Bất Ái Thành Hôn
Mạc Oanh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Anh ấy nghe tôi
chưa.
“Được, tôi biết rồi.” Từ trợ lý
Chu Hàn không nhìn lại cô, quay
thích chơi đùa với bạn bè xung quanh, cho nên bình thường tốt nhất là cha mẹ có
“Bởi vì tôi là vợ anh a!” Lâm
làm cho con ít sandwich đi.”
“Đồ nhỏ mọn.” Lâm Lệ nhỏ giọng
Dường như mẹ Chu cũng không chú
định đợi cô, lúc này vừa mới lên xe, liền khởi động xe chuẩn bị rời
thôi, nhưng mà nhìn Lâm lệ, nói rất chân thành: “con quá gầy, sau này cần phải
tôi biết rồi.” Nói xong lấy thuốc của bé từ trong túi xách ra, giao cho cô giáo,
Thằng bé kia liếc nhìn Chu Hàn
đớn.
Chu Hàn quay đầu nhìn cô, chân
rồi.”
Hàn có chút tức giận, giọng nói hơi kích động nói: “anh mới là cha của
gật đầu, “được, tôi biết rồi, sau khi ăn trưa xong sẽ cho nó
kiểm tra.”
Chu Hàn mặt không chút thay đổi nói.
kính chiếu hậu, mở miệng nói: “để tôi đến công ty, sau đấy mình cô đi bệnh viện
không.
hi vọng hai vị cũng có thể đến tham gia cùng cháu.”
“Như vậy a.” Mẹ Chu nói thầm:
gượng cười thỏa hiệp nói: “không thì, không thì thôi cũng được, thật ra thì cũng
Bầu không khí bên trong xe lúc
Cô giáo kia cười sờ sờ đầu nó,
Lệ).
Cúi đầu nhìn cái bánh bao trong
Lâm Lệ ngượng ngùng vì mình là
nên thở hổn hển nhìn anh nói: “này, anh định bỏ tôi lại đây hả!” Người đàn ông
Nghe vậy, lúc này mẹ Chu mới
là sợ cô không tin, còn đặc biệt kéo Chu Hàn, ra vẻ thân mật khoác tay anh, nói:
nhiều thức ăn với bánh bao đấy.”
Chu Hàn phanh gấp dừng lại, mà theo quán tính Lâm Lệ đổ ập về phía trước, sau đó
hồi tinh thần lại, bên kia mẹ Chu đã kinh ngạc mở miệng hỏi: “a! tiểu Lệ con
Mẹ Chu thấy cô đi ra ngoài,
Cô giáo đưa tay nhận lấy, cười
Chu Hàn gần như không hề suy
phía sau, tiểu Bân ở bên trong đang nhìn ra ngoài cửa sổ, cười cười với nó, tay
vào miệng cắn một miếng to.
Lâm Lệ đưa thằng bé lên xe, Chu (đọc tại Nhiều Truyện.com)
đó cười nói với Lâm Lệ: “tôi dẫn cháu vào.”
“Anh còn như thế nữa, hẳn là
Đột nhiên một đôi đũa đưa qua,
biết không?”
Hàn thì bị mẹ Chu gọi lại nói gì đó, một lúc lâu mới đến đây.
Bên này Lâm Lệ còn chưa phục
Lâm Lệ s·ú·c miệng trong phòng vệ
trán, khuôn mặt nhỏ nhắn vì đau đớn mà nhăn nhó, ngồi thẳng, quay đầu, nhìn Chu
Nghe vậy, Lâm Lệ có chút lúng
Chu Hàn vừa định mở miệng từ
đại hội thể d·ụ·c thể thao với thằng bé, tháo cái tai nghe xuống, không quay đầu
“Cô có tư cách gì quyết định
sau đó ngẩng đầu nhìn Chu Hàn cùng Lâm Lệ, nói: “Có thể nhìn thấy hai anh chị
nói gì đó phá vỡ cục diện này hay không thì điện thoại của Chu Hàn vang
Mẹ Chu đưa bọn họ ra cửa, không (đọc tại Nhiều Truyện.com)
lúc này, nếu thật sự phải ăn cái bánh bao kia, hẳn là đã nôn ra
mất.
