Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 93: Rượu và lửa
"Haha, tôi làm tài xế nhiều năm, cũng từng thấy qua rất nhiều thứ, thú vị cũng có mà đáng tiếc cũng không ít."
Lại thêm với cơ thể quyến rũ đang gần sát ngay trước mắt, khiến cho một mồi lửa nóng bên trong lòng hắn bắt đầu nhen nhóm lên, bất cứ lúc nào cũng đều có thể bùng phát dữ dội.
Bất đắc dĩ, Sở Thiên đành phải quay đầu nhìn tài xế, mở miệng hỏi dò: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Coi như tôi nhiều chuyện đi, nhưng mà ở Hàn Quốc pháp luật nghiêm lắm đấy, hơi tùy tiện cũng có thể phải ngồi tù như chơi. Cô bạn gái của cậu... Ờ, tốt nhất nên để cho cô ấy tỉnh táo lại mới được, nếu không đối với cả hai người đều rất phiền phức..."
Nếu là mấy tên bạn học cẩu độc thân của Sở Thiên, thì có lẽ sẽ chẳng mảy may do dự chút nào mà xông tới giúp đỡ, thậm chí tranh cướp nhau để được làm chuyện này.
Một đĩa thịt lợn nướng, hai phần lòng bò rán, cùng với một bát canh kim chi đặt trên bàn, lúc này tất cả đều đã vơi đi quá nửa.
Sau đó hắn lại sa vào việc của Quách An, toàn lực đối phó với mối họa trước mắt của tập đoàn JK, cho nên tạm thời đã quên đi chuyện này.
Vừa phải cẩn thận từng chút một, tránh cho bản thân bị lôi kéo ngã nhào, lại phải hao tổn sức lực chống đỡ sức nặng của cả hai người.
Tới khi ra khỏi con ngõ nhỏ ấy, trên trán Sở Thiên đã lấm tấm xuất hiện mồ hôi, hơi thở cũng gấp gáp hơn rất nhiều.
Saya hơi líu lưỡi, cố gắng lắp bắp nói ra vài chữ, trong hơi thở đã nồng nặc mùi men rượu.
"Nào... Thêm... Thêm chén nữa..."
Ý tứ trong lời nói của ông ta, Sở Thiên đương nhiên hiểu rõ, tuy nhiên hắn cũng chẳng thể nào mở miệng phản bác được, chỉ có thể lẳng lặng cho qua mà thôi.
"Khách sạn thì nhiều lắm, không biết anh có yêu cầu gì cụ thể gì không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lần gần nhất hắn tiếp xúc da thịt với phụ nữ, có lẽ là khi ở khách sạn Majestic Đông Hải.
Khoảng bảy tám vỏ chai rượu soju trống rỗng được xếp ngay ngắn ở một góc bên dưới gầm ghế.
Nếu như đối phương còn trong trạng thái tỉnh táo, thì dù có phải cõng cô ta đi cả quãng đường dài gấp mấy lần, đối với Sở Thiên mà nói cũng không phải chuyện gì quá khó khăn, cùng lắm là mỏi chân một chút mà thôi.
Một cảm giác ấm áp, mềm mại như nhung truyền tới, khiến cho sự nhộn nhạo bên trong người Sở Thiên càng trở nên dữ dội hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tôi đi công tác."
Hơn nữa bên cạnh hắn luôn không thiếu người đẹp, giống như muôn hoa đua sắc, mỗi người một vẻ không ai giống ai.
"Anh bạn, cậu tới đây du lịch hay là làm việc thế?"
Đến thời điểm hiện tại nguy cơ đã coi như được giải trừ phần nào, cho nên tâm tình của Sở Thiên cũng được buông lỏng hơn rất nhiều.
Rượu và testosterone dư thừa làm cho cơ thể hắn bị kích thích liên tục, chẳng khác nào một thùng thuốc nổ đang bị châm ngòi vậy.
Tài xế thấy Sở Thiên thoải mái lựa chọn như vậy thì cũng không nhiều lời thêm nữa, chỉ nhanh nhẹn nổ máy đạp ga, hối hả phóng đi trên đường lớn.
Tài xế ra vẻ ân cần, ôn tồn nói:
Sở Thiên vội vàng vươn người ra, đỡ lấy bờ vai ngọc ngà của đối phương.
Dù sao chuyện như vậy càng bôi lại càng đen hơn, dứt khoát không để ý đến nó nữa là xong.
Khuôn mặt yêu kiều, vóc dáng gợi cảm, lại kết hợp thêm mùi men rượu còn chưa tan hết đang tỏa ra xung quanh, tất cả hòa quyện với nhau tạo nên một sự hấp dẫn kỳ lạ tới mức khó có thể cưỡng lại được.
"Hai người đi đâu?"
Mà cô gái đang ngồi đối diện với hắn lúc này cũng đã say tới bảy tám phần, khuôn mặt đỏ bừng như bị cảm nắng, lan cả xuống dưới cái cổ vốn thon gầy trắng ngần của cô.
