Bóng Tối Trước Bình Minh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Huyết Thề
Nói xong lão già mở ra Nano vi sinh thành một bộ hộ giáp, sau lưng xuất hiện bốn đôi cánh năng lượng, trước ngực hiện lên một con số 009. Hai người bên cạnh cũng mở ra Nano vi sinh thành hộ giáp. Trung niên nam tử là ba đôi cánh với số hiện 017, mĩ phụ cũng là ba đôi cánh số hiệu 019.
Nhìn ba nữ Trần Thái Dương mềm lòng, không chần chừ mà lấy viên thuốc ra trực tiếp nhét vào miệng nuốt xuống.
Nói xong một chỉ điểm ra, ba hắc động liên tiếp xuất hiện nơi đầu ngón trỏ của Trần Thái Dương khoá chặt ba người lão già và không ngừng hấp thụ mọi vật xung quanh để phóng đại.
Thuốc vừa vào trong bụng một cỗ nhiệt lượng tuôn ra như đại hải khiến cả người Trần Thái Dương cảm thấy nóng rang, ý thức hơi mơ hồ, d·ụ·c vọng trong người trỗi dậy làm cho hắn muốn phát tiết, nhưng lý trí hắn lại áp chế đi niềm d·ụ·c vọng đó.
Ba người đạp không mà đứng, từ trên cao nhìn xuống Trần Thái Dương. Cái tư thái cao cao tại thượng đó làm cho hắn cảm thấy chán ghét.
Trần Thái Dương cầm lên mở ra xem, trong đó có hai viên đan dược tròn phát ra hồng quang. Trần Thái Dương nhìn thấy viên đan dược này biết ngay là loại đan dược gì. Bình thường đan có màu xanh đậm hoặc các màu đen, xám là độc đan, còn màu vàng là đan tăng chân khí, xanh nhạt hoặc xanh lam là chứa thương, còn đan dược phát ra hồng quang như thế này là xuân dược. Xuân dược cũng có rất nhiều loại nhưng đặc tính chung của chúng chính là làm cho người uống mất hết lực lượng và kích phát ra bản năng nguyên thủy nhất của con người.
- Trước tiên ba tên chúng mày trước.
- 000, bây giờ lực lượng của mày đã bị áp chế đến chín phần, mày còn có thể đánh được chúng tao sao? Mày không biết đâu, cơ hồ các con số đều bị bắt vì bọn chúng cũng bị như mày đó. Mày xem đây là cái gì.
- 000, người đứng đầu các con số, mày cũng trốn kỹ quá rồi đấy. Những kẻ phản lại Thánh Địa như mày chỉ có một con đường c·h·ế·t hoặc bị Thánh Địa quả chế. Nếu mày khôn thì mau chịu tró, đi theo bọn tao đỡ cho đau khổ.
****************
Lúc này trong lòng hắn nổi lên một quyết tâm đánh nát cái Thánh Địa đó. Ngón tay tụ chân khí hoá kiếm đâm rách tay còn lại của mình, máu ào ào tuôn ra nhưng hắn không để ý. Lúc này Trần Thái Dương vung máu trên tay của mình lên trời, máu đọng lại từng giọt trên không trung không rơi xuống. Ánh nắng chiếu vào những giọt máu trở nên long lanh đến bi thương. Tay chỉ lên trời, từ trong miệng của Trần Thái Dương, hắn gặn từng chứ nói.
Lúc này nữ tử mở miệng giọng như phượng hót nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nữ tử đang cược. Cược ba nữ nhân này là quan trọng với Trần Thái Dương. Quả thật nàng cược đúng, Trần Thái Dương không dám tiến lên. Tuy nói Trần Thái Dương hắn bất cần nhưng hắn lại rất dễ mềm lòng, nhất là với người mình quen. Nghe Nữ tử nói, Trần Thái Dương không do dự mà đáp ứng.
Lão già nghe vậy cũng không tức giận, hắn tự mình biết Trần Thái Dương nói là thật. Mỗi một người trong tổ chứ Đôi Cánh cơ hồ đều có thể lấy một đánh bốn, năm người cùng cấp. Nhất là người đứng đầu tổ chứ có thể một mình địch trăm mà không xuống hạ phong.
Trần Thái Dương nhìn thấy những hộ giáp này không khỏi run người. Hắn cũng không lạ gì những Nano thành hộ giáp này, tuy nói Nano vi sinh có thể thiên biến vạn hoá thành cái gì cũng được, tùy theo ý của người sử dụng nhưng ký hiệu đôi cánh và các con số chỉ có người tổ chức đôi cánh mới có, mà ký hiệu làm từ đá giải phong và cũng chỉ có 105 bộ. Vì vậy khi thấy các con số Trần Thái Dương mới có phản ứng như vậy.