ngồi xuống cạnh Chu Hàn. Nhìn ba Chu và mẹ Chu nói: “ba, mẹ,
Nhìn ra tình hình không bình (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Lệ không có trả lời, chẳng
lại nhìn bộ dạng cô tức giận trừng mắt, phồng má qua kính chiếu hậu, khóe miệng
“Ách…” Cô giáo nhìn anh, lại
“Cô cũng là mẹ trên pháp luật.”
anh.” Cô đang nói đến chuyện anh giúp cô giải vây cái bánh bao thịt. Dạ dày cô
liền chuẩn bị muốn rời đi, vì sáng nay có cuộc họp, ba Chu đã được thư ký đón
Chu Hàn quay đầu nhìn cô một
“Thật sao, vậy thì tốt quá.” Cô
Lấy lại tinh thần, Lâm Lệ lúng
đứng cạnh, lớn tiếng nói: “khỏe rồi ạ.”
này càng lúng túng kỳ lạ hơn rất nhiều, đang lúc Lâm Lệ đang rối rắm xem có nên
sau đó nhìn về phía thằng bé, nửa ngồi xuống nói với bé: “Tiểu Bân, ở trong
sớm.”
rồi.”
chí còn không quên căn dặn Lâm Lệ sau này phải ăn nhiều một chút, nếu không thì
giáo hiển nhiên là hơi bất ngờ với kết quả này, cô tưởng là hai người bọn họ
năm nay – Tiêu Tiêu!
Tất nhiên là Lâm Lệ nhìn ra sự
“Cô giáo không cần băn khoăn
Chu Hàn kịp thời phanh xe, hai xe không va chạm mạnh lắm.
Chu Hàn sửng sốt, lúc này mới
này cũng quá nhỏ mọn đi!
cô, liền khởi động xe đi ra ngoài, bất kể cô đã thắt dây an toàn hay
Lệ khiêu khích nói, những lời này hoàn toàn là nhằm vào câu anh vừa nói trên
Hàn nhìn cô nói: “không thích ăn bánh bao thịt thì hãy nói với mẹ, cứ ngây ngốc
màn trong phòng ngủ lúc mới dậy kia.
Có lẽ là vì để khỏi phiền phức,
nghiêm túc, liếc nhìn thằng bé, cũng không nói lời nào.
Chu Hàn nhìn cũng không nhìn
chỉ cười nhạt gật đầu với cô, mà mẹ Chu thì vội vàng lấy đũa và thìa cho Lâm
lại, chỉ chuyên chú nhìn đường phía trước, nói: “khách hàng tạm thời thay đổi
ý đến, tự lẩm bẩm nói: “chiếc giường trong phòng a Hàn cũng nên thay đổi rồi,
chối, Lâm Lệ đứng cạnh đã nhanh hơn một bước đồng ý: “được, chiều nay chúng tôi
nói, “Mẹ, khỏi phải phiền phức thế, Lâm Lệ cô ấy vốn đã không ăn nhiều lắm
Chu Hàn không trả lời, ánh mắt
nghĩ hài tử ba ba tới được, dù sao hắn là hài tử cha ruột, theo nàng hiểu người (đọc tại Nhiều Truyện.com)
không đồng ý nhăn mày lại, vừa gắp cái bánh bao nhân thịt to cho cô, nói: “ăn
người khác nói nhiều cũng không có tác dụng gì.”
nghĩ lập tức đồng ý, nói: “được, vậy thì đổi sang 2 giờ chiều nay, chỉnh lý lại
“Di, tiểu Lệ, con đừng chỉ có
rồi.”
“Á!” Lâm Lệ đưa tay xoa xoa cái
Chu Hàn ở phía trước có chút do dự mở miệng, “Cái kia, vừa nãy lúc ăn cơm cám ơn
Lâm Lệ vội vàng ngăn lại, nói:
Lúc này Lâm Lệ mới chú ý tới có
Mẹ Chu vừa ăn cơm vừa nhìn Lâm
ở bên kia điện thoại đồng ý.
không có gì, lần sau chúng tôi sẽ báo sớm một tuần, cho các vị có thể trích thời
Ngồi ở bên cạnh cô, hình như
thay tôi!” Nhìn chằm chằm cô, hai tay hai bên hông nắm chặt, Chu Hàn đè nén cơn
vốn đang cầm con robot biến hình trên tay đột nhiên rơi xuống đất, ngẩng đầu
nói vâng, nhưng mà dường như dạ dày lại phạm vào bệnh cũ, vừa ăn được vài miếng
đi công tác, cho nên hỏi có thể chuyển sang chiều nay được
trẻ, cho nên cô giáo cũng không nói gì, chỉ là nhìn thấy hai người Chu Hàn và
thành, nơi này cách khu vực thành thị một khoảng cách khá xa, trên xe, Lâm Lệ
vui!
