Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65: Có gì nói thẳng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Có gì nói thẳng


Những người đó cũng không dám nói gì, chỉ cúi đầu đứng yên, không dám thốt một lời.

“Cảm ơn bà nội Kỳ.”

Anh ta lờ đi, nói với Lê Cửu một câu: “Mai đi làm đừng đến trễ.”

Đột nhiên, động tác khựng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Lão Tứ: Được rồi.]

Bên ngoài không biết từ khi nào bắt đầu lất phất mưa.

“Vậy nên, có gì nói thẳng!

[Lão Tứ: Lão đại, bọn họ đến tìm ngài rồi?]

Vì Lê Cửu còn ở đó, bà cụ đành cười gượng, nói: “Muộn rồi, để Tiểu Trương tiễn con về.”

Cửa sổ kính sát đất rộng lớn khẽ mở, rèm cửa bị gió thổi lay động.

[Cửu: Ngươi gọi bọn họ đến?]

[Lão Tứ: Ngoài đám lão bất tử đó thì còn ai nữa?]

Cô suy nghĩ một chút.

Hạt mưa xiên qua, rơi xuống đất, một ít bị gió thổi vào trong nhà.

“Sau buổi đấu giá, tôi đi truy tìm người mang dị thạch, kết quả giữa đường xe hủy người mất, không tìm ra manh mối gì.”

Lê Cửu không kiên nhẫn: “Không có.”

Hắn cúi chào Lê Cửu một cách cung kính.

Bà cụ Kỳ tức đến mức giậm chân, có cảm giác muốn đánh c·h·ế·t Kỳ Cảnh Từ.

Ta không có thời gian nghe các ngươi lảm nhảm!”

Những người mặc đồ đen đều run lên, cảm thấy bị khí thế của người phụ nữ này đè nén đến mức không thở nổi.

Không khí đột nhiên im lặng.

Trong nhà, ánh đèn màu vàng ấm áp tỏa xuống từ trần nhà.

“Khi đó, tôi đã lấy được dị thạch rồi giao cho lão thất, bảo cô ấy mang về.”

Lê Cửu lắc đầu, “Không cần đâu.”

Đêm, càng lúc càng sâu.

Những người mặc đồ đen đều đeo mặt nạ bạc, người ướt đẫm, tỏa ra sự lạnh lẽo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người dẫn đầu run rẩy môi, nói: “Cái đó… xin ngài nói rõ ràng hơn về tình hình.”

— (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một giọng nói xa lạ và lạnh lẽo vang lên từ màn hình: “Hàng đã về.”

Bà cụ Kỳ không ngừng nháy mắt ra hiệu cho Kỳ Cảnh Từ.

Tất cả người mặc đồ đen biến mất, như thể họ chưa từng xuất hiện.

Đôi mắt lạnh lẽo ánh lên tia sát khí, đôi môi đỏ mọng nhếch lên một đường cong đầy sát khí, giọng nói băng lạnh: “Nhà cũ của họ Lê cũng dám xâm phạm, gan thật lớn.”

Chương 65: Có gì nói thẳng

Chưa nói xong, không khí xung quanh đã lập tức trở nên lạnh lẽo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tình hình thế nào?”

Rồi liền quay lưng đi lên lầu.

Lê Cửu đặt máy sấy tóc lên bàn trang điểm, xoay người lại, vắt chân chữ ngũ, vẻ mặt cực kỳ khó chịu: “Có gì nói thẳng!”

“Để lão tam tiễn con nhé?”

Cảnh Nhất cúi đầu, chờ đợi mệnh lệnh.

Xem danh sách chương

[Lão Tứ: Sao có thể, tôi làm sao dám làm phiền ngài ngủ chứ?]

Lê Cửu nheo mắt, đuôi mắt hiện lên vẻ lạnh lùng.

Ai phái tới?] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đối phương lập tức trả lời.

Lê Cửu đứng dậy nói.

Lê Cửu đứng dậy, đi đến cửa sổ, khép cửa lại, khóa chặt.

Tại nhà cũ của họ Kỳ.

[Cửu: Hừ!

Điện thoại để trên đầu giường kêu một tiếng.

Lê Cửu nhíu mày, ngón tay gõ nhẹ.

Nghe xong, mắt người dẫn đầu mở to, “Chỉ, chỉ có vậy?”

Lê Cửu từ phòng tắm bước ra, ngồi trước bàn trang điểm, cầm máy sấy tóc sấy mái tóc đen bóng.

Những điều này bọn họ đều biết.

“Tôi muốn hỏi, ngài có thêm chi tiết nào khác…”

Bốn chữ ngắn gọn, nhưng lại tỏa ra sự lạnh lùng.

[Cửu: Nếu bọn họ rảnh rỗi như vậy, thì tìm cho bọn họ chút việc làm.]

“…”

Lê Cửu tựa cằm lên tay, ngón tay gõ nhịp nhàng trên bàn trang điểm.

Người dẫn đầu khẽ ho một tiếng, lập tức nói: “Ngài cũng biết đây là quy định…”

Lê Cửu nhấn mạnh từng chữ.

“Đã làm phiền ngài muộn như vậy, hy vọng ngài ngủ ngon.”

“Ngươi nên biết… ta chính là quy định!”

Cùng lúc đó.

Người dẫn đầu im lặng, một lúc sau mới nói: “Được rồi, tôi hiểu rồi.”

Lê Cửu hỏi lại: “Không thì thế nào?”

Ngay lập tức.

Một lúc sau.

Cô nheo mắt, ngón tay vuốt nhẹ mép điện thoại, suy nghĩ điều gì đó.

Đôi mắt Lê Cửu ánh lên sự lạnh lùng.

“Tình hình?”

Kỳ Cảnh Từ ngả lưng vào ghế, khoanh tay trước ngực, ánh mắt sâu thẳm nhìn vào màn hình máy tính, hỏi.

Đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng mở ra, giọng nói lạnh lẽo toát ra sát khí.



Trong phòng sách, không khí yên tĩnh.

Lê Cửu tiếp tục sấy tóc, không để ý đến họ.

Bà cụ Kỳ hỏi.

Rồi ra hiệu cho những người đứng sau.

Ngón tay thon dài khẽ vuốt qua khóe mắt.

“Thời gian cũng không còn sớm, tôi nên về thôi.”

“Quy định?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Có gì nói thẳng