Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7
"Thập Công chúa còn nhỏ, các người nhẹ nhàng một chút, đừng chơi c.h.ế.t nàng ta." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta lắc đầu, giọng nói lạnh nhạt, bất lực: "Không cần đâu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không ——" Ta sợ hãi đến nỗi con ngươi muốn nứt ra.
"Ngươi là người Hồ, cũng đủ tư cách làm muội muội ta sao? Mẫu phi của ngươi trên giường giỏi như vậy, chắc chắn ngươi cũng không tồi!" Gã vứt ta xuống và vỗ vỗ tay, gọi đến một đám nô tài đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những người trong hoàng tộc, cung nhân không dám ra tay với Nhu Phi, liền trút giận lên người ta.
Nhu Phi chưa từng cho ta một chút quan tâm của tình mẫu tử nào.
Lý công công cố che giấu sắc mặt đáp: "Hoàng thượng có việc bận, không thể đến đưa tiễn, không phải là không muốn gặp Công chúa."
Lúc ta mười tuổi, Nhu Phi đã đánh ngã Lệ Tần. Lệ Tần bị giam cầm trong lãnh cung.
Ta khẽ cười: "Ngươi nói dối! Ngài không gặp ta, ta sẽ đi gặp ngài." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gã vung tay đánh ta một cái tát, tai ta ngay lập tức không nghe thấy âm thanh gì nữa.
Gã bóp cổ ta khiến khuôn mặt ta tái mét, ta đạp chân và cố gắng giãy dụa: "...Ta là muội muội của ngươi!"
Bà ta còn có một đứa con trai, là Ngũ Hoàng tử, gã lớn hơn ta rất nhiều.
Bà ta được sủng ái quá mức, thế nên bên trong hoàng cung, khắp nơi đều có kẻ thù, còn liên lụy khiến cả ta cũng bị bắt nạt.
Bao nhiêu năm tình cảm như vậy, cũng phải có một kết thúc.
Đến cửa cung, bốn phía yên ắng, ngay cả đưa tiễn ta xuất giá, Kỷ Chiêu cũng không muốn.
Mẫu phi của ta đã bị các người hại vào lãnh cung, tiểu hồ ly như ngươi có vui không?"
Hắn ta đã chán ghét ta đến cùng cực!
Hắn ta không thể kiềm chế được cơn giận, lòng n.g.ự.c dưới áo mãng bào nhấp nhô mãnh liệt. Hắn ta thay đánh đuổi đám người: "Kỷ Quan, ngươi điên rồi phải không? Nàng ấy là Tiểu Thập, là nữ nhi nhỏ nhất của phụ hoàng, cũng là muội muội của chúng ta!"
Khi Kỷ Chiêu tìm thấy ta là lúc ta sắp bị lăng nhục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 7
Ta vẫn cố chấp đứng im, hỏi ông ta: "Hoàng thượng đâu? Ta là muội muội của người, ra khỏi cửa cung này, từ nay ta chính là người của Khương Lăng. Ngài đến gặp ta lần cuối, cũng không đến sao?"
Gã dụ dỗ ta vào khu rừng sâu trong cung không người ở, với khuôn mặt méo mó đó, gã bóp cổ ta và xé rách váy của ta: "Ngươi cùng với mẫu phi của ngươi đều thấp hèn độc ác, thích mê hoặc lòng người như nhau.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.