Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 519: Bắc Thần, cứ làm điều gì anh thích!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 519: Bắc Thần, cứ làm điều gì anh thích!


Cố Sơ vẫn lén lút uống rượu nếp, sau khi Lục Bắc Thần tắm rửa xong, quay trở lại giường, cô nằm rạp trên người anh, cười hì hì: “Anh bảo ai là người phát minh ra rượu nếp? Vừa uống là say được”.

Trái tim anh ấm áp hẳn lên, anh khẽ véo má cô: “Nha đầu này, em uống rượu vào ngọt cả giọng phải không?” Anh hiếm khi cảm động, có thể vì đã tiếp xúc với thi thể quá lâu. Tối nay, anh quả thực bị cô nhóc này làm cho cảm động.

Anh có tâm sự, là người phụ nữ của anh, người thân thiết với anh nhất, cô có thể nhạy cảm cảm nhận được. Khi môi anh tìm tới môi cô, cô khẽ lên tiếng: “Em biết, thật ra anh rất muốn lo chuyện này.” Đây là thói quen nghề nghiệp, cũng vì lương tâm lên tiếng. Sao anh có thể thờ ơ với một vụ án xảy ra ngay trước mặt chứ? Người đàn ông này mặc dù ngoài mặt tỏ ra hờ hững, cho người ta cảm giác lạnh lùng lạnh nhạt nhưng một người nghiêm khắc với công việc như anh sao có thể là một người máu lạnh? Anh có tinh thần trách nhiệm của mình, nhất là làm nghề này, trách nhiệm càng cao hơn nữa.

“Anh không muốn điều tra rõ chân tướng?”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Bắc Thần cười khẽ, “Cứ cho là họ thì sao?”.

Cố Sơ ôm chặt lấy anh, “Anh là chồng em, em phải cổ vũ cho anh chứ, có đúng không?”.

Trái tim Lục Bắc Thần mềm nhũn ra, không nỡ trách mắng cô nửa câu. Anh xoa đầu cô và nói: “Sơ Sơ, em tham tiền tham sắc, tham gì cũng được, sao lại ham rượu chứ?”.

Có lẽ anh hoàn toàn bất ngờ nên đành dùng nụ cười để che giấu: “Gì cơ?”.

Cố Sơ thở dài, xoay người lại. Ánh mắt anh sáng rực trong đêm lại thâm sâu như biển lớn. Cô nói: “Vậy mẫu máu của bàn tay đó thì giải thích thế nào?”.

“Không muốn.” Lục Bắc Thần nói thẳng: “Chuyện này không liên quan gì tới anh và em”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Anh?” Lục Bắc Thần đăm chiêu, “Không có”.

“Cái c·h·ế·t của Cố Tư không thể trách anh.” Cô biết khoảng thời gian này anh đang có áp lực tâm lý, cũng chính vì vậy từ sau khi tới Cống Tốt anh tuyệt nhiên không nhắc tới công việc, anh đang sợ cô tức cảnh sinh tình. “Có rất nhiều chuyện ông trời đã định trước. Tư Tư không còn em đau buồn hơn ai hết, thậm chí từng nghĩ c·h·ế·t quách đi cho xong. Nhưng đời người vẫn tiếp diễn, không thể vì đau buồn mà bỏ quên những người thân còn sống bên cạnh mình. Bắc Thần, anh đừng áp lực. Tư Tư c·h·ế·t vì đám tội phạm đó, thì anh càng phải ngăn ngừa nhiều thành phần tội phạm hơn nữa, để những kẻ phạm tội phải chịu sự trừng phạt của pháp luật, như vậy mới giảm thiểu được những nạn nhân”.

“Anh không được tham gia và anh không muốn tham gia là hai chuyện khác nhau, trước hết em phải giúp anh giữ vững lập trường đã.”

Anh cúi mặt xuống, gần như cọ trán mình vào trán cô: “Người con gái suy nghĩ quá nhiều cho người đàn ông của mình sẽ mệt mỏi lắm, anh muốn vợ anh được sống nhẹ nhàng, thoải mái”.

Lục Bắc Thần sững người: “Thế là ý gì?”.

“Mặc dù thân phận của hai nạn nhân trên núi Tây Nại chưa được chứng thực nhưng thật ra anh cũng nghi ngờ khả năng lớn nhất chính là Trình Diệp và Phương Tử Hân phải không?” Lần này cô nhìn thẳng vào mắt anh.

“Nghe ý của anh, tức là anh không sợ em yêu người khác?” Cô thẳng thừng dính sát vào vòng tay anh.

Lục Bắc Thần khẽ nhướng mày, cười tươi: “Anh vẫn còn khá tự tin về ‘nhan sắc’ của mình”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh kéo tay cô lại, đặt lên bờ môi, hôn khẽ: “Sơ Sơ, em không nên hiểu anh đến vậy”.

