Bất Quy Lai
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Hồng Trần Bộ
“Vậy mong huynh giữ lời”
“Mau mau thi triển đi nếu không ta liền một thương đâm thủng ngươi từ dưới lên trên vậy”
Ở đó Lý Chính liền dựng lên một mái nhà tranh để che bớt nắng rồi ngồi ở đó chờ đợi những tu sĩ tiến đến cho hắn làm bao cát luyện tập. Cách này vô cùng hiệu quả khi mà hiện tại sau khi gặt đầu hai kẻ kia hắn liền đã quen thuộc với lối chiến đấu của các tu sĩ.
Đứng trước sa mạc mênh mông vô tận phía trước Lý Chính liền hít thật sâu và nói:
“Đúng vậy, đây chính là thuật pháp của tông môn vì vậy hai người bọn ta liền khó mà bán cho huynh” Một người khác trong hai ngươi liền lên tiếng.
Nói xong hắn liền dừng lại nơi đây một lúc rồi bước ra một bước, không gian cũng thay đổi theo việc hắn bước ra. Nơi hắn đến đã không còn là xa mạc nữa mà đó là một khu rừng rộng lớn với những cây cối to lớn che phủ bầu trời. Thỉnh thoảng sẽ thấy được những gốc linh dược nhỏ đang lắt léo đưa mình theo chiều gió.
Lý Chính vừa đi vừa suy nghĩ đến vài ngàn chú “chuột bạch” đang ở trong này liền vô cùng phấn khích. Bởi hắn phát hiện chỉ cần hắn nhìn qua một lượt toàn bộ thần thông của kẻ khác liền có thể dùng linh châu để sao chép lại rồi chính bản thân hắn lại quy chúng về bản nguyên rồi dung hợp với những thứ cùng bản chất để bổ sung cho thần thông của Lý Chính.
Khi mở mắt ra hắn liền cười một cái rồi ngã ngửa tựa vào một gốc cây để nghỉ ngơi bởi bước chân vừa rồi đã tiêu hao hết một phần ba nguyên lực trong cơ thể hắn. Một bước vạn dặm không lưu hành chính là thứ vừa diễn ra với cơ thể hắn. Dù cơ thể có thể chịu được như tâm thần hắn vẫn phải choáng váng một hồi mới có thể ổn định. Đây chính là điều mà hắn cần phải khắc phục để có thể áp dụng Hồng Trần bộ một cách hoàn hảo hơn.
Một tuần sau tại bên trên một ốc đảo nhỏ, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 11: Hồng Trần Bộ
Hai kẻ kia nghe vậy liền khóc không thành tiếng mà liên tục tế ra linh lực để thi triển pháp lực cho đến khi hoàn toàn kiệt sức mới thôi. Nhưng chỉ vậy vẫn chưa đủ Lý Chính bắt hai kẻ kia phải sử dụng cả bí pháp đốt huyết và thọ nguyên cho hắn xem.
“Không biết hai vị có tình nguyện bán toàn bộ thuật pháp của các vị cho tại hạ hay không?”
“Thần thông là toàn bộ thủ đoạn của tu sĩ nên có lẽ không thể bán cho vị huynh đệ này được rồi mong huynh thông cảm”
Chỉ sau một hồi như vậy trước thực lực kinh khủng của Lý Chính lũ sâu cát liền c·hết sạch toàn bộ dưới mũi thương dực lửa của hắn. Một thân ảnh thần bí sử dụng hắc thương diệt toàn bộ lũ sâu cát khiến cho hai tên tu sĩ kia trở nên vô cùng kính trọng và sợ hãi. Kính trọng vì thực lực khủng kh·iếp đó nhưng cũng sợ hãi với thứ thực lực đó nếu Lý Chính có suy nghĩ ác độc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mỗi lần thi triển hoàn chỉnh một loại thần thông ta trả hai vị mười ngàn hạ phẩm linh thạch các vị có thể suy nghĩ cho kĩ” Càng nói về sau giọng của hắn càng lạnh hơn khiến cho hai tên tiểu tu sĩ kia vô cùng sợ hãi.
Vốn đang chỉ sử dụng hắc thương và nguyên lực cường hóa lên để t·ấn c·ông, Lý Chính nghe được lời nói của tên kia liền cảm động mà dùng hỏa thuật lên những đòn nguyên khí đâm ra khiến cho những con sâu cát dính phải chỉ trong chốt lát liền bị hỏa lực từ v·ết t·hương thiêu đốt mà c·hết. Dù có chạy vào trong cát cũng khó mà có thể sống sót bởi đó là hỏa thuật do cơ thể được bồi đắp từ bản nguyên của vạn đạo trên thế gian mà thành thi triển ra. Vì vậy bất cứ thứ gì hắn thi triển đều sẽ tiến thẳng về phía đạo mà không cần phải cảm ngộ như những tu sĩ khác.