“Cô giáo, cô đưa tiểu Bân vào
“Không có ý gì, chẳng lẽ mong
trên xe yên tĩnh đến kỳ lạ.
cười bỗng dưng tắt vụt, chân mày khẽ nhíu lại.
hội thể d·ụ·c thể thao chiều nay nhất định chúng tôi sẽ đến.” Lâm Lệ nói xong, như
cha mẹ, không nên lãnh đạm với con cái như thế mới phải.
đi.
“Anh, anh quả thật là ngang
Chu Hàn nhìn cô, lạnh lùng hỏi:
“Chiều nay tôi không có thời
nhớ tới tối ngày hôm qua ở trong sân đại viện mình đã xúc động đồng ý tham gia
ăn nhiều một chút!”
Lâm Lệ quay đầu đi chỗ khác
Lâm Hệ cùng nhau đưa thằng bé tới đây rất vui vẻ, kéo tay tiểu Bân, khom người
túng chỉ có thể gật đầu, “bình thường ít ăn.”
Ăn xong bữa sáng, bởi vì sáng
cái gì không đúng, quay đầu nhìn lại, thế mới nhận ra hóa ra là tông xe rồi,
‘bịch’ một tiếng đầu va vào cái kính phía trước xe, cái trán bị va đập đau
Thằng bé gật đầu, đáp: “Biết
dưỡng.
Chu Hàn trợn mắt nhìn cô một
tới, báo cho anh khách hàng vốn hẹn gặp ngày mai vừa gọi tới nói ngày mai phải
đi, chiều nay chúng tôi sẽ tới.” Lâm Lệ bảo đảm nói.
gõ đầu anh ra xem trong đó có những gì.
ty nữa, đi cùng Lâm Lệ đến bệnh viện khám kỹ xem, xác nhận một
lúc lâu, cuối cùng không nói lời nào xoay người rời đi.
vẫy vẫy nó, rồi mới xoay người đuổi theo bước chân Chu Hàn.
mẹ mới này không phải là mẹ ruột của nó, cô lo thằng bé sẽ bài xích cô (Lâm
nhận lại không thích ăn, cho anh đi.” Nói xong, gắp cái bánh bao thịt kia cho
ngừng hôn lên mặt cháu trai mình, bảo nó thường xuyên về thăm ông bà nội, thậm
đã dậy cả rồi, bác giúp việc đã bày bữa sáng lên bàn ăn, ngay cả tiểu Bân cũng
nhìn thằng bé ngồi ở một bên, nói: “không cần.” Sức khỏe của cô tự cô biết rõ,
Lâm Lệ chỉ cười, khi cúi đầu
đã rửa mặt mặc quần áo tử tế ngồi ngay ngắn ở trên ghế.
Lâm Lệ không nói chuyện, chỉ đỏ
thể dành nhiều thời gian hơn cùng cháu, để cháu trở nên vui vẻ hơn, như thế cháu
thường, cô giáo chỉ lung tung gật đầu, vội vàng đưa thằng bé
húp cháo thế.” Thấy cô chỉ cúi đầu húp cháo cũng không động đũa, mẹ Chu có chút
nhiều như vậy, công việc có bận rộn nữa cũng không quan trọng bằng con cái, đại
lên.
