Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 238: Chương 238

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 238: Chương 238


Triệu Hi không có hứng thú với việc đi xem người gian lận bị diễu phố, chỉ là nàng nghe nói không ít người dân cảm thấy hứng thú, sôi nổi tới xem náo nhiệt, bọn họ còn nói đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy người đọc sách phải chật vật như vậy.

Tuy nhiên nghĩ lại việc những người kia đều là tiên nhân phụ trách sấm sét, đám người vội vàng vào trong phòng bàn bạc."

Chương 238: Chương 238

Giấy không thể bọc được lửa, huống chi tất cả mọi người đều đang ở Thục địa.

Trịnh Xuân Vinh bỗng nhiên cởi trường bào ra, cười nói: "Sắp tới không phải là đại thọ 50 tuổi của Hà châu mục sao? Ta sao có thể không đi chúc thọ được?"

Còn về người nhà của cái những thí sinh gian lận kia, những thế gia giàu có còn phái người tới xin xỏ nhưng đều bị chặn ngoài cửa, bị bỏ mặc không ai quan tâm tới.

Người đọc sách coi trọng nhất là thể diện, hiện giờ, người dân toàn huyện đều đang đọc Đào Nguyên bán nguyệt báo, nếu bị viết lên trên báo, quả thật đã làm mất hết thể diện gia tộc, khiến người ta hổ thẹn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Con ta bị nhốt trong ngục, bây giờ còn chưa rõ sống c·h·ế·t!"

Chỉ là bọn họ nghe nói thời gian gần đây, không ít dân chúng ở quận Ba Thủy bên cạnh lén tới dân huyện Đào Nguyên làm công. Có người quả thực đã kiếm được không ít tiền.

Trịnh Xuân Vinh hừ một tiếng: "Đám người nhà Triệu Húc làm ra chuyện lớn như vậy ờ quận Đào Nguyên, ta không tin châu mục không nghe được bất cứ tin tức gì, không lẽ bọn họ có thể giấu kín kẽ đến như vậy?"

Sau khi kết thúc kỳ thi chung là tới bước chấm bài thi, ngoài đề kinh sử được chấm tương đối chủ quan ra, những bài thi khác nhiều ít gì cũng đều có đáp án tiêu chuẩn, nàng phải đặc biệt sắp xếp thủ hạ đi chấm bài thi.

"Triệu Húc tướng quân được phong làm quận thủ của quận Đào Nguyên, phía trên Thục địa chúng ta còn có châu mục!"

Trịnh Xuân Vinh tức giận đến mức thở hồng hộc, hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn bằng dây mây mắng tiếp: "Chúng ta vốn đều là lương dân, từ trước đến nay luôn giúp đỡ mọi người, làm điều tốt. Những tiên nhân kia tuyên bố phải cho con cháu hàn môn một con đường sống, tổ chức kỳ thi chung gì đó, chúng ta cũng vẫn tốt bụng đồng ý. Bây giờ, bọn họ lại muốn làm khó chúng ta à? Hạ nhục con cháu nhà chúng ta, quả thật không cho chúng ta đường sống." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quận Đào Nguyên thực hiện hàng loạt cải cách chính trị, gần đây còn xảy ra chuyện lớn là tổ chức kỳ thi chung, có lẽ quận Ba Thủy có thể nghe được chút tin tức gì đó nhỉ? Chỉ là không biết rốt cuộc châu mục suy nghĩ ra sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sắc mặt của người đàn ông trung niên tên là Trịnh Xuân Vinh nặng nề tới mức sắp nhỏ ra nước, giọng điều của hắn khó tránh khỏi tức giận: "Từ trước tới nay, Ngạn Vĩ con ta luôn thành thực, đoan chính, vậy mà nó lại bị một tên què chân nghèo hèn lột áo soát người ở bên ngoài trường thi, quả thực nhục nhã, đây chính là nổi ô nhục của toàn bộ Trịnh gia chúng ta."

Mọi người nghe được đều sợ hãi khiếp vía, có người vội vàng đi đóng cửa lại, có ông cụ còn cố tình nhìn lên bầu trời, cảm thấy có lẽ sẽ không có sét đánh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù hiện tại triều Thiên Khải đã trở nên vô dụng, nhưng dù gì triều Thiên Khải cũng vẫn chưa mất, tất cả mọi người vẫn là con dân của triều Thiên Khải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy người khác đều gật đầu, Trịnh Xuân Vinh giống như bị k*ch th*ch, hắn u ám nói: "Chẳng lẽ nhưng tiên nhân đó không biết rằng, dưới bầu trời này, có nơi không phải là đất của thiên tử, đây là triều Thiên Khải! Bất cứ nơi nào cũng đều phải tuân theo pháp luật của triều Thiên Khải, bọn họ chẳng qua cũng chỉ là quận thủ mà thôi, không phải hoàng đế!"

Mọi người thầm rùng mình, Thục địa có tổng cộng 2 quận, ngoài quận Đào Nguyên ra còn có quận Ba Thủy, phía trên quận thủ còn có châu mục.

Một lão giả ở bên cạnh thở dài đáp: "Tôn tử không nên thân kia của ta cũng đang ở trong ngục, từ nhỏ tới lớn, tiểu tử này chưa bao giờ chịu khổ, không biết hiện tại nó ra sao rồi, chúng ta muốn vào thăm cũng không được."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 238: Chương 238