“Thế nên, anh muốn làm gì hãy cứ làm.” Cố Sơ v**t v* gương mặt anh, “Em không muốn anh vì em mà từ bỏ một số thứ, ví dụ như trách nhiệm, hay ví dụ như lương tâm”.

Nụ cười của anh tắt dần.

Lục Bắc Thần véo má cô: “Con ma men này, em phải đi ngủ rồi đấy”.

Cố Sơ cười gian xảo. Anh cứ nhìn cô cười như thế, một lúc sau bỗng thở dài: “Không cần cố tình nói lời lấy lòng anh. Nói đi, em có chuyện gì muốn nói”.

Lúc ấy Lục Bắc Thần hiểu ra, anh lập tức tung chăn ra, kéo cô gái đang cười sằng sặc lại, “Thế nên chuyện này phải làm thường xuyên, trăm hay không bằng tay quen”.

Đã uống một chút rượu, Cố Sơ trở nên to gan, ngón tay cô men theo yết hầu của anh trượt xuống, “Lần đầu tiên, anh cũng căng thẳng giống em phải không.” Dứt lời, cô cười đểu rồi lập tức kéo chăn trùm qua đầu, sợ anh trả thù.

Lục Bắc Thần yên lặng nhìn cô, nhưng ánh mắt đã xao xuyến.

Cô không uống quá nhiều. Lúc đó, Lăng Song đề nghị uống chút rượu để bình tĩnh lại, hai người họ vừa nhấp được mấy ngụm, cô đã bị anh lôi đi. Nhưng rượu cao nguyên thường bốc chậm, ban đầu không cảm thấy gì, nằm lên giường rồi mới thấy trần nhà xoay như chong chóng.

“Em là vợ anh mà.”

~Hết~

Thấy đôi mắt mơ màng say của cô, Lục Bắc Thần vừa giận vừa buồn cười, chỉ nhìn cô không nói năng gì. Cô đưa tay v**t v* gò má anh, sắc mặt thoáng ửng hồng: “Anh đẹp trai thật”.

Cố Sơ nắm chặt tay anh, “Nhưng em không muốn anh buồn”.

“Anh rất vui.” Anh nói.

“Sao anh ăn nói thẳng tuột quá vậy?” Tai Cố Sơ nóng bừng lên.

Lục Bắc Thần xoay người đè cô xuống, nửa đùa nửa thật: “Em vừa nói cái gì ấy nhỉ? Điểm hấp dẫn em là nội hàm?”.

“Nói cách khác, anh đang tự thừa nhận mình thiếu kinh nghiệm ‘thực chiến’?”

“Vậy bao năm qua những vụ án cần anh làm rõ có liên quan tới hai chúng ta à?” Cô hỏi ngược lại.

Cố Sơ nhìn chăm chú vào khuôn cằm của anh: “Buổi chiều, lúc cảnh sát Từ tới lấy khẩu cung, không phải anh đi vệ sinh đúng không?”.

Lục Bắc Thần nhìn sâu vào mắt cô.

“Bắc Thần…” Cố Sơ lẩm nhẩm tên anh, “Từ hồi còn đi học, nhìn thấy bệnh nhân là em đã kìm lòng không đặng muốn lo lắng, quan tâm, huống hồ một người đã theo nghiệp pháp y bao nhiêu năm như anh? Em hay nghĩ, rốt cuộc anh có điểm gì hấp dẫn khiến em yêu anh ngay lập tức, rồi nhung nhớ bao nhiêu năm không thể quên? Chỉ vì anh đẹp trai thôi sao? Ngoại hình của một người có thể hấp dẫn người khác trong giây lát nhưng nếu không có sự quyến rũ nội hàm thì sự hấp dẫn ấy cũng nhanh chóng tan biến. Được gặp lại anh đã khiến em hiểu rằng, điểm cuốn hút nhất ở anh chính là sự nghiêm túc của đối với công việc, với mọi người, sự nghiêm chỉnh và cẩn trọng với sự nghiệp học tập và pháp y hiện tại. Anh là một người rất kiêu ngạo, lại bướng bỉnh nhưng chính như vậy mới chứng minh anh là người tự tin. Còn cả tinh thần trách nhiệm của anh nữa. Anh tin vào chân lý dưới lưỡi dao giải phẫu. Anh theo đuổi sự thật cần mẫn không mỏi mệt, bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát khỏi con mắt anh. Anh minh oan cho người c·h·ế·t, giúp họ được yên nghỉ, anh dùng kiến thức và trí tuệ của mình để xây dựng nền móng cho uy tín của mình, đó mới là nét hấp dẫn ở anh”.