đi.
nay cậu bé còn phải đi học, cho nên cũng không rầy rà lâu, mấy người thu dọn đồ
người dậy cuối cùng, mặt hơi có chút nóng lên, lúng túng cười cười, tiến lên
lệ.
bên này Lâm Lệ lập tức hỏi: “chiều nay anh đã đồng ý tới nhà trẻ của Tiểu
Chương 11: Anh ấy nghe tôi
đối xử tốt với cô như vậy, ngoài mẹ đẻ mình ra, không còn có người quan tâm mình
Đi được một đoạn, Lâm Lệ nhìn
“Anh ấy nghe tôi.”
thằng bé chuẩn bị đi vào, vừa mới xoay người, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại xoay
điện thoại, là trợ lý đặc biệt Từ trợ lý của Chu Hàn ở công ty gọi điện thoại
cùng nhau đưa thằng bé tới đây thật sự là tốt quá, thằng bé rất cô đơn, không
Bân.”
Lâm Lệ gật đầu, rất cảm động bà
Chu Hàn đã nhìn ra cái gì, vừa định mở miệng, lại bị mẹ cướp
sẽ không quá cô độc.”
tới.
.”
“Không cần không cần, con húp cháo là tốt rồi, húp cháo là tốt
muốn một người cha tham gia vào hoạt động tập thể trong trường của con trai rất
Đeo tai nghe lên, Chu Hàn nhận
mặt cúi đầu ăn cơm.
Lâm Lệ nhìn ánh mắt vô tội của
Chu cười cong cả lông mày, nhìn Chu Hàn nói: “a Hàn, sáng nay con đừng đến công
bộ!
Chu Hàn giương mắt, nhìn cô qua
qua là trầm mặc.
Chu Hàn vừa mới cúp điện thoại,
uống.”
Chu Hàn gật đầu, sắc mặt vẫn
“Cảm ơn.” Lâm Lệ nói cám ơn,
cháo quá nóng hấp đỏ mặt cô, hay là vấn đề mà mẹ Chu hỏi khiến cô nhớ lại một
chẳng qua là ăn ít một chút mà thôi, không có gì lớn .
cái, chỉ nói: “nhìn dáng vẻ của cô không có gì đáng ngại.”
người lại, nhìn Lâm Lệ cùng Chu Hàn, nói: “đại hội thể d·ụ·c thể thao chiều nay,
Song điều khiến Lâm Lệ giật
uống rồi ngủ.”
trán.
quá nhỏ, là đồ từ trước khi a Hàn lên đại học.”
Chu Hàn dường như không có ý
ngạnh!” Lâm Lệ phẫn hận nhìn gáy anh, trong lòng có loại xúc động muốn tiến lên
trường học phải nghe lời cô giáo nói, nếu có gì khó chịu, liền nói cho cô giáo,
không khỏi nhẹ nhàng nở nụ cười, nhưng mà khi ý thức được mình đang cười, nụ
Đại viện cơ quan ở vùng ngoại
quan.
Tiểu Bân ngồi ở bên cạnh Lâm Lệ
Khi đưa tiểu Bân tới trường
thằng bé tới, dù sao anh ta cũng là cha ruột thằng bé, theo cô biết vị nàng là
phía trước đầu xe là đuôi một chiếc BMW đang định lách mình vào, nhưng mà may là
cho cô giáo có chút lúng túng, không biết nên nói cái gì, nói gì thì nói, làm
tâm.”
nhất định sẽ tới.”
Lâm Lệ chạy chậm tới đây, thấy
cháo, dạ dày đã có cảm giác trướng lên, còn ăn nữa, sợ là phải chạy đi nôn
túng gật đầu, cúi đầu múc miếng cháo cho vào miệng, cũng không phải là biết là
người bên cạnh, cười nhạt với mẹ gật đầu: “vâng, con biết
sững sờ nhìn bóng lưng Chu Hàn.
Cô giáo cười cười, nắm tay
tôi sẽ mất mạng.” Lâm Lệ tức giận nói, tay không ngừng xoa xoa cái
gian ra.” Cô không muốn vì chuyện này mà khiến cho nhà người ta không hòa thuận,
giọng nói cảm ơn, “cảm ơn mẹ.”
mỗi tuần về ít nhất một lần, để bà bồi bổi cho ít canh bổ
động tác của anh, vội vàng mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ, vì chạy gấp rút, cho
thương từ cha mẹ Trình gia.
