Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 78: Về Núi Một Chuyến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78: Về Núi Một Chuyến


Tạ Vân Thư không trông mong gì nhiều, “Hy vọng là vậy.”

Khóe miệng Lê Cửu co giật, cô nghĩ tôi là ai?

Mấy người kia, lúc cần không có mặt.

Nhưng cô ấy không nản lòng.

Nhưng cũng có lợi.

Cô ấy luôn nghi ngờ, nhiều năm nay vết thương của Lê Cửu không khỏi được có phải vì cô ấy không uống thuốc đúng giờ không.

Như lần này, vẫn phải dựa vào cô ấy.

Dù sao cũng là người đã nuôi dưỡng cô ấy nhiều năm.

Tạ Vân Thư hơi bực mình, chỉ vào lọ thuốc trong tay Lê Cửu, nói: “Trong này là đủ liều dùng hai tháng, tôi đã tính toán kỹ, cô đừng lười mà không uống thuốc.”

Tạ Vân Thư cười nhẹ, “Lẽ ra tôi phải nói câu đó với cô mới đúng.”

Lê Cửu thở dài, không biết làm gì hơn, “Yên tâm đi, cơ thể của tôi, tôi biết rõ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có thể biết cô bị thương.


Lê Cửu: “…

Tạ Vân Thư không hiểu, “Tại sao?”

Cô không tin với khả năng của hội, lại không tìm ra vài kẻ áo đen?

Lê Cửu ngơ ngác, “Sao là sao?

Tạ Vân Thư nghĩ mà đau đầu.

Tạ Vân Thư thực sự rất giận, mặc dù biết Lê Cửu dù bị thương vẫn rất mạnh.

Tính ngày, cũng là ngày giỗ của ông ấy.

Vô dụng!

Lê Cửu gật đầu, biết rằng cô ấy đang nhớ sư phụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu hội trưởng can thiệp, kế hoạch của cô sẽ bị phá hỏng hoàn toàn.

“Lần này về, tôi sẽ tìm kỹ trong các y thư mà sư phụ để lại, xem có cách nào chữa trị cho cô không.”

Nhiều năm qua cũng không thấy cô ấy về mấy lần.

“Tôi nói là cô có định thông báo cho hội trưởng không?”

Không ai thu dọn đống bừa bãi của Lê Cửu.

“Cô đúng là đang lấy mạng mình ra đùa giỡn!”

Sao có thể không uống thuốc?

Lần này tôi chắc chắn sẽ ngoan ngoãn uống thuốc.”

Dù sao có lúc cô ấy không ở đây.

Tạ Vân Thư tiếp tục nói: “Hai tháng tới tôi phải về núi một chuyến.”

Tạ Vân Thư nói.

Lê Cửu xoa trán, nói: “Tóm lại là không được, chuyện này tôi có kế hoạch, cô đừng lo.”

May là cô ấy hiểu cả đông y lẫn tây y, nếu không thì thật hết cách.

Cuối cùng không còn cách nào, đành biến thuốc sắc thành viên thuốc.

Nói cho hội trưởng biết, chuyện này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Tôi không đáng tin đến vậy sao?

Dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng vẫn có chút đau buồn.

Người đó chắc chắn rất quen thuộc với cô.

Y đạo vô biên, làm gì có y thuật thật sự cao siêu?

Ngay từ lần đầu tiên đám người đó tấn công, cô đã lên kế hoạch.


Từ khi ông ấy qua đời năm ngoái.

Vì vậy Lê Cửu nói: “Cứ đi đi, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng chưa kịp nói hết câu, Tạ Vân Thư đã không chút thương xót vạch trần quá khứ đen tối của cô.

Đột nhiên, vẻ mặt cô ấy trở nên nghiêm túc, “Phải rồi, chuyện hôm nay cô tính sao?”

Tạ Vân Thư nhìn Lê Cửu, ánh mắt tối lại.

Tạ Vân Thư nói: “Tôi không đùa đâu, cơ thể cô thực sự đã quá tải rồi.”

Tạ Vân Thư thở dài, “Sư phụ mất rồi, nhà thuốc vẫn còn, không thể để nó bụi bặm được.”

Tạ Vân Thư luôn trầm lặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 78: Về Núi Một Chuyến

Tình trạng của Lê Cửu… đúng là bài toán thế kỷ.

Và phái người đến ám sát, không chỉ một nhóm.

Chỉ có khi đối mặt với những căn bệnh nan y chưa từng gặp.

Lê Cửu lập tức từ chối: “Không được.”

Đúng là phá của!

Sao lại không được?

Cô thực sự có ý định đó.

Giờ gặp Lê Cửu, cô ấy như bị tát một cái thật đau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng không khỏi lo lắng.

Lê Cửu: “…”

“Tôi đâu phải con nít…”

“Cô không định dụ kẻ đứng sau ra sao?”

Cô ấy thật muốn gõ đầu cô một cái.

Cô ấy mới có niềm đam mê bất tận để khám phá y đạo.

Thật ra.

Trước đây, cô ấy luôn nghĩ mình y thuật cao siêu, không có ai chữa không được.

Nếu không phải đánh không lại Lê Cửu.

Đi theo Lê Cửu nhiều năm, cô ấy hiểu rất rõ cô.

Lê Cửu ngẩn người, “Sao đột nhiên lại về?”

Lê Cửu im lặng.

Thì xử lý thôi.”

“Còn nhớ ai đó từng đổ hết chỗ thuốc tôi mất bao công sức sắc ra.”

Tạ Vân Thư về thăm, cũng không có gì lạ.

Còn lãng phí biết bao nhiêu dược liệu quý giá.

Thấy cô không nói, Tạ Vân Thư coi như cô thừa nhận, vẻ mặt lập tức sầm xuống.

“Ồ, suýt quên nói với cô.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78: Về Núi Một Chuyến