Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 83:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83:


Còn một người thân hình cao lớn, khắp thân thể từng khối cơ bắp hiện rõ sau trang phục, mái tóc dài màu vàng nhạt sau lưng.

“Còn phải hỏi? Tất nhiên là sở thích đặc biệt rồi, các ngươi nhìn Mộc Thanh Thư bây giờ chẳng phải là hiểu!”

. . . .

Mộc Thanh Thư dùng ngón tay hơi vân vê sợi chỉ rồi rút mạnh, ba cái đầu lâu nổ tan tành.

“Mộc đệ!”

“Một người dùng kiếm, một người dùng châm, khi đại thành có thể đạt ’Kiếm châm vô địch’ lúc đó dưới Tiên nhân không ai là đối thủ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một lão già mang một đám người phía sau ha ha cười lớn tiếng.

Thanh Thủy sơn, cách thành Võ Vương vài ngàn dặm, đường đi hiểm trở và nhiều thú dữ, ít ai lui tới.

“Viu...”

Mộc Thanh Thư theo tiếng nói nhìn lại, khi trông đến thân ảnh ngày nhớ đêm mong, trong lòng hắn run lên, không ai biết trong quãng thời gian này hắn làm sao trải qua, nhất là nghĩ tới việc bị đội nón xanh là tức muốn nổ tung.

Hai người nhìn nhau đắm đuối và cùng nở nụ cười quyến rũ.

. . .

Đặc biệt là cái sau, mãnh nam đã đáng sợ, mà mãnh nam còn chơi kim châm đáng sợ gấp mười! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơi ngẩng đầu, khi nhìn đến ánh mắt nóng bỏng của chủ nhân, khắp cơ thể nàng run lên, dù biết ngày này sẽ sớm đến nhưng không ngờ lại mau như vậy.

Lão giả này phía sau đi theo hơn năm mươi người mặc trang phục đạo sĩ, hai đầu lông mày tất cả đều có mị ý, ánh mắt khi có khi không nhìn từng người nam nhân đi ngang qua.

“Không ngờ hôm nay người này cũng đến, nghe nói hắn là cao thủ Lục Địa Thần Tiên thành danh đã lâu!”

Khi nghe người này nói, mọi người xung quanh dùng ánh mắt lửa nóng nhìn Mộc Thanh Thư, nhưng nghĩ đến Mộc Thanh Thư bây giờ và tu vi của hắn, tất cả im như ve mùa đông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bỗng trong tay Mộc Thanh Thư xuất hiện ba đường sợi chỉ màu đỏ, chúng được nối với vị trí ba cây kim đang ghim vào đầu ba người, của một trong những người vừa bàn tán.

Cùng lúc đó, trên đỉnh Thanh Thủy sơn!!

Tứ nữ bên cạnh nhìn trong đại điện bây giờ chỉ còn Long Ngạo Thiên, Mộc Uyển Tinh nhào vào lòng Long Ngạo Thiên, khắp khuôn mặt là vẻ hạnh phúc.

Vừa lật trang đầu tiên, một hàng chữ đã hiện trong tầm mắt: “Muốn luyện này công, phải dương dương cùng tu.”

Nghĩ đến đây, hai mắt Trần Ôn có ánh sáng lạnh lóe qua.

Bất ngờ sau đống đổ nát, một lối đi hiện lên, Mộc Thanh Thư tò mò đi vào, đến khi thấy một bộ xương và một quyển công pháp bên cạnh, hắn mở ra xem.

Một lão già mặc váy đỏ, khuôn mặt bôi son trét phấn hướng phía cách đó không xa một người trung niên cao to, lực lưỡng mở miệng nói.

“Nguyên lai là tông chủ của Lục Hỏa Thánh giáo, Lục Viễn Kiều!”

Kẻ này nói đến câu cuối thì thở dài.

Cả đám kinh dị nhìn Mộc Thanh Thư, có người hơi suy nghĩ môn công pháp của hắn và thốt lên: “Qùy Hoa Chân Kinh! Một trong những Thiên giai cực phẩm công pháp nổi tiếng của Thiên Thần đại lục đã thất truyền từ lâu!”

“Ai u, không nghĩ tới Mộc Thanh Thư lão đệ, chủ nhân Tạo Khí Các tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ cũng đến a!”

Có người tự cho là đúng nói.

Hai nàng Tống Ninh Nguyệt và Bạch Nguyệt Hoa dù không có động tác nhưng ánh mắt chưa rời khỏi người Long Ngạo Thiên.

Mục chân nhân mỉm cười nói.

Nhớ tới lúc trời tối phải một mình trên giường, sau khi nếm trải cảm giác mới lạ do Mục chân nhân mang lại, Mộc Thanh Thư thay tất cả người hầu trong phủ bằng nam.

“Ài...”

“Không biết lý do Mộc Thanh Thư bỏ Tống phu nhân là gì?” Một người khác hỏi.

Quãng thời gian này đối với hắn là vừa yêu vừa hận, bởi Mộc phủ vì hắn mà chướng khí mù mịt, dương thịnh âm suy, bất kì người hầu nam nào mới đầu vô còn tự tin đảm bảo thích nữ nhân, nhưng qua một thời gian vào phủ và bị hắn điều giáo, ai ai cũng có sở thích mặc những trang phục lòe loẹt.

