Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Ngươi khiến trẫm quá lạnh lòng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Ngươi khiến trẫm quá lạnh lòng


cảm xúc dịu dàng, lộ ra hết thảy muôn vạn nét nhu tình.

Tiểu An Tử nói: "Đã dùng xong từ hai khắc trước."

ngay cả rắn cũng bị lừa là thời tiết ấm áp rồi, vì thế rắn liền từ trong động chui ra, đang đi, thời tiết đột nhiên lạnh, rắn lúc này mới phát

Lưu Lăng kinh ngạc nhìn nàng, trầm giọng nói: "Ngươi không đồng ý ư ? Không đồng ý cùng trẫm sớm sớm chiều chiều, làm bạn cả đời với trẫm sao?"

Hoàng thượng bảo nàng đến thay quần áo?

Cha già Đổng lão Tư mã của nàng trước lúc lâm chung tha thiết dặn, Đổng gia có thể có hôm nay đều do tiên đế cất nhắc, nàng nhất định phải trợ giúp hoàng thượng, làm một trung thần cúc cung tận tụy.

Bấy giờ, hoàng thượng vậy mà gắt gao ôm lấy nàng.

phục? Đậu tiểu thư được nuôi dạy ở chốn gia giáo, trì cung thục thận (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Để Đổng Khanh đến làm đi, ngươi lui ra."

tinh thần tuy tốt, nhưng phải chặt đứt hoàn toàn mầm bệnh mới tính là

Ở bên này, Đổng Khanh phát hiện thấy hoàng thượng đang chằm chằm nhìn

Lưu Ký nói người đàn bà họ Kim đó cũng có vết bớt giống của hắn. . . Đó là bằng chứng xác minh mẹ con ruột.

ta, thế lực không thể khinh thường, hoàng thượng cưới Đậu Nguyên Nguyên

quản mang lò sưởi đặt ở trong phòng đi, tuy rằng đầu xuân rồi, nhưng vẫn sẽ cảm thấy se lạnh, thân thể hoàng thượng còn đang hư nhược đấy, vẫn

nàng ấy, bỗng nhiên quay đầu, người nọ lại ở dưới ngọn đèn tàn, nàng ấy

định quỳ lạy, Lưu Lăng phất phất tay, nói: "Ái khanh miễn lễ."

Đổng Khanh đứng sang bên cạnh, nhìn Lưu Lăng một hồi lâu, thấy khí sắc của

Đổng Khanh nhíu chặt hai hàng lông mày, cúi mắt thở dài.

Hoàng thượng còn muốn hủy hôn, hắn sao có thể cố tình làm liều như thế được?

Lát sau, trong phòng chỉ còn lại có hai người bọn họ, xung quanh là một

nên để một cái lò sưởi đến làm ấm phòng đi."

phòng nàng ấy một chút ạ."

ngươi đen đang nhìn không chớp lấy hắn, bộ dáng đến là xuất thần.

Lúc này, Tiểu An Tử giống như đang đề phòng cướp vậy, ở bên tai Lưu Lăng

ấy tay chân vụng về, nói không chừng còn có thể mặc ngược quần áo. . ."

rồi vụt tan, ẩn dụ nói về sự vật hiện tượng mơ hồ, thoáng qua rồi biến

ngoài thành có một tòa tháp cổ là di tích từ tiền triều, trẫm muốn đến

Lưu Lăng cười dịu dàng nói: "Trẫm cảm thấy đã tốt lắm rồi, hôm nay tinh thần rất tốt, muốn đi ra ngoài một chuyến, nghe nói

nàng có chút loạng choạng, thuận thế ngã vào trong ngực hoàng thượng.

Đổng Khanh đảo đôi con ngươi

chỉ ấm áp mà còn có chút nóng, mới không quá vài ngày, tự nhiên lạnh

gì cũng đừng nói, gần đây trẫm ngủ rất không an ổn, từ khi nhìn thấy

mắt giao nhau trong xấu hổ, sắc mặt của nàng phút chốc ửng đỏ, rất không tự nhiên thu hồi lại ánh mắt, rồi sau đó nhanh chóng xoay người đi.

này tạm thời kéo qua xuân, chờ khi một lưới bắt hết phản đảng, thiên hạ

nguyệt.

trong mộng hẳn là ngươi đúng không ? Tiểu An Tử nói, chúng ta là thanh

Tiểu An Tử vỗ ngực nói: "Long thể của hoàng thượng đối với Tiểu An Tử trọng yếu vạn

Đổng Khanh nói: "Đừng lảm nhảm nữa, là nóng hay lạnh, nên thêm áo thì thêm áo, nên đổi áo mỏng thì đổi áo mỏng,

Tiểu An Tử lại lần nữa bị ghét bỏ, vì thế mím môi, ngân ngấn nước mắt, cúi thấp đầu lui xuống.

giữ bản thân trong sạch cẩn thận”, cũng có thể hiểu là nói về nuôi dưỡng con người với các đức tính: cẩn thận, hiền thục, khiêm cung (khiêm

Đúng lúc này, lại khổ sở mất cảnh giác, bị hoàng thượng ôm vào trong lòng,

lần so với Đổng đại nhân đấy."

có kết hợp cùng Vệ Sùng Văn, nàng mới có thể trợ giúp hoàng thượng.

ngăn cản Ninh vương.

Tiểu An Tử "dạ" một tiếng, lập tức đi đến gian khác lấy kiện thường phục màu đen dùng những sợi chỉ bạc thêu viền tường vân, chỉ chốc lát sau đã vội vàng giúp chủ nhân thay quần áo, Đổng Khanh lẳng lặng đứng chờ ở một

trầm thấp lên tiếng nói: "Hâm hoàng đệ ư? Lúc này hắn đến phủ Ninh Vương làm cái gì? Trẫm cũng không hi vọng sau này hắn cùng Ninh Vương có quan hệ dính líu quá thân cận. Hắn có biết trẫm ở trong vương phủ không ?"

tinh anh qua bốn phía trong phòng, một lần nữa dặn dò: "Đến bảo tổng

cũng không biết rốt cuộc là có biết hoàng thượng ở tại vương phủ hay

"Tiểu An Tử, giúp trẫm thay quần áo đi." - Lưu Lăng đứng dậy, ra lệnh nói.

"A? Nhưng, nhưng . . ." - Tiểu An Tử ngạc nhiên nhìn chủ nhân, theo bản

ngươi cẩn thận xem lạnh nóng mà chuẩn bị quần áo cho hoàng thượng là

Đổng Khanh tiếp tục căn dặn, nói: "Vẫn nên bảo đại phu đến xem hàng ngày,

Vừa nói chuyện, đồng thời bản thân đã động thủ mặc vào thường phục, Đổng

lệ, nức nở nói: "Hoàng thượng, long thể quan trọng hơn."

thể không làm, trẫm hiện tại có một quyết định khác, cái này chỉ là kế

(**) triều chính nhiều năm, hơn nữa Vũ Thái phi chính là em vợ của lão

"Dong dài!" - Lưu Lăng cả giận nói.

đầu nói với Tiểu An Tử: "Hôm nay hoàng thượng đã dùng thuốc chưa?"

Nói còn chưa hết, Lưu Lăng đã không nhịn được, trực

dáng vẻ tóc dài áo tơ trắng của ngươi ở dưới ánh trăng, liền mỗi ngày mơ thấy người con gái mặc quần áo màu mơ kia, dung nhan mờ ảo của nàng kia càng lúc càng giống ngươi . . , trong mộng xoay tròn vòng quanh tìm

có thể càng củng cố thêm cho hoàng quyền của hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ánh mắt nhìn lướt về phía Đổng Khanh, quả nhiên phát hiện nàng đôi con

nàng, bất chợt giật mình, lập tức phục hồi lại tinh thần, sau khi bốn

ngoài nghe thấy, lập tức tiến vào cửa, từ từ đi đến trước giường, đang

"A?" – Nàng có hơi chút giật mình.

Một

(***) . . ."

tốn),

sau phần lưng trần của hắn quả thực có một vết bớt nhỏ màu đỏ hình bán

Đổng Khanh nghe xong, cũng chỉ thấp giọng nói: "Sợ rằng không đúng dịp, Anh vương đã đến vương phủ rồi!"

"Đồ ăn thì sao? Khẩu vị có được không?"

Chương 57: Ngươi khiến trẫm quá lạnh lòng

"Tiểu An Tử, ngươi lui xuống trước đi." - Lưu Lăng từ từ nói.

Đổng Khanh nghe xong, lập tức giãy thoát ra từ trong lòng hắn, lui về sau

năng vội vàng bảo vệ địa vị nịnh sủng, cao giọng nói: "Đổng đại nhân

thánh giá đang ở đây, thần nghĩ, hẳn là ngài ấy rất nhanh sẽ đến bái

nàng ấy nhất định là ngươi, hay ngươi chính là nàng ấy đi. Vì sao trẫm

thì thào nói nhỏ: "Hoàng thượng ơi, Đổng đại nhân chưa giảm sắc tâm,

gốc là Phù quang lược ảnh: là thành ngữ TQ, nghĩa đen nói về hiện tượng

khiến trẫm quá lạnh lòng rồi!"

bên, đôi mắt đẹp chằm chằm nhìn xem Lưu Lăng cởi xuống quần áo trong, ở

Thái độ này của nàng rõ ràng là không đồng ý.

(***) Trì cung thục thận: có thể hiểu nghĩa là “gìn

bình thường, khi chúng ta vừa đến Giang Nam, trời trong nắng ấm, không

nào quên ngươi chứ? Trẫm sao có thế nào bỏ qua. . ."

lại cứ gắt gao nhìn chòng chọc xem long thể của ngài, bộ dáng thèm nhỏ

Lưu Lăng mỉm cười với nàng, dịu dàng nói: "Ngươi lại đây."

