Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Thử Công Pháp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Thử Công Pháp


"Thiếu chủ, là ta không có mắt. Va phải thiếu chủ, mong ngài tha tội."

Vừa nói, nha hoàn vừa lén quan sát trước mắt thiếu niên.

Nha hoàn thấy va phải người vội vàng cúi đầu xin lỗi.

“Yêm tâm đi phụ thân, hài nhi rõ ràng.”

Khi nói lời này, Long Ngạo Thiên hơi nắm tay trước mặt, trong mắt tràn đầy sự tham vọng.

Ngoại giới! ! !

Người hầu và nha hoàn thấy vị công tử của Long gia này, không biết có phải là ảo giác hay không. Mà chỉ cảm thấy công tử ngày hôm nay đặc biệt soái, bình thường cũng soái, nhưng nay lại cảm thấy đẹp trai hơn mọi khi.

"Đa tạ thiếu chủ."

Thấy thiếu niên hờ hững không nói, ánh mắt bình tĩnh mà nhìn nàng. Làm nha hoàn càng thêm hoảng sợ cúi thấp đầu.

“Ngươi yên tâm, sau này phụ thân ngươi cũng sẽ là phụ thân của ta. Ta sẽ thay ngươi chăm sóc tốt cho phụ thân, cũng như toàn bộ Long gia.”

Hắn nhìn mà thầm hô lợi hại, đưa tay ra nâng cằm nàng lên nhìn kỹ. Chỉ thấy hai mắt của thiếu nữ giờ hiện màu hồng đầy mê ly.

Hai vị Hộ Pháp khuôn mặt giống nhau tám chín phần, một người tên Long Tam, người còn lại tên Long Tứ. Hai người như hình với bóng, luôn luôn đi chung với nhau.

“Hắc, Hắc...! Vẫn là hai ngài hiểu tiểu tử” Long Ngạo Thiên cười nói.

Long Ngạo Thiên buông tay và ngừng vận chuyển công pháp, trả lại sự tự do cho nàng. Hai mắt của thiếu nữ mới từ từ khôi phục lại như ban đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe thì chậm nhưng mọi thứ xảy ra chỉ trong chớp mắt.

Bất chợt như có cảm giác.

Thiếu nữ nghe lời ngẩng đầu, chỉ thấy là một đôi mắt màu hồng. Vừa nhìn, trong mắt thiếu nữ cũng hiện màu hồng phấn.

Thấy nàng ngày một lại gần mình, hắn vội bảo thiếu nữ: “Dừng lại!”

Hai mắt của hắn biến thành màu hồng, nhìn thẳng thiếu nữ trước mắt.

Nhìn thiếu nữ đi xa, Long Ngạo Thiên cảm thán: “Công pháp thật mẹ nhà hắn ngoài sức tưởng tượng, như vậy sau này nếu ta muốn. Không một người phụ nữ nào có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta.”

“Ha ha ha” nói rồi hắn cười lớn.

Long Ngạo Thiên nhìn nàng, hắn nói: “Ngươi không cần sợ, lần sau chú ý là được.”

“Bọn ta nhìn ngươi từ nhỏ đến lớn chả nhẽ lại không rõ tính nết tên tiểu tử thúi nhà ngươi” hai người nhìn dáng vẻ nghiêm túc của hắn mà cười mắng.

Long Ngạo Thiên cung kính chào lễ ván bối trước hai người.

Vận công pháp, trong thân thể, khắp kinh mạch Long Ngạo Thiên có một luồng khí màu hồng phấn chạy khắp toàn thân rồi tụ tập ở hai mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi quay trở lại với thân thể, Long Ngạo Thiên chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái, nhẹ nhàng như trút bỏ được gánh nặng.

Hắn quay đầu ra sau, phát hiện có một bóng người màu trắng nhìn không rõ dung mạo. Lung la lung lay như lúc nào cũng có thể biến mất.

“Mai tỷ, tỷ có thấy hôm nay công tử thật là soái” một nha hoàn hỏi người bên cạnh.

“Thời gian của ta có hạn, trước khi hoàn toàn biến mất ta chỉ có một thỉnh cầu.”

Long Ngạo Thiên bước ra khỏi phòng, vừa đi vừa suy nghĩ.

Chương 5: Thử Công Pháp

Long Ngạo Thiên: “Không biết phụ thân kêu hài nhi qua đây có việc gì bàn giao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thiên nhi, vài ngày không gặp. Tu vi của con cũng đã có tiến bộ, không nên thấy vậy bỏ bê tu luyện.”

“Thiên Thần đại lục này thực lực vi tôn, hài nhi sẽ không chỉ thỏa mãn với tu vi hiện tại.”

“Có sao? Ta chỉ biết bình thường công tử đã rất đẹp trai” người được gọi là Mai tỷ nói với giọng điệu chắc chắn và nở một nụ cười si ngốc.

Bên cạnh, hai vị Hộ Pháp thấy hắn đột phá, vuốt râu mỉm cười.

Cảm tưởng có một bích chướng bị xuyên mở, tu vi thuận nước chảy đột phá đến Hậu Thiên trung kỳ.

“Nhìn thẳng mắt ta.”

Long Ngạo Thiên nghe vậy mới biết tồn tại trước mắt là chủ nhân cũ của thân thể này.

“Lại gần ta.”