Long Ngạo Thiên nhìn xem Cơ Thanh Tuyền, hắn hơi mỉm cười, bàn tay phất lên, một luồng khói đen hiện lên bao bọc năm người vào bên trong và biến mất, cánh cửa cung điện cũng “ầm ầm” đóng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đám người vừa nói xấu sau lưng Mộc Thanh Thư có tật giật mình vội né ra xa xác c·h·ế·t ba người.

Phía lối vào lúc này, đột nhiên một đoàn người tới gây nên đám người chú ý.

Hôm nay Thanh Thủy sơn cùng ngày xưa khác biệt, không ngừng có người từ khắp nơi tiến đến, trong núi đâu đâu cũng có thân ảnh của người lui tới.

“Phụ thân, không ngờ đám đệ tử của nhiều môn phái lại tụ tập tại đây, chắc chắn có chuyện gì mờ ám?”

Đám người xung quanh nhìn đám đạo sĩ này mà nổi một lớp da gà, tránh ra xa, khi nhìn tới bên cạnh đám người đạo sĩ thì càng ác tâm.

Trần Ôn từ tốn hỏi ngược lại Trần Bá, sau khi nhận công lực từ Long Ngạo Thiên, tu vi của hắn đã là Thiên Nhân đỉnh phong, nếu nhiệm vụ lần này thành công, hắn sẽ có cơ hội đạt Lục Địa Thần Tiên a! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một tên ăn dưa quần chúng nói.

Mộc Thanh Thư rất hài lòng với biểu hiện của đám người, làm hắn không khỏi nhớ lại một tháng trước, Long Ngạo Thiên rời đi không lâu, hắn tại sau núi thành Võ Vương tức giận liên tiếp oanh nát trên vách đá.

Mọi người gần đó ánh mắt quái lạ trông cả hai, một người thân hình trước sau như một và mái tóc dài ngang lưng màu trắng.

“Mục huynh!” Mộc Thanh Thư đáp lại.

Thầm thở dài một hơi, Cơ Thanh Tuyền không phản kháng, nàng dựa đầu lên ngực của Long Ngạo Thiên, lắng nghe từng tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn.

“Ta nghe nói kia là Mục chân nhân, lão biến thái này sau khi đột phá Lục Địa Thần Tiên, đã chả thèm che giấu sở thích đặc thù mà phô trương ra!”

“Ha ha, xem ra chúng ta tới cũng chưa muộn!”

“Người của mấy đại tông cũng môn đã đến?”

Mộc Thanh Thư dẫn đám người đến trước Mục chân nhân, hắn giờ phút này trông rất khác, râu đã rụng sạch, làn da trắng nõn lộ hồng, mái tóc xõa tung bá khí hồi trước đã được chuyển thành một mái tóc dài ngang lưng màu vàng nhạt.

Lúc này chân núi xuất hiện hai bóng người, là Trần Ôn và Trần Bá hai phụ tử.

Khi đạt được môn công pháp này, Mộc Thanh Thư đã nghĩ ngay tới Mục huynh của hắn, nhờ nó, cả hai người tu vi đều đột phá Lục Địa Thần Tiên, từng người đều có tự tin có thể đối chiến Lục Địa Thần Tiên trung kỳ, nếu cả hai hợp lực, Lục Địa Thần Tiên hậu kỳ cũng dám chiến.

“Phập phập phập...”

Thiên Thần đại lục giờ đây người người nát thần tính, ai cũng nơm nớp lo sợ, sợ bất ngờ từ đâu có đám người mặc giáp nâu, đeo mặt nạ hình lốc xoáy lao ra đồ sát tất cả!

Hai ngày sau!

Còn Cơ Thanh Tuyền, nàng nhìn bầu không khí ám muội giữa bốn người, đang tính chuồn đi thì bất ngờ bị một bàn tay cho kéo lại, đến khi phục hồi lại tinh thần đã nằm gọn trong lồng ngực ấm áp của nam nhân.

Tất cả mọi người chung quanh nhìn hai nhóm người này, dù trong lòng chán ghét, nhưng không thể phủ nhận, hai người đi đầu một thân khí thế cực kỳ mạnh mẽ.

Trần Bá nghi hoặc hỏi.

Chương 83:

Đám người xì xào bàn tán.

“Hừ! Nếu không phải thế lực Thâm Uyên hoành không xuất thế, ép đến thiên hạ không thở nổi, chính tà hai phái cũng sẽ không cùng liên hợp lại thảo phạt a!”

“Mục chân nhân thì cũng thôi, không ngờ ngay cả Mộc Thanh Thư nghe tiếng khi xưa lúc còn trẻ, một thân tràn đầy mùi nam nhân, rất được các thục phụ ngày nhớ đêm mong. Vậy mà giờ đây...!”

Mục chân nhân cũng tương tự! Lông mày, mái tóc sau lưng màu bạc trắng, khuôn mặt không râu, hai mắt chứa làn thu thủy nhìn Mộc Thanh Thư.

“Có lẽ do cú sốc sau khi bỏ vợ quá lớn đi!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: