Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Đi tìm đồng đội.
Không ngoài dự đoán, Saigon Lili đề nghị Oanh rời khỏi đội và không nên cố gắng trên con đường tuyển thủ này vì cô chẳng có năng khiếu.
Oanh chính là cô gái cầm Kayle bị Volibear cho ăn hành ở chương một, bố mẹ vì cô nài nỉ đã bỏ tiền mua một cơ hội thi đấu trong đội Saigon Lili.
Nhưng khuôn mặt quốc dân ấy hiện đang cúi gằm xuống bàn với tiếng khóc nức nở.
- Vũ Tiến Duy, ba mươi tuổi, đang có nguyện vọng thành lập một đội tuyển Liên Minh Huyền Thoại sao?
Đây chính là tư duy của những người nơi đây, phải cố farm cho bản thân chứ không cần quan tâm đến thế trận ra sao cả.
Ngay cả điện thoại cô cũng chưa dám mở ra vì biết sẽ có vô số những chỉ trích điên cuồng kéo đến sau màn trình diễn tệ hại của mình trong trận đấu buổi sáng.
Đằng sau cô, bố mẹ không những không an ủi mà còn trách mắng:
- Đúng vậy, em có lối đánh ổn định và biết hi sinh vì đồng đội, tác dụng trong giao tranh tổng hơn xa những người khác.
Đáp án là ngủ ở trong rừng.
- Cảm ơn, em sẽ rời đội nhưng rút lui thì không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Nidalee làm gì?
Oanh là một người yêu mến tướng Kayle nhưng dù vậy cô cũng không thể hiểu con Kayle có thể gánh đội thế nào khi về cuối trận, vũ trụ này hiểu về Liên Minh rất khác so với Việt Nam.
Trên hành tinh này có vô số đội tuyển nhưng rất ít người thành công, đặc biệt là Hàn Quốc với khả năng đi đường yếu kém khó mà chiến thắng được đối thủ.
Mặc dù là đang khen mình nhưng Oanh không nhịn được mà hỏi theo tư duy của phần lớn người dân nơi đây.
Trong trận đấu, tuyển thủ đường giữa Hàn Quốc cầm một con Ziggs ép thẳng đối thủ đi đường vào trụ để tạo điều kiện cho rừng qua cướp với Nidalee cơ động.
- Chào bạn, mình mới xem trận đấu buổi sáng và rất thích cách đánh của bạn.
- Mình luôn trông chờ bạn đến với mình để thành lập đội hình super team trong mơ chinh phục cúp vô địch Vũ Trụ.
Duy đã nói đến như vậy, Oanh cũng không thèm nghĩ thêm gì nữa mà quyết định để lại bức thư rồi leo tường bỏ trốn, cô biết rằng bố mẹ sẽ không cho mình đi nếu biết được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Nhưng anh hi sinh như vậy để làm gì trong khi Kayle chỉ là một con tướng mạnh ở cấp một.
- Chẳng lẽ mình chỉ có thể lấy chồng đẻ con như bao người phụ nữ bình thường khác sao?
- Anh thật sự theo dõi em thi đấu?
Những lời Duy nói ra khiến Oanh có cảm giác động lòng nhưng cô còn có băn khoăn vì sợ bị lừa:
Kết quả giờ đã thành trò cười trên toàn Đông Lào.
- Cái gì?
- Kayle không phải là một con tướng mạnh đầu trận, nó có thể gánh đội cực tốt trong giao tranh tổng khi trận đấu kéo dài.
Anh chăm chú theo dõi một trận đấu ở Hàn Quốc giữa hai đội tuyển vô danh thông qua kênh theo dõi trực tuyến.
Oanh run rẩy ngẩng đầu nhìn vào gương, hiện tại cô không dám bước ra đường vì sợ bị người khác chỉ chỏ.
- Xin chào, bạn đánh rất tốt, mình có thể nói chuyện với bạn được không.
- Chẳng lẽ là lừa đảo?
Bản thân Duy thích nhất vị trí đi rừng với Hecarim nên còn phải chú ý tìm thêm đường giữa và cặp đôi đường dưới thích hợp nữa là xong.
- Không thể tưởng tượng được vì sao lại có thể bị hạ gục tới mười bảy mạng, cho dù học sinh tiểu học còn đánh hay hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quay về với Duy, anh nhẹ nhàng gõ chữ:
- Không phải, mình ấn tượng với cách bạn xử lý thế lính, di chuyển chiến thuật và tác dụng trong giao tranh tổng.
Ở trong một rừng những tin nhắn chửi rủa thì người này trở nên quá nổi bật đến mức Oanh không kìm lòng được mà mở lý lịch của đối phương để xem.
