Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 664: Ngoại truyện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 664: Ngoại truyện


Thấy Lê Cửu, Kỳ Mặc Vi vốn đang bình tĩnh liền đỏ hoe mắt.

Mọi người gần như phát điên, đặc biệt là Kỳ Tư Cẩn, sợ có bất kỳ sự cố nào xảy ra, ngày đêm canh giữ bên giường bệnh không rời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bạch Mộ Dao lúc này mới nhận ra mình đã làm gì, sợ hãi rụt cổ, mỉm cười cầu hòa với đại ca của mình.

Lê Cửu không biết từ đâu xuất hiện, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô ấy: “Cậu định đánh c·h·ế·t cô ấy à?”

Một khuôn mặt đẹp trai bị biến thành đầu heo, xanh xanh tím tím, không có chỗ nào lành lặn, còn treo hai quầng thâm.

Người đến nhanh nhất là Bạch Mộ Dao, theo sau là Bạch Ngọc Tú.

Kỳ Tư Cẩn lo lắng đến mức khóe miệng nổi mụn, sốt ruột mắng Tề Vân Thư là thầy thuốc dởm, cuối cùng bị thầy thuốc dởm đánh cho bầm dập, khập khiễng trở lại bên giường Kỳ Mặc Vi canh giữ.

“Vi Vi!”

Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể nằm ngửa nhìn trần nhà, trong lòng suy nghĩ, liệu trước đây khi Kỳ Tư Cẩn hôn mê, cô canh giữ bên giường có giống như bây giờ anh gối lên tay bệnh nhân mà làm tê liệt cả cánh tay không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô nhanh chóng hướng ánh mắt cầu cứu về phía Tề Vân Thư đang kiểm tra cho cô, cứu tôi với!

Lần này, người vừa áp mặt vào cô đã lùi lại một chút, Kỳ Mặc Vi mới nhìn rõ đó là Kỳ Tư Cẩn, thấy cô thật sự tỉnh dậy, trong mắt anh hiện lên vẻ kích động.

Anh như hóa đá tại chỗ.


Tề Vân Thư mỗi ngày đều đến kiểm tra một lần, kết quả đều bình thường, nhưng cô vẫn không tỉnh lại, điều này làm cho Tề Vân Thư cũng cảm thấy khó hiểu.

Kỳ Tư Cẩn đứng hình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 664: Ngoại truyện

Còn chưa kịp làm gì, Bạch Mộ Dao đã bị ai đó nắm cổ áo kéo lên.

Vì nằm trên giường bệnh quá lâu, cơ thể cô không linh hoạt lắm.

“A Cửu…”

Anh chợt nhận ra, mình đang đối mặt với Kỳ Mặc Vi trong tình trạng nhan sắc bị Tề Vân Thư hành hạ.

“…”

Cách cô mở mắt dường như không đúng lắm.

Khi cô mở mắt lần nữa, liền đối diện với đôi mắt thâm quầng của Kỳ Tư Cẩn.

Vì vậy, cô nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa.

Kỳ Mặc Vi bị cô ấy vỗ một phát, máu dâng lên cổ họng: “…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“…”

Kỳ Tư Cẩn: “…”

Hủy dung là từ mà cô nghĩ đã rất nhẹ nhàng rồi, nếu nói thẳng ra thì đúng là thê thảm không nỡ nhìn.

Vừa thấy Kỳ Mặc Vi, cô ấy không kìm được, giọng nghẹn ngào gọi một tiếng, rồi lao đến ôm chặt cô, vừa vỗ lưng vừa nói: “Hu hu hu, lo c·h·ế·t đi được, cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi.”

Cô cố gắng xoay đầu sang một bên thì thấy người đang gục đầu ngủ bên giường chính là Kỳ Tư Cẩn.

Anh thức canh nhiều ngày, gần như không chợp mắt, cuối cùng không chịu nổi, nắm tay Kỳ Mặc Vi mà ngủ thiếp đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ có điều, Kỳ Mặc Vi vẫn không tỉnh lại.

Tin Kỳ Mặc Vi tỉnh lại nhanh chóng lan truyền, mọi người lập tức kéo đến.

Kỳ Mặc Vi tỉnh dậy liền cảm nhận được cánh tay trái của mình bị đè nặng đến mức tê rần.

Thật không còn mặt mũi gặp người.

Vì vậy, anh buông một câu: “Anh đi gọi bác sĩ” rồi nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.

Từ khi Lê Cửu bước ra khỏi khu cách ly, tin vui liên tiếp đến.

Kỳ Tư Cẩn vừa tỉnh dậy thấy hàng mi của Kỳ Mặc Vi khẽ rung, lòng liền chấn động, sau đó là niềm vui sướng trào dâng, anh cẩn thận tiến lại gần để nhìn rõ, không ngờ giây tiếp theo cô đã từ từ mở mắt, vừa vặn đối diện với anh.

Kỳ Mặc Vi cố gắng rút cánh tay ra hai lần nhưng không thành công.

Khu cách ly được gỡ bỏ phong tỏa, ‘Ác mộng’ trong cơ thể Kỳ Mặc Vi cũng đang dần biến mất, mọi thứ đều tiến triển theo hướng tốt.

Tề Vân Thư đã thành công chế tạo ra thuốc giải cho ‘Ác mộng’, sau các thử nghiệm, thuốc có tác dụng kiểm soát rất tốt và lập tức được dùng cho Kỳ Mặc Vi.

Cô thở phào nhẹ nhõm, nhìn anh từ trên xuống dưới, rồi khóe miệng co giật.

Kỳ Mặc Vi: “…??”

Anh theo phản xạ lùi lại một chút, rồi hiện lên vẻ mặt kích động, định nói gì đó thì nghe cô vừa tỉnh dậy hỏi: “Anh… bị hủy dung rồi sao?”

Tề Vân Thư: “…”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 664: Ngoại truyện