Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 69: Chương 69

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69: Chương 69


Yến Thu Xu ăn một ngụm tào phớ, chép miệng, cảm giác không đã ghiền, tào phớ mềm mềm, có một chút nước, nhìn thì rắn, nhưng ăn vào thì tan chảy trong miệng, có vị ngọt nhàn nhạt, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Khác biệt rất lớn!

“Dạ được!” Bọn nhỏ hiểu chuyện gật gật đầu, sau đó ngồi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một nam một nữ đang thấp giọng thương nghị: “Lát nữa Lục hoàng tử sẽ qua đây, ngươi yên tâm, nhất định hắn sẽ cắn câu…”

Nhưng xung quanh cửa hàng món kho đã tụ tập rất nhiều người.

Uyển Nhi nhảy lên vui mừng chạy lại ôm đùi nàng nói: “A Xu tỷ tỷ, tỷ thật xinh đẹp!”

Yến Thu Uyển nghiêm túc dặn dò, sợ hắn không làm đến nơi đến chốn.

Yến Thu Xu gật gật đầu, bỏ thêm đường vào bốn chén tào phớ rồi mới tiếp tục ăn.

Tuy rằng không thấy cụ thể, nhưng vừa được xem náo nhiệt lại vừa được ăn, tính ra cũng không tệ chút nào.

Yến Thu Uyển rất lo lắng, lỡ như bởi vậy mà ảnh hưởng tới con đường đăng cơ của vị hôn phu, vậy không phải là nàng ta đã đấu không công với Yến Thu Xu sao?

Uyển Nhi nhón chân, xong chẳng nhìn được gì, thất vọng nói: “A Xu tỷ tỷ, chúng ta làm sao bây giờ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đời trước rõ ràng mặt ngoài Tiêu gia nằm trên cùng một chiến thuyền với Tam hoàng tử, tuy rằng người Tiêu gia lạc hậu, cho dù có quan hệ, cũng không ai chịu giúp, ngược lại còn khiến mình hai mặt thụ địch.

Đông Đông, Uyển Nhi và Thẩm Bình Ngộ chưa từng thấy khung cảnh như vậy bao giờ, một đám mở miệng cả kinh, Đông Đông lẩm bẩm nói: “Thật nhiều người!”

Không có đạo lý!

Bởi vậy hương vị món kho đã chinh phục rất nhiều người.

Chương 69: Chương 69

Còn có hai phần cổ phần của nàng đó!

Chẳng lẽ là do nàng ta trọng sinh?

“A?” Ba hài tử nhất trí nhìn nàng.

Ông chủ nhiệt tình nói: “Có, tiểu thư cần thêm đường sao?”

Lời vừa mới nói ra, bên tai đã truyền đến tiếng vang vừa chói vừa to: “Thịch thịch thịch…”

Thậm chí, sau này Tam hoàng tử ngã xuống, Tiêu gia còn bị lão hoàng đế mượn cớ tiêu trừ, tiểu bối Tiêu gia Tiêu Bình Châu bị nhốt ở thiên lao, Tiêu Hoài Khải bất đắc dĩ phải lê thân thể bệnh tật tới thỉnh tội, cho nên sau này mới triền miên giường bệnh.

Thời đại này mọi người đều rất thích món kho, cũng giống như dạ dày người Tiêu gia, không có gì là không thích ứng được, thậm chí còn thập phần vui mừng.

Đám Đông Đông rất ít ăn ở quán ven đường như vậy, lúc này được ăn thì cực kỳ vui sướng, Uyển Nhi ăn hai miếng liền nhìn về phía Yến Thu Xu, theo thói quen nói cảm giác của mình cho nàng: “Thật ngọt ngào, uống rất ngon!”

