Bí Mật Của Tróc Yêu Sư
Trình Nhất
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Chương 3
Chuông nghiệm yêu có thể nghiệm ra yêu quái hay không thì không biết, nhưng chỉ cần yêu quái nào đã từng phạm tội sát sinh đi qua, chuông sẽ reo.
Chương 3: Chương 3
Để hắn là của ta...
Hắn cười:
Hiếm có cô nương nào đánh giá cao tài nấu nướng của ta, tuyệt đối không thể khiến cô nương thất vọng.
Ban đầu chỉ định ăn hai cái đùi gà, nhưng cuối cùng cả con gà đã vào bụng ta.
Phương Văn Châu dường như cũng không vội vàng dùng gương để kiểm tra xem ta có phải yêu quái hay không, ngược lại còn ung dung trêu chọc:
Ta trốn sau tảng đá.
Nhưng lại không muốn tỏ ra chột dạ.
Chuông yêu chỉ phản ứng với những yêu quái quá mức sát sinh, không phải tất cả yêu quái đều lạm sát người vô tội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước khi đi, ta nghe thấy tiếng nói suy tư của người đàn ông:
Ta gật đầu, có chút ngượng ngùng.
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Ta thầm hừ một tiếng.
"Cô nương trốn gì? Chẳng lẽ..."
"Cô nương đã nghe nói đến gương chiếu yêu này chưa? Bất kỳ yêu quái nào cũng không thể thoát khỏi chiếc gương này."
Hắn cũng gật đầu: "Món gà này vốn là để dụ con hồ ly, gia vị trên đó là đặc chế, yêu quái ăn vào sẽ bị tiêu chảy nhưng cô nương yên tâm, người ăn vào sẽ không sao."
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Ta luôn khổ luyện, đi theo con đường chính đạo.
Cuối cùng ta cũng thấy trên mặt hắn một chút hoang mang nghi ngờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cô gái ăn ngon miệng chứ?"
"Không!"
Vừa mới thẳng lưng, ta nghe hắn nói: "Nếu không thể soi gương, vậy ta dùng chuông nghiệm yêu."
Thấy hắn thực sự thu gương lại, ta vẫn có chút không yên tâm.
"Chậc, không nên như vậy... "
Ta nhất định phải cho hắn một bài học! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa định đắc ý, bụng lại đau một trận.
Một câu hỏi thăm bình thường, nhưng ta lại căng thẳng toàn thân:
Mặt ta biến sắc.
Tất nhiên chuông nghiệm yêu sẽ không reo.
Nhưng đợi một lúc, ngoài tiếng gió thổi qua má, ngứa ngáy, không còn âm thanh nào khác.
Người đàn ông thanh phong lãng nguyệt có chút thất vọng.
Ta che mặt.
"Ta chỉ là hiện tại không trang điểm, mặt mày lem luốc, không muốn soi gương, anh hoàn toàn không hiểu nữ nhi!"
Hắn bị ta phản đòn, sững sờ một lúc, rồi bật cười:
Nửa đêm, gió lạnh lùng.
Vừa bước vào hang động, ta đã chạm ánh mắt của nam nhân.
Nghe ta nói vậy, hắn liền sửng sốt, nhẹ cười một tiếng, lại xé xuống một cái đùi gà:
Mặt ta tái nhợt.
"Che mặt cũng vô ích."
Ta nói: "Vậy đại hiệp nhường đường một chút, ta phải đi giải quyết."
Nhưng điều đáng sợ nhất vẫn là:
"À, vậy à."
"Tiêu chảy à?"
"Có thể ta bị cảm lạnh."
Tên đạo sĩ c.h.ế.t tiệt, ta đang ngủ ngon trong hang, vậy mà lại giày vò ta.
Con người gọi cái đó là gì nhỉ, đúng vậy! Áp trại phu quân! Hằng ngày làm gà nướng cho ta ăn!
Giọng ta đã có thêm vài phần tự tin.
Gì cơ?
Đây là lần thứ năm ta bị tiêu chảy.
Ta bám tường đi vào, bám tường đi ra.
Cái bụng thật vất vả phồng lên lại xẹp xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu không sợ hắn phát hiện ra manh mối, ta thậm chí còn muốn ăn cả xương.
Hắn lại đưa chuông đến gần ta, vẫn không có phản ứng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta no nê đánh một cái ợ.
Hắn cầm một chiếc gương trong tay, giọng vẫn thong thả:
"Thì ra là vậy, tại hạ thất lễ rồi, xin lỗi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.