“Thật sự là không thể sao, ta chỉ cần nhìn qua một lần hai vị thi triển mà thôi chứ không đòi hỏi gì thêm có được hay không?” Lý Chính nói xong thấy hai kẻ kia vẫn còn đang phân vân liền dùng tiền để đè bọn hắn:
Đi cả một ngày trời hắn vẫn chưa thể nào tìm thấy được đường ra khỏi sa mạc rộng lớn này. Trên đường đi hắn cũng chẳng thể gặp được con chuột bạch nào khác. Tuy vậy nhưng nhờ sự rộng lớn ấy giúp hắn tìm ra được cách để có thể vận dụng khinh công của phàm nhân vào giới tu chân.
Tuy vậy có một số thuật pháp đã bị một tên giấu đi một phần khiến hắn không thể sao chép hoàn chỉnh vì vậy hắn liền xuất ra hắc thương rồi bắt hắn thi triển lại đến khi khổ hải khô kiệt.
Di chuyển một hồi hắn liền thấy được ba kẻ tu sĩ đang phải chống lại sự t·ấn c·ông của hơn mười con sâu cát thực lực đạt đến khổ hải trung kỳ thậm chí là có cả đỉnh phong.
Phía bên này sau khi tiếp cận thành công hai tên chuột bạch kia Lý Chính liền xuất ra hắc thương rồi t·ấn c·ông liền tục vào vị trí của những con sâu cát và hét:
Sau nhiều lần thử nghiệm Lý Chính đã tự mình tìm hiểu được cách vận hành Nguyên Lực để thi triển những thần thông của tu sĩ. Nhưng hắn lại phát hiện ra một điều vô cùng kì lạ bởi việc hắn thi triển ra những thuật pháp ấy không hề giống hoàn toàn với người khác về hình thức còn về sức mạnh nó hiện ra lại còn mạnh hơn vô số lần.
Thấy vậy hắn liền đứng trên một cồn cát và nghiên cứu kĩ về cách sử dụng thuật pháp của bọn chúng. Cho đến khi một tên bị sâu cát nuốt thẳng vào bụng thì hắn mới ngừng suy nghĩ mà lao đến cứu hai chú “chuột bạch”.
Từng đòn công kích ghim thẳng vào thân thể của hai tu sĩ khổ hải viên mãn kia. Nếu ở bên ngoài dựa vào thực lực của bọn hắn liền có thể gia nhập nội môn của các đại tông môn nhưng hiện tại liền xui xẻo gặp phải Lý Chính. Thương pháp của hắn đã đạt đến cảnh giới nhập thần khi mà chỉ trong vài lần ra chiêu liền có vô số cơ hội g·iết c·hết cả hai tên tán tu kia nhưng vẫn là ko hạ sát thủ mà mài mòn chúng đến c·hết. Hai tên xui xẻo này chính là kẻ thứ ba mươi và ba mốt gặp phải Lý Chính.
Ví dụ như nếu hắn nhìn thấy kẻ khác sử dụng thuật pháp về hỏa vậy hắn liền có thể dùng những cái tốt của loại hỏa thuật đó mà bổ sung cho Hỏa Thuật mà bản thân hắn thi triển ra. Vì vậy dù chỉ dùng hỏa cầu thuật bình thường nhưng trong đó liền ẩn chứa cả hỏa diễm thuật một cách đầy bí ẩn.
“Hai tiểu chuột bạch đợi ta một chút ta đến cứu các ngươi đây” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Chính đang dùng hắc thương liên tục t·ấn c·ông vào hai kẻ tán tu lạ mặt. Bởi chưa quen thuộc cách chiến đấu của tu sĩ khiến hắn phải vô cùng cẩn thận trong từng cuộc chiến và sẽ luôn luôn kéo dài để có thể dùng những tu sĩ này làm đá mài giúp hắn quen thuộc hơn với Nguyên lực.