“Nhưng không phải chồng em muốn tham gia là có thể tham gia đâu.” Lục Bắc Thần cười khẽ: “Em cũng thấy thái độ của cảnh sát Từ rồi đấy”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt người đàn ông này tinh thật đấy, Cố Sơ thầm nghĩ. Nếu người ta đã thẳng thắn thì cô cũng không giấu giếm nữa, cô hỏi anh: “Anh có tâm sự phải không?”.

Lục Bắc Thần cười xấu xa, “Lẽ nào không phải là khả năng giường chiếu của anh?”.

Chương 519: Bắc Thần, cứ làm điều gì anh thích!

Bàn tay Lục Bắc Thần bắt đầu thiếu nghiêm túc, “Có những lời trên bàn ăn nói thì phải che che giấu giấu nhưng lên giường thì có thể thẳng thắn. Em không thích hả? Không thích mặt này của anh? Không thích cả nó? Anh tin là khả năng lĩnh ngộ của anh về phương diện này vượt xa khả năng phân tích logic”.

Anh nhân cơ hội ấy cảm nhận sự mềm mại dưới lòng bàn tay, như một cục bông mịn. Anh hơi chống người lên, bờ môi mỏng men theo mái tóc hôn lên trán cô. Không khí nổi trôi, đan cài mùi rượu và mùi gỗ thoang thoảng. Lúc ấy Cố Sơ mới nhớ ra anh cũng uống rượu. Anh cùng Lục Bắc Thâm và Kiều Vân Tiêu uống rượu rất lâu, cũng uống không ít.

“Em biết anh nhất định sở hữu mẫu máu.” Cho dù anh không thừa nhận cô cũng biết, khi anh biết cảnh sát Từ không hề coi trong dấu máu ấy, anh chắc chắn đã về phòng để thu thập, đây là bản năng nghề nghiệp. Cô hiểu anh, anh chắc chắn sẽ làm vậy.

“Em không muốn người đàn ông em yếu ngập ngừng do dự. Đây không phải là anh. Chính anh đã nói trên đời này không có cái c·h·ế·t nào không để lại dấu vết, người c·h·ế·t sẽ nói cho bạn biết chân tướng mà. Bắc Thần, còn ai dám nói một câu đầy tự tin như vậy nữa?” Cố Sơ nhẹ nhàng tiếp lời: “Em thích sự tự tin này của anh, thật đấy!”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe xong, Lục Bắc Thần hơi sững người, lát sau anh nằm xuống, ôm chặt lấy cô lần nữa, có điều lần này vòng tay của anh rất mạnh mẽ, sống lưng cô dựa sát vào ngực anh. Trong bóng tối, giọng anh rơi xuống tai cô: “Sơ Sơ, em phải tin anh, anh rất muốn cho em một cuộc sống bình yên”.

Lục Bắc Thần bỗng hôn cô một cái. Thật ra từng câu từng chữ cô nói trúng tâm sự của anh. Anh không thể ngoảnh mặt làm ngơ với vụ án trên núi Tây Nại. Cho dù bây giờ không thể tham gia thì trái tim anh cũng đã treo lơ lửng trên đó. Nhưng mặt khác, anh lại muốn đưa Cố Sơ đi, anh đã hứa với cô, rời khỏi mảnh đất có vẻ không mấy an toàn này, anh không muốn cô gặp nguy hiểm nữa. Cứ như vậy, anh bị lôi kéo giữa tình cảm và lý trí. Cùng với hơi men mỗi lúc một nồng, lý trí nói với anh: Mày nên quan tâm, dù gì đó cũng là đồng nghiệp của Lăng Song, em trai mày thích Lăng Song, Lăng Song còn là bạn tốt của Cố Sơ; Tình cảm lại cảnh cáo anh: Vợ mày vừa đánh mất em gái, chưa biết được một khi dính vào vụ án này sẽ xảy ra những chuyện gì. Nếu đã không liên quan tới mày lại không có cơ quan nào mời mày tham gia, mày hoàn toàn có thể đưa vợ rời khỏi đây.

Cố Sơ cụp mắt xuống, lát sau gật đầu rồi ngoan ngoãn nằm xuống giường. Lục Bắc Thần tắt đèn đi, sau khi nằm xuống, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô từ đằng sau, chống cằm l*n đ*nh đầu cô, còn cô gối đầu lên cánh tay anh. Đêm nay quá yên ắng, cô gần như có thể nghe thấy nhịp tim của hai người. Yên lặng khoảng hơn nửa phút, anh thò tay tới, những ngón tay gầy len lỏi vào trong váy cô. Cô bắt lấy tay anh, áp lên ngực, không cho anh ngọ ngoạy nữa.

“Vâng, sao vậy? Em dùng từ không chuẩn hả?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 519: Bắc Thần, cứ làm điều gì anh thích!