Đổng

mất rất mau. Tương tự với câu: Bóng mây qua thềm/ bóng câu ngoài cửa sổ

kiến hoàng thượng thôi."

Tiểu An Tử liếc một cái ra ngoài cửa sổ, rồi cau mày nói: "Gần đây khí hậu thực không

hoàng thượng. Chỉ khi hoàng thượng có quyền thế đủ khổng lồ, mới có thể (đọc tại Nhiều Truyện.com)

lần, loại chuyện hầu hạ chủ tử này, ta còn chuyên nghiệp hơn ngàn vạn

Chủ ý đã định, Đổng Khanh vừa cung kính, vừa nghiêm mặt nói: "Hoàng thượng đã hạ thánh mệnh, hôn nhân há có thể coi là trò đùa mà tùy ý phản phản phục

Khanh nghe vậy, lại có cảm giác mất mát vật đổi sao dời, việc đời đều hư không, chuyện cũ đã như “bóng mây qua thềm” (*). . . Nàng lặng lẽ rơi

hiện hóa ra bị trúng kế, thời tiết trở nên lạnh, đành phải lại bò vào đi ngủ đông thôi."

(**) Chưởng lý: Chấp chưởng và quản lý

Đổng Khanh lắc lắc đầu nói: "Anh vương điện hạ là tới bái phỏng Ninh vương,

đại định, trẫm lập tức sắc lập ngươi làm hoàng hậu."

khỏi hẳn, việc này vạn lần không được sơ sót."

"Đều tốt, tinh thần cũng tốt hơn."

được."

ngươi lập tức biến thành nhân tuyển thích hợp nhất để làm hoàng hậu rồi hả? Đổng Khanh à, ngươi không khỏi cũng thay đổi quá nhanh đấy ! Ngươi

sao có thể thay Tiểu An Tử hầu hạ hoàng thượng được ? Chắc chắn là nàng

Lưu Lăng nghe xong, xoay người,

"Hoàng thượng?"

tiếp phát cáu nói tục: "Cái rắm! Ngươi rõ ràng là bất hòa với Đậu Nguyên Nguyên, mới đến phủ Ninh Vương được vài ngày, nàng ta từ trong miệng

hắn tốt hơn nhiều so với hai ngày trước, vì thế thở nhẹ một hơi, quay

Nhà mẹ đẻ Vệ gia của Thái hậu quân công hiển hách, phụ huynh đều nắm giữ quân quyền; Đậu Thừa tướng chưởng lý

nơi đó xem qua, ái khanh bồi trẫm ra ngoài đi."

(*) Câu

Hắn ôm nàng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng m*n tr*n phía sau lưng nàng, dưới

một bước lớn, quỳ rạp xuống đất, nghiêm mặt nói: "Xin hoàng thượng cân

Lưu Lăng nghe xong, thần sắc hơi biến đổi, tháng hiện lên vẻ nghi hoặc,

mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, tình cảm không như bình thường, cho nên

Khanh lập tức tiến lên, tâm tình phức tạp giúp hắn cài lên vạt áo.

đối phó tạm thời, trẫm dự định lấy lý do ốm bệnh trước hết đem hôn sự

biết rõ ngài đang thay quần áo, nàng không những không tránh đi, ngược

lúc sau, phía trên truyền đến giọng nói âm trầm của hắn: "Đừng hỏi, cái

dãi, chỉ sợ nàng ấy lại nổi lên sắc đảm, cơn nghiện lại tái phát, mưu đồ tàn phá chà đạp thân thể mềm mại của hoàng thượng đấy, chúng ta cần đề

"Ninh vương cố ý tạo phản, trước mắt không biết có bao nhiêu hoàng tộc họ Lưu ủng hộ y, vì củng cố thế lực triều đình, hôn sự với nhà họ Đậu không

ánh sáng lướt qua nhanh trên mặt nước và phản chiếu bóng ảnh hiện lên

Mà Đổng Khanh nàng không phải hoàng thân, cũng không phải quốc thích, chỉ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mảnh yên tĩnh. Đổng Khanh sửng sốt, ngơ ngác nhìn Lưu Lăng.

hơn. Khí hậu lúc này chợt lạnh chợt nóng, đừng nói là người, khẳng định

nhắc kỹ !"

"Nhưng, nhưng mà, tiểu nhân phải giúp hoàng thượng thay quần áo mà!" - Tiểu An Tử vội vàng nói.

lại quên mất ngươi? Trẫm sao có thể nào quên ngươi, có thể nào, có thể

Đổng Khanh ở bên (đọc tại Nhiều Truyện.com)

không, ngài ấy đã đến đây, Ninh vương chắc chắn nói cho ngài ấy biết

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Ngươi khiến trẫm quá lạnh lòng