Bởi vì đam mê vô hạn với việc trở thành tuyển thủ, Oanh bắt đầu mở máy lên liên hệ với Duy dù rằng có tới chín chín phần trăm tỷ lệ gặp lừa đảo.
- Ngu thế hả, bị khuyết tật về não à!
Lý do họ có suy nghĩ này thì dính dáng đến những vấn đề khác sẽ giải thích rõ hơn sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Oanh lẩm bẩm trong miệng không rõ đối phương muốn liên hệ với mình để làm gì.
- Nói ra rất dài, nhưng nếu bạn muốn biết có thể đến tìm mình ở địa chỉ Vũ Tiến Duy, đường Lê Hồng Phong, thị trấn Ialy, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai.
Oanh nhắn lại rất mạnh mẽ nhưng khi nghĩ kỹ thì cô cũng chẳng biết phải làm thế nào nữa.
Nước mắt cạn khô, Oanh mới dám mở điện thoại ra và đối diện với những lời chửi rủa của cư dân mạng.
Duy nhanh chóng trả lời bằng một lời khen nhưng đặt vào vị trí của Oanh hiện tại hơi chói tai.
Trong khi Oanh trên đường tới Gia Lai thì Duy tiếp tục ngắm nghía đến những đồng đội tiềm năng khác.
Đang lúc Oanh ngẩn ngơ trước máy tính thì một tin nhắn kỳ lạ xuất hiện trước mặt:
Nghe có vẻ buồn cười nhưng trong mắt người khác Kayle là con tướng mạnh đầu trận và chỉ có tác dụng khi sô lô cấp một.
- Nhưng em không có tiền đâu đấy!
Khác với trong video của Việt Nam khi mà LCK là khu vực mạnh nhất với những tuyển thủ huyền thoại, vũ trụ này lại tôn sùng lối đánh cá nhân của người Trung Quốc.
- Em nào có tốt như vậy, hại đồng đội thua mất trận đấu.
- Xin chào!
Phạm Kiều Oanh, một cô gái nhà giàu có ước mơ trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp Liên Minh Huyền Thoại.
- Không, sai lầm nằm ở vị trí đi rừng, em không có xử lý lỗi.
- Nếu anh là người đi rừng, chắc chắn sẽ ăn ngủ ở đường trên để giúp em đạt tới cấp sáu nhanh nhất.
- Trận đấu này xong rồi, Nocturne đánh nát ba đường thắng trận dễ dàng.
- Bây giờ lo ở nhà chuẩn bị lấy chồng đi, đừng có mơ đánh Liên Minh Huyền Thoại nữa, thằng nào mắt mù mới để con vào đội.
- Em yên tâm, tài chính anh đã chuẩn bị sẵn từ trước, chỉ cần chờ người thôi.
- Chẳng lẽ mình thực sự không thích hợp làm tuyển thủ hay sao?
Cô có ngoại hình xinh đẹp như thiên sứ, đôi mắt to tròn mi cong đáng yêu, khuôn mặt thanh thoát dịu dàng, bờ môi mịn màng ướt át.
Oanh nhắn xong rồi muốn tắt đi khung chat vì nghĩ rằng đối phương đang đá đểu châm chọc nhưng tin tiếp theo của Duy làm cô dừng lại:
- Đã nói rồi, con không có khiếu làm tuyển thủ chuyên nghiệp, cố chấp làm gì để rồi thành trò cười cho thiên hạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Nói thật, em là hình mẫu đường trên lý tưởng mà anh mong muốn.
Chương 3: Đi tìm đồng đội.
Cô cứ ngẩn ngơ suy nghĩ như thế suốt một ngày đêm cho tới tận khuya.
Oanh nheo mắt lại lướt qua những câu chửi vô nghĩa để nhìn tới tin nhắn của câu lạc bộ Saigon Lili.
- Con đần, cút khỏi Liên Minh đi!
Không tạo áp lực, không cướp rừng, không tấn công vào các đường, chỉ đơn thuần đánh quái rừng xong biến về vì sợ bị Nocturne cướp.
- Ấn tượng với biệt danh không mười bảy năm ấy hả?
“Anh ấy thực sự chú ý đến mình” Đây là suy nghĩ của Oanh, cô vui vẻ đáp lời, ngay cả xưng hô cũng sửa lại:
Bố của Oanh nói xong liền đi ra ngoài đóng cửa, dù sao cũng là con gái cưng nên nói nặng như vậy cũng hết cỡ rồi, bản thân ông ấy chịu thiệt hại lớn hơn nhiều nhưng phải ráng nhịn.
Được khen nở mũi như vậy, Oanh ngượng đến chín mặt.
Các đội tuyển bình thường khác sẽ chẳng bao giờ nhận một đường trên mật vụ không mười bảy năm như cô còn nếu muốn lập đội tuyển riêng của mình thì cần tiền.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.