Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8
Nếu phía sau có cái đuôi, chắc giờ này nó đã vẫy tít mù rồi.
“Hồi nãy ở dưới lầu, tôi thấy anh ta hôn người đàn ông kia!”
Tôi và Hà Siêu trợn tròn mắt, ngớ người.
Hoàng Lâm kéo tay tôi lại.
Hà Siêu kinh hô một tiếng, lao qua kiểm tra tình trạng của Đặng Lâm.
【Ảnh nói sẽ làm người thứ ba đó mấy bà!!! Nữ phụ, đồng ý ngay đi!!!】
Tôi gật đầu, nhìn Hoàng Lâm:
Hoàng Lâm nhìn tôi như một chú c·h·ó nhỏ đang chờ chủ khen thưởng.
Đàn ông tốt ngoài kia còn đầy, tôi khuyên cô nên mở mắt nhìn kỹ lại…”
【Nữ phụ à, cô không thấy xấu hổ thì nhường chỗ cho tôi với!】
“Lâm Uyển.”
Tôi không dừng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hắn đối xử với em như vậy, em không chia tay mà còn chạy đến trách móc tôi…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi vừa đi được hai bước thì nghe anh nói tiếp:
Tự dưng trong lòng tôi dâng lên một cảm giác chẳng lành.
Trong đầu tôi lại hiện lên cảnh anh ta thờ ơ ném thư tình của tôi vào thùng rác.
【Cái gì vậy trời? Nam chính không phải là tổng tài lạnh lùng sao? Sao lại thành c·h·ó nhỏ đáng thương thế này?!】
“Anh rốt cuộc muốn làm gì?!”
Đúng vậy, Hoàng Lâm như vậy là vì anh ta mất trí nhớ.
“Lâm Uyển, tôi nói thật với cô, loại đàn ông không có đạo đức như vậy không thể giữ được đâu.
【Cái gì cơ?! Tôi nghe lầm không?!】
“Cô thực sự quan tâm đến tên đó đến thế sao? Cả khi hắn ngoại tình, mà lại với một người đàn ông?!”
“Tôi tin anh ấy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ta tỏ vẻ ấm ức:
Thấy tôi không phản ứng, cuối cùng anh ta buông tay ra.
Tôi tức tối đẩy anh ấy dựa vào tường, hạ giọng:
Chương 8
“Chúng ta đã kết thúc rồi. Dù tôi có chuyện gì, cũng không liên quan đến anh.
Tôi sực tỉnh.
Hoàng Lâm quay mặt sang chỗ khác, tránh ánh mắt tôi.
9
Mặt Hoàng Lâm sầm xuống, đột nhiên bước đến cạnh cái thang.
Tôi quay người bước đi.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Hoàng Lâm đẩy mạnh cái thang.
Tôi tối sầm mặt lại, kéo Hoàng Lâm ra hành lang.
Tôi đứng khựng lại, quay phắt đầu.
Giọng nói nhỏ dần, gần như thì thầm.
“Nếu em thực sự thích hắn… làm người thứ ba tôi cũng chấp nhận.”
“RẦM!” — Đặng Lâm từ sau rèm cửa rơi bịch xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
【Xin lỗi nữ chính, tôi đổi phe rồi. Hai người này cưng quáaaa!!!】
Anh đi đi, sau này đừng gặp lại nữa.”
Nghĩ tới đây, tôi lùi một bước, lạnh nhạt nói:
【Mà thôi, tôi thích kiểu này hơn! Trời ơi cái ánh mắt kìa! Nữ phụ này đúng là sống sướng thật!】 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ta vẫn thao thao bất tuyệt:
Anh ta hít sâu một hơi, như đang đưa ra một quyết định cực kỳ quan trọng:
【CP có thể độc lạ nhưng đừng có đi sai đường! Nam chính vẫn còn mất trí nhớ đó mấy bà!】
Anh ta nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt đầy phức tạp: không hiểu, giận dữ, và… thoáng ghen tuông.
“Chứng cứ bày ngay trước mặt, tôi xem cô còn chối được nữa không.”
Ngay lúc đó, những dòng bình luận (danmaku) quen thuộc lại xuất hiện:
— Đó mới là Hoàng Lâm thật sự.
Trên màn hình, danmaku nổ tung:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.