"Này này, dậy đi, đừng có ngủ ở đây."
Hành động này mặc dù khiến cho Sở Thiên không thoải mái lắm, tuy nhiên cũng khó mà trách ông ta được, bởi lẽ khách hàng say xỉn thỉnh thoảng sẽ làm ra những hành động gây nguy hiểm cho bản thân và cả tài xế, cho nên ông ấy không thể không đề phòng trước.
Sở Thiên nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi thầm tự mắng một câu, mình tự đắc cái xxx gì chứ, dù sao đây đều là do chủ nhân cũ của cái thân thể này tác oai tác quái, bản thân mình đã không được hưởng chút hương hoa nào, còn phải đi đổ bô chùi đít cho hắn nữa.
Trong cùng một buổi tối, Sở Thiên đã suýt chút nữa phát sinh quan hệ với Lạc Lạc, sau đó còn khinh bạc Jasmine một hồi nữa.
Sở Thiên tới ngồi bên cạnh Saya, để cho đầu của cô nàng dựa vào vai mình, sau đó hướng về phía chủ quán ở gần đó:
Sở Thiên xua tay đáp:
Sau khi hao tốn rất nhiều sức lực mới vần được Saya lên ghế sau xe, Sở Thiên rút từ trong túi áo ra một tờ giấy ăn mà hắn vơ vội trước khi rời khỏi quán ăn, nhanh chóng đưa lên lau bớt mồ hôi đang đọng trên mặt.
Mà Saya chính là minh chứng rõ ràng nhất cho điều này.
"Hôm nay tôi rất vui, đã lâu rồi... Hic... Đã lâu rồi không được uống thoải mái như vậy..."
Từ khi Sở Thiên chiếm cứ thân xác này tới nay, phần lớn thời gian đều là nằm trên giường bệnh, chỉ mới được tự do hoạt động vài tuần nay mà thôi.
Mười giờ tối.
Về phần tiếp xúc thân thể cùng với mỹ nữ...
Người tài xế taxi biết qua một chút tiếng Anh, dù không thành thạo lắm nhưng cũng đủ để giao tiếp cơ bản vài câu.
Nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ đều đặn bên tai, Sở Thiên ngoái đầu sang bên nhìn lại, phát hiện Saya đã chìm sâu vào giấc ngủ từ lúc nào không hay.
Còn may mắn, Saya chỉ gục đầu xuống bàn, chứ không mất tự chủ tới mức ngã lăn lóc trên sàn, hay là cắm mặt vào mấy đĩa thức ăn đang bày phía trước.
Sở Thiên ngửa cổ nốc cạn một chén rượu lớn, cảm nhận hơi men từ dạ dày đang liên tục bốc lên tới tận đỉnh đầu.
Ông chú tài xế nhe răng cười, nhanh nhảu nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông chú tài xế vừa đánh lái, vừa liếc mắt qua gương chiếu hậu, quan sát hai vị khách đang ngồi ở hàng ghế sau.
Thế nhưng phải dìu đỡ một người đang say khướt tới mức gần như bất tỉnh nhân sự, ngay cả đứng còn không vững thì lại là chuyện khác hẳn.
Sở Thiên cảm thấy một luồng hơi nóng trong nháy mắt xông thẳng từ bụng dưới lên tới tận đỉnh đầu.
Cô vừa nâng chén rượu lên tới miệng, còn chưa kịp nhấp môi uống nửa ngụm, thì não bộ dường như đã không còn chịu đựng được sự công kích của chất cồn thêm một giây phút nào nữa, ầm ầm biểu tình tắt nguồn.
Lúc này Sở Thiên mới nhớ ra là mình còn chưa biết Saya sống ở đâu nữa.
Oakwood là thương hiệu có tiếng trong lĩnh vực nhà hàng khách sạn, cho nên giá cả chắc chắn không rẻ, nhưng bù lại dịch vụ rất tốt, hơn nữa còn đảm bảo an ninh tuyệt đối cho khách hàng.
Đi tới nước ngoài, điều bất tiện nhất chính là không biết ngôn ngữ bản địa, mọi việc đều phải phó thác vào phiên dịch viên, hoặc là cầu mong đối phương nghe hiểu tiếng Anh, như vậy mới có thể tự do giao tiếp được.
Tuy nhiên từ lúc đó tới giờ có quá nhiều biến cố bất ngờ xảy đến, buộc hắn phải dành toàn bộ tâm lực để ứng đối, không dám mảy may buông lỏng một giây phút nào cả.
Nói không ngoa, danh sách những người phụ nữ đã từng có quan hệ này nọ với Sở Thiên mà gom lại một chỗ, thì có thể làm ra hẳn một cuốn từ điển về vẻ đẹp của nữ giới cũng không chừng.
