Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3
Nụ cười của cậu ta liền tắt.
Nhưng điểm chung là – tra giá một phát thì tôi chỉ biết há hốc miệng.
Biết tim truyện không cô bé đáng yêu kia😠
Nhưng nghĩ đến ba tôi mỗi ngày dậy sớm bày quầy bán thịt nướng, lời ấy mãi không dám nói ra.
“Cậu vẫn không thể so với anh ấy được.”
Khoan, anh bạn, cậu lại tính làm nữa à!?
Có thương hiệu tôi biết, cũng có loại tôi chưa từng nghe tên.
Đây là lần đầu tiên tôi ngửi thấy mùi khói bếp trong chính căn nhà của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
5
Lại là một ngày tôi ngủ liền một mạch đến tận bốn giờ chiều.
____ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chị dậy rồi à? Đợi thêm chút nữa nhé, cơm sắp xong rồi.”
Tôi quay đầu, bắt gặp nụ cười toe toét của cậu ta.
Và thấy cậu chàng đóng thế của tôi đang mặc áo ba lỗ, quần đùi, đứng trong bếp nấu ăn.
Tôi đứng yên tại chỗ, nhìn những động tác còn vụng về của cậu ấy…
Ký ức ùa về rõ mồn một. Tôi ngẩn người nhìn xa xăm.
Và dì giúp việc nhà Hoàng Lâm – làm dư một phần ăn sáng cả học kỳ.
Không rõ có phải ảo giác không, giọng cậu ta vang lên có vẻ… nghiến răng nghiến lợi:
Ngồi trong lớp, ai nấy đều mặc đồng phục, nhìn tưởng như chẳng có gì khác biệt.
Nhưng ra đến sân thể d·ụ·c, sự khác biệt hiện rõ mồn một.
Tôi cúi xuống nhìn đôi giày vải đã bạc màu vì giặt nhiều của mình, khẽ rụt chân lại giấu vào ống quần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khóe môi chàng trai đóng thế cong lên chậm rãi.
Giày thể thao của họ đủ kiểu, đủ hãng.
Vậy nên, tôi đã tiết kiệm tiền ăn sáng cả một học kỳ.
Tôi cũng muốn có đôi giày mới.
Tôi bị đói mà tỉnh, lần theo mùi thơm, lững thững đi vào bếp.
Mà sao… lại trông hơi ngoan thế nhỉ?
Hình như vừa rồi cậu ta đảo mắt?
Khoan đã.
Không chắc… để tôi nhìn lại lần nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hợp đồng cậu ta ký là loại thử việc một tháng, giờ cũng sắp hết hạn rồi.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, cậu ta đã giơ tay nhặt cái chăn lông vũ dưới đất…
Chương 3
…và đắp lại lên cả hai chúng tôi.
Trước khi ba tôi trúng số, tôi là một nhân viên văn phòng “trâu cày”, ở nhà chưa bao giờ có nổi thời gian nấu ăn.
“Vậy thì… tôi chỉ có thể dùng sức để chị thích tôi hơn một chút.”
Tôi dựa vào đầu giường, lặng lẽ châm một điếu thuốc, khẽ lắc đầu.
Tôi lấy điện thoại ra, định gọi cho trợ lý để chuẩn bị hợp đồng chính thức.
Nghe thấy tiếng tôi, cậu ta quay đầu lại, cười dịu dàng:
“Chắc là… vì anh ấy là một người rất tốt.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cánh tay gân guốc rõ ràng, đường nét cơ bắp mượt mà – đậm chất “chồng người ta”.
Trường cấp ba tôi học là trường trọng điểm của tỉnh, có rất nhiều bạn học gia đình giàu có.
Bỗng nhiên, trái tim khẽ rung động.
Chỉ cần sếp gọi một cuộc là phải lao đến ngay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.