“Không cần, nếm thử vị là đủ rồi.” Yến Thu Xu ngăn cản ông chủ, nhìn Đông Đông: “Nếu đệ uống nhiều, giữa trưa sẽ ăn không nổi mấy thứ khác đâu đó~”

Đúng lúc đó một trận khua chiêng gõ trống xuất hiện, là náo nhiệt trước khi khai trương, mọi người nổi lên từng trận hoan hô, các vũ sư điều khiển đầu sư tử cũng nhảy vào trong.

Bọn họ tới nơi còn chưa tới giờ Tỵ.

Ông chủ cười nói: “Đa tạ vài vị tiểu khách quan đã yêu thích, vậy tiểu nhân thêm một chút cho mấy vị khách quan có được không?”

Đây chính là ý tưởng nàng đưa ra!

Ai có thể nghĩ đến, người Kiều gia vốn một năm sau mới xảy ra chuyện hiện tại đã xảy ra rồi, nhanh như vậy cũng là do Tiêu gia ở sau lưng quạt gió thêm củi!

Yến Thu Xu bật cười vui vẻ, ôm Uyển Nhi khen ngợi nói: “Uyển Nhi cũng rất xinh đẹp!”

Chờ đến khi chính thức khai trương, toàn bộ giảm giá 20%, rất nhiều người đều tới canh, chờ mong mình là người đầu tiên mua được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn trước mặt là phố buôn bán, người ngựa qua lại không nhiều, ví dụ như trên trục đường chính còn có hai ba tầng quán trà hoặc tửu lầu, kiến trúc ở đây là như vậy, nhưng chúng đều là chỗ ở của người khác, cho nên không thể đi lên.

Dung nhan vốn có nét trẻ con ngây thơ thuần mỹ liền biến thành thiếu nữ yêu kiều!

Tuy rằng ngũ quan thoạt nhìn vẫn như vậy, nhưng nhìn kỹ, sẽ cảm thấy đã có sự thay đổi, có lẽ cho dù là người nhà nguyên chủ bây giờ cũng không nhất định có thể liếc mắt một cái là nhận ra được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy giá bán của loại đậu hũ này tăng gấp mấy lần nhưng lại ngon hơn rất nhiều, vị ngọt bùi bao bọc trong lớp đậu hũ cực mềm, khi chạm vào đầu lưỡi, đậu hũ biến thành nước và tràn đầy khoang miệng, cũng giảm bớt vị ngọt do đường trắng mang lại, ngọt nhưng không ngấy.

Thao tác này của nàng khiến Thủy Mỗi ngây người, chờ Yến Thu Xu trang điểm xong ra ngoài, Đông Đông cũng cực kì bất ngờ: “Tỷ là A Xu tỷ tỷ sao?”

Tiểu cô nương hôm nay mặc một thân váy mới tinh màu vàng nhạt, giữa trời đông, giống như một đóa hoa đang khoe sắc, cô bé được khích lệ, thẹn thùng đến mức đỏ bừng mặt ngã vào lòng Yến Thu Xu.

Mà lúc này, tại lầu hai một tòa nhà cùng con phố.

Yến Thu Xu cũng mờ mịt, không đủ cao, không nhìn thấy, đợi lát nữa khai trương, vũ long vũ sư càng không thể nhìn thấy, nàng nghĩ nghĩ, nói: “Vậy xem náo nhiệt thôi!”

Đông Đông lộc cộc trực tiếp uống một hơi hết, mới lau miệng: “Uống ngon quá! A Xu tỷ tỷ, đệ còn muốn uống tiếp!”

Nhưng biến cố này, cũng rất kỳ lạ!

Tấn Vương thế tử Chu Trạch Cảnh ôn nhu an ủi nàng: “Không đâu, ta đã liên hệ với bên Tống gia rồi…”

Trên thực tế trước khi chính thức khai trương, cửa hàng đã bán thử ba ngày, trong ba ngày này, hàng dự trữ của bọn họ không nhiều lắm, nhưng ai ai cũng đến nếm thử nhấm nháp một chút.

Nàng nói: “Ông chủ, có đường trắng không?”

