Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20
Nhưng hắn ta chỉ liếc nhìn một cái, rồi dời đi một cách bình thản như thường lệ.
Y sợ ta sẽ cảm thấy khó chịu khi nghe những lời đó.
Y v**t v* tai ta và hỏi: "Nàng không muốn đi săn mùa thu thì có thể không đi."
Ta đang nằm dài trên đùi của Khương Lăng, trong khi y đang ngồi đọc sách dưới ánh nắng mặt trời trong sân.
Trong cung, những người tham gia săn bắn, các quan lại, đều dùng ánh mắt khác nhau để đánh giá ta.
Trong kinh thành, những lời đồn đại về ta đang lan truyền rộng rãi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta đứng bên cạnh Khương Lăng, nắm c.h.ặ.t t.a.y y, rất chặt, rất chặt.
Người mời rượu sợ đến tỉnh cả rượu, vội vàng nói: "Thái phó đại nhân và Quỳnh Hoa công chúa tình cảm thật tốt, hạ quan... Chúc hai người cầm sắt hòa âm, ân ái trăm năm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi vào tiệc, ta ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Khương Lăng, gắp cho y những món y thích ăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Họ đều nghĩ Khương Lăng sẽ chán ghét ta, đề phòng ta, dùng mọi cách để hành hạ và lạnh nhạt ta.
Chương 20
Khương Lăng bóp lòng bàn tay ta, nhẹ nhàng nói: "Đừng sợ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta đã không còn quan tâm người khác nhìn ta như thế nào, cười nhạo ta ra sao.
Tuyệt đối không nên như thế này.
Nhưng ta không muốn Khương Lăng bị người khác chế giễu - Dù là người đứng đầu bách quan, ân sư của hoàng đế khi nhỏ thì đã sao? Vẫn phải nhặt "Người đàn bà d*m đ*ng" mà hoàng thượng vứt bỏ.
Ta kéo ngón tay y đặt lên môi hôn nhẹ: "Đi, vì sao lại không đi? Không đi, ngược lại càng làm cho những lời đồn đại đó trở thành sự thật."
Và y cũng sợ ta sẽ gặp Kỷ Chiêu.
Ánh mắt Khương Lăng không hề d.a.o động, lạnh lùng và sâu sắc nhìn vào mặt ông ta.
Khi các quan lại mời rượu y, ta lại kéo tay áo y, lí nhí nói: "Đại nhân, uống ít thôi, người phải giữ gìn sức khỏe..."
"Đừng sợ, Quỳnh Hoa, ta ở đây!"
Hắn ta không nhìn người khác, ánh mắt rơi trên khuôn mặt ta, hệt như vực sâu mùa thu, chôn giấu sự lạnh lẽo u ám mà ta không thể hiểu được.
Kỷ Chiêu xuất hiện trong sự chào đón cung kính của các quan lại.
13
Khương Lăng liền đi bên cạnh ta, dùng dáng người cao lớn của mình để che chắn cho ta khỏi những ánh mắt khinh bỉ, mỉa mai, khinh thường...
Khương Lăng ở mu bàn chân ta hạ xuống một cái hôn làm ta tê dại: "Quỳnh Hoa, đừng nóng nảy. Chúng ta còn có cả phần đời dài đằng sau."
Người mời rượu sững người, rồi lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Hạ quan tưởng rằng... tưởng rằng..."
Sau khi mùa thu đến, cuộc săn mùa thu hàng năm của hoàng cung lại bắt đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.