Sở Thiên cẩn thận đỡ lấy thân thể mềm oặt như một cọng bún kia, để cho cánh tay của cô ấy khoác lên vai mình.
Sở Thiên ngán ngẩm thở dài, tiến về phía một chiếc taxi gần đó, vẫy vẫy tay ra hiệu cho tài xế.
Hắn thoải mái khà lên một tiếng như bợm nhậu, lại tiện tay đưa điếu thuốc lên miệng rít một hơi dài, hoàn toàn buông thả tới cực điểm, chẳng còn giữ lại nửa phân hình tượng trang nhã, lịch sự nào nữa.
Thân thể mềm mại không kìm được mà đổ gục xuống bàn đánh rầm một cái, chẳng khác nào một thân cây vừa bị tiều phu đốn hạ.
"Bà chủ, giúp tôi gọi một chiếc taxi với..."
"Ở gần đây có khách sạn nào vậy chú?"
"Không cần đâu, cứ tới chỗ đó đi."
Chương 93: Rượu và lửa
Lúc này đã qua mười giờ đêm, nhưng dòng xe cộ bên ngoài vẫn nườm nượp qua lại, rất có khí thế của một thành phố không ngủ.
Sở Thiên mặc dù cũng uống không ít, đầu óc bắt đầu cảm thấy hơi có chút chuếnh choáng, nhưng nói gì thì nói tửu lượng của hắn đã kinh qua nhiều bận trui rèn, so với Saya thì chắc chắn là cao hơn không chỉ vài ba lần.
Hết cách rồi, dù sao cũng không thể để cho Saya nằm ngủ luôn ở chỗ này được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà chủ quán liếc nhìn hắn, trên mặt lộ rõ vẻ bất đắc dĩ, chỉ có thể lắc lắc đầu ra hiệu mình không hiểu tiếng Anh.
Không đúng, nói chính xác hơn thì hắn có lòng yêu thích cái đẹp, nhưng chỉ đơn thuần là đứng ở góc độ thưởng thức mà thôi, không phải kiểu người thèm khát sắc d·ụ·c tới mức thần hồn điên đảo.
Nhìn tấm gương vị tiểu thư của gia tộc Westwood mà xem, người ta đã chạy hết nửa vòng trái đất, đánh đến tận cửa nhà để đòi nợ tình rồi kia kìa.
"Ở Songdo-dong này khách sạn Oakwood là tốt nhất, tuy nhiên giá cả khá cao. Nếu cậu muốn tiết kiệm, tôi sẽ đưa cậu đi mấy nơi khác rẻ hơn."
Cô dựa đầu vào vai hắn, mái tóc đen dài óng ả tùy tiện xõa tung trên người Sở Thiên, cặp môi anh đào thơm mọng vểnh lên đầy khiêu khích.
Trông thấy Saya đã hoàn toàn say khướt tới mức chẳng biết trời đất là gì nữa, Sở Thiên cũng chỉ đành rút ví ra tính tiền, sau đó đưa cô rời khỏi đây.
"Cho tôi tới... Ờ..."
Hắn vòng tay ra sau lưng, ôm lấy vòng eo nhỏ trơn nhẵn như dải lụa đào của Saya, chầm chậm dò dẫm từng bước ra khỏi quán ăn.
"Không có gì, sạch sẽ và an ninh tốt một chút là được."
Ngay cả nhu cầu cơ bản nhất của một người đàn ông cũng chưa từng được thỏa mãn.
Rượu lạt uống lắm cũng say, loại rượu Soju này tương đối nhẹ, tuy vậy cứ nốc hết chén này đến chén khác thì cũng sẽ có lúc phải gục xuống.
Quan sát thấy Sở Thiên dường như đã để ý tới mình, tài xế nhếch miệng cười gượng, cố gắng tỏ ra thân thiện hỏi:
Tuy nhiên cả hai đều chỉ là đụng chạm bên ngoài, kích thích qua loa mà thôi, còn chưa tính là chính thức phát sinh quan hệ.
Sở Thiên trả lời gọn lỏn, có vẻ không quá tập trung vào cuộc trò chuyện này.
Bàn tay của hắn bất giác vươn ra, chạm nhẹ vào gò má phơn phớt hồng của Saya.
Còn Sở Thiên thì khác, bản thân hắn không phải loại người cực kỳ ham mê sắc đẹp...
Hắn xoay người sang, muốn đánh thức cô nàng dậy để hỏi, nhưng với lượng rượu đã uống ban nãy, thì bây giờ cho dù trời có sập xuống Saya cũng chưa chắc đã tỉnh lại được nữa.
Tưởng rằng chơi cho đã rồi phủi mông một cái, quất ngựa truy phong là có thể thoát được hết lần này tới lần khác sao?
Dứt lời, ông chú liền quay đầu lại nhìn đường, chăm chú tập trung vào việc điều khiển xe, không tiếp tục quấy rầy sự yên tĩnh của khách hàng nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.