Hàn, có chút ủy khuất có chút bất mãn nói: “anh không đến nỗi thế chứ, trả đũa
cười ngoắc ngoắc tay với cô, “Lâm Lệ, đã dậy rồi, vừa lúc, tới đây ăn điểm
Chu Hàn nhướng mi liếc nhìn
sinh xong mới ra khỏi phòng, ra khỏi cửa phòng, mới phát hiện ba Chu và mẹ Chu
nhiều nhất chỉ có một người tới, không ngờ là cả hai cùng có thể (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Hàn nhìn chằm chằm cô, có
Chu Hàn cũng mở miệng giải vây
nó!”
gian.” Chu Hàn liếc nhìn Lâm Lệ, quay đầu trực tiếp nói với cô giáo kia: “chiều
như thế, anh muốn mưu sát hả!”
Nghe vậy, Chu Hàn im lặng một
Vẻ lạnh lùng của Chu Hàn khiến
lúc lâu, chỉ nói: “thân thể là của mình, nếu như bản thân cô còn không yêu quý,
vào.
“cô có ý gì!” Thanh âm kia cơ hồ lạnh mười mấy độ dưới 0.
Cô giáo trẻ sờ sờ đầu bé, sau
tài liệu cho tốt, tôi đến công ty ngay.”
đường tới ‘cô cũng là mẹ trên pháp luật’.
gắp đi cái bánh bao trong bát của Lâm Lệ, Lâm Lệ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy Chu
bát mình, chân mày khẽ nhíu lại.
hỏi nó khỏe hơn chưa.
cũng mở cửa xuống xe.
lưng anh, có loại thích thú sau khi được như ý, quay đầu liếc nhin phòng học
học, nhà trẻ đã bắt đầu vào lớp rồi, mặc dù hơi muộn, nhưng dù sao cũng là nhà
mày nhíu chặt lại, người có mắt sẽ nhìn ra, vẻ mặt anh thật không
thời gian, chiều nay cô đi đi.”
quá đáng sao?” Lâm Lệ nhìn lại anh, thái độ không hề có ý nhượng
nhìn bát cháo và bánh bao, lại nhíu chặt chân mày.
ngồi cùng thằng bế ở ghế sau, mà Chu Hàn thì chuyên tâm lái xe, bầu không khí
thằng bé mà đau lòng, trong lòng đối với sự thiếu trách nhiệm người cha của Chu
nói thầm, đưa tay kéo cái dây an toàn chuẩn bị thắt cho mình, đột nhiên xe bị
Ba Chu cũng không nhiều nói,
mình là người từ trên xe bước xuống, là người trong lòng Trình Tường hơn chục
nói: “cô giáo, đây là thuốc của tiểu Bân, sau khi ăn trưa xong phiền cô cho nó
Lâm Lệ nhận lấy, chỉ gật đầu
Đột nhiên nhớ tới cái gì, mẹ
chút.”
quay đầu nhìn Lâm Lệ một chút, vẻ mặt hơi khó xử, nói thật ra, cô là muốn ba
lời.
không thích ăn bánh bao thịt a!”
giận trong lòng.
Lâm Lệ dí dỏm lè lưỡi với bóng
lúng túng của cô giáo trẻ, tiến lên, cười giải vây nói: “cảm ơn cô giáo, chúng
nếu thế, hẳn sẽ ảnh hưởng đến hoàn cảnh sống của thằng bé hơn.
vẻ như cơn giận đang dần bộc phát.
nói.
Lệ nở nụ cười đầy mặt hỏi: “tối hôm qua các con ngủ ngon chứ?”
“Cái …” Cô giáo nhìn bọn họ,
đầu nhìn cái xe phía trước, trên xe đã có người bước xuống, tháo dây an toàn,
“Vâng, làm phiền cô.” Lâm Lệ
hôm qua khi Chu Hàn tới không lái xe đến đây, cho nên nói chuyện với mẹ xong
Lâm Lệ đưa tay nhận lấy, nhẹ
“có phải bình thường quen ăn sandwich không, không thì để mẹ bảo bác giúp việc
nay công ty tôi còn có việc, cho nên không thể tới được.”
như thế. Trước kia cô đi theo Trình Tường 10 năm, cũng từng nhận được tình yêu
liền lên xe Lâm Lệ, sau đó khởi động xe, rời khỏi đại viện cơ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.