Chương 15: Huyết Thề
- Trời đất làm chứng, lấy máu huyết thề. Xin thề chỉ cần tao còn một hơi thở, tao sẽ đạp nát cái thánh địa thối nát đó.
Trận pháp vừa xuất hiện, Trần Thái Dương cảm thấy chân khí trong người có chút trì trệ bị áp chế không đến không đến một phần vạn. "Thế này cũng được gọi là trận pháp áp chế" Trần Thái Dương thầm nghĩ.
- Thuận Thiên Thánh Địa.
Nữ tử nói xong rồi vứt một cái túy thơm ra phía trước rồi nói tiếp.
Lúc này nữ tử lao đến phía ba nữ Vũ Thu Tươi, Trần Thái Dương kịp phản ứng thì một thanh chủy thủ nhàn nhạ hồng quang đã gần sát ngay cổ của Vũ Thu Tươi. Trần Thái Dương lướt đến trước 3m thì dừng lại vì chủy thụ đã sâu hơn, cổ của Vũ Thu Tươi đã rỉ ra máu.
Mĩ phụ trấn kinh nói. Tuy là lụa che mặt như vẻ hoảng sợ của mĩ phụ lại lộ rõ qua ánh mắt. Hai người còn lại cũng rung động không thôi. Bọn họ biết một khi đã phát huyết thề thì người ngoài không thể cắt ngang bởi vì huyết thề là lấy trời đất chứng giám.
- Ngươi! Ngươi! Ngươi lại phát huyết thề.
Lúc này, lão già mở miệng lạnh nhạt nói bằng tiếng Anh, nhưng khi qua tai của Trần Thái Dương lại chuyển thành tiếng Việt bởi vì, thời đại bấy giờ đã phát minh ra một loại chíp từ công nghệ Nano có thể lưu trữ mọi kiến thức, tính năng chuyển hoá giọng nói chỉ là một công năng của chíp này mà thôi. Con chíp này chỉ có những người sở hữu Nano vi sinh mới có thể sử dụng vì năng lượng cần cho con chíp này hoạt động là khá lớn.
Lão già kinh hô lên, nhưng chân tay lão lại không chậm nhanh chóng mở ra Nano hộ giáp bao bọc toàn thân, kế đó phóng xuất ra sát chiêu mạnh nhất của mình kết hợp với một sợi hoả pháp tắc mà lão đã chuyển hoá đều xuất ra. Hai người còn lại cũng vậy, vội vàng xuất ra chiêu mạnh nhất của mình đón đỡ.
Lúc này lão già lại nói tiếp.
Nhìn trận pháp áp chế mình Trần Thái Dương cười lạnh. Trận pháp này là áp chế chân khí nhưng không một ai biết năng lượng hắn sở dụng cũng không phải chân khí, mà là một loại năng lượng hỗn tạp khi hắc động trong đan điền hắn hấp thụ linh khí, tiên khí và cả pháp tắc thiên địa mà ngưng tụ thành. Loại năng lượng này ngự trị trên tất cả các năng lượng, Trần Thái Dương gọi nó là hỗn độn. Khi hắc động được phóng xuất, pháp tắc thiên địa đều run rẩy, điều này chỉ có cường giả cảm nhận và khuy động được pháp tắc trời đất mới có thể cảm nhận được.
Trần Thái Dương nghe vậy hắn đột nhiên cười. Hắn cười phấn nổ, cười vì đau lòng thay từng người trong tổ chứ dần dần c·h·ế·t đi, cười vì tuyệt vọng trước con quái vật Thuận Thiên Thánh Địa.
Vừa nói xong, lão già đưa ra một mặt kính tròn, trên đó có khắc những hoa văn đầy huyền ảo, đó là trận pháp được khắc lên một đồ vật nào đó gọi là trận bàn. Lão già rót chân khí vào trần bàn, lấy lão già làm trung tâm, một vòng tròn trận pháp lam nhạt xuất hiện rồi nhanh chóng khuyếch tán, bán kính lên đến 10km.
"Đùng"! "Đùng"! "Đùng"!
- Cái gì? Hắn bị trận pháp áp chế rồi mà, sao năng lượng hắn phóng xuất ra còn khủng bố như vậy?
Trần Thái Dương nhìn ba người vẻ khinh thường nói.
- Được! Nhưng cô thả bọn họ ra trước.