Nghe vậy hai kẻ kia vốn đang b·ị t·hương nhưng vẫn ở lại chiến đấu rồi đáp lời hắn:
“Năm đó ta gọi ngươi là bách bộ hồng trần vì nhờ ngươi ta có thể ngắm nhìn nhân gian vô số cảnh tượng, vô số đời người trong vòng trăm bước nhưng nay ta sẽ cọn ngươi là Hồng Trần Bộ vì ngươi sẽ giúp ta nhìn ngắm toàn bộ thế gian vạn vật phá bỏ mọi nguyên lý về thời không mà đi xuyên qua cuộc đời của vạn vật. Ta tin rằng nếu có thể tích s·ú·c được toàn bộ những bước chân ta đã từng bước thì sẽ ngược về quá khứ còn nếu ta tích s·ú·c toàn bộ những bước chân của ta trong tương lai thì ta sẽ xuyên toa thời không tiến đến tương lai của thế gian này”
“Nếu như chỉ dùng thương pháp kèm theo nguyên lực để chiến đấu thì sẽ khó mà giao chiến trong khoảng cách xa có lẽ ta nên học một vài thần thông khác để chiến đấu vậy.”
Nói xong cả hai liền bật dậy mà thi triển ra đủ loại thần thông Hoàng giai khiến Lý Chính vô cùng vui vẻ tiếp nhận rồi sao chép vào trong Linh Châu.
Cuối cùng thì bọn hắn vẫn vô cùng “tình nguyện” mà đồng ý với Lý Chính.
Nay hắn liền dùng chính loại thân pháp này nhưng đã được chuyển biến thành một loại thần thông giúp hắn có thể tích s·ú·c một ngàn bước lại với nhau tạo ra hiệu ứng dịch chuyển trong không gian trong nháy mắt tiếp cận và t·ấn c·ông kẻ địch. Điều đáng sợ ở nó là sự tăng tiến của nó có thể là vô hạn theo sự tăng lên của tu vi và thể chất của Lý Chính. Bởi nếu với thực lực hiện tại hắn sử dụng với cường độ cao hơn liền có thể khiến cho cơ thể này vỡ tan.
“Đa tạ vị huynh đài này nhưng sao có thể để huynh một mình gánh vác được chứ, ta thà c·hết cũng phải chiến đấu đến cùng để trả thù cho đồng bạn ta”
Sau khi ngầu lòi xong Lý Chính thu thương rồi đi đến chỗ hai kẻ kia ân cần hỏi thăm bọn hắn có b·ị t·hương nặng hay không rồi hỏi vào chuyện chính ngay sau đó:
Từ đó hình ảnh một tên ác ma chuyên bắt kẻ khác thi triển pháp thuật cho hắn xem liền ra đời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe được vậy hai kẻ kia liền sợ hãi mà đáp:
Một lát sau hắn liền rời đi khỏi nơi đó để lại hai bộ xương khô đang nằm ở nơi đây.
Vốn dĩ một lúc trước hai người bọn hắn liên hợp lại đi tìm mai rùa nhưng tìm cả mấy ngày liền đều không thấy tung tích khiến bọn hắn phải tìm được nguồn nước và cách rời khỏi sa mạc càng nhanh càng tốt để tránh bị lũ sâu cát t·ấn c·ông. Trong khi đang tìm kiếm thì liền gặp ốc đảo mà Lý Chính cư ngụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mang theo sự hiếu kỳ Lý Chính liền đeo mặt nạ rồi xách thương lên một mạch đi thẳng về phía trước để tìm kiếm những tên tu sĩ đi lạc rồi thử nghiệm.
Trong những năm tháng làm một võ giả Lý Chính từng dùng thiên tư tuyệt thế của bản thân mà tạo ra vô số loại võ kỹ, công pháp, thân pháp và thông thạo toàn bộ các loại v·ũ k·hí giới phàm trần đến mức độ tuyệt đỉnh. Nếu không phải do chưa thể bước vào giới tu luyện thì hắn sẽ chính là tuyệt đại thiên kiêu của thời đại này từ một trăm năm trước rồi.
“Sao ta cảm giác hỏa cầu thuật và hỏa diễm thuật một nấc cao hơn của hỏa cầu thuật trong tay ta thi triển liền không hề khác nhau vậy chứ, thậm chí về mức sát thương chúng gây ra cũng chắc hề khác nhau là bao”
“Hai vị mau chạy về hướng đông nơi ở đó có một ốc đảo an toàn, đến đó đợi ta”
Những năm tháng sau này khi đã nhìn được vô cảnh đời chốn hồng trần Lý Chính liền sáng tạo ra một môn thân pháp được coi là đệ nhất thiên hạ khiến hắn có thể di chuyển tích s·ú·c một trăm bước thành một xuyên thấu hồng trần thế gian.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.