Rồi sau đó Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử cầm đầu phe phái của mình long tranh hổ đấu, sợ Tiêu gia ngả theo người khác, vì thế đều liều mạng diệt trừ Tiêu gia, thừa dịp Tiêu Hoài Đình ở bên ngoài đánh giặc không cấp lương thảo, cho nên mới xảy ra chuyện Tiêu Hoài Đình mang binh tử chiến sau này.

Dù sao con đường tiến tới đế vương, cũng cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng Tiêu gia vốn nên bị lão hoàng đế chỉ thị nâng đỡ Tam hoàng tử vậy mà dám tự mình ra tay, làm ra loại chuyện này, hơn nữa chiêu thức còn mau, chuẩn, tàn nhẫn, cứ như đã sớm đã biết chuyện của Kiều gia vậy.

Yến Thu Xu nhìn xung quanh, tìm được một cửa hàng khá yên tĩnh, nó còn bán vừa tào phớ, nàng liền qua đó, mua bốn chén tào phớ 4 văn tiền: “Xem ở đây này.”

Chờ tới lúc xuống xe, nhìn đường phố náo nhiệt, đám người chen chúc trước cửa hàng, nàng hoàn toàn thỏa mãn.

Còn chưa tới gần, Yến Thu Xu đã ngửi được vị.

Tiếng chiêng trống từng chút vang lên, bá đạo mà vang dội nuốt trọn âm thanh của hắn, sắc mặt nam tử cứng lại, nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhưng mà những người phía dưới không hề thông cảm, ngược lại âm thanh còn càng lúc càng lớn, thậm chí mùi thơm kia cũng càng ngày càng đậm, náo nhiệt khiến dân chúng đều đi theo hoan hô, đinh tai nhức óc.

Nữ tử nhấp môi cười, mang theo vài phần thấp thỏm: “Lần này Tam hoàng tử xảy ra chuyện, Ngũ hoàng tử nhân cơ hội xếp người của mình để thu thập Kiều gia, chiêu thổi gió bên gối của Lục quý phi thật quá tốt, khiến Lục hoàng tử tin ngươi có thể trợ giúp hắn nắm trọn Tiêu gia, nếu không bên Ngũ hoàng tử đã áp đảo rồi……”

Yến Thu Xu cũng yên tâm, nheo mắt nhìn gương, một đôi lông mày sắc sảo đã nhanh chóng xuất hiện, nàng lại điểm thêm vài đường, đuôi mắt cong cong, làm chỉnh thể đôi mắt nổi bật hơn. Sau đó nàng lại dùng son môi, vẽ một đôi môi mỉm cười.

Nàng cũng không thể đưa theo ba hài tử chen chúc trong đám người được.

Nhưng trục đường đặt cửa hàng món kho cũng không phải dễ, nếu muốn giống như hiện đại, vậy phải đặt ở ngã ba, có hơi xa, nhưng hương bay mười dặm, cho dù không thể dựa vào đường đi để hấp dẫn lưu lượng khách, thì cũng có thể dựa vào mùi hương để hấp dẫn mọi người tới xem.

“Bùm bùm bùm…”

Đáng tiếc Yến Thu Xu ôm không nổi Uyển Nhi nên nắm tay cô bé , mang theo Đông Đông và Trầm Bình Ngộ ra xe ngựa.

Yến Thu Xu thong thả ung dung đeo khăn che mặt lên, chỉ lộ ra đôi mắt đen lúng liếng, nàng chớp mắt: “Đệ nói đi?”

Đông Đông lập tức không hé răng, nhìn về phía đám người.

Ba hài tử mừng rỡ đến sửng sốt, nhìn không chớp mắt: “Oa… Giỏi quá đi mất!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cái miệng nhỏ của Thẩm Bình Ngộ nếm nếm, mặt mày vui sướng: “Ừm, hương vị không tồi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69: Chương 69