Vũ Thu Tươi thấy vậy liền lặc đầu tỏ vẻ không được, Hai người Lý Huyền Nhi và Hà Thanh Kiều cũng vậy, rơi xuống nước mắt, chỉ biết lắc đầu vì thân thể của các nàng đã bị nữ tử tuyệt thế dung nhan định trụ, nói cũng không thể nói được.
"Đoàng, đoàng". (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này nữ tử nhìn Trần Thái Dương nói.
Trần Thái Dương nhìn ba người đến, vẻ mặt hắn trầm xuống có chút ngưng trọng lẩm bẩn nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ta không tin ngươi.
Lúc này ấn ký trên trán của Trần Thái Dương phát ra những chùm sáng mà chỉ có mình hắn nhìn thấy bay đi bốn phương tám hướng. Có ba cái rơi vào ba người lão già. Thông tin ấn ký truyền đến đó chính là truy tung ấn, chỉ cần là người của Thuận Thiên Thánh Địa thì đều bị ấn ký truy tung bám vào.
Ba tiếng nổ mãnh liệt phát ra, làm rung chuyển cả trời đất. Năng lượng tán đi, hai người lão già và trung niên nam tử đều đều không còn xác, chỉ để lại hai hạnh tâm Nano vi sinh đã kiệt năng lượng rơi xuống. Còn về phần phụ nhân không biết dùng thủ đoạn gì mà vấn còn sống. Nano vi sinh cạn năng lượng mà rút đi, y phục cũng rách nát để lộ ra một phần thân thể trắng nón, lụa trên mặt rơi xuống. Trần Thái Dương nhìn qua không khỏi sững người vì vẻ đẹp tuyệt thế đến "hoa nhường nguyệt thẹn" này. Đây mà là phụ nhân sao rõ ràng là một vị nữ tử tuyệt thế nhan sắc, ánh mắt như yêu có thể câu dẫn mọi nam nhân, mà nữ tử trước mặt cũng chỉ chạc 24, 25 tuổi.
Trần Thái Dương biết người tổ chức đôi cánh khi rơi vào tay của Thuận Thiên Thánh Địa thì không có kết cục tốt. Chỉ sợ bọn người 009 đã bị g·i·ế·t.
- Trong đó có hai viên thuốc, ngươi uống vào ta sẽ thả bọn họ ra.
- Muốn bắt tao, chúng mày cũng tự đánh giá cao bản thân mình quá. Nếu đến đây thêm mười người nữa thì may ra chúng mày có cơ hội này.
- Thả ta đi, ta sẽ thả các nàng, còn không cho dù c·h·ế·t thì các nàng cũng sẽ chôn theo ta.
Trần Thái Dương lúc này ánh mắt lạnh lùng nhìn ba người như ba cỗ thi thể nói.
- Tao biết mày rất mạnh, nhưng mày nghĩ chúng tao đến không có chuẩn bị gì sao?
Trần Thái Dương vừa dứt câu thề, trời đang nắng đột nhiên nổ hai tiếng sét như đáp lại. Một lúc sau, liên tiếp những tia sét đánh xuống, đánh vào những giọt máu trên không. Khi đáng tan tất cả một ấn ký màu đỏ như máu xuất hiện trực tiếp rơi vào ly tâm giữa trán của Trần Thái Dương. Trần Thái Dương biết đó là ấn ký huyết thề, trong vòng ba năm nếu hắn không g·i·ế·t hết người của Thuận Thiên Thánh Địa thì hắn sẽ bị huyết thề ấn ký diệt sát linh hồn.
Ba người đến là một lão già người Anh quốc, một nam tử trung niên người Pháp với một người phụ nữ yểu điểu lụa che kín mặt, nhìn dáng vẻ là người Châu Á. Tất cả đều mặc một trang phục đồng nhất rõ ràng là cùng một thế lực.
Lão già thấy Trần Thái Dương đã lâm vào trận pháp lúc này đắc ý cười nói.
Hắc động đánh vào sát chiêu của ba người, thế như chẻ che không giảm, năng lượng sát chiêu đánh đến chỉ càng làm cho hắc động lớn mạnh. Khi đến gần ba người lão già dường như năng lương đã đến cực hạn, Trần Thái Dương hô một tiếng, "Bạo" ba hắc động đột nhiên co lại cực hạn rồi giãn nở ra, phóng xuất năng lượng cực đại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Mày thấy đó, bọn chúng do phản kháng nên đã bị g·i·ế·t. Nếu mày không chịu thuần phục thì kết cục của mày cũng như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.