Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18
Khương Lăng uống thuốc xong, ngược lại còn an ủi ta: "Không liên quan đến nàng. Là sau khi muội muội ta qua đời... Ta quá đau buồn, mới tổn thương cơ thể."
Nói được một nửa, ta dừng lại.
Những lời mắng nhiếc, chế giễu vang vọng bên tai.
Ta không quan tâm hắn ta sủng ái ai, lại nạp thêm mỹ nhân nào, ta chỉ muốn nhìn hắn ta, ở bên cạnh hắn ta.
Ta dường như được những lời của y đánh thức, lại dường như rơi vào sự hỗn loạn sâu sắc hơn.
Thành hôn với ta đã lâu như vậy, Khương Lăng cũng chưa từng đề cập đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một tia sáng lóe lên trong đầu ta.
Dưới ánh mắt của Khương Lăng, ta cúi đầu, như một tử tù phạm trọng tội chờ đợi án tử hình.
Ta chỉ có Kỷ Chiêu.
Cũng không muốn gặp lại hắn ta nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bao nhiêu năm nay, ta đối với Kỷ Chiêu rốt cuộc là tình cảm gì.
Nếu có một ngày ta c.h.ế.t đi, có lẽ hắn ta sẽ thở phào nhẹ nhõm. Trong đám tang của ta, tiếp tục tìm Dư Quý nhân an ủi.
Đó là tình yêu sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nàng không thể rời xa Kỷ Chiêu, phụ thuộc vào hắn ta, là vì nàng không có lựa chọn nào khác."
Mến mộ ca ca, bất chấp luân thường, không bằng cầm thú! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta chỉ có thể dựa dẫm, bám chặt lấy Kỷ Chiêu, coi hắn ta là sự cứu rỗi duy nhất.
Nghe Khương Lăng kể về quá khứ của y và muội muội.
Chương 18
Những năm sống sâu trong hậu cung, ngoài Kỷ Chiêu ra, không ai muốn gần gũi ta, bọn họ kiêng dè Nhu Phi, lại khinh thường dòng m.á.u một nửa Hồ tộc của ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta lại nhớ đến ta và Kỷ Chiêu.
Tại sao ta không nghĩ nhiều hơn một chút, không hỏi thêm một câu?
Y tiếp tục nói: "Muội muội ta trạc tuổi nàng. Mấy năm trước mắc bệnh nặng, c.h.ế.t trong vòng tay ta. Ta đã tìm tất cả Thái y của Thái y viện, nhưng cũng không cứu được nàng .
Ta chợt nhận ra, ta đã rất lâu không nghĩ đến Kỷ Chiêu.
"Quỳnh Hoa, nàng chỉ là không phân biệt được sự ỷ lại và tình yêu."
"Ta chỉ từng cõng muội muội và nàng."
"Từ đó, thân thể ta liền mang bệnh, vào mùa thu thường xuyên ho khan. Cho nên, Quỳnh Hoa, đây không phải lỗi của nàng, nàng không cần tự trách."
Y ngẩng đầu nhìn ta nói: "Trước đây nàng hỏi ta có từng cõng ai khác chưa."
12
Y khẽ cười, như ánh sáng xuyên qua mây mù: "Muội muội thích ca ca, không phải là sai, cũng không phải là tội!"
Làn da y nhợt nhạt hơn người thường, lần đầu gặp ta đã cảm thấy y có vẻ ốm yếu, mệt mỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.