đội trước khi c·hết ban cho Tình Kiếm không phải là buff t·ấn c·ông, mà là né tránh !

Hư Ảnh An Tuyết nhẹ nhàng thư thái mà đỡ lấy.

Hình ảnh một con người nhỏ bé đối mặt với thần lưng.

【Kích hoạt: Tung một chưởng khí Tử Hà, kẻ địch trúng Tử Hà Thần Công sẽ bị choáng và nhận sát thương bằng 10% nội lực chủ sở hữu.】

【Kiếm Này Chém Đạo Không Chém Người】trong trạng thái 【Phản Phác Quy Chân】

"Kiếm này...!!!"

XOẸT.

.

【Nhất Kiếm Hóa Hư Vô】

Kênh trực tiếp không tin nổi vào mắt mình.

Mặc cho đường kiếm hủy thiên diệt địa kia đang đến gần.

Diệp Vũ chỉ vào màn hình, chỉ vào Tình Kiếm.

"Ừa, im lặng vãi ra, thấy khó chịu gì hả?" Quý Mộng vỗ vai.

【Tử Hà Thần Công】

"Tình Kiếm ! Anh ta bỏ cuộc rồi sao !!?"

Tự động hóa thành...

"A...Anh ta không hề phản công !!!"

Tình Kiếm mang theo tốc độ kinh hoàng mà lao đến.

Hoàng Phượng im bặt.

Sảnh Đấu như cắt làm hai nửa.

"...Vấn Đạo." Tình Kiếm nhìn nàng.

VÚT.

Mỉm cười.

Đỡ.

Tuy nhiên bù lại nón thực tế ảo cần sạc điện để sử dụng, khác với buồng máy được liên tục cung cấp điện.

Vù vù vù.

Tư thế như thể chuẩn bị phóng đến.

Tiếng nhạc từ Lập Phương Âm Nhạc của Vô Nhất phát ra chỉ như tạp âm trong đôi tai của hắn.

Phòng chat im bặng.

Sắc hồng của Mai Hoa.

Sắc đỏ của Phản Phác Quy Chân.

"Gì, này còn chưa phải là khai vị." Tình Kiếm trượt một quãng dài mà bật cười.

Đôi mắt của hắn tập trung vào mỗi Hư Ảnh An Tuyết.

"Trong lúc đó, Hư Ảnh Ma Thần đã bị đẩy lùi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không còn buông lỏng như trước.

Giống với lần đối đầu với Đạp Tuyết.

"Bão tố không cản ta xông pha."

"Bởi vì vốn dĩ anh ta không cần phải phòng bị."

"Nếu chỉ có như vậy thì tôi sẽ hơi thất vọng đấy." Hư Ảnh kia nhẹ nhàng mà quét kiếm, đẩy lùi hắn ra.

100% - 50% - 25% - 15% - 7.5% - ...vv

Hư Ảnh An Tuyết trực tiếp bị choáng.

Tình Kiếm gầm lên.

"Liệu cứ thế này, Tình Kiếm có thể đánh bại được Hư Ảnh An Tuyết không !? Chúng ta đều đang nín thở để chờ đợi !!!"

Trộn lẫn vào nhau nhưng không mang một chút rối rắm, dung hòa làm một.

Đến cả Vô Nhất cũng không mắng Tình Kiếm nữa...?

Hai bình luận viên cũng không kịp định thần.

"Hô...!"

"Chém một nhát chém" ở đây thực chất là cường hóa đòn đánh kế.

"Em chơi Nhất Thế bằng nón thực tế ảo, không phải buồng máy."

"Hai tay đều buông lỏng !!!"

Diệp Vũ và Song Uyên gật gù, mặc cho cả Đan Nguyệt Bang đang trợn mắt nhìn điều đang xảy ra.

Song Uyên cũng gật đầu.

Lưỡi kiếm như xé không mà đi.

"Lúc solo, Đạp Tuyết có dùng đòn thoát thân để tránh khỏi tầm đánh của Hư Ảnh Ma Thần."

"Chà. Còn đi học đã làm thêm. Muốn nạp game mua bộ đồ nào à?" Quý Mộng bật cười.

"Chính là khoảnh khắc này."

"Không sao đâu..." Diệp Vũ nhìn Tình Kiếm t·ấn c·ông.

Chương 167: Kiếm Này...Vấn Đạo!

Không một chút áp lực.

Nón thực tế ảo, VirtuaXHelm, là sản phẩm dùng cho người chơi không có không gian đủ rộng để thiết lập buồng máy.

Tình Kiếm hạ người thấp xuống.

"NÉ ĐƯỢC RỒIIIII."

Mai Hoa Kiếm trên tay Tình Kiếm đã bắt đầu nở lên vô số bông hoa.

"Mà... Diệp Vũ. Tại sao nãy giờ cậu im lặng vậy ?"

Khi trong chức năng này người chơi vẫn có thể trò chuyện và điều khiển nhân vật một cách hạn chế. Nhưng tất nhiên các điều khiển nâng cao sẽ không thể dùng được.

Áp bức thổi bay mọi thứ.

Tiếc thay, như cách nhẹ nhàng mà làn khói được tạo nên.

"A...!"

Vút.

Sắc tím của Tử Hà.

"Hả ?" Song Uyên và Quý Mộng cũng thốt lên.

Nhưng lúc đang t·ấn c·ông thì sao?

"Tốt." Hư Ảnh kia bật cười.