Long Thiên Hoành nhìn thiếu niên trước mắt, hắn hơi gật đầu hài lòng. ‘Quả là con trai ta, không tệ’ hắn thầm nói trong lòng mình.

Dù mới 13 14 tuổi nhưng chiều cao của hắn cũng đã không kém, một mét bảy ba. Cho nên trước mặt nha hoàn chỉ cao tới ngực mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi thấy người xuất hiện trước mắt, đầu của Long Ngạo Thiên tự nhiên nhói. Sau đó, ý thức bị kéo vào sâu trong một vùng không gian.

‘Hệ thống, ngươi không phải nói ta đã hoàn toàn dung hợp với cỗ thân thể này hay sao, chuyện gì xảy ra?’ Long Ngạo Thiên hỏi hệ thống.

Ở một góc của phủ Long gia, đang có hai nha hoàn túm lại xì xào to nhỏ chuyện gì đó?

Muốn làm Hộ Pháp ở Long gia, tu vi phải đạt Tông Sư cảnh trở lên.

Đang đi, bỗng có một nha hoàn va phải trong ngực của Long Ngạo Thiên.

Nghe đến đây, Long Ngạo Thiên đã hiểu.

Bóng hình màu trắng nói: “Ta là chủ nhân cũ của thân thể này.”

“Tên tiểu tử thúi nhà ngươi lại ngứa da có phải không? Hai ba hôm không thấy còn làm ra vẻ khách khí với hai lão già chúng ta.”

Người xuất hiện không ai khác chính là gia chủ thứ hai mươi tư của Long gia, Long Thiên Hoành.

Thiếu nữ khi phục hồi lại tinh thần, nàng như không nhớ đã xảy ra chuyện gì. Nàng hơi khom người chào hắn rồi xoay người đi mất.

Long Ngạo Thiên bước đi di chuyển xung quanh thiếu nữ. Theo hắn di chuyển, nàng cũng hơi xoay người nhìn theo hắn.

Hai vị trước mắt đã vào Tông Sư nhiều năm, trên giang hồ cũng có truyền kỳ sự tích của hai người bọn họ.

Đúng vậy, bây giờ Long Ngạo Thiên đang nghĩ. Tí gặp Long Thiên Hoành, hắn có phát hiện điều gì bất thường hay không? Bởi hắn đã không còn là con trai của y nữa.

‘Báo cáo túc chủ, linh hồn trước mắt là chấp niệm của cỗ thân thể này.’

Long Thiên Hoành nói: “Bây giờ Long Nhi cũng đã gần mười bốn, ta đang có ý định...”

Chỉ thấy xung quanh đây một màu đen u tối, lâu lâu có những hạt nhỏ như hạt cát màu đen sáng, xuyên qua lại trong vùng không gian này.

Long Ngạo Thiên phát hiện bản thân vậy mà tồn tại dưới dạng hơi trong suốt. Đưa tay lên chạm thử những hạt màu đen, nhưng khi dơ tay lên, các hạt này bay xuyên qua cơ thể không thể chạm vào đến.

Long Ngạo Thiên trên đường đến phòng luyện công của Long Thiên Hoành.

Thân hình hắn thẳng tắp như cây đại thụ đứng dưới trời cao, một thân khí khái hào hùng của người lâu năm ngồi vị trí cao.

“Ngươi đợi đây một lúc, ta vào thông báo gia chủ!”

“Két..!”

Dứt lời, chỉ thấy trước mặt thiếu nữ làm theo. Nàng lại gần, khắp khuôn mặt là vẻ si mê mà nhìn Long Ngạo Thiên.

Thấy cảnh trước mắt, Long Ngạo Thiên thử ra lệnh cho nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ngươi, là người phương nào?” Long Ngạo Thiên hướng về bóng hình trước mặt này thăm hỏi.

“Đó là, muốn ngươi thay ta chăm sóc tốt cho phụ thân cũng như toàn bộ Long gia.”

“Vãn bối nghe lời phụ thân đến đây có chuyện cần bàn bạc, mong hai vị thông báo cho phụ thân.”

Lại gần chỉ nghe:

Long Thiên Hoành trong mắt cũng xuất hiện ánh mắt hiền dịu.

Khi Long Ngạo Thiên đến trước phòng luyện công, đang có hai Hộ Pháp mặc trang phục màu tím. Ngồi ở bàn đá giữa sân, vừa đánh cờ vừa chuyện trò vui vẻ.

Người ngoài nhìn sẽ thấy một vị công tử, đang vừa đi vừa hơi nhíu mày, có lẽ đang bận suy nghĩ việc gì rất quan trọng.

Hắn vừa dứt lời, chỉ nghe tiếng cửa phòng mở ra, từ trong bước ra một người trung niên. Khuôn mặt cương nghị, để râu quai nón, ánh mắt như điện.

Sau hai mươi phút ăn mặc chỉnh tề, nhìn trong gương một vị mày kiếm mắt sáng, mặc hắc y viền đỏ, đầu đội tử kim quan, eo buộc dây ngọc phỉ thúy. Hảo một công tử ca mê đảo bao thiếu nữ chỉ với một nụ cười.

. . . .

Nghe lời Long Ngạo Thiên, bóng hình màu trắng như trút được trách nhiệm. Thân ảnh dần phai mờ rồi sau đó hoàn toàn tan biến.

Nhìn thiếu nữ trước mắt, hắn chợt nghĩ: ‘Lấy nàng ra thử công pháp mới vậy.’

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Thử Công Pháp