Hắn đổ dồn toàn bộ những gì còn sót lại trong bản thân mình vào một mục tiêu duy nhất.

"Haha.. Kiếm thêm chút thu nhập." Giọng nói của cậu có chút gượng.

【Kiếm Này Chém Đạo Không Chém Người】

"Còn bây giờ... Nó giống như cuộc ẩ·u đ·ả vậy !"

Thế nên hiện tại tỉ lệ né tránh của Tình Kiếm chỉ còn lại 50%.

"Dùng Kiếm..." An Tuyết nhìn hắn.

"VẤN ĐẠO !!!"

Đường kiếm của Tình Kiếm liên tục mà t·ấn c·ông.

Mang theo tiếng hò reo inh ỏi của người xem.

Chém đến Hư Ảnh An Tuyết.

Như thể hắn biết tỏng kiếm vừa rồi sẽ bị chặn lại.

Nhưng họ nhận ra được, điều đó không quan trọng.

Tình Kiếm không hề quan tâm tới việc phòng thủ.

Thi triển Chém Đạo.

Gió liên tục gào thét trên sảnh đấu.

Diệp Vũ vẫn xưng em bình thường, nhưng thường thì mọi người không quan tâm lắm nên vẫn xưng hô như mọi khi.

Thanh kiếm của Hư Ảnh An Tuyết cũng nhẹ nhàng mà chắn đòn.

"Tên đần này..." Lâm Nương hết nói nổi.

Thế nên nó có chức năng tiết kiệm pin để hạn chế việc phí điện.

Tuy nhiên, nhà phát triển game không muốn trò chơi quá lỗi nên tăng 100% né tránh của Tinh Đồ Biến sẽ giảm dần sau đòn né đầu tiên.

Diệp Vũ giải thích.

"Vậy thì một kiếm này, mời cậu tiếp."

Vụt.

"Lên...!"

Tình Kiếm thở ra.

Kênh chat càng không thể.

Chân duỗi ra.

"Ảnh ăn may. Tình Kiếm chơi ngu nên mới lòi ra cái trạng thái này."

"Ồ..." Ra vậy.

Nhưng trò chơi còn có một chỉ số gọi là Né Tránh.

"Hầy... Tên ngố Tình Kiếm này, cứ thế này thì chỉ một kiếm là đi luôn đấy ! Phòng bị tí đi chứ !" Lâm Nương cắn răng mà theo dõi.

Đôi mắt có chút mờ. Quả thật là đã mờ.

Bóng lưng ấy tuy nhỏ bé nhưng lại hùng vĩ tột cùng.

Dùng【Tinh Đồ Biến】tăng 100% né tránh !!!

Song Uyên và Diệp Vũ là dân PVP xưa nay, nên họ quen với việc Âm Dương Sư dùng 【Tinh Đồ Biến】để tăng cho bản thân 100% né tránh.

Kênh trực tiếp lúc này cũng không tin vào mắt mình.

Ting.

Việc né đòn đánh bằng nhảy ra khỏi tầm đánh là một chuyện.

"Thế cậu nói không sao đâu là sao ấy? Rõ ràng là Tình Kiếm đang không thèm phòng ngự mà ?"

BÀNH.

Không nghe rõ được gì cả.

"À...Em đang để game ở chế độ tiết kiệm pin."

"N..."

"Nhưng lượng sát thương quá ít !!!"

Vô Nhất nghĩ thầm, tay có siết chặt chiếc máy tính bảng của mình hơn một chút.

Mọi đường kiếm của Tình Kiếm đều bị Hư Ảnh An Tuyết hóa giải một cách đơn giản.

Hư Ảnh An Tuyết trơ mắt mà nhìn đường kiếm tuyệt đẹp kia.

Mọi đòn đánh đều bị đỡ, vì vốn dĩ kiếm pháp của Hư Ảnh An Tuyết đã ở mức thượng thừa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Các kênh bình luận đều đang thét gào.

"Liệu Tình Kiếm sẽ đáp trả như thế nào ! Anh ta có phản công được nó hay khô..."

Tâm trí hắn lúc này khóa chặt vào đại địch trước mặt kia.

Từ lúc mọi người biết Diệp Vũ vẫn còn là học sinh thì xưng hô của mọi người có khác đi đôi chút.

"Lại tới...!"

"Trước thì giống như một PVP căng trí. Khi hai đấu thủ cố gắng outplay nhau..."

"Tức là khi Solo, Hư Ảnh Ma Thần có thể bị khống chế."

Thứ duy nhất còn rõ trong đôi mắt hắn là Hư Ảnh An Tuyết.

"Người chơi Tình Kiếm hoàn toàn buông bỏ phòng thủ, liên tục mà t·ấn c·ông Hư Ảnh An Tuyết !!!"

Bá Vương Kiếm đã đâm vào thân thể Hư Ảnh An Tuyết.

"Vô Nhất đã xem kỹ đoạn chiến đấu của Đạp Tuyết trước đó rồi."

"Tên khốn... Tôi để lại hi vọng đó cho cậu đấy."

Làn khói tím phảng phất từ thanh kiếm cúa Tình Kiếm lúc này tạo nên một đường cong tuyệt đẹp.

Không gian như xé làm đôi.

Hồ Tuyết có chút bất ngờ.

Bàn tay cầm Bá Vương Kiếm vừa rảnh đã bắt đầu tụ lấy một làn khói tím.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 167: Kiếm Này...Vấn Đạo!